Chương 2: Nhớ đừng chết sớm nhé

Thần nghe thấy lời cậu thì vui vẻ ra mặt, khen cậu không ngớt lời :"Cậu thông minh quá, đây chính là thế giới trong bộ truyện "Mạt thế truyền kỳ"!"

Ngay khi đứa bé vừa khẳng định, Mạc Vũ lại hỏi :"Vậy tôi hiện tại... là Mạc Vũ?"

Nghe có vẻ là một câu hỏi rất ngớ ngẩn, nhưng Thần không phải kẻ ngớ ngẩn, gật đầu đáp :"Đúng vậy!"

Khuôn mặt Mạc Vũ vốn luôn bình tĩnh, bất giác nhíu mày. So với việc Thần đào ra được thông tin mật cấp quốc gia của cậu thì việc cậu trở thành "Mạc Vũ" có sức đả kích lớn hơn rất nhiều.

"Mạc Vũ" ở đây đương nhiên không phải là cậu, chỉ là trùng tên thôi.

Mạc Vũ hơn một năm trước sau khi xuất ngũ, vốn dĩ không cần lo lắng tiền tài hay công việc, vì quá rảnh rỗi nên đã dành thời gian cho bộ môn giải trí đọc tiểu thuyết. Sau đó cảm thấy bản thân mình chắc cũng có chút năng khiếu viết lách, cậu đã bắt đầu bước vào con đường sáng tác, trở thành một tác giả mạng.

"Mạt thế truyền kỳ" là một bộ tiểu thuyết thuộc về thể loại tận thế zombie mà cậu vừa mới hoàn thành cách đây không lâu. Cụ thể thì chính là trước khi cậu bị bắn chết chưa đầy 20 phút, vậy nên ký ức về nội dung bộ truyện vẫn còn in sâu trong đầu cậu.

"Mạc Vũ", nhân vật trong tiểu thuyết là vai phản diện lớn nhất trong bộ truyện, kết cục cuối cùng bị nhân vật chính tiêu diệt, biến mất hoàn toàn.

Về việc tại sao Mạc Vũ lại đặt tên nhân vật phản diện giống tên mình, cậu có lý do rất chính đáng: lúc đó không nghĩ ra nên lấy tạm tên của chính mình, sau đó viết quá nhiều chương nên không muốn sửa lại nữa.

Mà bây giờ lý do chính đáng đó lại khiến cậu rơi vào tình huống khó xử này.

Thần nói nơi này là thế giới tiểu thuyết, còn cậu là "Mạc Vũ" trong tiểu thuyết. Nói dễ hiểu nhất thì cậu bây giờ là đại boss phản diện, tương lai sẽ bị nam chính bóp chết.

Ừm... chính là bóp nát đầu mà chết.

Tất nhiên hiện tại cậu còn đứng đây nói chuyện được với Thần, cái chết chưa xảy ra trong tương lai hẳn có thể thay đổi được.

Nhưng vấn đề là đại boss phản diện "Mạc Vũ" không phải con người...

Hắn là một con zombie!

Mạc Vũ hít sâu một hơi, cố gắng điều hòa hơi thở, thẳng thắn đối mặt với Thần, đưa ra câu hỏi của mình :"Hiện tại, tôi... là người hay zombie?"

Thần đầu tiên là ngẩn ra, sau khi tiếp nhận được câu hỏi thì ánh mắt tránh né, cúi đầu lí nhí :"Cái đó... ta... ta không... không biết..."

Câu trả lời rất nhỏ, mỗi lần dừng lại ngập ngừng lại càng nhỏ hơn. Vừa rồi Thần còn rất tự tin với khả năng thần thông quảng đại, biết tuốt tuồn tuột của mình thì giờ đây đầu cứ cúi sâu xuống, có vẻ không sẵn sàng đối mặt với Mạc Vũ cho lắm.

Phía đối diện, Mạc Vũ chỉ thở dài một hơi :"Không biết cũng không sao."

Chỉ là biến thành zombie thôi mà, cậu chấp nhận được...

Hoặc có thể không?

Mạc Vũ chưa từng làm zombie, không vội đưa ra kết luận, trước mắt cậu vẫn muốn biết rõ mục đích của Thần hơn :"Có thể nói lý do nhóc cứu tôi được không? Tôi cần làm gì trong thế giới này?"

"Chuyện là..." Thần bắt đầu giải thích, nói rất nhiều, lời lẽ cũng rất lòng vòng, nhưng cuối cùng Mạc Vũ có thể tóm gọn lại được thành một ý duy nhất.

Cậu phải giải cứu thế giới.

Cũng không hẳn là cậu phải tự giải cứu thế giới, mà giúp đỡ người khác giải cứu thế giới cũng được, miễn là kết quả giống nhau, quá trình không quan trọng.

Nhưng nói thì dễ, thực hiện được thì khó có thể nói trước được gì.

Mạc Vũ bắt đầu cân nhắc một vài khả năng.

Theo lời của Thần, bởi vì khi đưa cậu đến thế giới này, hiệu ứng cánh bướm đã xảy ra, "Mạc Vũ" nguyên bản trong thế giới tiểu thuyết đã bị "xóa sổ" về mặt thân phận. Hắn không chết đi, nhưng tồn tại dưới danh nghĩa khác, không còn là "Mạc Vũ" nữa. Tuy nhiên vai trò của hắn vẫn như cũ, là đại boss phản diện cuối cùng, mục tiêu của hắn là dùng thân phận zombie hủy diệt nhân loại, trong đó bao gồm cả nam chính.

Muốn giải cứu thế giới thì phải tiêu diệt hắn.

Mà bởi vì "Mạc Vũ" nguyên bản đã bị thay thế, hiện tại là cậu, thân phận này lại gây ra thêm một rắc rối nữa liên qua đến nam chính.

Theo nội dung tiểu thuyết gốc, câu chuyện mở đầu bằng cảnh nam chính chiến đấu với đại boss phản diện, sau đó nam chính thất thế, bị boss phản diện giết chết. Nam chính nhờ có bàn tay vàng mà sống lại vào thời điểm trước khi mạt thế xảy ra, giữ nguyên ký ức và mối hận thù kiếp trước, mục tiêu chính là giết chết boss phản diện.

Dựa vào quan hệ bắc cầu, nam chính bây giờ mà sống lại, sẽ đi bóp chết "Mạc Vũ", mà cậu là "Mạc Vũ", chính là đi bóp chết cậu.

Tất nhiên cái chết chưa đến có thể thay đổi, nhưng sự thù hận của nam chính dành cho cậu chắc sẽ không thay đổi. Chính vì thế mục tiêu giải cứu thế giới của cậu rất khó nói trước là có thể thành công hay không.

Hoặc là cậu giải cứu thế giới, sau đó bị nam chính bóp chết.

Hoặc là trước khi giải cứu thế giới, cậu bị nam chính bóp chết.

Mấu chốt quan trọng cũng là nam chính.

Nam chính là nền tảng của thế giới, nếu nam chính chết, thế giới sụp đổ. Cho đến khi boss phản diện chết, điều này không thể thay đổi.

Nói dễ hiểu nhất thì ngoài giết được boss phản diện thì phải đảm bảo nam chính sống sót.

Nhưng mà vị cựu "Mạc Vũ" kia sẽ luôn nhắm vào nam chính, nam chính lại nhắm vào cậu, cậu nhắm vào cựu "Mạc Vũ". Cái vòng luẩn quẩn này chính là để xem ai sẽ chết trước, thật sự khó mà nắm bắt.

"Ta, ta có điều muốn nói..." Thần sau khi quan sát vẻ mặt đăm chiêu của của cậu, liền đưa ra ý kiến :"Chuyện kia, nếu khó quá thì... cậu liên thủ với nam chính giết hắn đi... nếu nam chính biết cậu không phải kẻ đó, chắc là... chắc là không giết cậu đâu... nhỉ?"

Mạc Vũ nghi ngờ nhìn Thần, đột nhiên buột miệng :"Nhóc làm Thần bao lâu rồi?"

"Hôm nay là ngày đầu tiên!" Tiếng đáp ngây thơ ngay lập tức vang lên, thậm chí có chút hãnh diện.

Cậu không nói gì, trong lòng thầm cảm thán. Mới ngày đầu làm Thần, hiển nhiên mới có thể đơn thuần như vậy.

Nỗi thù hận của loài người rất khó nắm bắt, nhân tính không thể thử thách được đâu.

Cậu là người tạo ra nam chính, nhưng đó là lý thuyết trên những con chữ, còn là người thật, cậu cũng không nắm bắt được.

Mạc Vũ thở dài, thật sự nghĩ không ra cách giải quyết.

Nhưng kể cả không nghĩ ra, cậu vẫn sẽ làm nhiệm vụ này.

Cậu không thể lấy oán báo ân, người ta cứu cậu, cậu lại phủi mông bỏ đi. Hơn nữa cậu rất coi trọng cuộc sống, đã chết, lại được sống lại thật sự rất đáng quý.

Huống hồ đây còn là thế giới cậu đã tạo ra, cậu phải cứu giúp lấy nó. Con người nơi đây là thật, sự sống cũng là thật, dù biến thành zombie, dù trở thành kẻ thù của nhân loại, cậu vẫn sẽ cứu.

Mạc Vũ nhìn vào vị Thần tí hon trước mắt, chân thành trả lời :"Dù rằng bất cứ giá nào, tôi cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

Mặc dù mới làm Thần chưa lâu, nhưng đứa trẻ vẫn có thể nhìn ra cảm xúc trong đôi mắt của người trước mặt. Đôi mắt màu thạch anh của nó sáng lên, một quyết tâm bùng nổ mạnh mẽ trong nó :"Ta sẽ xin chủ nhân cho cậu vũ khí mạnh nhất, chắc chắn cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Ta sẽ đi nói với chủ nhân ngay bây giờ!"

Thần phấn khích reo lên, bay vòng vòng quanh cậu, bàn tay nhỏ xíu liên tục tạo ấn, dường như đang thi triển thuật pháp.

Thân thể của Thần bắt đầu mờ dần, nhưng vẫn cứ vui vẻ bay quanh Mạc Vũ.

Đến lúc gần tan biến mới sực nhớ ra điều gì, lập tức hét lên :"Aaaa, ta quên mất ta chỉ có thể hiện thân một lần! Chúng ta không thể gặp lại nhau nữa! Cậu nhớ đừng chết sớm nhé, ta không cứu được cậu lần hai đâu! Nhớ..."

Bảo trọng!!!

Hai chữ cuối vang lên khi Thần biến mất hoàn toàn. Không gian đang ồn ào bởi giọng nói lảnh lảnh lập tức chìm vào trong im lặng.

Sự xuất hiện của Thần chợt đến chợt đi, cảm giác nói rất nhiều, nhưng thời gian trôi qua thực sự không quá lâu.

Mạc Vũ không hiểu sao nhớ đến dáng vẻ ngốc nghếch của Thần, khóe môi lại mỉm cười :"Chắc chỉ là đứa trẻ được sai vặt, chủ nhân của nó hẳn mới là Thần."

Ý nghĩ ấy thoáng qua nhưng cũng không đọng lại trong đầu cậu quá lâu.

Mạc Vũ sau khi hiểu rõ mọi chuyện, mọi đề phòng dần buông lỏng, thoải mái đi ngâm bồn thư giãn, giải phóng bản thân khỏi bộ quần áo vốn tanh mùi máu.

Đến khi cậu thay xong đồ, sấy xong tóc, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa khe khẽ.

Bên ngoài có một cô gái mặc đồng phục của người giúp việc, lúc nhìn thấy cậu có vẻ căng thẳng, mất mấy giây mới mở được miệng :"Ông chủ về rồi ạ, mời... mời cậu cả xuống ăn cơm."

Hot

Comments

Táo 🍎

Táo 🍎

Anh bóp tôi, tôi bóp anh, chúng ta bóp nhau :)))

2025-10-04

1

Táo 🍎

Táo 🍎

🗣Chỉ là biến thành zombie thôi mà 😇

2025-10-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 Lời mở đầu
2 Chương 1: Nếu đã thành tâm muốn biết, ta sẽ ban phước mà trả lời
3 Chương 2: Nhớ đừng chết sớm nhé
4 Chương 3: Khắp nơi đều tỏa ra sự sang quý
5 Chương 4: Toàn thân phát ra khí phái của người giàu
6 Chương 5: Một cốt truyện ngôn tình sến rện điển hình
7 Chương 6: Nể tình anh đẹp trai tôi không so đo tính toán
8 Chương 7: Tôi chưa sinh ra bố anh đã lập hôn ước rồi!
9 Chương 8: Tôi thấy luyến tiếc hôn ước của chúng ta
10 Chương 9: Hành hung với người khuyết tật!
11 Chương 10: Tư thế này có phần miễn cưỡng
12 Chương 11: Anh ta bao nuôi tôi đó~
13 Chương 12: Xin mời ngài tùy ý sử dụng
14 Chương 13: Sau này đánh người thì nhẹ tay một chút
15 Chương 14: Anh đi viện vì đam mê hả?
16 Chương 15: Hắn không thể giả bộ làm lơ
17 Chương 16: Cậu thấy ghét nam chính vô cùng
18 Chương 17: Cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc dâng lên
19 Chương 18: Kỹ thuật của Mạc Vũ không đủ!
20 Chương 19: Ngoan ngoãn lên giường chờ người thị tẩm
21 Chương 20: Trái tim trong lồng ngực đập loạn xạ
22 Chương 21: Trịnh Bắc Minh muốn phát điên
23 Chương 22: Ở đây có người sắp biến thành zombie rồi!
24 Chương 23: Được hay không được có gì khác nhau?
25 Chương 24: Cả quá trình mệt đến mức không nhấc nổi mí mắt
26 Chương 25: Sự kích thích khiến đầu óc cậu tê dại
27 Chương 26: Trịnh Bắc Minh phải phấn đấu một mình rồi!
28 Chương 27: Một con zombie hoạt bát vô cùng
29 Chương 28: Không ngăn được đứa con muốn bỏ nhà theo trai
30 Chương 29: Nguy cơ mất việc tăng cao chưa từng có
31 Chương 30: Zombie nhà ai mà ngoan thế này!
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Lời mở đầu
2
Chương 1: Nếu đã thành tâm muốn biết, ta sẽ ban phước mà trả lời
3
Chương 2: Nhớ đừng chết sớm nhé
4
Chương 3: Khắp nơi đều tỏa ra sự sang quý
5
Chương 4: Toàn thân phát ra khí phái của người giàu
6
Chương 5: Một cốt truyện ngôn tình sến rện điển hình
7
Chương 6: Nể tình anh đẹp trai tôi không so đo tính toán
8
Chương 7: Tôi chưa sinh ra bố anh đã lập hôn ước rồi!
9
Chương 8: Tôi thấy luyến tiếc hôn ước của chúng ta
10
Chương 9: Hành hung với người khuyết tật!
11
Chương 10: Tư thế này có phần miễn cưỡng
12
Chương 11: Anh ta bao nuôi tôi đó~
13
Chương 12: Xin mời ngài tùy ý sử dụng
14
Chương 13: Sau này đánh người thì nhẹ tay một chút
15
Chương 14: Anh đi viện vì đam mê hả?
16
Chương 15: Hắn không thể giả bộ làm lơ
17
Chương 16: Cậu thấy ghét nam chính vô cùng
18
Chương 17: Cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc dâng lên
19
Chương 18: Kỹ thuật của Mạc Vũ không đủ!
20
Chương 19: Ngoan ngoãn lên giường chờ người thị tẩm
21
Chương 20: Trái tim trong lồng ngực đập loạn xạ
22
Chương 21: Trịnh Bắc Minh muốn phát điên
23
Chương 22: Ở đây có người sắp biến thành zombie rồi!
24
Chương 23: Được hay không được có gì khác nhau?
25
Chương 24: Cả quá trình mệt đến mức không nhấc nổi mí mắt
26
Chương 25: Sự kích thích khiến đầu óc cậu tê dại
27
Chương 26: Trịnh Bắc Minh phải phấn đấu một mình rồi!
28
Chương 27: Một con zombie hoạt bát vô cùng
29
Chương 28: Không ngăn được đứa con muốn bỏ nhà theo trai
30
Chương 29: Nguy cơ mất việc tăng cao chưa từng có
31
Chương 30: Zombie nhà ai mà ngoan thế này!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play