Chương 13: Làm Những Chuyện Ghê Tởm

/Bộp/ ai đó nắm chặt lấy tay trái của Băng Khiết, cô vẫn không biết là ai nhưng cũng đành quay lại là Trạch Hiên, hắn vừa nắm tay vừa thở mạnh.

-"Băng...Băng Khiết..."

Chưa để hắn nói xong, cô liền hất lấy tay hắn đang chờ khác. Mà cứ tiếp tục đi chăng để ý tới hắn. Trạch Hiên ngạc nhiên vì không ngờ có một người lại dám làm vậy với hắn. Hắn đi ra trước mặt cô , giơ hai tay thẳng ra. Băng Khiết vẫn chưa biết hắn đang làm cái gì, cô chẳng quan tâm mà đi sang hướng khác.

Trạch Hiên thấy vậy liền đi sang hướng khác. Băng Khiết không chịu nổi mà liền lấy tay hất người hắn đi. Nhưng Trạch Hiên nắm chặt lấy bàn tay mỏng manh, gày gò của cô.

-"Tsk..."

Nét mặt thoáng sự tức giận của Băng Khiết, cùng với đó là mồ hôi rơi nhẹ xuống áo sơ mi trắng mướt của cô.

-"Cô định đi đâu?"

Băng Khiết nghe Trạch Hiên nói vậy, nét mặt cũng thoáng ngạc nhiên, giật mình

-"Hửm? Tôi đi đâu là việc của tôi! Cần anh phải đi theo sao?"

Trạch Hiên nghe cô nói vậy, tay liền để bên vai trái mà ấn hẳn vào tường

-"A..."

Băng Khiết ngước nhìn lên thấy sắc mặt hắn ắt hẳn như đang thèm muốn cải gì đó.

-"Tsk...cái tên chết tiệt sao ngươi dám làm vậy?"

-"Cô nên ngậm mồm đi thì hơn, Băng Khiết!"

Trạch Hiên vừa nói, tay phải khẽ cầm cằm cô lên. Cô thấy vậy nhắm chặt mắt vào cùng với môi không dám làm gì. Sắc mặt của cô như đang bị cưỡng ép vậy.

Hắn nhìn cô như vậy, cảm giác như muốn biến Băng Khiết chỉ là của riêng mình, cảnh làm cho hắn có hưng phấn hơn.

-"Giờ...ta nên làm gì đây nhỉ?"

Vừa nói, Trạch Hiên ép cô vào trong tường. Hành động mà hắn làm cho cô cảm thấy thật ghê tởm

-'Cái tên chết tiệt...hắn dám...'

Băng Khiết chẳng còn cách nào khác mà để hắn làm vậy. Cái lúc mà cô tưởng sẽ không ai đến cứu mình /Bốp/ ai đó đã đi ra đánh vào mặt của Trạch Hiên.

Băng Khiết thấy hắn không làm gì mà từ từ mở mắt ra. Trước mặt là một người con trai cao ráo, mặc bộ đồ vest thanh lịch, nhã nhặn hơn. Nhưng chỉ riêng cô biết đó là Long Vũ.

-"Long...Long Vũ..."

Long Vũ nghe thấy giọng nói ngập ngừng cùng với sợ hãi. Anh biết là Trạch Hiên hắn đã làm gì. Nhưng anh chàng quan tâm tới hắn mà quay sang nhìn cô

-"Có sao không, Băng Khiết?"

Giọng nói ấm áp của Long Vũ như đang lo lắng cho cô, sợ cô sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng cô cũng chỉ cúi đầu xuống mà không dám ngẩng đầu lên. Hai tay cứ run rẩy lên như đang sợ hãi điều gì đó.

Long Vũ thấy hành động của Băng Khiết, tay phải ôm hẳn người cô vào trong lòng mình. Dường như, cô cảm nhận được sự quan tâm của anh nên cũng đã yên tâm một chút.

Trạch Hiên thấy hành động mà hai người còn làm trước mặt hắn. Điều đó làm cho hắn tức điên lên cả sôi máu.

-"Tsk...Cái tên kia, ngươi là ai hả?"

Long Vũ quay lại nhìn Trạch Hiên với ánh mắt chứa sự tức giận, liếc mắt sắc bén nhìn hắn.

-"Ta là ai? Cần ngươi phải hỏi sao?"

-"Ngươi dám nói ta vậy hả?"

-"Thì sao?"

Long Vũ tay phải càng ôm chặt lấy Băng Khiết hơn. Điều đó làm cho cô cảm thấy khó thở hơn, nhưng cô cũng chẳng muốn nói gì mà cứ ở trong vòng tay của anh.

-"Để ta nói cho ngươi biết, Băng Khiết không phải là người ngươi thích động thì động."

-"Nên đừng có làm những cái hành động đó trước mặt cô ấy!"

Vừa nói, Long Vũ trừng mắt nhìn Trạch Hiên. Hắn nhìn thấy anh trừng mắt, cảm thấy mình như một tên thấp hèn bị hắn ta đe dọa. Hắn liền cười to lên

-"Haha... Ngươi nghĩ sao mà ta lại không được chạm vào Băng Khiết chứ?"

-"Ngươi..."

Trạch Hiên từ từ, lặng lẽ đi ra chỗ Long Vũ, miệng ghé vào nói nhỏ

-"Hôm nay ta bỏ qua chuyện này, nhưng lần sau sẽ không có lần thứ hai đâu!"

Nói xong lời đó, Trạch Hiên liền rời đi nhưng còn cố ý va vào vai của Long Vũ khiến cho anh ngã xuống dưới đất. Lúc đó, Băng Khiết thấy vậy liền cúi xuống đỡ anh dậy. Vì lúc hắn đi ra chỗ anh, Long Vũ đã bỏ tay ra khỏi người của cô nên cô mới đỡ anh dậy.

Băng Khiết quay lại nhìn thấy hắn rời đi liền thở dài ra một hơi, quay sang nhìn anh.

-"Sao tự dưng cậu lại đến đây vậy, Long Vũ?"

Long Vũ nghe cô nói vậy, trong người có chút áy náy mà chỉ liền lấy tay gãi đầu

-"À, ờm tớ..."

Chưa để anh nói xong, Băng Khiết bỏ hẳn tay ra khỏi người của Long Vũ, đầu quay sang hướng khác.

-"Cậu đúng là chỉ gây rắc rối cho người khác mà thôi!"

Băng Khiết rời đi để lại một mình Long Vũ ở đó, anh thấy cô làm vậy đành đi theo cô ở đằng sau. Thời tiết lúc này cũng nắng hơn, tia nắng chói chang lam cho Băng Khiết đang đi đường cũng phải lấy tay lau mồ hôi ở trên trán. Anh thấy cô làm vậy cũng chỉ lấy tay che mặt cho cô.

Băng Khiết thấy anh làm những hành động không bình thường, sắc mặt càng thấy chán nản anh

-"Này, Long Vũ..."

Long Vũ thấy cô gọi anh, nên anh cũng chỉ nhìn cô và nói một tiếng "Hửm?"

-"Đầu cậu có bị làm sao không đấy?"

Long Vũ nghe cô nói vậy, trong đầu không hiểu chuyện gì cả

-"Cậu...Cậu nói gì vậy, Băng Khiết? Rõ ràng tớ chỉ..."

-"Tớ chỉ? Cậu xem tự nhiên cậu lại đến đây xong lại làm những hành động không bình thường gì cả."

-"Tớ...Tớ làm những hành động không bình thường?"

Băng Khiết thấy anh chẳng hiểu chuyện mà cô nói nên cô rời đi trước, mặc cho anh đi sau cô. Tài xế đang ngồi ở xe hạng sang Lamborghini Veneco, thấy cô đang đi ra xe và ngồi /Bộp/ xuống cùng với giọng thở hồng hộc. Tài xế nhìn vậy nhưng cũng chẳng dám hỏi nhiều mà chỉ nói

-"Giám đốc sao vậy? Tự dưng..."

Chạy để tài xế nói xong, Băng Khiết liền nói

-"Lái xe đi!"

Tài xế vẫn chưa hiểu chuyện gì, tính cô ghét nhất là làm mất thời gian nên liền nói lớn

-"Có lái không thì bảo?"

Tài xế nghe thấy tiếng cô nói lớn lên thì giật mình, giọng lắp bắp nói

-"À, v... vâng...tôi lái liền..."

Nói xong, tài xế liền lái xe cũng đúng lúc anh đang chuẩn bị đi ra xe thì đã lái đi mất, anh chỉ có thể nhìn theo bóng xe. Long Vũ đành phải chạy đằng sau chiếc xe. Nhưng cũng được một lúc, anh không chạy kịp mà dừng lại. Thở hồng hộc ra nhưng vẫn không quên mà nhìn chiếc xe Lamborghini Veneco phía trước, hai tay để ở đầu gối nhưng mắt vẫn nhìn.

-"Tsk...Tại sao cậu lại làm vừa chứ, Băng Khiết? Rõ ràng tớ lo lắng cho cậu nên mới làm vậy mà cậu lại..."

Long Vũ định nói thêm nữa, nhưng vì hết sức lực để nói nên anh cũng đành phải đi bộ về biệt thự. Mặc cho anh vẫn mệt mỏi đến nỗi ở đằng sau lưng vẫn còn ướt đẫm mồ hôi và cả ở đằng trước ngực.

Long Vũ vừa đi, dù ở bên ngoài bình thường nhưng trong lĩnh lại tức giận vì Băng Khiết bỏ mình lại mà hơn nữa lại còn quát lớn.

-'Cậu thay đổi nhiều quá rồi, Băng Khiết. Thật là làm tớ...muốn chết đây!'

Có lẽ tình cảm mà Long Vũ dành cho Băng Khiết lại có thể thành tình yêu. Bởi chính sự quan tâm, lo lắng mà anh đã phải đến chỗ Băng Khiết. Tại sao vậy? Đối với anh, có lẽ cô là người bạn luôn đồng hành cùng anh, an ủi, lo lắng thậm chí còn ở bên anh mỗi lúc mà người khác đánh anh hoặc chửi anh?

Nhưng đối với anh, cô là động lực, là sinh mạng để anh bước tiếp trên con đường của mình. Liệu...anh có thể được ở bên cạnh cô? Hay chỉ là... rời xa nhau...nhưng chắc không phải vậy, chính anh cũng nghĩ vậy.

Hot

Comments

Trankhanhhung76@ Gmail.Com

Trankhanhhung76@ Gmail.Com

gsgshdhd

2023-02-11

0

#N12

#N12

uầy chưa đủ kích thích

2022-06-30

2

Sen hồng 2202

Sen hồng 2202

Á à 🌚

2022-05-29

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hóa Ra Tôi Chỉ Là Một Kẻ Bị Lợi Dụng
2 Chương 2: Nơi đó là ở đâu?
3 Chương 3: Cái tên quen thuộc... nhưng lại không thể nhớ ra
4 Chương 4: Một kẻ không tầm thường
5 Chương 5: Bàn tay làm nhớ tới mùi hương quen thuộc
6 Chương 6: Giám Đốc Ở Đây Là Bạn Tôi
7 Chương 7: Chỉ là trên danh nghĩa bạn bè
8 Chương 8: Quan tâm tới bọn họ sao?
9 Chương 9: Quyết định lựa chọn làm việc là ở anh
10 Chương 10: Chính quyết định của anh, và cả suy nghĩ trong lòng
11 Chương 11: Không Đồng Ý Cho Anh Đi Cùng
12 Chương 12: Đến Công Ty Tập Đoàn Albrazt
13 Chương 13: Làm Những Chuyện Ghê Tởm
14 Chương 14: Suy Nghĩ Lại Những Chuyện Quá Khứ
15 Chương 15: Anh bớt ảo tưởng lại đi
16 Chương 16: Cơn Ác Mộng
17 Chương 17: Cảm Ơn Anh Đã Ở Bên Cạnh
18 Chương 18: Nói Lời Tạm Biệt
19 Chương 19: Người Con Gái Đó Giúp Tôi Ra Khỏi Đây
20 Chương 20: Đi Tìm Phòng Trọ
21 Chương 21: Xin Việc Mà Không Phép Tắc
22 Chương 22: Đưa Hộp Bánh Ngọt Đến Phòng Thư Ký
23 Chương 23: Cái Cảm Giác Quen Thuộc Đó...
24 Chương 24: Cái Tội Quên Không Lấy Tiền
25 Chương 25: Xuống Dưới Nhà Ăn
26 Chương 26: Nhớ Lại Một Phần Kí Ức
27 Chương 27: Cái Nghi Ngờ Đó...
28 Chương 28:Người Đó Là Chủ Tịch Tập Đoàn
29 Chương 29: Trở Về Biệt Thự
30 Chương 30: Vẫn Còn Những Kí Ức Đó...
31 Chương 31: Tôi Không Có Người Cha
32 Chương 32: Tôi Là Đại Thiếu Gia
33 Chương 33: Trở Về Biệt Thự
34 Chương 34: Một Điều Ngạc Nhiên
35 Chương 35: Kí Ức Đó Vẫn Luôn Ở Trong Lòng.
36 Chương 36: Giống Một Phần Hồi Xưa
37 Chương 37: Đến Công Ty Chưa Gì Đã Có Chuyện
38 Chương 38: Gặp Lại Kẻ Không Nên
39 Chương 39: Bất ngờ
40 Chương 40: Nét Mặt
41 Chương 41: Tình Yêu Thương Đó...Cũng Chỉ Là Giả Dối
42 Chương 42: Tật Giật Mình
43 Chương 43: Gia Tộc Bạch
44 Chương 44: Chẳng Thấy Cô Đơn Cả
45 Chương 45: Điều Bất Ngờ
46 Chương 46: Không Thể Nào Quên Ngày Đó
47 Chương 47: Quán Bar
48 Chương 48: Bất Ngờ Bị Đâm Lén.
49 Chương 49: Lo Lắng
50 Chương 50: Cảnh Tượng Trước Mặt
51 Chương 51: Chợt Tỉnh Lại
52 Chương 52: Vẫn Còn Chưa Tin.
53 Chương 53: Một Bất Ngờ
54 Chương 54: Trong Lòng Càng Lo Lắng Hơn
55 Chương 55: Càng Thuyết Phục
56 Chương 56: Cũng Là Vì Hành Động
57 Chương 57: Nghe Thấy Tất Cả
58 Chương 58: Chỉ Là Tại Tôi
59 Chương 59: Càng Chờ Đợi Lâu Hơn
60 Chương 60: Sự Thật Không Thể Tin Được
61 Chương 61: Tại Sao Lại Bất Công?
62 Chương 62: Nghĩ Lại
63 Chương 63: Đưa Thẻ Đen
64 Chương 64: Đắc Ý
65 Chương 65: Cái ôm ấm áp
66 Chương 66: Nhận Ra Nhau
67 Chương 67: Thiếu Một Thứ Gì Đó.
68 Chương 68: Định Coi Là Kẻ Ngốc?
69 Chương 69: Phải Có Thẻ Mới Vào.
70 Chương 70: Quay Lại Tất Cả.
71 Chương 71: Chuyện Quá Khứ
72 Chương 72: Cầu Nguyện Để Trả Thù
73 Chương 73: Điều Tra Thông Tin
74 Chương 74: Không Dám Làm Gì.
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Hóa Ra Tôi Chỉ Là Một Kẻ Bị Lợi Dụng
2
Chương 2: Nơi đó là ở đâu?
3
Chương 3: Cái tên quen thuộc... nhưng lại không thể nhớ ra
4
Chương 4: Một kẻ không tầm thường
5
Chương 5: Bàn tay làm nhớ tới mùi hương quen thuộc
6
Chương 6: Giám Đốc Ở Đây Là Bạn Tôi
7
Chương 7: Chỉ là trên danh nghĩa bạn bè
8
Chương 8: Quan tâm tới bọn họ sao?
9
Chương 9: Quyết định lựa chọn làm việc là ở anh
10
Chương 10: Chính quyết định của anh, và cả suy nghĩ trong lòng
11
Chương 11: Không Đồng Ý Cho Anh Đi Cùng
12
Chương 12: Đến Công Ty Tập Đoàn Albrazt
13
Chương 13: Làm Những Chuyện Ghê Tởm
14
Chương 14: Suy Nghĩ Lại Những Chuyện Quá Khứ
15
Chương 15: Anh bớt ảo tưởng lại đi
16
Chương 16: Cơn Ác Mộng
17
Chương 17: Cảm Ơn Anh Đã Ở Bên Cạnh
18
Chương 18: Nói Lời Tạm Biệt
19
Chương 19: Người Con Gái Đó Giúp Tôi Ra Khỏi Đây
20
Chương 20: Đi Tìm Phòng Trọ
21
Chương 21: Xin Việc Mà Không Phép Tắc
22
Chương 22: Đưa Hộp Bánh Ngọt Đến Phòng Thư Ký
23
Chương 23: Cái Cảm Giác Quen Thuộc Đó...
24
Chương 24: Cái Tội Quên Không Lấy Tiền
25
Chương 25: Xuống Dưới Nhà Ăn
26
Chương 26: Nhớ Lại Một Phần Kí Ức
27
Chương 27: Cái Nghi Ngờ Đó...
28
Chương 28:Người Đó Là Chủ Tịch Tập Đoàn
29
Chương 29: Trở Về Biệt Thự
30
Chương 30: Vẫn Còn Những Kí Ức Đó...
31
Chương 31: Tôi Không Có Người Cha
32
Chương 32: Tôi Là Đại Thiếu Gia
33
Chương 33: Trở Về Biệt Thự
34
Chương 34: Một Điều Ngạc Nhiên
35
Chương 35: Kí Ức Đó Vẫn Luôn Ở Trong Lòng.
36
Chương 36: Giống Một Phần Hồi Xưa
37
Chương 37: Đến Công Ty Chưa Gì Đã Có Chuyện
38
Chương 38: Gặp Lại Kẻ Không Nên
39
Chương 39: Bất ngờ
40
Chương 40: Nét Mặt
41
Chương 41: Tình Yêu Thương Đó...Cũng Chỉ Là Giả Dối
42
Chương 42: Tật Giật Mình
43
Chương 43: Gia Tộc Bạch
44
Chương 44: Chẳng Thấy Cô Đơn Cả
45
Chương 45: Điều Bất Ngờ
46
Chương 46: Không Thể Nào Quên Ngày Đó
47
Chương 47: Quán Bar
48
Chương 48: Bất Ngờ Bị Đâm Lén.
49
Chương 49: Lo Lắng
50
Chương 50: Cảnh Tượng Trước Mặt
51
Chương 51: Chợt Tỉnh Lại
52
Chương 52: Vẫn Còn Chưa Tin.
53
Chương 53: Một Bất Ngờ
54
Chương 54: Trong Lòng Càng Lo Lắng Hơn
55
Chương 55: Càng Thuyết Phục
56
Chương 56: Cũng Là Vì Hành Động
57
Chương 57: Nghe Thấy Tất Cả
58
Chương 58: Chỉ Là Tại Tôi
59
Chương 59: Càng Chờ Đợi Lâu Hơn
60
Chương 60: Sự Thật Không Thể Tin Được
61
Chương 61: Tại Sao Lại Bất Công?
62
Chương 62: Nghĩ Lại
63
Chương 63: Đưa Thẻ Đen
64
Chương 64: Đắc Ý
65
Chương 65: Cái ôm ấm áp
66
Chương 66: Nhận Ra Nhau
67
Chương 67: Thiếu Một Thứ Gì Đó.
68
Chương 68: Định Coi Là Kẻ Ngốc?
69
Chương 69: Phải Có Thẻ Mới Vào.
70
Chương 70: Quay Lại Tất Cả.
71
Chương 71: Chuyện Quá Khứ
72
Chương 72: Cầu Nguyện Để Trả Thù
73
Chương 73: Điều Tra Thông Tin
74
Chương 74: Không Dám Làm Gì.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play