Chương 18: Nói Lời Tạm Biệt

Thời gian giờ đã trôi qua, bây giờ cũng đã đúng mười tháng. Long Vũ luôn ở bên cạnh cô mỗi lúc, kể cả những lúc vui và những lúc buồn. Dường như, Băng Khiết có tình cảm với anh. Nhưng cô lại cho rằng cô và anh cũng chỉ là bạn bè nên tình cảm đó cũng là điều đương nhiên.

Long Vũ lúc này đang ở dưới biệt thự, bên cạnh là người làm cùng với tiếp tân trong đó không ngoại lệ là có cô. Long Vũ nhìn bọn họ của cười cười, nói nói. Anh mặc bộ đồ vest nhã nhặn, nhưng bên ngoài cũng khoác một chiếc áo dày nhưng không nặng mà được thiết kế ra rất đặc biệt. Sắc mặt tuy là vui vẻ nhưng thật chất trong lòng lại muốn ở đây. Nhưng anh cũng không thể làm gì được mà đành rời đi.

-"Cảm ơn mọi người... vì đã luôn giúp đỡ tôi!"

Bọn họ thấy vậy cũng chỉ nhìn anh mà khẽ cười, có lẽ bọn họ làm vậy cũng chỉ muốn sau khi anh rời đi sẽ không còn bận tâm tới bọn họ nữa mà tự mình đi trên con đường.

Long Vũ chuẩn bị rời đi, nhưng trước khi đi anh cũng khẽ liếc nhìn Băng Khiết. Cô không nói gì mà nhìn quay sang chỗ khác. Bọn họ thấy vậy chỉ đi ra chỗ cô mà nói

-"Giám Đốc không nói gì sao? Dù sao đây là lần cuối cùng mà cậu ấy không bao giờ đến đây"

Băng Khiết nghe vậy, cũng chỉ quay lại ra mà đáp một tiếng "Hừ" rồi quay sang chỗ khác. Dù là nền ngoài cô nghiêm túc như vậy, nhưng bên trong thật ra cũng muốn cậu ở đây. Nhưng biết làm sao được? Nếu đã ghi vào trong tờ giấy mới làm là mười tháng thì đúng đến mười tháng, cậu phải rời đi. Trong lòng cô như vỡ vụn ra cả trăm mảnh. Chẳng hiểu sao lại như vậy? Phải chăng là do cảm xúc của cô sao? Nhưng có lẽ là vậy.

Dù Băng Khiết có cố gắng giữ thân hình như vậy, nhưng cô cũng gắng làm gì được mà quay lại nhìn Long Vũ, chầm chậm đi ra chỗ anh mà nở một nụ cười

-"Giờ cậu không còn ở đây được nữa, Long Vũ!"

-"Tớ biết!"

Long Vũ nói câu thản nhiên nhưng anh nói vậy chỉ để cô không muốn lo lắng mà thôi. Cô biết là anh không muốn mình lo lắng nên mới nói vậy.

-"Cậu nghĩ tớ yếu đuối lắm sao mà nói vậy?"

-"Không! Giờ cậu đã mạnh mẽ hơn rồi, Băng Khiết!"

Băng Khiết nghe câu nói vậy, cũng chỉ "Hừm" một tiếng mà quay sang nói

-"Chúc cậu đi vui vẻ, Long Vũ. Nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau!"

Long Vũ đưa tay phải ra, cô hiểu ý của anh mà đưa tay trái. Hai người bắt tay nhau lại càng làm cho tình cảm gắn bó hơn, bền chắc hơn.

-"Cảm ơn cậu nhiều, Băng Khiết!"

Long Vũ trước khi rời đi còn ôm cô như là món quà tặng cô. Còn cô ôm chầm lấy anh, nước mắt rơi ra từ bao giờ cô cũng không để ý

-"Cậu đi vui vẻ, Long Vũ!"

Long Vũ đáp một tiếng "Ừm" và lên xe Taxi, tài xế lái xe và đã trở anh đi xa hơn.

Băng Khiết nhìn bóng chiếc xe Taxi, cho đến lúc không còn nữa mà chỉ là bụi mù mịt. Cô lặng lẽ đi vào trong căn biệt thự. Còn mấy người kia cũng đi theo sau cô.

Còn ở chỗ Long Vũ. Sau khi anh chia tay bọn họ cùng với cô-Băng Khiết. Ở bên phải anh đang cầm túi vali, trong đó có tiền mà anh đã kiếm được ở căn biệt thự của Băng Khiết. Trong ý nghĩ của anh tuy buồn bã khi phải xa cô, nhưng cũng có suy nghĩ khác

-'Vậy là mình có thể giả hết tiền rồi! Nhất định mình sẽ không bao giờ tin vào một kẻ nào nữa!"

Một lúc sau, rời thành phố George đến sang kia. Tài xế phanh gấp mà dừng lại, cũng may mà anh không bị sao vì tay cầm lấy chiếc vali và tay để ghế.

Long Vũ thấy tài xế dừng lại mà liền hỏi

-"Có chuyện gì? Không lẽ là đến nơi sao?"

-"Đúng vậy! Đến nơi rồi!"

Long Vũ nghe vậy, mở cửa xe ra mà đi ra ngoài. Trước mặt anh vẫn là thành phố như xưa, chẳng thay đổi gì cả.

-'Vẫn như vậy? Chẳng thay đổi gì cả!'

Cùng với suy nghĩ đó, Long Vũ lặng lẽ đi về hướng thành phố, nơi mà anh bị bọn côn đồ và giang hồ đánh đập dã man khiến cho anh không thể nào quên được hình ảnh đó. Và cả người mà anh yêu đã phản bội: Đan Lệ

-"

'Nhất định tôi sẽ cô biết thế nào là phản bội, Đan Lệ'

Long Vũ tay phải cầm chiếc vali, nhưng bên trong anh cũng đã giấu tiền. Vì theo tính toán, anh biết bọn chúng sẽ trộm chiếc vali trước vì nghĩ có tiền nên anh đã chuẩn bị áo khoác để cho tiền vào bên trong.

Đến đúng giữa thành phố, ngõ ở sâu bên trong là nơi bọn chúng luôn đưa anh vào bên trong và đánh đập hành hạ. Có lẽ hành động của bọn chúng khiến cho anh không thể nào quên được mà ngược lại còn muốn trả thù.

Vừa nghĩ tới đây, bọn côn đồ cùng với đám giang hồ đang ở đằng sau

-"Không biết cái tên đó đang làm gì nhỉ?"

-"Cái tên nào?"

-"Là cái thằng Long Vũ ấy, thằng đó còn nợ mình hơn ba tỷ mà vẫn chưa thấy vác cái mặt về đây cả!"

Long Vũ nghe bọn chúng nói vậy, trong lòng càng tức điên lên

-'Cuối cùng, các ngươi vẫn như vậy.'

-'Nay ta nhất định sẽ phải trả thù'

Long Vũ đi ra ngoài bức tường, đứng ở đó mà nói vọng lên

-"Cho hỏi, mấy vị là..."

Bọn chúng nghe thấy tiếng của anh liền quay lại đằng sau nhìn. Trước mặt là một người nào đó mặc áo khoác đen dài đến chân, mũ đội vào và không tính cả khuôn mặt khi được bịt kín. Bọn chúng khinh biết đó là ah nhưng vẫn hỏi

-"Hửm? Ngươi là ai?"

Long Vũ nghe bọn chúng nói vậy, đoán rằng hắn không biết mình, trong lòng đắc ý

-'Đúng là cái bọn ngu muội'

-"À...tôi chỉ là một người mới đến đây...với lại không biết ở đây là đâu nên..."

Bọn chúng không quan tâm tới lời mà anh nói, nhìn ở dưới thấy một chiếc vali bên phải. Bọn chúng nghĩ bên trong là tiền liền đi đến chỗ anh mà giựt lấy.

-"Các...các cậu làm gì vậy?..."

-'Để ta xem nếu bên trong không có tiền thì ngươi sẽ làm gì?'

Bọn chúng nghĩ là bên trong có tiền, đến nỗi cả lũ giật mạnh để lấy được.

-"Bỏ ra, cái này của tao"

-"Không đúng! Cái này mới là của tao"

Ông trùm của hội giang hồ lặng lẽ bước đến chỗ bọn chúng, tính ông ta rất ghét bị làm phiền nên nhìn thấy anh không nói gì nhưng thấy bọn kia. Sắc mặt trở nên đáng sợ hơn nhiều.

-"Các ngươi im hết đi!"

Bọn chúng nhìn thấy ông trùm thì cũng phải bỏ ra khi đang giật cái vali. Ông trùm đi ra chỗ bọn chúng cầm cái vali mà ngồi ở ghế bên cạnh.

/Cộc/ vali được mở ra, ông trùm chẳng quan tâm nhưng bọn chúng lại quan tâm đến nỗi mà trong đầu có suy nghĩ

-"Sắp giàu to rồi"

Nhưng khi mở ra, bên trong chẳng có gì ngoài một vỏ vali cùng với quần áo cũ kĩ. Bọn chúng nghĩ ông trùm mở ra thấy toàn tiền liền nhìn vào bên trong thấy toàn quần áo cũ kĩ. Mặt bọn chúng bắt đầu trở nên tức giận hơn.

Long Vũ ở đó quan sát tất cả những gì mà bọn chúng làm.

-'Đúng là kẻ ngu ngốc mà! Vậy mà nghĩ bên trong có tiền, bảo sao đầu óc toàn nghĩ tới tiền'

Long Vũ suy nghĩ ở trong lòng, còn bọn chúng vì bị chơi khăm nên lẳng lặng quay đầu ra trừng mắt nhìn anh. Anh thấy ánh mắt đó càng khinh thường bọn chúng hơn.

-'Lại còn làm cái ánh mắt đó? Đừng nghĩ là bây giờ ta yếu đuối như xưa!'

Nghĩ ở trong lòng vậy thôi, chứ bên ngoài anh liền đóng kịch vô tội.

-"Tôi...Tôi không biết các ngài...tại sao lại làm như vậy? Nhưng đây... chỉ là quần áo mà tôi mang lên đây thôi...!"

Hot

Comments

#N12

#N12

mỏng manh íu đúi đồ :))

2022-06-30

2

Ruby

Ruby

Đúng là bạn bè tốt

2022-05-25

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hóa Ra Tôi Chỉ Là Một Kẻ Bị Lợi Dụng
2 Chương 2: Nơi đó là ở đâu?
3 Chương 3: Cái tên quen thuộc... nhưng lại không thể nhớ ra
4 Chương 4: Một kẻ không tầm thường
5 Chương 5: Bàn tay làm nhớ tới mùi hương quen thuộc
6 Chương 6: Giám Đốc Ở Đây Là Bạn Tôi
7 Chương 7: Chỉ là trên danh nghĩa bạn bè
8 Chương 8: Quan tâm tới bọn họ sao?
9 Chương 9: Quyết định lựa chọn làm việc là ở anh
10 Chương 10: Chính quyết định của anh, và cả suy nghĩ trong lòng
11 Chương 11: Không Đồng Ý Cho Anh Đi Cùng
12 Chương 12: Đến Công Ty Tập Đoàn Albrazt
13 Chương 13: Làm Những Chuyện Ghê Tởm
14 Chương 14: Suy Nghĩ Lại Những Chuyện Quá Khứ
15 Chương 15: Anh bớt ảo tưởng lại đi
16 Chương 16: Cơn Ác Mộng
17 Chương 17: Cảm Ơn Anh Đã Ở Bên Cạnh
18 Chương 18: Nói Lời Tạm Biệt
19 Chương 19: Người Con Gái Đó Giúp Tôi Ra Khỏi Đây
20 Chương 20: Đi Tìm Phòng Trọ
21 Chương 21: Xin Việc Mà Không Phép Tắc
22 Chương 22: Đưa Hộp Bánh Ngọt Đến Phòng Thư Ký
23 Chương 23: Cái Cảm Giác Quen Thuộc Đó...
24 Chương 24: Cái Tội Quên Không Lấy Tiền
25 Chương 25: Xuống Dưới Nhà Ăn
26 Chương 26: Nhớ Lại Một Phần Kí Ức
27 Chương 27: Cái Nghi Ngờ Đó...
28 Chương 28:Người Đó Là Chủ Tịch Tập Đoàn
29 Chương 29: Trở Về Biệt Thự
30 Chương 30: Vẫn Còn Những Kí Ức Đó...
31 Chương 31: Tôi Không Có Người Cha
32 Chương 32: Tôi Là Đại Thiếu Gia
33 Chương 33: Trở Về Biệt Thự
34 Chương 34: Một Điều Ngạc Nhiên
35 Chương 35: Kí Ức Đó Vẫn Luôn Ở Trong Lòng.
36 Chương 36: Giống Một Phần Hồi Xưa
37 Chương 37: Đến Công Ty Chưa Gì Đã Có Chuyện
38 Chương 38: Gặp Lại Kẻ Không Nên
39 Chương 39: Bất ngờ
40 Chương 40: Nét Mặt
41 Chương 41: Tình Yêu Thương Đó...Cũng Chỉ Là Giả Dối
42 Chương 42: Tật Giật Mình
43 Chương 43: Gia Tộc Bạch
44 Chương 44: Chẳng Thấy Cô Đơn Cả
45 Chương 45: Điều Bất Ngờ
46 Chương 46: Không Thể Nào Quên Ngày Đó
47 Chương 47: Quán Bar
48 Chương 48: Bất Ngờ Bị Đâm Lén.
49 Chương 49: Lo Lắng
50 Chương 50: Cảnh Tượng Trước Mặt
51 Chương 51: Chợt Tỉnh Lại
52 Chương 52: Vẫn Còn Chưa Tin.
53 Chương 53: Một Bất Ngờ
54 Chương 54: Trong Lòng Càng Lo Lắng Hơn
55 Chương 55: Càng Thuyết Phục
56 Chương 56: Cũng Là Vì Hành Động
57 Chương 57: Nghe Thấy Tất Cả
58 Chương 58: Chỉ Là Tại Tôi
59 Chương 59: Càng Chờ Đợi Lâu Hơn
60 Chương 60: Sự Thật Không Thể Tin Được
61 Chương 61: Tại Sao Lại Bất Công?
62 Chương 62: Nghĩ Lại
63 Chương 63: Đưa Thẻ Đen
64 Chương 64: Đắc Ý
65 Chương 65: Cái ôm ấm áp
66 Chương 66: Nhận Ra Nhau
67 Chương 67: Thiếu Một Thứ Gì Đó.
68 Chương 68: Định Coi Là Kẻ Ngốc?
69 Chương 69: Phải Có Thẻ Mới Vào.
70 Chương 70: Quay Lại Tất Cả.
71 Chương 71: Chuyện Quá Khứ
72 Chương 72: Cầu Nguyện Để Trả Thù
73 Chương 73: Điều Tra Thông Tin
74 Chương 74: Không Dám Làm Gì.
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Hóa Ra Tôi Chỉ Là Một Kẻ Bị Lợi Dụng
2
Chương 2: Nơi đó là ở đâu?
3
Chương 3: Cái tên quen thuộc... nhưng lại không thể nhớ ra
4
Chương 4: Một kẻ không tầm thường
5
Chương 5: Bàn tay làm nhớ tới mùi hương quen thuộc
6
Chương 6: Giám Đốc Ở Đây Là Bạn Tôi
7
Chương 7: Chỉ là trên danh nghĩa bạn bè
8
Chương 8: Quan tâm tới bọn họ sao?
9
Chương 9: Quyết định lựa chọn làm việc là ở anh
10
Chương 10: Chính quyết định của anh, và cả suy nghĩ trong lòng
11
Chương 11: Không Đồng Ý Cho Anh Đi Cùng
12
Chương 12: Đến Công Ty Tập Đoàn Albrazt
13
Chương 13: Làm Những Chuyện Ghê Tởm
14
Chương 14: Suy Nghĩ Lại Những Chuyện Quá Khứ
15
Chương 15: Anh bớt ảo tưởng lại đi
16
Chương 16: Cơn Ác Mộng
17
Chương 17: Cảm Ơn Anh Đã Ở Bên Cạnh
18
Chương 18: Nói Lời Tạm Biệt
19
Chương 19: Người Con Gái Đó Giúp Tôi Ra Khỏi Đây
20
Chương 20: Đi Tìm Phòng Trọ
21
Chương 21: Xin Việc Mà Không Phép Tắc
22
Chương 22: Đưa Hộp Bánh Ngọt Đến Phòng Thư Ký
23
Chương 23: Cái Cảm Giác Quen Thuộc Đó...
24
Chương 24: Cái Tội Quên Không Lấy Tiền
25
Chương 25: Xuống Dưới Nhà Ăn
26
Chương 26: Nhớ Lại Một Phần Kí Ức
27
Chương 27: Cái Nghi Ngờ Đó...
28
Chương 28:Người Đó Là Chủ Tịch Tập Đoàn
29
Chương 29: Trở Về Biệt Thự
30
Chương 30: Vẫn Còn Những Kí Ức Đó...
31
Chương 31: Tôi Không Có Người Cha
32
Chương 32: Tôi Là Đại Thiếu Gia
33
Chương 33: Trở Về Biệt Thự
34
Chương 34: Một Điều Ngạc Nhiên
35
Chương 35: Kí Ức Đó Vẫn Luôn Ở Trong Lòng.
36
Chương 36: Giống Một Phần Hồi Xưa
37
Chương 37: Đến Công Ty Chưa Gì Đã Có Chuyện
38
Chương 38: Gặp Lại Kẻ Không Nên
39
Chương 39: Bất ngờ
40
Chương 40: Nét Mặt
41
Chương 41: Tình Yêu Thương Đó...Cũng Chỉ Là Giả Dối
42
Chương 42: Tật Giật Mình
43
Chương 43: Gia Tộc Bạch
44
Chương 44: Chẳng Thấy Cô Đơn Cả
45
Chương 45: Điều Bất Ngờ
46
Chương 46: Không Thể Nào Quên Ngày Đó
47
Chương 47: Quán Bar
48
Chương 48: Bất Ngờ Bị Đâm Lén.
49
Chương 49: Lo Lắng
50
Chương 50: Cảnh Tượng Trước Mặt
51
Chương 51: Chợt Tỉnh Lại
52
Chương 52: Vẫn Còn Chưa Tin.
53
Chương 53: Một Bất Ngờ
54
Chương 54: Trong Lòng Càng Lo Lắng Hơn
55
Chương 55: Càng Thuyết Phục
56
Chương 56: Cũng Là Vì Hành Động
57
Chương 57: Nghe Thấy Tất Cả
58
Chương 58: Chỉ Là Tại Tôi
59
Chương 59: Càng Chờ Đợi Lâu Hơn
60
Chương 60: Sự Thật Không Thể Tin Được
61
Chương 61: Tại Sao Lại Bất Công?
62
Chương 62: Nghĩ Lại
63
Chương 63: Đưa Thẻ Đen
64
Chương 64: Đắc Ý
65
Chương 65: Cái ôm ấm áp
66
Chương 66: Nhận Ra Nhau
67
Chương 67: Thiếu Một Thứ Gì Đó.
68
Chương 68: Định Coi Là Kẻ Ngốc?
69
Chương 69: Phải Có Thẻ Mới Vào.
70
Chương 70: Quay Lại Tất Cả.
71
Chương 71: Chuyện Quá Khứ
72
Chương 72: Cầu Nguyện Để Trả Thù
73
Chương 73: Điều Tra Thông Tin
74
Chương 74: Không Dám Làm Gì.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play