Chương 2: Đền

Du Thừa Ân cầm hồ sơ trên tay bước vào một công ty lớn, dù cho xác xuất được nhận là vào làm là vô cùng nhỏ nhưng nó sẽ là bước tiến lớn hơn cho cô và gia đình .

Dù chưa từng đi xin việc lần nào vì cô chỉ vừa mới ra trường , trước đó cô đã tìm hiểu cặn kẽ các thông tin liên quan đến phỏng vấn từ các trang mạng uy tín và cả thông qua những người bạn đã có kinh nghiệm.

Thông qua hàng loạt các câu hỏi theo lẽ thường tình và có phần rập khuôn , đến lúc đưa ra câu hỏi chốt hạ , giám đốc nhân sự thẳng thắn hỏi một câu quan trọng .

Dù cô chưa từng đối mặt với câu hỏi phỏng vấn tương tự như vậy , nhưng thần thái khi đưa ra câu trả lời của cô khiến người đối diện chẳng thể xem thường .

Người phỏng vấn nở nụ cười nhẹ nói với cô :"Được rồi , cảm ơn cô về buổi phỏng vấn ngày hôm nay , chúng tôi sẽ liên lạc với cô để thông báo kết quả phỏng vấn cuối cùng"

Cô bắt tay giám đốc nhân sự rồi ra về , tự cảm thấy khá hài lòng với những câu trả lời của mình .

Sau đó cô bắt xe trở về nhà , bố cô vẫn đang ở bệnh viện , mẹ cô giờ này chắc vẫn còn tăng ca , cả căn nhà im ắng đến đáng sợ nhưng cô cũng đã quen rồi.

Lại có tin nhắn đến , Dư Trì gửi cho cô một tin , Du Thừa Ân không nhanh không chậm mở ra đọc .

[Ân Ân , tớ nghe Tô Lam nói hôm nay cậu đi phỏng vấn . Sao rồi? có thuận lợi không?]

Chính bản thân Du Thừa Ân cũng không biết ý nghĩa của những dòng tin nhắn này là như thế nào . Cả hai đã chia tay từ rất nhiều năm về trước nhưng suốt ba năm qua cậu ấy vẫn luôn gửi tin nhắn cho cô mỗi lúc cô có chuyện gì đó buồn cũng như vui vẻ , nhưng bình thường cô chỉ nhắn lại một câu gì đó lấy lệ như cảm ơn , rồi chỉ ậm ừ vài câu . Nhưng lần này cô nghĩ cả hai cũng nên buông tha cho nhau được rồi .

Du Thừa Ân hít một hơi thật sâu sau đó lướt ngón tay rất nhanh trên bàn phím trả lời lại một câu :

[Chúng ta chia tay rồi !]

Như để nhắc nhở cậu ấy nếu cậu ấy đã "Vô tình" quên đi một sự việc quan trọng như thế .

Tin nhắn hiển thị chữ "Đã Xem" nhưng rất lâu không thấy ai trả lời, cô cũng không quan tâm mà trực tiếp ngắt điện thoại nằm xuống giường , sau đó ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết.

Đến tối cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại , cô đưa tay bắt máy , đầu bên kia truyền đến một giọng nói có vài phần trang trọng chúc mừng cô đã trúng tuyển. Không ngờ một người chưa từng có kinh nghiệm như cô lại được trúng tuyển vào một công ty hàng đầu như vậy . Cô vui đến nỗi nhảy trên giường như một đứa trẻ con. Đúng lúc này có tiếng mở cửa , biết mẹ về Du Thừa Ân hớn hở chạy ra báo là mình đã được nhận vào một công ty hàng đầu .

Mẹ cô nghe xong hốc mắt thoáng chốc đỏ ửng mỉm cười nói một câu "Chúc mừng con" giây phút này làm cả hai ngượng ngùng khiến cô cũng rưng rưng nước mắt . Cô nói với mẹ :" Để mẹ chịu khổ nhiều rồi!"

Sang ngày hôm sau Du Thừa Ân chính thức đi làm buổi đầu tiên . Cô lái chiếc xe điện cũ mà lúc lâu mẹ đã mua cho cô đến công ty . Vì là ngày đầu , cô hớn hở nên đi từ rất sớm tiện thể dạo quanh hưởng thụ không khí trong lành của sáng sớm đầu thu.

Lúc này một vật gì đó màu nâu lao ra khiến cô gái giật mình liệng xe về hướng khác , cô lao vào một chiếc ô tô đỗ bên đường sau đó ngã một cách đáng thương .

Chú chó Poodle vừa gây chuyện xong không hề sợ hãi bỏ chạy mà còn đứng lại nhìn như thể đang cười nhạo cô .

Du Thừa Ân giơ nắm đấm lên với nó sau đó còn sủa "Gâu Gâu" như muốn trách phạt . Con chó như nhìn thấy kẻ điên liền bỏ chạy mất dạng , Du Thừa Ân nhìn theo bóng con chó chạy đi xa rồi ôm lấy chiếc đầu gối đang không ngừng đau nhức.

Lúc này người đàn ông đã chứng kiến từ phía xa , kể cả hành động quoái đản khi cô sủa với con chó kia cũng đã bị anh bắt gặp . Anh thong dong bước lại giúp cô đỡ chiếc xe điện lên.

Trong nháy mắt cô liền quên mất cái đầu gối đang đau nhức của mình mà ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông to cao , mặc sơ mi trắng đơn giản nhưng lại rất mê người , khuôn mặt khôi ngô tuấn tú , Du Thừa Ân bị chính sự mê trai của bản thân mà nghệt ra mất một lúc .

Người đàn ông cất tiếng không hề có một chút ngữ điệu lên xuống , phẳng lặng như mặt hồ không gợn sóng : "Nhìn đủ chưa?"

Lúc này Du Thừa Ân mới đứng bật dậy , cô nói hai lời cảm ơn ,người đàn ông đó híp mắt nhìn cô gái ở trước mặt không khỏi cảm thán.

Quả thực là một cô gái chỉ dừng lại ở mức xinh đẹp đến hồn nhiên mà không quyến rũ ,mái tóc thẳng không một sợi cong ngắn ngang vai ngả màu nâu sẫm , làn da trắng sứ bị ánh nắng phản chiếu đến phát sáng , môi son đỏ mọng nhưng không lòe loẹt phấn son.

Người đàn ông lại đưa mắt nhìn xuyên qua người cô , đặt ánh mắt lên vết lõm cùng vết trầy xướng trên con xe ô tô bóng loáng đối diện.

Du Thừa Ân khó hiểu nhìn theo cặp mắt anh ta quay lại , cũng suýt thì ngã ngửa vì dấu vết cô để lại hiện trường , cô ngồi xổm xuống đưa tay sờ vào vết trầy trên xe : "Ôi mẹ ơi sao kinh khủng vậy"

Vết tích để lại nhìn thôi cũng thấy đau lòng :"Không biết là xe của ai đây , làm sao đây hic"

Lúc này người đàn ông vẫn nhàn nhã đứng đút tay vào túi quần không rời đi mà lên tiếng :"Tôi biết xe của ai"

Cô nghe theo tiếng nói quay lại nhìn anh một cách nghi ngờ hỏi :"Xe của ai?"

Không một động tác thừa , anh ta từ trong túi lấy ra một chiếc chìa khóa sau đó bấm một nút trên đó , đèn trên xe bỗng dưng sáng lên.

Du Thừa Ân hốt hoảng , lúc này mới cúi đầu lia lịa , mồm nhanh nhảu nói :"Xin lỗi anh , thành thật xin lỗi , tôi sẽ đền tiền sửa xe cho anh"

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cuốn quá ♥♥

2022-08-11

0

Kem phô mai

Kem phô mai

càng về sau càng hay á tr

2022-08-11

3

Thư

Thư

❤❤❤❤

2022-07-03

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:Tốt nghiệp
2 Chương 2: Đền
3 Chương 3: Nhân viên mới
4 Chương 4: Không cần đâu , người yêu mình sẽ đưa mình về
5 Chương 5: Không nhầm , tôi đưa bạn gái về
6 Chương 6: Ai rồi cũng có một cái tên in dấu trên thanh xuân của mình
7 Chương 7: Lãng phí quá , để tôi đi cùng cô
8 Chương 8: Không ai có thể thấy được lòng người
9 Chương 9: công tác
10 Chương 10: Cô ấy tên gì?
11 Chương 11: Hai bọn họ là người yêu à?
12 Chương 12: Đẩy vào xe
13 Chương 13: Thay đồ
14 Chương 14: Mua nguyên dãy
15 Chương 15: Hoa cần thời gian nở , tim cũng cần thở sau những lần vỡ tan
16 Chương 16: Trả nợ xong liền coi như không quen?
17 Chương 17: Chuyển công tác
18 Chương 18: Một phần chắc là không muốn bị Hàn Thiên Viễn làm phiền
19 Chương 19: Bệnh dạ dày
20 Chương 20: Bỏ tay cô ấy ra
21 Chương 21: Từng ngủ
22 Chương 22 : Nếu có thể, đừng lãng phí nhau
23 Chương 23: "Ăn" anh đi
24 Chương 24: Chạm mắt
25 Chương 25: Trong mắt anh em là người phụ nữ khuyết tật
26 Chương 26: Tình nhân
27 Chương 27: Trở lại
28 Chương 28: Đi ăn , em mời anh
29 Chương 29: Ở đây đông quá , ra xe nhé?
30 Chương 30: Làm loạn
31 Chương 31: Vợ Lục Thăng
32 Chương 32: Chuyện tình nhỏ của Lục Thăng cùng thư kí
33 Chương 33: Một đêm bảy số phận
34 Chương 34: Tuyết đầu mùa
35 Chương 35: Namsan
36 Chương 36: Đêm đầu tiên
37 Chương 37: Bị bắt
38 Chương 38: 110
39 Chương 39: Tử hình?
40 Chương 40: Còng tay số tám
41 Chương 41: Bông cải rất vui được phục vụ
42 Chương 42: Nhẫn
43 Chương 43: Đi làm
44 Chương 44: Dỗ
45 Chương 45: Làm tổn thương
46 Chương 46: Ghép thận
47 Chương 47: Giao thừa
48 Chương 48: Aishite imasu
49 Chương 49: Bất ngờ
50 Chương 50: Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu.
51 Chương 51: Kiss Kiss Miss
52 Chương 52: Không phải ngừng yêu mà là tạm xa nhau
53 Chương 53: Theo đuổi
54 Chương 54: Đừng buồn nữa , có anh ở đây
55 Chương 55: Đồng ý
56 Chương 56: DR
57 Chương 57: Một nghìn lần đều có thể
58 Chương 58: Cái gì nên buông thì buông
59 Chương 59: Sau này anh không cần cầu hôn em nữa
60 Chương 60: Chúng ta ly hôn đi
61 Chương 61: Tai nạn
62 Chương 62: Hình
63 Chương 63: Chia tay
64 Chương 64: Bởi vì anh yêu em , như vậy là đủ
65 Chương 65: Chỉ dành cho một người , vì một người
66 Chương 66: Còn qua lại với Cẩn Dịch?
67 Chương 67: Khi yêu giống như bước đi trên cát
68 Chương 68 : Ngoại truyện (1)
69 Chương 69: Ngoại truyện (2)
70 Chương 70: Ngoại truyện (3)
71 Chương 71: Ngoại truyện (4)
72 Chương 72: Ngoại truyện (5)
73 Chương 73: Ngoại truyện (6)
74 Chương 74: Ngoại truyện (7)
75 Chương 75: Ngoại truyện (8)
76 Chương 76: Ngoại truyện (9)
77 Chương 77: Ngoại truyện (end)
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1:Tốt nghiệp
2
Chương 2: Đền
3
Chương 3: Nhân viên mới
4
Chương 4: Không cần đâu , người yêu mình sẽ đưa mình về
5
Chương 5: Không nhầm , tôi đưa bạn gái về
6
Chương 6: Ai rồi cũng có một cái tên in dấu trên thanh xuân của mình
7
Chương 7: Lãng phí quá , để tôi đi cùng cô
8
Chương 8: Không ai có thể thấy được lòng người
9
Chương 9: công tác
10
Chương 10: Cô ấy tên gì?
11
Chương 11: Hai bọn họ là người yêu à?
12
Chương 12: Đẩy vào xe
13
Chương 13: Thay đồ
14
Chương 14: Mua nguyên dãy
15
Chương 15: Hoa cần thời gian nở , tim cũng cần thở sau những lần vỡ tan
16
Chương 16: Trả nợ xong liền coi như không quen?
17
Chương 17: Chuyển công tác
18
Chương 18: Một phần chắc là không muốn bị Hàn Thiên Viễn làm phiền
19
Chương 19: Bệnh dạ dày
20
Chương 20: Bỏ tay cô ấy ra
21
Chương 21: Từng ngủ
22
Chương 22 : Nếu có thể, đừng lãng phí nhau
23
Chương 23: "Ăn" anh đi
24
Chương 24: Chạm mắt
25
Chương 25: Trong mắt anh em là người phụ nữ khuyết tật
26
Chương 26: Tình nhân
27
Chương 27: Trở lại
28
Chương 28: Đi ăn , em mời anh
29
Chương 29: Ở đây đông quá , ra xe nhé?
30
Chương 30: Làm loạn
31
Chương 31: Vợ Lục Thăng
32
Chương 32: Chuyện tình nhỏ của Lục Thăng cùng thư kí
33
Chương 33: Một đêm bảy số phận
34
Chương 34: Tuyết đầu mùa
35
Chương 35: Namsan
36
Chương 36: Đêm đầu tiên
37
Chương 37: Bị bắt
38
Chương 38: 110
39
Chương 39: Tử hình?
40
Chương 40: Còng tay số tám
41
Chương 41: Bông cải rất vui được phục vụ
42
Chương 42: Nhẫn
43
Chương 43: Đi làm
44
Chương 44: Dỗ
45
Chương 45: Làm tổn thương
46
Chương 46: Ghép thận
47
Chương 47: Giao thừa
48
Chương 48: Aishite imasu
49
Chương 49: Bất ngờ
50
Chương 50: Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu.
51
Chương 51: Kiss Kiss Miss
52
Chương 52: Không phải ngừng yêu mà là tạm xa nhau
53
Chương 53: Theo đuổi
54
Chương 54: Đừng buồn nữa , có anh ở đây
55
Chương 55: Đồng ý
56
Chương 56: DR
57
Chương 57: Một nghìn lần đều có thể
58
Chương 58: Cái gì nên buông thì buông
59
Chương 59: Sau này anh không cần cầu hôn em nữa
60
Chương 60: Chúng ta ly hôn đi
61
Chương 61: Tai nạn
62
Chương 62: Hình
63
Chương 63: Chia tay
64
Chương 64: Bởi vì anh yêu em , như vậy là đủ
65
Chương 65: Chỉ dành cho một người , vì một người
66
Chương 66: Còn qua lại với Cẩn Dịch?
67
Chương 67: Khi yêu giống như bước đi trên cát
68
Chương 68 : Ngoại truyện (1)
69
Chương 69: Ngoại truyện (2)
70
Chương 70: Ngoại truyện (3)
71
Chương 71: Ngoại truyện (4)
72
Chương 72: Ngoại truyện (5)
73
Chương 73: Ngoại truyện (6)
74
Chương 74: Ngoại truyện (7)
75
Chương 75: Ngoại truyện (8)
76
Chương 76: Ngoại truyện (9)
77
Chương 77: Ngoại truyện (end)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play