Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Em

Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Em

Chương 1:Tốt nghiệp

Du Thừa Ân trên tay ôm hai tấm bằng cử nhân và giấy chứng nhận trình độ học vấn ngồi vào một góc có ghế đá ở sân trường .

Cô lấy điện thoại từ trong ba lô ra , vừa mở nguồn thì thấy có rất nhiều tin nhắn được gửi đến , đa phần là bạn bè và người thân nhắn tin chúc mừng cô tốt nghiệp đại học .

Du Thừa Ân lướt qua một lượt tin nhắn , thực sự là cái tên Dư Trì đã thu hút sự chú ý của cô đến lạ.

Ngón tay thon dài khẽ động chạm vào chữ "Dư Trì" trên màn hình , từng dòng chữ cứ thế hiện ra , cô mường tưởng tượng giọng điệu của anh khi nói ra những lời ấy :

[Ân Ân , hôm nay em tốt nghiệp đúng không? khỏi phải hỏi cũng biết em tốt nghiệp thành công , chúc mừng em !]

Dư Thừa Ân siết chặt điện thoại trong tay , lại vô thức nhớ lại buổi sáng của rất nhiều năm về trước .

Cô gái mặc một chiếc áo đồng phục trắng tinh được là không một nếp gấp bỏ vào trong chiếc váy caro màu nâu xếp ly ngang đùi đung đưa theo mỗi bước chân chắc nịch trên đôi giày thể thao nike năng động , bắp tay quấn một dải băng màu đỏ in rõ chữ "Cờ đỏ" rảo bước quanh từng lớp học.

Một cậu học sinh đầu nhuộm đỏ , tai đeo khuyên mặc một chiếc áo đầu lâu hung tợn ngồi vắt chân lên bàn trên tay còn cầm một điếu thuốc phì phèo nhả ra một làn khói trắng lờ mờ.

Nghe nói anh ấy nổi tiếng là trùm trường cấp ba này , không những đánh nhau rất giỏi mà gia thế của anh ấy rất khủng . Bố anh ấy vung tay một cái nói không chừng có thể mua luôn cả trường học .Mùi thuốc lá tuy khó chịu kèm theo khuôn mặt dọa người nhưng đến cả thầy cô cũng phải xuống nước mà không dám nhắc nhở gì . Ấy vậy mà cô cờ đỏ nhỏ bé nhìn thấy thì không hề kiêng dè nhắc nhở anh :"Ngày mai nhuộm lại tóc và mặc đồng phục đàng hoàng lại cho tôi"

Giọng nói chắc nịch ra lệnh cho anh trước con mắt kinh ngạc của rất nhiều cờ đỏ bên cạnh và học sinh trong lớp.

Đối với Du Thừa Ân , lời nhắc nhở này của cô chỉ là xem như hoàn thành nghĩa vụ của bản thân , còn việc anh ấy có nghe và làm theo không , không ai trách cô ấy được.

Thế nhưng ai có thể tưởng tượng ra được học sinh cá biệt nhất trường chỉ vì một lời nhắc nhở của cờ đỏ hôm đó mà nhuộm lại tóc đen , đồng phục chỉnh chu đến trường .

Lại rất nhiều ngày sau đó , đã không nhớ rõ là sau bao lâu , cậu thanh niên mà tóc không còn nhuộm đỏ , tai không còn xỏ khuyên bấy giờ lại lộ ra vài phần non nớt ngượng ngập đứng trước mặt cô thốt ra câu :"Tớ thích cậu"

Trước giờ có những từ hoa mĩ tỏ tình nào , những lời thổ lộ mật ngọt nào mà chưa từng dành cho cô? Thế nhưng chưa bao giờ cô lại thấy bất ngờ vì ba chữ "Tớ thích cậu" đến vậy . Đơn giản chỉ là vì , lời nói đó thốt ra từ miệng của một người mà người khác tưởng chừng là không thể.

Một người vì chính mình mà thay đổi tất nhiên sẽ làm cho đối phương dễ dàng rung động.

Trong một giây phút nào đó cô cảm nhận được sự chân thành trong đôi mắt của người con trai đối diện , cuối cùng cô bật cười nói :"Vậy chúng ta cùng thích nhau nhé?"

Những ngày tháng cấp ba bên nhau đơn thuần là vậy , cùng nhau đến thư viện đọc sách vào lúc rảnh rỗi , cùng nhau đi ăn , cùng nắm tay .Đôi lúc một học sinh giỏi và còn là cờ đỏ như cô còn cùng anh cúp tiết để đi xem một buổi hòa nhạc gần đó.

Tất cả những điều đó đều đơn giản , nhưng bởi vì có hai chữ "cùng nhau" mới trở nên tuyệt vời đến vậy.

Lại là một ngày nắng đẹp khi cả hai vừa tốt nghiệp cấp ba , anh nghe cô nói :"Ba tớ nằm viện , một mình mẹ tớ chống đỡ nhiều rồi. Dư Trì , cậu đi nhé? Tớ ở lại phụ giúp mẹ phần nào"

Dư Trì cầm lấy tay cô , khuôn mặt anh đẹp trai vài phần xinh đẹp chưa bao giờ có nét khẩn cầu như vậy, anh nói :"Đây là học bổng của trường , nếu cậu đồng ý đi , tương lai nhất định sẽ rộng mở hơn , huống hồ chúng ta lại có thể đi cùng nhau"

Không biết trong một giây nào đó khi cậu nói lời này cô cảm thấy thật ích kỉ . Tương lai rộng mở có thể trả lại ba cho cô không?

Cô cúi đầu tránh đi nét khẩn cầu trên khuôn mặt ấy , giọng nói vui vẻ thường ngày đã không còn chỉ đọng lại một vẻ u buồn :"Tớ ở trong nước tốt nghiệp rồi mau chóng tìm một công việc giúp đỡ gia đình"

Nói xong quay người rời đi , bàn tay bị cậu vội vã níu lại , giọng nói cũng có chút khẩn trương :"Cậu không đi tớ cũng không đi , tớ ở lại , Ân Ân tớ ở lại"

Cô xoay người vừa hay bắt được ánh mắt đầy kiên định của cậu , suýt chút nữa cô đã gật đầu đồng ý nhưng cô có thể làm như vậy được sao? Bọn họ chỉ mới là trẻ con , ai cũng cần tương lai và sự nghiệp .

Cô nói :"Chúng ta mới chỉ là trẻ con , đừng để hành động bốc đồng này làm hối hận cả đời"

Cúi người từ từ buông tay cậu cũng biết kết quả.

Hôm cậu ra sân bay cô cũng không đến , cả hai đã chia tay nhau trong một ngày nắng hạ , kết thúc ba năm vô tư đầy hồn nhiên đến thế .

Có đôi lúc từ nước ngoài ngàn dặm xa xôi , anh nhắn cho cô một câu , hỏi rằng cô có thật sự yêu anh không bởi nếu hai người thực sự yêu nhau cô sẽ không thể nói từ bỏ là bỏ như thế .

Du Thừa Ân mỉm cười trả lời :"Năm tháng đó tớ thích cậu là thật , còn việc chúng ta có thể mãi ở bên nhau hay không không quan trọng bởi vì thanh xuân là để bỏ lỡ"

Đang xoay vòng trong kí ức , Tô Lam hớn hở chạy đến kéo cô về thực tại , khoác tay lên vai cô nói :"Ân Ân chúc mừng cậu tốt nghiệp"

Du Thừa Ân cũng vui vẻ ôm lấy eo Tô Lam :"Chúc mừng cậu"

Năm đó vì là bạn gái của trùm trường mà cô bị rất nhiều bạn bè xa lánh , duy chỉ Tô Lam là chấp nhận ở bên cạnh cô , thoắt cái cả hai đã bám dính lấy nhau được sáu năm rồi .

Tô Lam hỏi cô :"Ân Ân , cậu dự định làm gì sau khi tốt nghiệp?"

Du Thừa Ân không suy nghĩ nhiều , bởi chính cô cũng chẳng có sự lựa chọn nào khác :"Có lẽ là tìm cho mình một công việc rồi bắt tay vào làm thôi".

Tô Lam vui vẻ đề xuất :"Sao lại đi làm rồi ? Vừa mới tốt nghiệp thì phải bung xõa một chút chứ ? Ví dụ như đi du lịch nước ngoài chẳng hạn"

Du Thừa Ân nhìn Tô Lam cười khổ , cô hiểu ý Tô Lam muốn nói gì , cô ấy muốn cô đến bên kia đại dương để gặp Dư Trì .

Nhưng cô lẩn tránh ý nghĩ đó , cụp mắt nhìn tấm bằng trên tay , có đôi chút tự hào nói:"Một mình mẹ tớ cực khổ nhiều rồi"

Tô Lam thoáng qua một tia buồn bã sau đó lại hớn hở động viên , cầm lấy bả vai cô nhìn thẳng vào mắt nói nhau nói:"Ân Ân , cố lên"

Du Thừa Ân cảm động ôm Tô Lam vào lòng , suýt nữa thì bật khóc nói "Cảm ơn" . Không phải khóc vì cảm động , cũng không cảm ơn vì lời động viên ấy mà là cảm thấy nhớ một người nào đó , cảm ơn cậu đã thay anh ấy ở bên động viên cô suốt ba năm qua , cảm ơn vì luôn thấu hiểu .

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thanh xuân . Ai cũng có . Nhưng có nối tiếp được nó hay ko là cả 1 vấn đề ...

2022-08-11

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đọc chương này mà ngậm ngùi trong xúc cảm

2022-08-11

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Like♥♥

2022-08-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:Tốt nghiệp
2 Chương 2: Đền
3 Chương 3: Nhân viên mới
4 Chương 4: Không cần đâu , người yêu mình sẽ đưa mình về
5 Chương 5: Không nhầm , tôi đưa bạn gái về
6 Chương 6: Ai rồi cũng có một cái tên in dấu trên thanh xuân của mình
7 Chương 7: Lãng phí quá , để tôi đi cùng cô
8 Chương 8: Không ai có thể thấy được lòng người
9 Chương 9: công tác
10 Chương 10: Cô ấy tên gì?
11 Chương 11: Hai bọn họ là người yêu à?
12 Chương 12: Đẩy vào xe
13 Chương 13: Thay đồ
14 Chương 14: Mua nguyên dãy
15 Chương 15: Hoa cần thời gian nở , tim cũng cần thở sau những lần vỡ tan
16 Chương 16: Trả nợ xong liền coi như không quen?
17 Chương 17: Chuyển công tác
18 Chương 18: Một phần chắc là không muốn bị Hàn Thiên Viễn làm phiền
19 Chương 19: Bệnh dạ dày
20 Chương 20: Bỏ tay cô ấy ra
21 Chương 21: Từng ngủ
22 Chương 22 : Nếu có thể, đừng lãng phí nhau
23 Chương 23: "Ăn" anh đi
24 Chương 24: Chạm mắt
25 Chương 25: Trong mắt anh em là người phụ nữ khuyết tật
26 Chương 26: Tình nhân
27 Chương 27: Trở lại
28 Chương 28: Đi ăn , em mời anh
29 Chương 29: Ở đây đông quá , ra xe nhé?
30 Chương 30: Làm loạn
31 Chương 31: Vợ Lục Thăng
32 Chương 32: Chuyện tình nhỏ của Lục Thăng cùng thư kí
33 Chương 33: Một đêm bảy số phận
34 Chương 34: Tuyết đầu mùa
35 Chương 35: Namsan
36 Chương 36: Đêm đầu tiên
37 Chương 37: Bị bắt
38 Chương 38: 110
39 Chương 39: Tử hình?
40 Chương 40: Còng tay số tám
41 Chương 41: Bông cải rất vui được phục vụ
42 Chương 42: Nhẫn
43 Chương 43: Đi làm
44 Chương 44: Dỗ
45 Chương 45: Làm tổn thương
46 Chương 46: Ghép thận
47 Chương 47: Giao thừa
48 Chương 48: Aishite imasu
49 Chương 49: Bất ngờ
50 Chương 50: Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu.
51 Chương 51: Kiss Kiss Miss
52 Chương 52: Không phải ngừng yêu mà là tạm xa nhau
53 Chương 53: Theo đuổi
54 Chương 54: Đừng buồn nữa , có anh ở đây
55 Chương 55: Đồng ý
56 Chương 56: DR
57 Chương 57: Một nghìn lần đều có thể
58 Chương 58: Cái gì nên buông thì buông
59 Chương 59: Sau này anh không cần cầu hôn em nữa
60 Chương 60: Chúng ta ly hôn đi
61 Chương 61: Tai nạn
62 Chương 62: Hình
63 Chương 63: Chia tay
64 Chương 64: Bởi vì anh yêu em , như vậy là đủ
65 Chương 65: Chỉ dành cho một người , vì một người
66 Chương 66: Còn qua lại với Cẩn Dịch?
67 Chương 67: Khi yêu giống như bước đi trên cát
68 Chương 68 : Ngoại truyện (1)
69 Chương 69: Ngoại truyện (2)
70 Chương 70: Ngoại truyện (3)
71 Chương 71: Ngoại truyện (4)
72 Chương 72: Ngoại truyện (5)
73 Chương 73: Ngoại truyện (6)
74 Chương 74: Ngoại truyện (7)
75 Chương 75: Ngoại truyện (8)
76 Chương 76: Ngoại truyện (9)
77 Chương 77: Ngoại truyện (end)
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1:Tốt nghiệp
2
Chương 2: Đền
3
Chương 3: Nhân viên mới
4
Chương 4: Không cần đâu , người yêu mình sẽ đưa mình về
5
Chương 5: Không nhầm , tôi đưa bạn gái về
6
Chương 6: Ai rồi cũng có một cái tên in dấu trên thanh xuân của mình
7
Chương 7: Lãng phí quá , để tôi đi cùng cô
8
Chương 8: Không ai có thể thấy được lòng người
9
Chương 9: công tác
10
Chương 10: Cô ấy tên gì?
11
Chương 11: Hai bọn họ là người yêu à?
12
Chương 12: Đẩy vào xe
13
Chương 13: Thay đồ
14
Chương 14: Mua nguyên dãy
15
Chương 15: Hoa cần thời gian nở , tim cũng cần thở sau những lần vỡ tan
16
Chương 16: Trả nợ xong liền coi như không quen?
17
Chương 17: Chuyển công tác
18
Chương 18: Một phần chắc là không muốn bị Hàn Thiên Viễn làm phiền
19
Chương 19: Bệnh dạ dày
20
Chương 20: Bỏ tay cô ấy ra
21
Chương 21: Từng ngủ
22
Chương 22 : Nếu có thể, đừng lãng phí nhau
23
Chương 23: "Ăn" anh đi
24
Chương 24: Chạm mắt
25
Chương 25: Trong mắt anh em là người phụ nữ khuyết tật
26
Chương 26: Tình nhân
27
Chương 27: Trở lại
28
Chương 28: Đi ăn , em mời anh
29
Chương 29: Ở đây đông quá , ra xe nhé?
30
Chương 30: Làm loạn
31
Chương 31: Vợ Lục Thăng
32
Chương 32: Chuyện tình nhỏ của Lục Thăng cùng thư kí
33
Chương 33: Một đêm bảy số phận
34
Chương 34: Tuyết đầu mùa
35
Chương 35: Namsan
36
Chương 36: Đêm đầu tiên
37
Chương 37: Bị bắt
38
Chương 38: 110
39
Chương 39: Tử hình?
40
Chương 40: Còng tay số tám
41
Chương 41: Bông cải rất vui được phục vụ
42
Chương 42: Nhẫn
43
Chương 43: Đi làm
44
Chương 44: Dỗ
45
Chương 45: Làm tổn thương
46
Chương 46: Ghép thận
47
Chương 47: Giao thừa
48
Chương 48: Aishite imasu
49
Chương 49: Bất ngờ
50
Chương 50: Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu.
51
Chương 51: Kiss Kiss Miss
52
Chương 52: Không phải ngừng yêu mà là tạm xa nhau
53
Chương 53: Theo đuổi
54
Chương 54: Đừng buồn nữa , có anh ở đây
55
Chương 55: Đồng ý
56
Chương 56: DR
57
Chương 57: Một nghìn lần đều có thể
58
Chương 58: Cái gì nên buông thì buông
59
Chương 59: Sau này anh không cần cầu hôn em nữa
60
Chương 60: Chúng ta ly hôn đi
61
Chương 61: Tai nạn
62
Chương 62: Hình
63
Chương 63: Chia tay
64
Chương 64: Bởi vì anh yêu em , như vậy là đủ
65
Chương 65: Chỉ dành cho một người , vì một người
66
Chương 66: Còn qua lại với Cẩn Dịch?
67
Chương 67: Khi yêu giống như bước đi trên cát
68
Chương 68 : Ngoại truyện (1)
69
Chương 69: Ngoại truyện (2)
70
Chương 70: Ngoại truyện (3)
71
Chương 71: Ngoại truyện (4)
72
Chương 72: Ngoại truyện (5)
73
Chương 73: Ngoại truyện (6)
74
Chương 74: Ngoại truyện (7)
75
Chương 75: Ngoại truyện (8)
76
Chương 76: Ngoại truyện (9)
77
Chương 77: Ngoại truyện (end)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play