Đơn Phương

Đơn Phương

Chapter 1

Trong căn phòng tối tăm chỉ có chút ánh trăng nhẹ nhàng hắt vào cửa sổ có một người đàn ông nằm trên giường cuộn người lại, người đàn ông run rẩy không ngừng.

Trên giường một mảng chăn mỏng đã bị ướt. Đúng vậy người đàn ông này đang khóc nhưng chỉ có mình anh ta ở đây, người đàn ông chỉ biết khóc một mình, không biết vì sao anh ta lại khóc. Bỗng một dòng tin nhắn hiện lên trên điện thoại: "Tuần sau anh cưới rồi, em nhớ đi làm phù rể cho anh đấy."

Người đàn ông cầm điện thoại lên đọc tin nhắn rồi không biết vì điều gì mà anh liền tức giận ném điện thoại đi, cũng lúc này anh ta lại càng khóc thảm hơn.

Người đàn ông khóc một lúc rồi thiếp đi trên chiếc giường đã bị ướt bởi nước mắt của anh.

———————————————————————

"Em ấy sao vẫn chưa trả lời tin nhắn?" Người đàn ông cầm điện thoại nhìn vào màn hình điện thoại. Bỗng một bàn tay thanh mãnh ôm lấy anh từ đằng sau, giọng người phụ nữ cất lên: "Sao vậy anh yêu?"

Người đàn ông nghe vậy vội vàng tắt máy rồi xoay qua nhìn người con gái đang ôm mình, khẽ cười: "Không có gì đâu, đi ngủ thôi."

Người phụ nữ nhìn điện thoại người đàn ông đang cầm điện thoại rồi khẽ gật đầu.

Hai người một nam một nữ ôm nhau ngủ trên chiếc giường.

———————————————————————

"Chào chú đi con." - người đàn ông dắt tay một đứa bé trai đi vào nhà.

"Cháu chào chú." - cậu bé cười ngây ngô chào người đàn ông cao lớn đang đứng trước mặt mình, lát sau cậu lại chú ý tới phía đằng sau người đàn ông thì thấy một cậu bé khoảng chừng tuổi cậu đang nấp ở đó. Cậu bé đi đến giơ tay hướng về phía cậu bé, vui vẻ nói: "Chào cậu, tôi là Nguyễn Gia Huy."

"Thái."

"Hả?", cậu bé chớp chớp đôi mắt.

Người đàn ông đứng trước cậu bé khẽ đẩy cậu đến đối diện với Gia Huy, nói: "Đây là con trai chú, Võ Quốc Thái."

"A! Cậu ấy đẹp trai như chú vậy."

"Khụ. Thằng bé này...", ba của Gia Huy khẽ ho một tiếng rồi xoay qua nói chuyện gì đó rồi hai người lớn đều đi hết, bỏ lại hai đứa bé đứng chơ vơ.

"Khụ...", Quốc Thái vừa khụ một tiếng thì thấy Gia Huy nhét vào lòng bàn tay anh một túi kẹo: "Cho cậu nè, ăn đi nhưng đừng để bị phát hiện nha không là mình bị ba mình đánh á."

"Không cần.", Quốc Thái trả lại bịch kẹo cho Gia Huy rồi đi ra chỗ khác chơi, Gia Huy cầm lại bịch kẹo khi thấy anh đi cậu liền đi theo sau như một cái đuôi nhỏ.

———————————————————————

"Ưm...", người đàn ông ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài: "Haiz, toàn mơ cái chuyện không đâu.", người đàn ông vỗ mặt mình vài cái: "Giờ anh ấy là của người ta rồi, không phải của mày nữa...", người đàn ông ngập ngừng nói tiếp: "Nguyễn Gia Huy, mày cũng nên tỉnh lại rồi."

Gia Huy bước xuống giường đi đến nhặt chiếc điện thoại đang nằm lạnh lẽo dưới sàn nhà, cậu mở điện thoại lên xem rồi gửi tin nhắn cho Võ Quốc Thái: "Xin lỗi anh, hôm đó em có việc bận rồi, chắc không đến được đâu anh tìm người khác làm phù rể đi.", cậu ngập ngừng rồi nhắn tiếp: "Em sẽ gửi quà mừng cưới cho hai người, chúc anh và chị ấy hạnh phúc.", khi Gia Huy vừa gửi tin nhắn không hiểu sao nước mắt cậu lại bắt đầu tuôn rơi, cậu vội lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên khóe mi rồi lên mạng đặt một chuyến bay đến Paris trong ngày.

Vì là vé trong ngày nên cậu liền thu dọn hành lí rồi kéo va li đi đến sân bay, trên chiếc taxi cậu tự nhủ trong lòng rằng: "Trái tim này của mình cũng nên bỏ lại như căn nhà đó rồi, ngôi nhà chứa đựng kỉ niệm đó có lẽ mình sẽ không về nữa.".

Máy bay cất cánh lên bầu trời xanh thẳm, cũng là lúc cậu chấp nhận buông bỏ quá khứ để rời đi.

Hot

Comments

Linh Hoàng

Linh Hoàng

hi

2023-08-17

0

Hehe

Hehe

buồn:((((

2023-08-16

0

Linh Hoàng

Linh Hoàng

hi

2023-08-16

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play