Chương 14: Chưa Từng…

“Làm gì thế!” Giọng một nam sinh tên Nhậm Bách vang lên.

Vương Công một tay giật giật nắm cửa, thản nhiên đáp: “Tính mượn của lão Ngôn cái quần, chứ quần của tao hôm trước quên còn chưa giặt.”

“Thích chết hả? Mày còn không biết tính khí lão ngôn sao? Đừng có dại mà đụng vào đồ của nó.”

“Tao không nói! Bọn mày không nói thì sao biết! Huống hồ lão Ngôn giờ không dùng nữa, giữ lại phỏng có ích gì!”

Dứt lời Vương Công ra sức kéo mạnh, ở bên trong tim Hiểu Tinh như ngừng đập, cô sợ hãi đến mức chộp vội lên tay An Mạc Ngôn, cùng anh giữ chặt lấy.

Nếu bây giờ bọn họ bị bắt gặp thì có trăm cái miệng cũng không giải thích nỗi, huống hồ váy của cô còn chưa kịp kéo lên, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể tượng tượng ra chuyện không trong sạch ở phía sau rồi.

“Mẹ kiếp! Cái tủ này bị sao vậy? Không phải Lão Ngôn mã hoá nó rồi chứ?”

Thấy cánh cửa tủ không hề nhúc nhích, Vương Công tức giận dùng chân đạp một cái rồi buông lời chửi thề.

“Đã bảo rồi đồ của đại thần người bình thường chớ có đụng vào! Hay thế này đi! Dù sao hôm nay khứu giác của tao cũng đang có vấn đề. Mày cứ lấy quần của tao mà mặc, rồi đưa quần của mày đây!”

“Thật hả?”

“Đương nhiên là thật rồi! Nào, bắt lấy!”

Lập tức chiếc quần thể dục bay về phía Vương Công, hắn vội vàng bỏ tay ra khỏi nắm cửa tủ rồi chộp lấy.

Ở bên trong An Mạc Ngôn và Hiểu Tinh cũng kịp thở ra một hơi để lấy lại sự sống.

“Quần này bao lâu chưa giặt rồi hả?” Vương Công khuôn mặt thất kinh, tay giơ cao chiếc quần dò hỏi.

Lúc này Nhậm Bách đã mặc xong quần của Vương Công, hồ hởi chạy ra phía cửa vui vẻ đáp: “Trên dưới một tháng.”

Lập tức Vương Công ném quần về phía hắn, tức khí phun ra như núi lửa: “Mẹ kiếp! Nhậm Bách, mau cởi quần ra ngay không ông đây giết chết cậu!”

Phải chừng 5 phút sau không gian bên trong mới trở lại yên tĩnh. Xác nhận bọn họ đều đã rời đi An Mạc Ngôn mới thận trọng đẩy cửa tủ, để cả hai bước ra ngoài.

Từ sau lần gặp gỡ đó, trái tim của Hiểu Tinh đã hoàn toàn đổ gục trước An Mạc Ngôn. Cô không biết rằng người mà cô trót gọi là “đồ khốn” đó lại là người “toàn năng” thế nào.

An Mạc Ngôn chính là học trưởng đại thần của Đại học Thượng Hải, với trình độ tiếng anh siêu việt, năm 10 tuổi đã đạt điểm reading tuyệt đối trong kỳ thi IELTS, 12 tuổi đã thu về hơn 100 huy chương từ các cuộc thi lớn. Không những thế các chuyên nghành khác đều đạt thành tích xuất sắc, luôn xếp vị trí cao nhất trong bảng xếp hạng của trường.

Không cao ngạo, khoa trương. Không gia cảnh bề thế, quyền lực. Hình ảnh nam sinh viên trong chiếc sơ mi trắng đơn giản, luôn lễ phép với thầy cô, hoà đồng với bạn học, ngày ngày đạp chiếc xe rẻ tiền đến trường lại có sức hút vô cùng mãnh liệt với Hiểu Tinh.

Để rồi cô đã biến mình thành một fan cuồng đeo bám An Mạc Ngôn, sau đó thành công chiếm giữ được trái tim cậu.

...----------------...

Đáy mắt An Mạc Ngôn như thành băng vỡ, để lộ ra mặt nước lạnh lẽo, trong veo. Trong lòng hắn lúc này không ngừng dậy lên những suy nghĩ căm phẫn.

Hà Hiểu Tinh, 8 năm trước là cô chủ động theo đuổi tôi, 8 năm sau lại hỏi có từng gặp tôi? Lẽ nào số lượng đàn ông mà cô theo đuổi lại nhiều đến mức không thể nhớ được hay sao?

An Mạc Ngôn nở nụ cười kiều dụ, lắc qua lắc lại ly rượu trên tay, sau khi uống cạn một hơi mới chậm rãi nhấn mạnh:

“Chưa từng!”

Người cô bất giác run lên, tựa như vừa rơi xuống một hồ băng, tuy không sâu nhưng lại không có cách nào leo lên được.

Lẽ nào cô đang hy vọng vào câu trả lời ngược lại?

Thấy cô mãi vẫn đứng yên bất động, An Mạc Ngôn vờ quan tâm hỏi: “Có vấn đề sao?”

“K-Không.. có gì! Chỉ là tôi thấy anh rất giống một người?”

“Bạn trai cũ của cô?” Hắn thẳng thắn gợi ý.

Bạn trai cũ? Cô thật sự không biết giữa mình và người trong giấc mơ rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào, chỉ là linh cảm thấy An Mạc Ngôn rất giống với người đó.

Người mà cô luôn tìm kiếm suốt bao năm qua, người đã khiến cảm xúc trong trái tim cô trở nên chai lì với tất cả những người đàn ông khác.

“K-Không..phải! Là..”

Hiểu Tinh có chút lưỡng lự, cô không biết có nên nói ra hay không, nhỡ đâu An Mạc Ngôn lại nghĩ rằng cô bị điên thì sao?

Nhưng còn chưa kịp nói, An Mạc Ngôn đã nhanh miệng chặn lại:

“Không phải thì tốt! Tôi không muốn tự nhiên lại trở thành cái gai trong mắt của Kiểm sát viên Sở đâu.”

Đúng vậy! Cô và Sở Thành Hoàng chỉ còn một tuần nữa là đính hôn rồi, cô như thế này có phải là đáng trách lắm không? Nhưng tại sao khi nghe An Mạc Ngôn thẳng thừng phủ nhận, trong lòng cô lại hụt hẫng vô cùng.

Thấy rõ hai vai cô đang run lên, An Mạc Ngôn liền chủ động bước tới, đem chiếc áo vest của mình khoác lên người cô, ánh mắt thâm sâu khó đoán:

“Hà tiểu thư, chuyện tôi có giết người hay không cứ để cảnh sát điều tra, tốt hơn hết cô đừng nhúng tay vào. Đây là lời tử tế cuối cùng tôi dành cho cô, kể từ bây giờ hãy cứ sống cuộc sống hạnh phúc của mình đi!”

Trống ngực Hiểu Tinh lại lần nữa đập loạn nhịp, cái lạnh giá từ ngoài cơ thể cho tới tâm trí bên trong đều trở nên vô cùng ấm áp. Sự dịu dàng này tại sao lại quen thuộc đến thế, ngay cả ánh mắt, giọng nói, đến cả mùi hương thoang thoảng kia cũng thân thương quá vậy.

Cô ngây ngốc đứng bất động một chỗ, cảm xúc mãnh liệt bị dồn nén liền hoá thành nước đọng trên khoé mắt, ngay khi rơi xuống thì cũng là lúc An Mạc Ngôn xoay người rời đi.

Vừa qua hành lang, lập tức An Mạc Ngôn đã đi thẳng vào nhà vệ sinh, điên cuồng chà sát đôi tay mình dưới vòi nước lạnh giá.

Gương mặt lúc này hiện rõ duy nhất một thái độ chán ghét, ghê tởm. Đến khi cơn giận dữ không thể khống chế được nữa, An Mạc Ngôn bèn nắm chặt tay thành quyền, đấm một cú thật mạnh lên tấm kính.

Một âm thanh lớn vang lên, khiến mặt kính cường lực bị lõm vào một khoảng, rất nhanh từ đó chảy ra vài dòng máu đỏ.

Có lẽ sự chịu đựng quá lâu đã khiến hắn từ một người đàn ông nghị lực, kiên cường trở thành kẻ đáng thương, thảm hại.

Trong 7 năm qua, trăm ngàn lần hắn đã tự an ủi bản thân mình, là ông trời trừng phạt hắn, bắt hắn phải phải trải qua đau khổ, tang thương như vậy.

Nhưng trong lúc tuyệt vọng nhất thì cũng ban cho hắn niềm hy vọng sống duy nhất, để hắn có thể mạnh mẽ tồn tại được cho tới bây giờ.

Hot

Comments

Hải Linh Trần

Hải Linh Trần

hay quá đi thôi

2023-08-08

1

Bé Lang Thang 🤢

Bé Lang Thang 🤢

Đúng là gặp gỡ thanh xuân

2023-07-27

1

Lê Dung

Lê Dung

🥰🥰🥰

2023-07-26

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Rốt Cuộc Cũng Kết Thúc Rồi
2 Chương 2: Ép Buộc
3 Chương 3: Chạy Trốn
4 Chương 4: Một Ngày Không Thề Không Hẹn Vẫn Tái Ngộ
5 Chương 5: Chiêu Trò
6 Chương 6: Đe Doạ
7 Chương 7: Báo Án
8 Chương 8: Rơi Vào Bẫy
9 Chương 9: Bạn Trai Tôi Là An Mạc Ngôn
10 Chương 10: Khinh Bỉ
11 Chương 11: Chúng Ta Đã Từng Gặp Nhau Chưa?
12 Chương 12: Lần Đầu Gặp Gỡ
13 Chương 13: Sự Cố
14 Chương 14: Chưa Từng…
15 Chương 15: Tội Lỗi Không Thể Tha
16 Chương 16: Món Quà Bất Ngờ
17 Chương 17: Không Còn Đường Lui
18 Chương 18: Cưỡng Đoạt ( H+)
19 Chương 19: Nhập Viện
20 Chương 20: Không Nói Nỗi
21 Chương 21: Bóng Đêm
22 Chương 22: Lá Gan Lớn
23 Chương 23: Nhân Duyên
24 Chương 24: Cháu Chính Là Ngoại Lệ
25 Chương 25: Phản Ứng Cảm Xúc
26 Chương 26: Tai Nạn
27 Chương 27: Bị Chặt Chém
28 Chương 28: 7 Năm Trước
29 Chương 29: Điểm Xuất Phát Thù Hận
30 Chương 30: Sinh Mệnh Của Hắn
31 Chương 31: Đều Là Nước Mắt
32 Chương 32: Vẫn Là Thiếu Một Chút
33 Chương 33: Biến Cố Ập Đến
34 Chương 34: Bẫy
35 Chương 35: Điều Kiện Của An Mạc Ngôn
36 Chương 36: Tôi Cũng Không Tin Cô
37 Chương 37: Mỗi Khắc Chỉ Có Hơn Chứ Không Kém
38 Chương 38: Tưởng Rằng Là Mơ Nhưng Hoá Ra Không Phải
39 Chương 39: Lồng Sắt
40 Chương 40: Đau Lòng
41 Chương 41: Lời Nói Dối
42 Chương 42: Náo Loạn
43 Chương 43: Bị Bắt
44 Chương 44: Độc Ác Hay Tuyệt Tình
45 Chương 45: Rồi Có Một Ngày Cô Nhất Định Sẽ Hối Hận
46 Chương 46: Uống Say
47 Chương 47: Hồi Quang Phản Chiếu
48 Chương 48: Đi Tim Sự Thật
49 Chương 49: Là Vì Anh Mà Đến
50 Chương 50: Cha Đã Làm Rất Tốt Rồi
51 Chương 51: Hắn Đã Từng Buông Bỏ Hận Thù
52 Chương 52: Vết Mổ
53 Chương 53: Bí Mật Của Ai?
54 Chương 54: Tê Tâm Phế Liệt
55 Chương 55: Mẫu Tử
56 Chương 56: Nếu Sau Này Con Không Còn Nữa
57 Chương 57: Cô Ấy Phải Làm Sao Đây?
58 Chương 58: Nọc Độc
59 Chương 59: Giới Hạn Chờ Đợi
60 Chương 60: Bệnh Viện Tâm Thần
61 Chương 61: Điều Kiện Trao Đổi Của Lệ Oánh
62 Chương 62: Liều Mạng Chạy Trốn
63 Chương 63: An Mạc Ngôn Tìm Đến
64 Chương 64: Hỏi Tội
65 Chương 65: Vạch Rõ Ranh Giới
66 Chương 66: Nỗi Nhớ Tê Tâm
67 Chương 67: Chuyến Đi Này Cô Tuyệt Đối Không Thể Đi
68 Chương 68: Tôi Vốn Định Bỏ Qua Tội Lỗi Của Anh
69 Chương 69: Vĩnh Viễn Không Gặp
70 Chương 70: Xin Lỗi Vì Đã Đến Trễ
71 Chương 71: Chúng Ta Còn Có Sau Này
72 Chương 72: Mạc Ngôn Đâu Rồi
73 Chương 73: Gia Hạn Thời Gian
74 Chương 74: Nếu Mọi Chuyện Không Như Ý
75 Chương 75: Làm Sao Em Chấp Nhận Được
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Rốt Cuộc Cũng Kết Thúc Rồi
2
Chương 2: Ép Buộc
3
Chương 3: Chạy Trốn
4
Chương 4: Một Ngày Không Thề Không Hẹn Vẫn Tái Ngộ
5
Chương 5: Chiêu Trò
6
Chương 6: Đe Doạ
7
Chương 7: Báo Án
8
Chương 8: Rơi Vào Bẫy
9
Chương 9: Bạn Trai Tôi Là An Mạc Ngôn
10
Chương 10: Khinh Bỉ
11
Chương 11: Chúng Ta Đã Từng Gặp Nhau Chưa?
12
Chương 12: Lần Đầu Gặp Gỡ
13
Chương 13: Sự Cố
14
Chương 14: Chưa Từng…
15
Chương 15: Tội Lỗi Không Thể Tha
16
Chương 16: Món Quà Bất Ngờ
17
Chương 17: Không Còn Đường Lui
18
Chương 18: Cưỡng Đoạt ( H+)
19
Chương 19: Nhập Viện
20
Chương 20: Không Nói Nỗi
21
Chương 21: Bóng Đêm
22
Chương 22: Lá Gan Lớn
23
Chương 23: Nhân Duyên
24
Chương 24: Cháu Chính Là Ngoại Lệ
25
Chương 25: Phản Ứng Cảm Xúc
26
Chương 26: Tai Nạn
27
Chương 27: Bị Chặt Chém
28
Chương 28: 7 Năm Trước
29
Chương 29: Điểm Xuất Phát Thù Hận
30
Chương 30: Sinh Mệnh Của Hắn
31
Chương 31: Đều Là Nước Mắt
32
Chương 32: Vẫn Là Thiếu Một Chút
33
Chương 33: Biến Cố Ập Đến
34
Chương 34: Bẫy
35
Chương 35: Điều Kiện Của An Mạc Ngôn
36
Chương 36: Tôi Cũng Không Tin Cô
37
Chương 37: Mỗi Khắc Chỉ Có Hơn Chứ Không Kém
38
Chương 38: Tưởng Rằng Là Mơ Nhưng Hoá Ra Không Phải
39
Chương 39: Lồng Sắt
40
Chương 40: Đau Lòng
41
Chương 41: Lời Nói Dối
42
Chương 42: Náo Loạn
43
Chương 43: Bị Bắt
44
Chương 44: Độc Ác Hay Tuyệt Tình
45
Chương 45: Rồi Có Một Ngày Cô Nhất Định Sẽ Hối Hận
46
Chương 46: Uống Say
47
Chương 47: Hồi Quang Phản Chiếu
48
Chương 48: Đi Tim Sự Thật
49
Chương 49: Là Vì Anh Mà Đến
50
Chương 50: Cha Đã Làm Rất Tốt Rồi
51
Chương 51: Hắn Đã Từng Buông Bỏ Hận Thù
52
Chương 52: Vết Mổ
53
Chương 53: Bí Mật Của Ai?
54
Chương 54: Tê Tâm Phế Liệt
55
Chương 55: Mẫu Tử
56
Chương 56: Nếu Sau Này Con Không Còn Nữa
57
Chương 57: Cô Ấy Phải Làm Sao Đây?
58
Chương 58: Nọc Độc
59
Chương 59: Giới Hạn Chờ Đợi
60
Chương 60: Bệnh Viện Tâm Thần
61
Chương 61: Điều Kiện Trao Đổi Của Lệ Oánh
62
Chương 62: Liều Mạng Chạy Trốn
63
Chương 63: An Mạc Ngôn Tìm Đến
64
Chương 64: Hỏi Tội
65
Chương 65: Vạch Rõ Ranh Giới
66
Chương 66: Nỗi Nhớ Tê Tâm
67
Chương 67: Chuyến Đi Này Cô Tuyệt Đối Không Thể Đi
68
Chương 68: Tôi Vốn Định Bỏ Qua Tội Lỗi Của Anh
69
Chương 69: Vĩnh Viễn Không Gặp
70
Chương 70: Xin Lỗi Vì Đã Đến Trễ
71
Chương 71: Chúng Ta Còn Có Sau Này
72
Chương 72: Mạc Ngôn Đâu Rồi
73
Chương 73: Gia Hạn Thời Gian
74
Chương 74: Nếu Mọi Chuyện Không Như Ý
75
Chương 75: Làm Sao Em Chấp Nhận Được

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play