Trăng trên sa mạc

Cô nhíu mày thức dậy lần thứ hai trong ngày, lần này là do môi của cô bị thứ gì đó lành lạnh chạm vào. 

Thị giác của một con người cần một khoảng thời gian nhất định để chuyển từ trạng thái mơ màng về trạng thái thức. Khi có thể nhìn rõ trở lại, hai tròng mắt của cô lập tức nở to ra. Cô hoàn toàn không tin vào những gì đang hiện ra trước mặt.

Để chắc chắn rằng không phải bản thân đang mơ, cô cắn lấy đầu ngón tay đang nghịch ngợm bờ môi của mình. Cô hoàn toàn không để ý rằng đó chẳng phải là tay cô. Phấn khẽ nhíu mày, không phải vì cô cắn ngón tay cậu, mà là vì một thứ khác.

"Anh có lau mặt cho em đâu, tại sao em lại khóc?" 

Vì vẫn còn yếu nên chất giọng của cậu khá thều thào. Phấn cố lau nước mắt cho cô, nhưng dường như điều đó là không thể. Cô đang nằm nghiêng, mặt đối mặt với cậu. Hai dòng nước mắt của cô hòa làm một, rơi xuống tấm thảm, biến mất, từng giọt lại từng giọt.

Cô gái nhả ngón tay trong miệng mình ra, đờ đẫn. Cô nhìn người đối diện với cái biểu cảm không thể tin nổi. Cô run rẩy luồn tay ra sau lưng Phấn, muốn xác nhận lại một lần cuối cùng. Mặc dù vẫn còn đau nhưng cậu cũng chẳng cản cô lại. Ở sau lưng cậu miệng những vết thương đã hoàn toàn biến mất.

"Anh không thích nhìn em khóc," Phấn nói. Cậu không để tâm lắm tới những thứ cô đang làm mà tiếp tục nghịch môi của cô.

Cô ngồi dậy và chiếc chăn trôi tuột xuống làm lộ ra một nửa thân thể. Ở khoảng cách này thì Phấn không thể nghịch được môi của cô nữa. Cậu chớp đôi mi màu bạc, không hiểu tại sao cô lại làm vậy. Phấn nhìn cô, sau đó nhìn vào ngực của cô.

Cô ngắm nhìn cậu, ánh mắt ngây dại. Nước mắt của cô hình như càng ngày càng ứa ra nhiều hơn, chảy thành hàng dài trên má. Ngày hôm nay cô đã khóc rất nhiều. Có khi bằng cả hai mươi sáu năm cộng lại.

Phấn định bảo rằng cô hãy nằm xuống đi thì cô bỗng ôm chầm lấy cậu. Cô hôn cậu, môi của cô ngậm chặt lấy miệng cậu, gần như là ngấu nghiến nó. Cô dùng lưỡi của mình lục tìm lưỡi của cậu. Nước mắt của cô lăn trên má cậu.

Phấn đưa tay lên muốn lau nước mắt cho cô, nhưng cô lại tóm lấy nó, sau đó đặt vào ngực mình. Cả người cô bắt đầu nóng lên, tay cô sờ soạng xuống bên dưới, muốn loại bỏ tất cả những gì còn vướng víu trên người cậu.

Khi nhìn thấy mảnh giấy, lí trí của cô đã hoàn toàn xụp đổ, khi nhìn thấy cậu thức dậy, lí trí của cô lại xụp đổ thêm một lần nữa. Bây giờ, cô không cần một thứ gì khác ngoài người đàn ông này.

Phản ứng của cô mãnh liệt, nhưng Phấn là một kẻ sống theo bản năng, cậu ấy có thể đáp trả cô mà chẳng cần có một lí do nào hết. Rất nhanh thôi Phấn đã bắt kịp. Cậu ấy giúp cô xé toạc mớ quần áo còn sót lại, giựt chúng ra, và vứt vào một góc. Hành động này khiến cô không thể chạm vào cậu được nữa, mặc dù vẫn còn hôn cậu, nhưng cô vẫn không chịu được. Cô bò lên người cậu, áp cơ thể mình vào cơ thể của cậu. Cô khó chịu vì bàn tay cậu đã rời khỏi ngực mình nên tiếp tục tìm kiếm và kéo nó trở lại.

Cô nghiến răng, thở hổn hển khi Phấn được tự do thỏa thích. Chợt nhận ra là mình đã không còn hôn cậu nữa, cô cố tìm lại vị trí môi của cậu. Cô nhoài lên người Phấn. Bàn tay của cậu ấy trượt xuống. Cô không hề cản nó lại. Cho đến khi nó tìm được đến nơi cuối cùng mà nó có thể tới, cô không thể hôn cậu nổi nữa. Cô phải co chân lên, ngay lập tức ôm cậu vào ngực và bắt đầu rên rỉ vào tai của cậu. 

Phấn chỉ buông tha cho cô khi cô không còn giữ vững được cơ thể. Cô đổ lên người cậu, hơi thở phả lên ngực cậu. Cả người cô đỏ ửng, run nhè nhẹ. Phấn tuy không có mồ hôi nhưng tay của cậu ấy trên lưng cô đã ướt sũng. Phấn lật cô lại, yên lặng mà nhìn cô. Cô nằm dưới tấm thảm, thở hổn hển. Phấn đặt tay ngón tay cái lên môi của cô, cô liền cắn lấy ngón tay ấy. Năm ngón tay của cậu ấy bắt đầu trượt xuống. Cô rung người, thở gấp khi cậu ấy xoa nắn và vuốt ve cô. Một lúc sau thì Phấn dừng lại. Sau khi mở đôi mắt to sũng nước, cô nhận ra là cậu ấy cũng đang run rẩy. 

Hơi thở như sương, không gian đã bắt đầu chuyển sang màu tối. Ánh đèn dầu trong căn phòng lay lắt. Cô đưa bàn tay lên, chạm vào khuôn mặt của cậu. Cô cảm thấy vẻ lạnh lùng này chỉ là vỏ bọc, giống như làn da của cậu vậy. Bỗng nhiên cô muốn cậu ấy bóc trần nó ra để cho cô nhìn thấy. Cô khao khát có được hơi ấm, ít nhất là ngay lúc này. Cổ họng cô nghẹn lại, tim cô đập nhanh hơn. Cô nhìn cậu ấy trìu mến, trong ánh mắt không hề có sự phản kháng.

Phấn cúi xuống, và cô vòng tay ôm lấy cậu.

Lần này, cô để cậu hôn cô.  

Chapter
1 Cô ta chỉ đủ để đổi lấy vài chiếc bánh mì
2 Bom của xác sống
3 Thứ duy nhất cậu ta quan tâm là đống hàng hóa của mình
4 Cô có thể cởi quần áo ra được không?
5 Buổi sáng tẻ nhạt
6 Hàng hóa biết ốm
7 Bão cát
8 Bỏ Chạy
9 Căn phòng
10 Trăng trên sa mạc
11 Phấn
12 Em cần đồ lót
13 Em nhớ anh
14 Êm ả
15 Sóng gió
16 Sóng gió (2)
17 Hồ nước đen
18 Ngày mai sẽ dẫn cô ấy đi ngắm hoàng hôn
19 Cô đơn
20 Kí ức
21 Bờ bên kia của thế giới
22 Thành phố trước mặt biển
23 Chuyện cũ kể lại
24 Ba tuần, cuộc sống trong thành phố, cô gái ngắm trăng
25 Điểm tận cùng thế giới (1)
26 Điểm tận cùng thế giới (2)
27 Hẻm nhỏ
28 Cô gái và quái vật
29 Chia tay
30 Mặt Trăng và Mặt Trời
31 Thất tình, mặt trời đỏ
32 Quạ, rời đi, Cô gái thông minh
33 Đèn dầu trong cabin nhỏ
34 Mất mát (1)
35 Mất mát (2)
36 Tiếng sáo và vết sẹo nhỏ
37 "X"
38 Nhẫn Cưới
39 Không
40 Mười Năm
41 Cô Gái Trong Hẻm Nhỏ
42 Chuyến Đi
43 Quạ và mèo, cô gái nhiều chuyện
44 Hắn Là Ai Vậy?
45 Căn Phòng Trên Gác Mái
46 Tôi Tên Là Cầm, Hắn Không Đấm Phụ Nữ
47 Nhóm Khảo Cổ Kì Lạ
48 Chuyện Tình Cảm Đúng Là Đau Đầu
49 Rừng Đen
50 Thằn Lằn Mặt Người (1)
51 Thằn Lằn Mặt Người (2)
52 Thịt Nướng
53 Cô Gái Trong Lồng Ngực
54 Tiến Vào Rừng Đen (1)
55 Đi Vào Rừng Đen (2)
56 Tiến Triển
57 Hình Vẽ Kỳ Lạ
58 Phục Kích
59 Gái Mái, Dấu Hiệu, Ngôi Nhà Đổ Xập
60 Bức Thư Từ Quá Khứ (1)
61 Vĩ Độ -90
62 Vùng Cực Nam Của Thế Giới
63 Bức Thư Từ Quá Khứ (2)
64 Tìm Kiếm
65 Manh Mối, Hạnh Phúc
66 Từ Biệt
67 Tiến Vào Hang Động
68 Hành Lang Đá (1)
69 Hành Lang Đá (2)
70 Bức Thư Từ Quá Khứ (3)
71 Đau Thương, Cô Gái Bé Nhỏ
72 Kết Thúc
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Cô ta chỉ đủ để đổi lấy vài chiếc bánh mì
2
Bom của xác sống
3
Thứ duy nhất cậu ta quan tâm là đống hàng hóa của mình
4
Cô có thể cởi quần áo ra được không?
5
Buổi sáng tẻ nhạt
6
Hàng hóa biết ốm
7
Bão cát
8
Bỏ Chạy
9
Căn phòng
10
Trăng trên sa mạc
11
Phấn
12
Em cần đồ lót
13
Em nhớ anh
14
Êm ả
15
Sóng gió
16
Sóng gió (2)
17
Hồ nước đen
18
Ngày mai sẽ dẫn cô ấy đi ngắm hoàng hôn
19
Cô đơn
20
Kí ức
21
Bờ bên kia của thế giới
22
Thành phố trước mặt biển
23
Chuyện cũ kể lại
24
Ba tuần, cuộc sống trong thành phố, cô gái ngắm trăng
25
Điểm tận cùng thế giới (1)
26
Điểm tận cùng thế giới (2)
27
Hẻm nhỏ
28
Cô gái và quái vật
29
Chia tay
30
Mặt Trăng và Mặt Trời
31
Thất tình, mặt trời đỏ
32
Quạ, rời đi, Cô gái thông minh
33
Đèn dầu trong cabin nhỏ
34
Mất mát (1)
35
Mất mát (2)
36
Tiếng sáo và vết sẹo nhỏ
37
"X"
38
Nhẫn Cưới
39
Không
40
Mười Năm
41
Cô Gái Trong Hẻm Nhỏ
42
Chuyến Đi
43
Quạ và mèo, cô gái nhiều chuyện
44
Hắn Là Ai Vậy?
45
Căn Phòng Trên Gác Mái
46
Tôi Tên Là Cầm, Hắn Không Đấm Phụ Nữ
47
Nhóm Khảo Cổ Kì Lạ
48
Chuyện Tình Cảm Đúng Là Đau Đầu
49
Rừng Đen
50
Thằn Lằn Mặt Người (1)
51
Thằn Lằn Mặt Người (2)
52
Thịt Nướng
53
Cô Gái Trong Lồng Ngực
54
Tiến Vào Rừng Đen (1)
55
Đi Vào Rừng Đen (2)
56
Tiến Triển
57
Hình Vẽ Kỳ Lạ
58
Phục Kích
59
Gái Mái, Dấu Hiệu, Ngôi Nhà Đổ Xập
60
Bức Thư Từ Quá Khứ (1)
61
Vĩ Độ -90
62
Vùng Cực Nam Của Thế Giới
63
Bức Thư Từ Quá Khứ (2)
64
Tìm Kiếm
65
Manh Mối, Hạnh Phúc
66
Từ Biệt
67
Tiến Vào Hang Động
68
Hành Lang Đá (1)
69
Hành Lang Đá (2)
70
Bức Thư Từ Quá Khứ (3)
71
Đau Thương, Cô Gái Bé Nhỏ
72
Kết Thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play