Sáng hôm sau. Ngọc Uyển đã chạy xe ra khỏi nhà từ rất sớm. Nỗi nhớ nhung làm cô quyết tâm phải gặp được anh.
Cô ngồi ở quán cafe bên đường, nhưng chẳng đụng gì đến đồ uống cả, mà ánh mắt chỉ luôn hướng về phía cổng của công ty.
Lúc cô nghĩ anh sẽ không đi làm thì bóng dáng anh từ trong công ty bước ra, nhìn dáng vẻ của anh trông rất mệt mỏi. Ngọc Uyển không suy nghĩ gì nhiều liền muốn đứng dậy lao về phía anh.
Vì quá nóng vội nên cô đã đụng phải người phục vụ làm cho ly cafe đổ xuống hết vào áo của người khách đang ngồi. Phát hiện ra sự việc, cô liền vội xin lỗ rối rít.
Người đàn ông cực kì khó chịu khi bị đổ cafe lên người.
- Tôi xin lỗi anh, do tôi đang có việc rất quan trọng, hay giờ tôi đền bù chiếc áo đó cho anh được không.
Người đàn ông ngước nhìn cô bằng ánh mắt khá khinh thường, nhìn mặt cũng xinh đó, nhưng còn non lắm, nhìn là biết mới ra trường.
- Cô muốn đền sao. Có biết chiếc áo này của tôi đáng gia bao nhiêu không mà đền. Này nha, nhìn cho kĩ đi, đây là chiếc áo phiên bản có hạng trên thế giới chỉ có hai chiếc thôi. Cô định đền như thế nào hả.
Nói rồi hắn định giơ nắm đấm lên doạ cô.
- Nếu muốn đền thì đưa 30 triệu đây.
Ngọc Uyển đang muốn cãi lại thì sau lưng có tiếng nói.
- Có chuyện gì vậy.
Là Quốc Huy. Anh đang đứng ở sau lưng cô. Nãy giờ anh đã nghe được phần nào cuộc đối thoại giữa cô và người đàn ông đó. Anh không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của cô phóng về phía mình, mà trực tiếp đi đến chỗ của người đàn ông kia và nói.
- Tôi thấy trên Tivi người ta nói là hai chiếc hai phiên bản giới hạn của màu xuân năm nay đã thuộc về hai ngôi sao nổi tiếng của giới Hollywood rồi mà. À, hôm qua hai người đó vừa đăng trên Instagram đó. Chẳng lẽ, một trong áo của hai người đó là giả sao.
Người đàn ông nghe vậy thì chột dạ, nhưng vẫn cố gắng chống chế lại. Bạn bè của anh ta đều hướng mắt về anh ta, nhìn đám bạn là biết đều là những người giàu có.
- Chuyện này thì,….
Người đàn ông rơi vào thế lúng túng trước lời nói của Quốc Huy, nãy giờ, khi xảy ra xung đột, mọi người trong quán vẫn luôn hướng về phía bên này hóng chuyện. Sau khi nghe Quốc Huy nói như vậy liền có người vào Instagram của hai người nổi tiếng đó xem thử. Một lát sau có người kêu lên.
-Đúng là có thật này.
Người đàn ông thấy có vài người dơ máy ảnh lên quay video liền toát mồ hôi. Ngọc Uyển liền để một tờ hai trăm lên mặt bàn, rồi chạy theo Quốc Huy.
Nãy giờ cô vẫn không rời ánh mắt khỏi người của anh một giây nào cả. Thấy cô đang nhìn mình với ánh mắt ngưỡng mộ, anh chẳng nói gì hết liền đi về phía bên kia bàn ngồi.
- Quốc Huy. Lúc nãy cảm ơn cậu nha. Nếu không có cậu thì tôi thật không biết phải làm sao giải quyết được vấn đề với người đàn ông kia.
- Ừ.
Quốc Huy chán phải giải thích với cô.
- Ba tháng qua cậu đã ở đâu vậy. Cậu không có nhận được tin nhắn mình gửi sao.
- Tôi rất bận nên tạm dừng truy cập mạng internet.
Quốc Huy hờ hững đáp lại cô, anh trông rất mệt mỏi.
- Quốc Huy.
Đó là một người đàn ông mặc bộ Vest màu trắng, có đeo mắt kính và trên tay xách theo một cái cặp. Bên cạnh anh là một cô gái trẻ đẹp với mái tóc ngắn trông rất đáng yêu.
Sau khi hai người ngồi xuống, người đàn ông nhìn về phía Ngọc Uyển rồi quay sang hỏi Quốc Huy.
- Ai đây, bạn gái à.
- Không phải.
Nói rồi Quốc Huy nâng cốc cafe lên uống.
Ngọc Uyển thì ngại vô cùng
Thấy vậy, anh liền hỏi trực tiếp Ngọc Uyển.
- Cậu này, có người quên sao không giới thiệu đi. Chào Em. Anh là Duy Phong, là người quên của Quốc Huy...
Nói rồi Duy Phong cười một tiếng...
- Còn đây là Mai.
Ngọc Uyển nhìn thấy thái độ nhiệt tình và thân thiện của Duy Phong và Quỳnh Mai, cảm giác xấu hổ liền giảm đi vài phần.
- Em là Hoàng Ngọc Uyển ạ.
- Quốc Huy kiếm được một cô bạn gái xinh đẹp như này tại sao lại không giới thiệu với mọi người ha.
Anh lại định trêu chọc thêm vài câu nữa thì bị Quốc Huy cắt ngang.
- Anh hẹn em ra đây có việc gì không.
- Còn có việc gì nữa ngoài việc xin duyệt đơn xin off của cậu. Đây, ngày kia cậu nghỉ được rồi đó. Dẫn cô bé xinh đẹp này đi đâu chơi đi, haa.
Quốc Huy không thèm đáp lại lời đùa của anh.
- Nếu đã không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây.
Nói rồi anh ra quầy tính tiền rồi bước ra quán cafe.
Ngọc Uyển cứ ngồi trơ ra mà không dám lên tiếng gì hết, thấy anh đứng dậy rời đi, cô cũng theo đó mà đi với anh.
- Thì ra cậu làm ở đây, thật là trùng hợp.
- Umm.
- Cậu làm ở đây lâu chưa..
- Cũng lâu.
Nói rồi anh vẫy một chiếc taxi.
- Đi trước..
- Umm, bye, hẹn gặp lại.
Cô nhìn taxi rồi đi mà không khỏi tiếc nuối vô cùng, nhưng không sao, cô đã tìm được anh rồi, cô còn cơ hội mà.
Updated 50 Episodes
Comments