Chương 4: Ngày hôm nay, bạn thân sáng lấp lánh

Trái ngược với cậu ta Lưu Hiên chăm chú đọc đề, tay đánh dấu lại đáp án. Ngay cả giám thị đứng ngoài hành lang còn bị tác phong nghiêm túc của cậu thu hút, quên luôn cả việc đi tuần tra cứ đứng mãi một chỗ xem đáp án mà cậu chọn.

Dáng ngồi không còn siêu vẹo như xưa, dựng thẳng lưng cái đầu nghiêng nghiêng, con ngươi trở nên trong veo nhờ có ánh nắng bên ngoài cửa chiếu vào.

Trình Trục Tư chống tay lên đầu, trong vô thức ánh mắt đã dừng trên người bạn thân được hai phần ba thời gian làm bài.

Nhân lúc giám thị trong phòng và giám thị ngoài hành lang lơ là, Lưu Hiên đã tráo đổi đề cho Trình Trục Tư, hai cái bàn với khoảng cách gần chỉ việc vươn tay ra là có thể.

Hành động vừa rồi vô tình lọt vào mắt Dạ Vu Ngôn nhưng con người này không có ý định tố giác.

Trình Trục Tư hoàn hồn nhìn ngó xung quanh, sau đó đánh đáp án vào tờ trắc nghiệm. Mặc dù trong lòng cậu ta không có bao nhiêu hi vọng bản thân sẽ lọt vào top hai mươi của lớp.

Môn tiếp theo Lưu Hiên cũng tráo đổi trót lọt.

“Cậu học đáp án trước rồi vậy mà không chịu nói sớm làm tôi tuyệt vọng muốn chết.” Trình Trục Tư vui vẻ quàng tay qua cổ cậu.

Lưu Hiên chỉ nhập vỏn vẹn hai chữ: “Chọn bừa.”

Trực tiếp làm tâm trạng của cậu ta đi xuống không phanh, ý cười ở đuôi mắt tan biến nhanh chóng.

Đôi môi mấp máy vài chữ, cậu ta hỏi: “Cậu đừng nói là muốn buông xuôi, chốc nữa đi tự sát?”

Lưu Hiên khẽ lắc đầu, vẫn còn đang nghĩ đến chuyện thân chủ bị ai hại, không sớm tìm ra hung thủ tương lai sẽ phải đối mặt với mối nguy.

Cuộc sống mới này không dễ dàng gì, những mối quan hệ xung quanh là điều thuận lợi, vậy những điều thân chủ từng làm chính là bất lợi lớn nhất.

Cả hai dính nhau băng qua dãy hành lang với vô vàn ánh mắt, bọn họ đều tỏ ra e dè, trực chờ Lưu Hiên thoát khỏi sự che chở của Giai Thiệu Điền để ngấu nghiến cậu.

Trình Trục Tư hít sâu một hơi hỏi: “Tiếp theo chúng ta đi đâu đây?”

Cậu gõ hai chữ hẳn hoi vào điện thoại: “Bệnh viện.”

“Đúng ha, tối hôm qua còn chảy máu mũi nhất định phải đi khám.” Cậu ta cao hứng nói tiếp “Tôi đưa cậu đi, hôm nay tôi lái xe đi học.”

Gương mặt Lưu Hiên đột nhiên tối sầm lại khi thấy chiếc BMW đỗ trước cổng trường, biển số xe của tên Gia Thiệu Điền mà không phải chiếc hay dùng để đưa rước thân chủ, chỉ mong rằng không đúng với những gì cậu đang nghĩ.

“Tôi đi trước, ba giờ hẹn nhau ở chỗ cũ, đem theo hai môn thi của ngày mai.”

Sau khi để lại tin nhắn này Lưu Hiên chẳng thiết tha gì nữa, ngoài mặt vẫn bình ổn nhưng trong lòng đã chán nản lắm rồi. Cậu mở cửa xe ngồi vào trong, đập vào mắt là Giai Thiệu Điền bằng xương bằng thịt.

Giờ này hắn phải nên ở công ty mới đúng, không giống với tác phong thường ngày, hắn sẽ không trốn việc để làm chuyện cá nhân.

Từ lúc vào xe Lưu Hiên không lên tiếng, chỉ chăm chăm nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

“Cậu không để tài xế đưa đón là ý gì, muốn thoát khỏi sự kiểm soát của tôi sao?” Hắn nhìn vào bảng số liệu đang hiển thị trên macbook, lạnh lùng nói tiếp “Muốn lợi dụng danh tiếng của tôi để bảo vệ bản thân sao, đừng nghĩ tôi không nhìn ra.”

Cách nói này quá đúng, thân chủ không muốn biến thành một kẻ ở dưới đáy xã hội, bị người khác tùy ý bắt nạt.

“Anh đừng quan tâm, tôi nhất định sẽ không trốn.” Nhập xong dòng chữ, cậu đưa qua cho hắn.

Giai Thiệu Điền mỉa mai hỏi: “Không biết dùng miệng nói sao?”

“Cổ họng không tốt, tôi định đến bệnh viện.” Cậu rụt tay về nhập thêm mấy chữ.

“Không về nhà nữa, lập tức đến bệnh viện.” Giai Thiệu Điền cau mày ra lệnh cho tài xế.

Chẳng mấy chốc đã có mặt tại bệnh viện lớn nhất nước, đặt ở gần trung tâm thành phố, cũng là nơi điều trị chính cho người Giai Thiệu Điền yêu.

Lưu Hiên đi đến phòng khám, hắn đi đến khu vực phục hồi không nghĩ cũng biết xem người trong lòng thế nào rồi. Mà kể ra trong ký ức của thân chủ cậu không hề biết đến vị kia tên họ là gì, vóc dáng thế nào.

Chỉ biết là một người họa sĩ, trong giới không được nổi tiếng cho lắm.

“Cậu ăn phải sứa biển chế biến chưa kỹ, độc từ nó làm cổ họng bị bỏng rát, trước đó cậu có cảm thấy đau đầu, khó thở, buồn nôn không?”

Lưu Hiên gật đầu đáp lại.

Đối mặt với câu hỏi của bác sĩ cậu thở phào nhẹ nhõm, hóa ra không phải kế hoạch hãm hại của ai cả, là do người giúp việc của Giai Thiệu Điền chế biến thức ăn không kỹ, cái chết của thân chủ cũng thật oan ức mà.

Bác sĩ dặn dò một số thứ rồi kê thuốc, cậu ngồi trong xe đợi Giai Thiệu Điền cả buổi, tâm trạng có hơi phức tạp.

Mấy người yêu đương quá phiền phức!

Lưu Hiên dùng hết sự nhẫn nại rồi, trước khi rời đi cậu có để lại lời nhắn với tài xế, bản thân bắt xe buýt về nhà.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên không, tôi trốn nợ thành công
2 Chương 2: Vì sao lại thích làm một tên mù?
3 Chương 3: Bạn thân không tin tưởng tôi
4 Chương 4: Ngày hôm nay, bạn thân sáng lấp lánh
5 Chương 5: Muốn kết thân với học bá
6 Chương 6: Kéo gần khoảng cách
7 Chương 7: Anh trai tức giận rồi
8 Chương 8: Học bá không tin tưởng tôi
9 Chương 9: Học bá thật rộng lượng
10 Chương 10: Anh trai lại nghĩ xấu về tôi
11 Chương 11: Xảy ra chiến tranh lạnh
12 Chương 12: Anh trai mới là người kỳ lạ
13 Chương 13: Ăn trước rồi tính sao
14 Chương 14: Dạ Vu Ngôn không phải học sinh ngoan
15 Chương 15: Lưu Hiên muốn tôi đối tốt với cậu
16 Chương 16: Chưa có ấm ức nào lớn đến vậy
17 Chương 17: Anh trai cố ý hại tôi
18 Chương 18: Tin đồn thất thiệt
19 Chương 19: Học bá bị đánh ngay trước mặt tôi
20 Chương 20: Không có chỗ dựa
21 Chương 21: Anh trai kiểm soát quá chặt
22 Chương 22: Đến công ty cùng anh trai
23 Chương 23: Anh trai của tôi thật lắm chuyện
24 Chương 24: Anh trai bị bệnh rồi
25 Chương 25: Nóng!
26 Chương 26: Cậu đừng chạm vào đó
27 Chương 27: Thoát kiếp làm tên câm
28 Chương 28: Nhắm vào sai đối tượng
29 Chương 29: Của tôi cũng không có nhỏ đâu
30 Chương 30: Đề nghị cho vay
31 Chương 31: Anh trai cứ như thế mà bỏ qua?
32 Chương 32: Từ lúc xuyên không đến giờ, tôi mang vận rủi
33 Chương 33: Anh trai đột nhiên dịu dàng, bão cấp mấy?
34 Chương 34: Ra mắt gia đình
35 Chương 35: Anh trai mắng tôi phiền
36 Chương 36: Anh trai cực khổ rồi, tôi quên nói cảm ơn
37 Chương 37: Anh trai không phải là người nói một là một sao?
38 Chương 38: Mọi người đã đọc đoạn trích này chưa?
39 Chương 39: Thân chủ mắc nợ, vậy thì tôi sẽ trả
40 Chương 40: Ai sai ai đúng
41 Chương 41: Anh trai định lừa gạt ai?
42 Chương 42: Kẻ chủ mưu dẫn người đến đánh bọn tôi
43 Chương 43: Anh trai đến nhanh hơn tôi nghĩ
44 Chương 44: Anh trai cải tà quy chính
45 Chương 45: Nếm được mật ngọt
46 Chương 46: Buổi họp báo
47 Chương 47: Trình Trục Tư với học bá thân nhau rồi
48 Chương 48: Anh trai đừng làm khó người ta
49 Chương 49: Ước mơ của tôi
50 Chương 50: Tôi lo quá, sẽ không chết người chứ
51 Chương 51: Căn nhà nhỏ ấm cúng
52 Chương 52: Trình Trục Tư thật sự không nhỏ
53 Chương 53: Anh trai muốn làm chuyện người lớn với trợ lý
54 Chương 54: Anh trai hở chút là bệnh
55 Chương 55: Cậu ấy thật dễ bị lừa
56 Chương 56: Anh trai học thói xấu rồi
57 Chương 57: Cậu ấy thật lấp lánh
58 Chương 58: Anh trai có thể nói sớm một chút không?
59 Chương 59: Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
60 Chương 60: Ờ thì có sợ đó
61 Chương 61: Ngại quá, anh trai hơi khó tính
62 Chương 62: Có chút lo lắng
63 Chương 63: Đối tượng kết hôn
64 Chương 64: Bất ngờ nằm ở đằng sau
65 Chương 65: Đang yên ổn sau lại khóc?
66 Chương 66: Thời gian đếm ngược
67 Chương 67: Tẩu thoát
68 Chương 68: Bắt được rồi
69 Chương 69: Là cậu sai trước
70 Chương 70: Rước về
71 Chương 71: Người đến gây sự
72 Chương 72: Rung động
73 Chương 73: Đừng quên quan hệ của chúng ta
74 Chương 74: Tôi tự biết
75 Chương 75: Nói thích rồi, thừa nhận rồi
76 Chương 76: Đối đầu với họ hàng
77 Chương 77: Vẫn còn non
78 Chương 78: Là ai ghen?
79 Chương 79: Nhặt được vàng
80 Chương 80: Hắn đến xem cậu diễn
81 Chương 81: Tập kích
82 Chương 82: Lưu Hiên chạy thoát
83 Chương 83: Trốn tìm thế là đủ rồi
84 Chương 84: Cậu thật sự đã đi
85 Chương 85: Hôn lễ
86 Chương 86: End
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không, tôi trốn nợ thành công
2
Chương 2: Vì sao lại thích làm một tên mù?
3
Chương 3: Bạn thân không tin tưởng tôi
4
Chương 4: Ngày hôm nay, bạn thân sáng lấp lánh
5
Chương 5: Muốn kết thân với học bá
6
Chương 6: Kéo gần khoảng cách
7
Chương 7: Anh trai tức giận rồi
8
Chương 8: Học bá không tin tưởng tôi
9
Chương 9: Học bá thật rộng lượng
10
Chương 10: Anh trai lại nghĩ xấu về tôi
11
Chương 11: Xảy ra chiến tranh lạnh
12
Chương 12: Anh trai mới là người kỳ lạ
13
Chương 13: Ăn trước rồi tính sao
14
Chương 14: Dạ Vu Ngôn không phải học sinh ngoan
15
Chương 15: Lưu Hiên muốn tôi đối tốt với cậu
16
Chương 16: Chưa có ấm ức nào lớn đến vậy
17
Chương 17: Anh trai cố ý hại tôi
18
Chương 18: Tin đồn thất thiệt
19
Chương 19: Học bá bị đánh ngay trước mặt tôi
20
Chương 20: Không có chỗ dựa
21
Chương 21: Anh trai kiểm soát quá chặt
22
Chương 22: Đến công ty cùng anh trai
23
Chương 23: Anh trai của tôi thật lắm chuyện
24
Chương 24: Anh trai bị bệnh rồi
25
Chương 25: Nóng!
26
Chương 26: Cậu đừng chạm vào đó
27
Chương 27: Thoát kiếp làm tên câm
28
Chương 28: Nhắm vào sai đối tượng
29
Chương 29: Của tôi cũng không có nhỏ đâu
30
Chương 30: Đề nghị cho vay
31
Chương 31: Anh trai cứ như thế mà bỏ qua?
32
Chương 32: Từ lúc xuyên không đến giờ, tôi mang vận rủi
33
Chương 33: Anh trai đột nhiên dịu dàng, bão cấp mấy?
34
Chương 34: Ra mắt gia đình
35
Chương 35: Anh trai mắng tôi phiền
36
Chương 36: Anh trai cực khổ rồi, tôi quên nói cảm ơn
37
Chương 37: Anh trai không phải là người nói một là một sao?
38
Chương 38: Mọi người đã đọc đoạn trích này chưa?
39
Chương 39: Thân chủ mắc nợ, vậy thì tôi sẽ trả
40
Chương 40: Ai sai ai đúng
41
Chương 41: Anh trai định lừa gạt ai?
42
Chương 42: Kẻ chủ mưu dẫn người đến đánh bọn tôi
43
Chương 43: Anh trai đến nhanh hơn tôi nghĩ
44
Chương 44: Anh trai cải tà quy chính
45
Chương 45: Nếm được mật ngọt
46
Chương 46: Buổi họp báo
47
Chương 47: Trình Trục Tư với học bá thân nhau rồi
48
Chương 48: Anh trai đừng làm khó người ta
49
Chương 49: Ước mơ của tôi
50
Chương 50: Tôi lo quá, sẽ không chết người chứ
51
Chương 51: Căn nhà nhỏ ấm cúng
52
Chương 52: Trình Trục Tư thật sự không nhỏ
53
Chương 53: Anh trai muốn làm chuyện người lớn với trợ lý
54
Chương 54: Anh trai hở chút là bệnh
55
Chương 55: Cậu ấy thật dễ bị lừa
56
Chương 56: Anh trai học thói xấu rồi
57
Chương 57: Cậu ấy thật lấp lánh
58
Chương 58: Anh trai có thể nói sớm một chút không?
59
Chương 59: Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
60
Chương 60: Ờ thì có sợ đó
61
Chương 61: Ngại quá, anh trai hơi khó tính
62
Chương 62: Có chút lo lắng
63
Chương 63: Đối tượng kết hôn
64
Chương 64: Bất ngờ nằm ở đằng sau
65
Chương 65: Đang yên ổn sau lại khóc?
66
Chương 66: Thời gian đếm ngược
67
Chương 67: Tẩu thoát
68
Chương 68: Bắt được rồi
69
Chương 69: Là cậu sai trước
70
Chương 70: Rước về
71
Chương 71: Người đến gây sự
72
Chương 72: Rung động
73
Chương 73: Đừng quên quan hệ của chúng ta
74
Chương 74: Tôi tự biết
75
Chương 75: Nói thích rồi, thừa nhận rồi
76
Chương 76: Đối đầu với họ hàng
77
Chương 77: Vẫn còn non
78
Chương 78: Là ai ghen?
79
Chương 79: Nhặt được vàng
80
Chương 80: Hắn đến xem cậu diễn
81
Chương 81: Tập kích
82
Chương 82: Lưu Hiên chạy thoát
83
Chương 83: Trốn tìm thế là đủ rồi
84
Chương 84: Cậu thật sự đã đi
85
Chương 85: Hôn lễ
86
Chương 86: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play