Chương 20: Không có chỗ dựa

Lưu Hiên nhanh chóng kéo người ra phía sau mình, tệ ở chỗ cậu tạm thời không thể nói.

Trong lúc hỗn loạn dáng người nữ sinh phi như bay xuống sân trường, cô ta thở gấp kéo tay người phụ nữ kia gọi: “Mẹ, làm gì ở đây vậy?”

Gương mặt của người này có chút ấn tượng, nhất thời Lưu Hiên chưa kịp nhớ ra.

“Còn làm gì? Đòi lại công bằng cho bản thân mình.” Bà ta vừa quát lớn vừa dí tay vào đầu Hải Nguyệt.

Lưu Hiên thấp hơn Dạ Vu Ngôn một chút nên nhìn cậu cứ như đứa không biết tự lượng sức mình.

Giáo viên như thể vô hình, người phụ nữ kia được nước lấn tới: “Tôi biết các người đang cố ý bao che cho cậu ta, nếu không giải quyết ổn thỏa trong hôm nay, tôi sẽ ở lì chỗ nào không đi đâu hết.”

Dạ Vu Ngôn trầm mặc một lúc, lát sau tiến lên vài bước đối chất: “Dì có bằng chứng không?”

Người phụ nữ khinh khỉnh đáp: “Không có tôi đến đây làm gì? Tự tìm xấu hổ cho bản thân à?”

“Vậy mời dì lấy ra, tôi muốn xem.” Hắn ta nói rõ ràng rạch mạng, không có một chút hoảng hốt.

Người phụ nữ đó móc từ trong túi xách ra tờ giấy có đề mấy chữ “Kết quả siêu âm”, tên ở phía trên quả thật là Hải Nguyệt, gương mặt cô ta lập tức trắng bệch.

Trình Trục Tư giật tờ giấy trên tay bà ta, hào hứng nói: “Không ngờ cậu còn có mặt này nha, đã ngủ với con gái nhà người ta luôn rồi.”

“Tôi chưa từng.” Dạ Vu Ngôn lập tức phủ nhận.

“Chúng ta không có liên quan, nên đi thôi.” Trình Trục Tư kéo tay Lưu Hiên tiếp tục nói “Chuyện này không tầm thường, xen vào không nổi đâu.”

Dạ Vu Ngôn vừa nhìn đã biết trò xấu của kẻ khác gây ra, nhắm vào một tên nghèo như hắn ta để đòi tiền, nghĩ thôi đã thấy nực cười.

Kết quả Lưu Hiên bị Trình Trục Tư lôi kéo đi, Dạ Vu Ngôn theo giáo viên lên văn phòng uống trà nói chuyện.

Hắn ta ngoại trừ việc học ra, thời gian còn lại đều cấm mặt đi làm, đến thời gian ngủ cũng phải tranh thủ từng chút. Nhìn vào cũng biết sự thật nằm ở đâu, khổ nỗi gặp phải người phụ nữ không biết xấu hổ.

Vừa vào đến văn phòng người phụ nữ đã tay đấm chân đá chẳng hề nương tay, Dạ Vu Ngôn mặc cho bà ta trút giận. Người như hắn ta không có chỗ dựa dẫm như Lưu Hiên, bản thân không giàu có như Trình Trục Tư, còn ôm trên mình một đống nợ.

“Tôi rất nghèo còn đang mắc nợ, không thể bồi thường chi phí cho gia đình dì, còn việc chu cấp nghĩ cũng đừng nghĩ.” Dạ Vụ Ngôn khẳng định “Tôi không phải ba của đứa bé.”

Hắn ta điềm tĩnh nói tiếp: “Tôi không quen biết cũng như chưa từng xảy ra quan hệ thể xác với con của dì.”

“Ăn xong thì không nhận, tôi nói con người của cậu có còn nhân tính nữa hay không?” Người phụ nữ tức giận gân cổ lên nói “Bên ngoài tỏ vẻ đạo mạo, bên trong thối nát.”

“Chuyện này chúng tôi sẽ cho người điều tra kỹ càng.” Giáo viên cố xoa dịu thái độ của đôi bên.

“Còn điều tra cái gì nữa, giấy siêu âm đã có.” Người phụ nữ quay sang nhìn Hải Nguyện, đôi mắt đẫm lệ, khóc lóc kể khổ “Ngày hôm qua sau khi thi xong, con gái tôi trở về với bộ dạng xộc xệch, gương mặt đờ đẫn, hỏi mãi mới chịu nói.”

Tay bà ta đặt ở phía sau, đang cố hết sức nhéo vào lưng Hải Nguyệt, cô ta đang đến nhăn mặt sụt sịt sắp khóc.

“Ngày hôm qua tôi đi với bạn học cả một đêm, không có chạm mặt con gái của dì.” Dạ Vu Ngôn đặc biệt nhấn mạnh “Mà từ trước đã không quen biết.”

Bà ta kích động quát lớn: “Nói láo!”

“Bạn nữ sinh này, em hãy xác nhận đi.” Giáo viên tiếp tục hỏi “Em có quen biết với bạn nam sinh này không?”

“Em… Em…” Hải Nguyệt ấp úng, trong ánh mắt không che giấu được sự hỗn loạn.

“Con nói đi chứ, nói đi.” Người phụ nữ nghiến răng thúc giục.

Cô ta bật khóc thừa nhận: “Có, em có quen biết với Dạ Vu Ngôn.”

Dạ Vu Ngôn xoay đầu nhìn giáo viên, kiên định nói: “Em có thể gọi bạn đến đối chứng, cả ngày hôm qua em hoàn toàn không gặp mặt con của dì ấy.”

Giáo viên khẽ gật đầu.

“Mày đã nói là bạn, bọn bây không biết che giấu cho nhau sao? Đừng nghĩ tao không biết ý đồ muốn trốn tránh trách nhiệm của mày.”

“Vậy đợi đến khi cái thai ấy được bảy tuần thì liền đi xét nghiệm, chi phí tôi sẽ trả.” Dạ Vu Ngôn đã mang trên mình một đống nợ, thêm một khoản lớn có là gì.

Hải Nguyệt ở bên cạnh sợ hãi không ngừng run rẩy: “Mẹ, thôi đi, chúng ta về được rồi.”

“Bạn học sinh này đã nói sẽ chịu trách nhiệm về khoản xét nghiệm. Chị chấp nhận cách xử lý này không?” Giáo viên đan hai tay vào nhau, như đang khẩn khoản cầu xin bà ta không làm to chuyện ảnh hưởng đến danh tiếng của trường.

“Như thế còn coi được, từ ngày hôm nay mày phải chăm sóc Hải Nguyệt cho đến lúc đó.” Bà ta trừng mắt cảnh cáo.

“Tôi đã nói bản thân rất nghèo, không có tiền lẫn thời gian.”Dạ Vu Ngôn thở ra một hơi mệt mỏi nói tiếp “Dì đừng được đằng chân lên đằng đầu.”

Hot

Comments

Du Du K 🐢

Du Du K 🐢

quen cái cục chubin á, nhắm ko phải con bà, tui cạo đầu bà nhe bà hai

2024-03-07

5

Du Du K 🐢

Du Du K 🐢

con dở này, bà nhận tiền của đứa nào mà dám làm hại anh ý, tin tôi quăng mắm tôm vào nhà bà ko hả >:((

2024-03-07

3

Du Du K 🐢

Du Du K 🐢

Trình ca ca, cú ck anh vs

2024-03-07

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không, tôi trốn nợ thành công
2 Chương 2: Vì sao lại thích làm một tên mù?
3 Chương 3: Bạn thân không tin tưởng tôi
4 Chương 4: Ngày hôm nay, bạn thân sáng lấp lánh
5 Chương 5: Muốn kết thân với học bá
6 Chương 6: Kéo gần khoảng cách
7 Chương 7: Anh trai tức giận rồi
8 Chương 8: Học bá không tin tưởng tôi
9 Chương 9: Học bá thật rộng lượng
10 Chương 10: Anh trai lại nghĩ xấu về tôi
11 Chương 11: Xảy ra chiến tranh lạnh
12 Chương 12: Anh trai mới là người kỳ lạ
13 Chương 13: Ăn trước rồi tính sao
14 Chương 14: Dạ Vu Ngôn không phải học sinh ngoan
15 Chương 15: Lưu Hiên muốn tôi đối tốt với cậu
16 Chương 16: Chưa có ấm ức nào lớn đến vậy
17 Chương 17: Anh trai cố ý hại tôi
18 Chương 18: Tin đồn thất thiệt
19 Chương 19: Học bá bị đánh ngay trước mặt tôi
20 Chương 20: Không có chỗ dựa
21 Chương 21: Anh trai kiểm soát quá chặt
22 Chương 22: Đến công ty cùng anh trai
23 Chương 23: Anh trai của tôi thật lắm chuyện
24 Chương 24: Anh trai bị bệnh rồi
25 Chương 25: Nóng!
26 Chương 26: Cậu đừng chạm vào đó
27 Chương 27: Thoát kiếp làm tên câm
28 Chương 28: Nhắm vào sai đối tượng
29 Chương 29: Của tôi cũng không có nhỏ đâu
30 Chương 30: Đề nghị cho vay
31 Chương 31: Anh trai cứ như thế mà bỏ qua?
32 Chương 32: Từ lúc xuyên không đến giờ, tôi mang vận rủi
33 Chương 33: Anh trai đột nhiên dịu dàng, bão cấp mấy?
34 Chương 34: Ra mắt gia đình
35 Chương 35: Anh trai mắng tôi phiền
36 Chương 36: Anh trai cực khổ rồi, tôi quên nói cảm ơn
37 Chương 37: Anh trai không phải là người nói một là một sao?
38 Chương 38: Mọi người đã đọc đoạn trích này chưa?
39 Chương 39: Thân chủ mắc nợ, vậy thì tôi sẽ trả
40 Chương 40: Ai sai ai đúng
41 Chương 41: Anh trai định lừa gạt ai?
42 Chương 42: Kẻ chủ mưu dẫn người đến đánh bọn tôi
43 Chương 43: Anh trai đến nhanh hơn tôi nghĩ
44 Chương 44: Anh trai cải tà quy chính
45 Chương 45: Nếm được mật ngọt
46 Chương 46: Buổi họp báo
47 Chương 47: Trình Trục Tư với học bá thân nhau rồi
48 Chương 48: Anh trai đừng làm khó người ta
49 Chương 49: Ước mơ của tôi
50 Chương 50: Tôi lo quá, sẽ không chết người chứ
51 Chương 51: Căn nhà nhỏ ấm cúng
52 Chương 52: Trình Trục Tư thật sự không nhỏ
53 Chương 53: Anh trai muốn làm chuyện người lớn với trợ lý
54 Chương 54: Anh trai hở chút là bệnh
55 Chương 55: Cậu ấy thật dễ bị lừa
56 Chương 56: Anh trai học thói xấu rồi
57 Chương 57: Cậu ấy thật lấp lánh
58 Chương 58: Anh trai có thể nói sớm một chút không?
59 Chương 59: Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
60 Chương 60: Ờ thì có sợ đó
61 Chương 61: Ngại quá, anh trai hơi khó tính
62 Chương 62: Có chút lo lắng
63 Chương 63: Đối tượng kết hôn
64 Chương 64: Bất ngờ nằm ở đằng sau
65 Chương 65: Đang yên ổn sau lại khóc?
66 Chương 66: Thời gian đếm ngược
67 Chương 67: Tẩu thoát
68 Chương 68: Bắt được rồi
69 Chương 69: Là cậu sai trước
70 Chương 70: Rước về
71 Chương 71: Người đến gây sự
72 Chương 72: Rung động
73 Chương 73: Đừng quên quan hệ của chúng ta
74 Chương 74: Tôi tự biết
75 Chương 75: Nói thích rồi, thừa nhận rồi
76 Chương 76: Đối đầu với họ hàng
77 Chương 77: Vẫn còn non
78 Chương 78: Là ai ghen?
79 Chương 79: Nhặt được vàng
80 Chương 80: Hắn đến xem cậu diễn
81 Chương 81: Tập kích
82 Chương 82: Lưu Hiên chạy thoát
83 Chương 83: Trốn tìm thế là đủ rồi
84 Chương 84: Cậu thật sự đã đi
85 Chương 85: Hôn lễ
86 Chương 86: End
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không, tôi trốn nợ thành công
2
Chương 2: Vì sao lại thích làm một tên mù?
3
Chương 3: Bạn thân không tin tưởng tôi
4
Chương 4: Ngày hôm nay, bạn thân sáng lấp lánh
5
Chương 5: Muốn kết thân với học bá
6
Chương 6: Kéo gần khoảng cách
7
Chương 7: Anh trai tức giận rồi
8
Chương 8: Học bá không tin tưởng tôi
9
Chương 9: Học bá thật rộng lượng
10
Chương 10: Anh trai lại nghĩ xấu về tôi
11
Chương 11: Xảy ra chiến tranh lạnh
12
Chương 12: Anh trai mới là người kỳ lạ
13
Chương 13: Ăn trước rồi tính sao
14
Chương 14: Dạ Vu Ngôn không phải học sinh ngoan
15
Chương 15: Lưu Hiên muốn tôi đối tốt với cậu
16
Chương 16: Chưa có ấm ức nào lớn đến vậy
17
Chương 17: Anh trai cố ý hại tôi
18
Chương 18: Tin đồn thất thiệt
19
Chương 19: Học bá bị đánh ngay trước mặt tôi
20
Chương 20: Không có chỗ dựa
21
Chương 21: Anh trai kiểm soát quá chặt
22
Chương 22: Đến công ty cùng anh trai
23
Chương 23: Anh trai của tôi thật lắm chuyện
24
Chương 24: Anh trai bị bệnh rồi
25
Chương 25: Nóng!
26
Chương 26: Cậu đừng chạm vào đó
27
Chương 27: Thoát kiếp làm tên câm
28
Chương 28: Nhắm vào sai đối tượng
29
Chương 29: Của tôi cũng không có nhỏ đâu
30
Chương 30: Đề nghị cho vay
31
Chương 31: Anh trai cứ như thế mà bỏ qua?
32
Chương 32: Từ lúc xuyên không đến giờ, tôi mang vận rủi
33
Chương 33: Anh trai đột nhiên dịu dàng, bão cấp mấy?
34
Chương 34: Ra mắt gia đình
35
Chương 35: Anh trai mắng tôi phiền
36
Chương 36: Anh trai cực khổ rồi, tôi quên nói cảm ơn
37
Chương 37: Anh trai không phải là người nói một là một sao?
38
Chương 38: Mọi người đã đọc đoạn trích này chưa?
39
Chương 39: Thân chủ mắc nợ, vậy thì tôi sẽ trả
40
Chương 40: Ai sai ai đúng
41
Chương 41: Anh trai định lừa gạt ai?
42
Chương 42: Kẻ chủ mưu dẫn người đến đánh bọn tôi
43
Chương 43: Anh trai đến nhanh hơn tôi nghĩ
44
Chương 44: Anh trai cải tà quy chính
45
Chương 45: Nếm được mật ngọt
46
Chương 46: Buổi họp báo
47
Chương 47: Trình Trục Tư với học bá thân nhau rồi
48
Chương 48: Anh trai đừng làm khó người ta
49
Chương 49: Ước mơ của tôi
50
Chương 50: Tôi lo quá, sẽ không chết người chứ
51
Chương 51: Căn nhà nhỏ ấm cúng
52
Chương 52: Trình Trục Tư thật sự không nhỏ
53
Chương 53: Anh trai muốn làm chuyện người lớn với trợ lý
54
Chương 54: Anh trai hở chút là bệnh
55
Chương 55: Cậu ấy thật dễ bị lừa
56
Chương 56: Anh trai học thói xấu rồi
57
Chương 57: Cậu ấy thật lấp lánh
58
Chương 58: Anh trai có thể nói sớm một chút không?
59
Chương 59: Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
60
Chương 60: Ờ thì có sợ đó
61
Chương 61: Ngại quá, anh trai hơi khó tính
62
Chương 62: Có chút lo lắng
63
Chương 63: Đối tượng kết hôn
64
Chương 64: Bất ngờ nằm ở đằng sau
65
Chương 65: Đang yên ổn sau lại khóc?
66
Chương 66: Thời gian đếm ngược
67
Chương 67: Tẩu thoát
68
Chương 68: Bắt được rồi
69
Chương 69: Là cậu sai trước
70
Chương 70: Rước về
71
Chương 71: Người đến gây sự
72
Chương 72: Rung động
73
Chương 73: Đừng quên quan hệ của chúng ta
74
Chương 74: Tôi tự biết
75
Chương 75: Nói thích rồi, thừa nhận rồi
76
Chương 76: Đối đầu với họ hàng
77
Chương 77: Vẫn còn non
78
Chương 78: Là ai ghen?
79
Chương 79: Nhặt được vàng
80
Chương 80: Hắn đến xem cậu diễn
81
Chương 81: Tập kích
82
Chương 82: Lưu Hiên chạy thoát
83
Chương 83: Trốn tìm thế là đủ rồi
84
Chương 84: Cậu thật sự đã đi
85
Chương 85: Hôn lễ
86
Chương 86: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play