(Xuyên Sách) Tôi Cướp Cây Rụng Tiền Của Nữ Chính Làm Của Riêng.
Bên trong phòng khách lớn của một căn biệt thự xa hoa bậc nhất Dương Thành đang diễn ra một buổi chụp ảnh cưới có vẻ khá là gượng gạo.
Bên trên chiếc ghế sofa bằng da xịn sò giữa phòng lúc này đang ngồi hai người đàn ông thân hình không đồng nhất. Một người mặc dù đang ngồi nhưng vẫn có thể thấy được thân hình rất cao lớn, sắc bén. Ngũ quan thì góc cạnh, khí thế thì bức người, còn có vẻ rất lạnh lùng. Một người khác ốm yếu xanh xao, trông có vẻ như lâu nay đã không được cung cấp đủ dinh dưỡng dù vậy vẫn có thể nhìn ra ngũ quan thanh tú của cậu. Cả hai lúc này dáng vẻ đều có chút cứng ngắt, miễn cưỡng ngồi bên cạnh nhau khiến người chụp hình rất là bất đắc dĩ.
"Khâu tổng anh cười lên một cái đi. Cậu Trác, cậu ngồi sát lại một chút... Đúng đúng, chính là như vậy. Cười nào!"
Tách tách...
Theo âm thanh hài lòng của thợ chụp ảnh là tiếng máy ảnh hoạt động, không ngừng cưỡng ép lưu lại khoảnh khắc đẹp nhất của hai người trên ghế. Thời điểm được nhắc nhở người đàn ông cao lớn đã vươn tay nắm lấy cái eo của người nhỏ hơn bên cạnh kéo một cái, để cậu dán gần vào người mình. Tuy rằng hắn vẫn không cười nhưng gương mặt nhuộm đầy ráng đỏ của người bên cạnh vẫn là đủ sài rồi. Đôi khi cái sự xấu hổ giữa hai người xa lạ vừa được cưỡng ép buộc chặt lại với nhau nó vẫn rất ngọt ngào.
Lại qua vài lần, rốt cuộc thợ chụp ảnh đã chịu buông tha cho họ.
"Phù!"
Trác Diệp gần như là ngay lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Bàn tay cậu còn không khỏi vô thức vuốt vuốt vị trí trái tim không hiểu lại đang không ngừng đập thình thịch một cách nhanh chóng của mình. Hành động của cậu vô tình lại khiến cho chiếc áo sơ mi cũ kỹ được xem là tốt nhất của mình bị nhăn nhúm lại. Nhưng nếu chỉ như vậy thì chẳng nói làm gì đi, lúc cậu cảm nhận được một ánh mắt chăm chú, cực kỳ có lực ảnh hưởng từ đỉnh đầu chiếu tới, biểu tình cậu liền cứng ngắt tại chỗ. Sau đó dưới cái nhìn thâm thúy của anh chồng mới gả, cậu chậm chạp quay đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười có thể xem là tự nhiên nhất của mình hướng hắn giả lả bắt chuyện: "Khâu tổng..."
Chỉ là cậu còn chưa kịp nói xong đã bị đối phương mạnh mẽ chen ngang.
"Trì Vưu."
"Hả..."
Âm thanh của hắn từ tính quyến rũ y như trong sách đã miêu tả nhưng lại khiến Trác Diệp mặt đần ngốc ra.
Khâu Trì Vưu lại hơi nhếch môi. Hành động này liền khiến ngũ quan trên khuôn mặt sắc lạnh góc cạnh gọn gàng có phần khó gần của hắn dãn ra, hại Trác Diệp nhìn đến ngây ngẩn. Hắn lại không tự biết mà thu lại nụ cười không giống cười lắm kia nhưng đối với Trác Diệp chính là biến hóa khôn lường, không cảm xúc nói: "Tuy là hợp đồng, nhưng mà tôi vẫn là chồng em. Cho đến khi một trong hai chúng ta muốn giải trừ quan hệ chồng chồng thì chúng ta chẳng khác gì những cặp đôi chồng chồng khác. Em nên gọi tôi là Trì Vưu. Khâu tổng gì đó là người ngoài gọi."
Khó được Khâu Trì Vưu nói nhiều như thế, nếu để người khác nghe thấy thì nhất định sẽ kinh ngạc rớt cằm cho xem. Ai chẳng biết Khâu tổng của tập đoàn Khâu Lục nổi danh kiệm lời, ánh mắt có thể đóng băng người đối diện. Thế mà cứ nghĩ là một cuộc hôn nhân hợp đồng chỉ làm cho người ta xem, hắn lại hết cười rồi nói nhiều với chồng nhỏ mới cưới của mình.
Đừng nói là ai, cả Trác Diệp cũng chấn kinh chớ nói.
Cậu còn ở trong lòng không ngừng hỏi thăm gia phả của tác giả cuốn truyện tranh ngôn tình cẩu huyết Ta Hãnh Diện Bước Lên Đỉnh Nhân Sinh, cật lực muốn hỏi hắn vì sao Khâu Trì Vưu trước mặt cậu lại không giống Khâu Trì Vưu trong sách thế này. Càng thêm mê người... Khiến cậu chết chìm... Nhưng chưa đợi cậu nghĩ thông người bên cạnh chờ mãi không thấy cậu trả lời đã hơi mất kiên nhẫn mà thúc giục.
"Tiểu Diệp."
Một tiếng này khiến trái tim cậu như bị điện giật cho tê rân. Giọng nói cũng trở nên lắp bắp thấy thương: "Dạ em a... Trì Vưu."
Hai chữ kia được cậu phát ra cùng tất cả sức lực của mình, khiến cậu không còn can đảm mà ngẩng đầu lên nhìn người bên cạnh nữa.
Không thể trách cậu, cậu chỉ là một trạch nam tính tình nhàm chán xã giao kém, làm sao giỏi đối mặt với những đại nhân vật như Khâu Trì Vưu. Cho dù anh chỉ là một nhân vật đáng thương bị tác giả vào thời khắc mấu chốt cưỡng ép đổi thành pháo hôi với nhiệm vụ trải đường cho nữ chính trong truyện bước lên đỉnh nhân sinh thì anh vẫn là người điều hành của một tập đoàn, cái khí thế kia có thể dễ dàng đem cậu ép chết chứ nói. Nhưng cũng bởi vì cúi đầu cho nên cậu không có nhìn thấy ý cười càng thêm thâm thúy trong mắt của người bên cạnh khi nghe cậu gọi tên hắn.
Nhưng ở lúc họ đang hài hòa ở chung như vậy thì từ ngoài cửa biệt thự lại chợt lao vào một người thiếu nữ. Đối phương nhìn chỉ chừng hai mươi, ngũ quan thanh tú đáng yêu, là loại hình dễ dàng lấy được ấn tượng tốt trong mắt người khác. Nếu như cô nàng vừa xuất hiện đã không trước là như gặp quỷ nhìn cậu, sau là hét ầm vào mặt cậu một cách chanh chua đanh đá...
"Anh là ai!?"
"?"
Updated 79 Episodes
Comments
cô bé leps bin 💨
hợp tác thì mới có nhiều tiền
hai anh cười cái cho ba má mát lòng mát dạ đi 😂
2024-11-10
1
cô bé leps bin 💨
kẹp cổ chị giờ 💪🥰
2024-11-10
0
Phạm Tuyết Mai
hỏi có câu "anh là ai" mà bị anti ghê quá/Sweat//Sweat/
2024-10-24
0