Trung Đông Cổ Đại: Định Mệnh Của Tôi Còn Đáng Sợ Hơn Cả Lời Nguyền.
Tách!
"Claire?"
Claire giật cả mình, ánh mắt rốt cuộc có tiêu cự mà nhìn về phía người vừa mới búng tay còn gọi mình: "Mellie..."
"Cậu làm sao vậy?"
Melanie vốn không có nghĩ gì vừa nghe thấy âm thanh thều thào kỳ lạ của Claire thì liền buông cái kín lúp trên tay xuống, nghiêm túc nhìn cô lo lắng hỏi.
Thế nhưng Claire không có nói ngay mà chỉ đưa mắt nhìn hai cổ quan tài không rõ niên đại vừa được tìm thấy bên trong mộ cổ mà họ đang đứng. Cái sự bàng hoàng kia của cô càng khiến Melanie thêm nghiêm nghị mà cẩn thận quan sát cô nhưng trời đã định là Melanie chẳng thể nhìn ra được cái gì. Rốt cuộc cô vẫn không phải là người đặc biệt tinh tế.
Có điều chẳng cần đợi Melanie nhận ra cái gì từ trên biểu tình của Claire, cô bạn thân nhiều năm này đã nói cho cô biết.
Claire giọng nhỏ giống như đang nỉ non, bên trong còn xen lẫn sự bần thần cùng hoang mang nhìn Melanie: "Mellie... Mình đã từng... Nhìn thấy..."
Claire nói không hết, còn dứt quãng khó hiểu, thế nhưng thông qua ánh mắt cùng sự ăn ý nhiều năm nay giữa họ, Melanie vẫn là hiểu được ý của cô.
"Ý cậu là..."
Melanie vừa ngờ vực nhìn theo ánh mắt của Claire vừa ngập ngùng hỏi. Lúc nhận được một cái gật đầu chắc nịch của cô bạn thân, Melanie không nhịn được rùng mình hỏi tiếp: "Cậu nhìn thấy ở đâu?"
Đừng trách cô tự nhiên cẩn trọng như vậy, phải biết rằng cái nơi họ đang đứng là một ngôi cổ mộ đã được phán định là có niên đại cực kỳ xa xưa mặc dù họ vẫn chưa rõ nó thuộc triều đại nào. Nơi này chẳng hiểu làm sao mà bỗng nhiên được hấp thụ ánh mắt của người đời nhưng cái sự lạnh lẽo do đã nằm trong lòng đất không biết bao nhiêu thế kỷ vẫn là còn nguyên vẹn khiến người ta rét buốt. Ở cái nơi này mà nghe chuyện giật gân, ai sẽ không lạnh.
Thế mà Claire lại giương cái biểu tình mờ mịt nói chuyện như đùa: "Trong mơ..."
"..."
Melanie có một giây sững người, sau đó biểu tình một lời khó nói hết nhìn cô bạn thân của mình.
Claire lại không để ý ánh mắt có phần khinh bỉ của cô mà tiếp tục nhìn hai cổ quan tài đã được các nhà khảo cổ quật tung lên mà vẫn chưa tìm được niên đại của nó, hiện tại lại trở thành đề tài luận văn của họ mà cho phần lớn sinh viên vào quan sát vừa thều thào nói: "Không chỉ họ... Mình còn mơ thấy những người khác... Một lăng mộ rộng lớn với sáu cổ quan tài và sáu bức họa. Những hình phạt tử hình và những công cụ thực thi... Tất cả đều nhiều hơn ở đây."
"Mellie..."
Melanie tự nhiên lúc này cũng thấy hơi lạnh gáy thật. Cô gần như thì thầm nói: "Nhưng ở đây..."
Claire lắc đầu ý nói mình cũng không rõ.
Cô đưa mắt nhìn ngôi mộ cổ chẳng hiểu làm sao lại được người ta quật lên. Không gian bên trong ngôi mộ này không hề lớn, phong cách càng không hề giống bất cứ một ngôi mộ nào mà lịch sử khảo cổ học đã khai quật được. Nó chỉ có một gian chính, tựa như người ta cố tình đem tất cả nhét vào một cái hộp rồi phong ấn lại mà không phải một ngôi mộ. Không có mộ chính, không có mộ phụ, không có văn quật chôn cùng... Đây là mộ sao?
Quét tầm mắt một cái là họ đều có thể nhìn thấy hai cổ quan tài được gìn giữ thật tốt. Nắp quan tài còn được chạm khắc bức họa mà các nhà khảo cổ đã cho rằng nó là dáng vẻ của người nằm bên trong. Vài cổ máy chém dùng để hành hình chẳng biết làm bằng chất liệu gì mà đến giờ vẫn nguyên hình dạng. Một khối đá hình hộp chữ nhật như một chiếc quan tài bên trên chi chít là những văn tự họ xem không hiểu. Còn có bốn mặt bức tường vẽ đầy ký tự như bùa chú mà vừa mới đặt chân vào cô đã cảm thấy lạnh xương.
Đó là cái sự cảnh báo phát ra từ trong phế phủ nói cho cô biết nơi này thật sự quỷ dị đến nguy hiểm.
Đợi cô nhìn thấy hai cổ quan tài kia cùng những dụng cụ được trôn cất cùng không tuân theo quy luật của thời đại nào họ từng biết, một giây sau khi sững sờ nói thật là cô chỉ muốn nhấc chân đi ra. Thời điểm mơ thấy giấc mơ kia cô chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cô được diện kiến nó.
Mặc dù thân là một sinh viên ngành khảo cổ học, cô có chấp nhất với những gì cổ xưa và chưa biết cũng nhiệt tình như các bậc giáo sư đi trước khiến cho cô khi mơ thấy một lăng mộ như vậy cũng sinh ra tìm tòi cùng phấn khích. Nhưng cô chỉ cho rằng đó là do cô bị ám ảnh bởi chính cái chuyên môn của mình thôi. Hiện tại cô cũng có cái sự nhiệt tình đó, cho nên dù biết chuyện này không hề đơn giản cô vẫn không thể nhấc chân lên rời đi được. Rồi đợi cô xua đi được cái lạnh tưởng chừng như chỉ là ảo giác của cô kia, từ trong máu thịt lại có một thôi thúc muốn cô nhanh đi tìm hiểu nguyên nhân của tất cả mọi chuyện.
Thật sự là một thứ ý thức đáng sợ.
Nhưng nó lại tạo ra một Claire của hiện tại. Một sinh viên ưu tú được các bậc giáo sư có tiếng tăm trong trường coi trọng. Cho nên cô mới là nhóm người đầu tiên được bước vào nơi này, vinh hạnh được trước người khác chứng kiến một phần lịch sử đã bị chôn vùi mà họ còn chưa biết đến này.
"Cậu chắc chắn chứ Claire?"
Melanie sau một phút suy tư liền nghiêm túc hỏi lại cô bạn mình. Điều này cũng cho thấy cô không hề có chút nào cho rằng Claire là đang nói đùa. Bởi vì họ là bạn thân. Thân đến mức có thể chia sẻ cho nhau mọi bí mật, cũng có thể đơn giản tin tưởng nhau.
Nếu không Claire đã không vừa nhận ra điều này liền nói cho cô biết.
"Mình chắc chắn Mellie."
Claire hít sâu một hơi rồi rốt cuộc cũng buông được bàn tay đang nắm chặt vì căng thẳng của mình ra.
"Vậy giờ cậu muốn làm gì?"
Melanie lại hỏi, dáng vẻ thế mà có phần thờ ơ hơn lúc nãy.
Này chỉ có thể nói thần kinh của cô bằng thép, rất nhanh liền hồi phục từ trong chấn động mà việc đầu tiên cô làm là sẵn sàng ủng hộ bạn mình vô điều kiện. Giống như chỉ cần Claire muốn, cô có thể nghĩa không từ nan mà theo đến cùng.
Claire hiểu, cũng nghiêm túc nói: "Mình muốn tìm hiểu."
Melanie không có bất ngờ về câu trả lời này mà sâu sắc nói: "Cậu nên biết những văn tự này hiện tại không ai đọc được. Nó không phải là một kiểu văn tự nằm trong hiểu biết của chúng ta hiện tại, theo các giáo sư thì nó còn hiếm hơn cả văn tự của người Ai Cập bốn ngàn năm trước hay văn tự của người Maya. Ít ra những thứ đó chúng ta còn có thể có một chút cơ sở để phiên dịch, nhưng cái này thì không."
"Mình biết, Mellie."
Claire nghiêm túc đáp. Nhưng rồi cô nói: "Dù sao mình cũng không thể buông bỏ như vậy. Chúng ta càng không thể từ bỏ khám phá nơi này."
"Được rồi, cậu nói đúng. Vậy trước bỏ qua giấc mơ kia đi, chúng ta xem xét nơi này đã."
Melanie nhún vai. Sau đó cô nàng thật sự bắt đầu tiếp tục công cuộc xem xét những văn tự bên trên quan tài đá lớn giữa phòng.
Claire không có ý kiến, bởi vì chính cô cũng tự biết giấc mơ kia chẳng thể giúp được cô cái gì vào lúc này ngoài việc nhắc nhở cô rằng, cô có một mối liên hệ khó hiểu với nơi này. Chính bản thân cô còn không biết điểm mấu chốt cho tất cả là ở đâu, cho nên họ chỉ có thể trước nhìn xem.
Một lần nhìn xem này là ba tiếng đồng hồ, cho đến giờ ăn trưa mới tạm thời ngừng lại.
Nhưng Claire không ngờ rằng chỉ một cái chợp mắt vào buổi trưa cô lại tiếp tục mơ thấy tòa lăng mộ hoàn chỉnh trong giấc mơ trước đây nữa.
Trong một khoảnh khắc Claire đã nghĩ rằng, chẳng lẽ là do hồi sáng mình đã mò mẫn hai cổ quan tài kia quá lâu nên vừa bước vào giấc mơ cô đã trực chỉ sáu cổ quan tài kia chứ. Đổi lại là bất cứ ai tự nhiên chứng kiến nhiều quan tài như vậy cũng sẽ giật cả mình cùng kinh sợ ra mặt nhé. Nhưng sau đó cô đã rất nhanh mà trầm tĩnh lại, còn chẳng có thời gian đi suy tư tại sao mình giống như còn có ý thức mà trực tiếp bỏ qua hai cổ quan tài đã xem ba tiếng đồng hồ trước đó để đi xem xét bốn cổ còn lại.
Nhưng tầm mắt của cô còn chưa kịp chạm đến bốn cổ quan tài kia thì cô đã như bị cái gì thôi thúc mà ngẩng đầu nhìn lên một bức họa.
Updated 80 Episodes
Comments
Nhung Nguyễn
tên hơi khó đọc
2024-05-05
0
Con Mừu
:3
2024-01-23
1
Phạm Tuyết Mai
hố mới này nv có cái tên tui đọc ko đc luôn,ngu anh 🤣🤣
2023-12-04
1