World Rule
Một bộ giáp ánh bạc chói lóa dưới ánh mặt trời, chiếc áo choàng đỏ uy phong đầy oai vệ cùng với phong thái ung dung điềm tĩnh của một chiến binh. Cứ ngỡ với cái tạo hình ấy thì cái gã đó là một anh hùng trong truyền thuyết hoặc ít nhất cũng là một thánh kỵ sĩ được nhiều người yêu quý. Nhưng thật ra…
“Fall.” - Giọng nói âm trầm vang lên trước khi một cỗ năng lượng ma thuật thần thánh từ trên trời giáng xuống đầu lũ undead yếu ớt tội nghiệp.
Đúng vậy, cái gã ấy, cái gã với vẻ ngoài của một thánh hiệp sĩ đó lại là một ma pháp sư, chính xác là một gã ma pháp sư kỳ lạ, Zoltraak.
Cả cánh đồng đã bị thổi bay gần hết chỉ với duy nhất một đòn ma thuật bậc chín, gã vẫn khoanh tay đứng ung dung trong khi đang lơ lững trên không, ngạo mạn nhìn xuống bãi chiến trường do mình tạo ra.
“Chiết tiệt, tôi đã nói với bà là không nên thuê cái tên mạo hiểm giả chết tiệt ấy rồi mà!” - Một lão nông dân quay sang mắng mỏ bà vợ của mình.
Bà vợ lúc này nhìn cả cánh đồng bị thổi bay trong nháy mắt thì đờ người ra trong khi Zoltraak từ tự hạ xuống rồi đi về phía họ.
“Nhiệm vụ đã xong, tổng cộng mười lăm Undead, mỗi con ba đồng vàng, của ông bà hết bốn mươi lăm đồng.” - Zoltraak báo giá cho lão nông dân.
“Cánh đồng đã mất, mỗi tạ lúa mì ta bán với giá một đồng vàng, mỗi vụ mùa ta có thể thu hoạch bốn trăm tạ, mà cậu thổi bay hết phân nửa nên ta tạm tính hai trăm đồng vàng, khấu trừ tiền diệt Undead thì cậu phải bồi thường cho ta một trăm tám mươi lăm đồng vàng.” - Lão nông dân nhìn về phía cánh đồng, gương mặt ông vẫn bình tĩnh nhưng tay ông đang định với lấy cây xẻng kế bên.
Zoltraak vốn là một mạo hiểm giả của hiệp hội mạo hiểm giả hoàng gia đế chế Noble. Mặc dù đã vào hội gần năm năm và có vô số chiến công từ bảo vệ cho đến tiêu diệt ma thú nhưng gã vẫn dậm chân ở cấp bậc Copper, cấp bậc thấp nhất trong tổ chức.
Zoltraak thẫn thờ về trụ sở hiệp hội mạo hiểm giả để giải trình cho sự cố vừa rồi, tính ra anh đã sống ở thị trấn nhỏ này sáu năm, mỗi con đường, mỗi ngôi nhà xung quanh đều là những thứ gã đều muốn ngắm mỗi ngày nhưng có một thứ, một thứ mà khi làm xong ủy thác hắn điều ghé sang mà ngắm tới chán chê rồi mới chịu về nhà.
Bộ giáp bằng bạc sáng chói được chạm khắc tinh xảo đặt trong lòng kính của một cửa hàng giả kim cuối con phố. Gã đứng đó, nhìn nó rất lâu, mặc dù rất đẹp và tinh xảo nhưng bộ giáp ấy cũng chỉ là loại bình thường, loại được những thợ rèn, luyện kim thuật sư luyện nên với số lượng đại trà và bán với mục đích kinh tế.
Gã nhìn xuống bộ giáp của mình, những vết nứt xuất hiện chằng chịt, có những chỗ lớp giáp đã bung ra, nứt toạc do phải gồng gánh lượng ma thuật khổng lồ cho người chủ của nó mỗi lần niệm siêu cấp ma thuật. Nhưng năm ngàn đồng vàng cho một bộ giáp mới với hắn là một con số rất lớn, thậm chí có bán cả gia tài cùng với số sách ma pháp của hắn thì còn chẳng đủ mua được chiếc giáp vai của bộ giáp.
“Ma thuật sư lại có sở thích với giáp trụ của hiệp sĩ sao? Ngươi quả thật là một người kỳ lạ đấy, Zoltraak” - Giọng chủ quán vang lên khiến Zoltraak giật mình rời mắt khỏi bộ giáp.
“Sao không thử chọn một chiếc gậy phép, nó sẽ phù hợp hơn với ngươi đấy, không những gánh thay áp lực khi dùng phép mà còn gia cường ma thuật của ngươi nữa.” - Ông chủ chào mời Zoltraak hướng mắt về những chiếc gậy phép đủ hình dáng, màu sắc và sức mạnh được trưng bày bên trong cửa hàng
“Bán cho ta hai tấm vá giáp loại thường.” - Zoltraak lục chiếc túi gần như trống rỗng của mình để lấy ra hai đồng bạc, đặt tiền lên bàn rồi lấy đồ rời đi.
“Sẵn sàng tiêu tốn cả đống mana chỉ để dùng ma thuật mạnh nhất kết liễu những con quái từ mạnh mẽ nhất đến yếu đuối nhất. Là ma pháp sư nhưng lại thích mặc giáp và từ chối dùng gậy phép, đúng là một chàng trai kỳ lạ.” - Ông chủ quán vừa nói với một vị khách kế bên vừa đưa mắt nhìn bóng lưng của Zoltraak rời đi.
Một lúc sao, Zoltraak mở cửa tiếng vào hiệp hội mạo hiểm, nơi này như một nhà nghỉ, nhà ăn và là nơi nghỉ ngơi của các mạo hiểm giả sau những ủy thác mệt mỏi, tất cả mọi người đang cười nói vui vẻ và nâng ly chúc mừng một mạo hiểm giả mới vừa thăng hạng lên cấp Gold.
“Này Zoltraak, lâu rồi không gặp, vẫn còn ở Copper à.” - Giọng nói chế nhạo từ một kẻ với chiếc huy hiệu ánh bạc trên ngực.
“Chiếc huy hiệu đồng ấy hợp với cậu lắm đấy, Zoltraak.” - Một mạo hiểm giả với chiếc huy hiệu màu Gold lên tiếng phụ hoạ theo, khiến mọi người đều bật cười.
Lúc này từ trên cầu thang, một thiếu nữ xinh đẹp bước xuống, giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
“Zoltraak, Đội Trưởng Valak muốn gặp anh ở phòng làm việc.” - Khateryne, cô là người tiếp đón cũng như phân bổ ủy thác cho tất cả thành viên trong hiệp hội.
Zoltraak từ tốn tiến lên lầu, đứng trước cửa phòng làm việc, gã gõ cửa rồi lịch sự bước vào khi được cho phép. Trước mặt Zoltraak là một người đàn ông trạc bốn mươi với đôi mắt sắc sảo như chim ưng, Valak là mạo hiểm giả cấp Mythril và cũng Đại Đội Trưởng của hiệp hội mạo hiểm giả khu vực thị trấn Windy Place.
Updated 24 Episodes
Comments