Năm nàng 5 tuổi, trong lễ trưởng thành của ca ca Thẩm Dự. Do không thích nao nhiệt nàng đã cầm một cuốn binh thư của cha chạy ra vườn lê sau nhà trốn dưới gốc lê lớn nhất vườn ngồi đọc với vẻ thích thú, nửa canh giờ sau trog lúc nàng chăm chú đọc thì bỗng có một giọng thiếu niên thốt lên:
- Nguyệt Li tiểu muội, ta nghe Thẩm phu nhân nói muội đang ở đây lên mang ít bánh hạt dẻ, bánh hạnh nhân và trà long tỉnh đến cho muội này.
Bánh hạt dẻ*
Bánh hạnh nhân*
Trà long tỉnh*
Nhìn những thứ trước mặt nàng không nghĩ nhiều mà lấy bên thắt lưng ra một đoản kiếm kè vào cổ hắn bực dọc tra khảo:
- Ngươi là ai? Tới đây với mục đích gì? Nói mau nể tình ngươi chỉ là một đứa trẻ bị lợi dụng ta tha cho, nếu không đừng trách ta dùng máu ngươi để nhuộm cánh hoa lê.
Nàng đề phòng như vậy là vì trong tay nàng đang chứa lệnh bài điều động Ám Hương Các, Thái hậu nhắc nàng phải cẩn trọng hết mức. Còn người kia bị khí phách của nàng doạ sợ lắp bắp nói:
- Ta...tên..Diệp...Tinh..Vũ, trước kia muội còn nhỏ cha ta được phái đi Tương Châu nên đã...( lúc nàng 2 tuổi trốn mẫu thân cùng Nghiên Vương đến Tương Châu 3 năm, trong những năm này nàng đã sớm y độc tinh thông, đao thương bất nhập vì khinh công của nàng đã đạt đến mức thượng thừa)
Nói đến đây nàng chợt chìm vào kí ức rồi hai mắt sáng lên chạy lai ôm lấy hắn nhẹ nhàng hỏi han:
- Xin lỗi Diệp ca ca, muội không biết đó là huynh(tay thì xoa tới tấp, miệng không ngừng thổi vào vết thương).
Hắn cầm lấy tay nàng và cầm bánh hạt dẻ đưa tới miệng nàng và nói:
- Ta không sao, muội đừng lo. Ăn một chút đi.
Nàng gật cắn một miềng rồi ngồi hàn huyên tâm sự. Nửa canh giờ sau khi hai đang trò chuyện vui vẻ thì đột nhiên nàng dừng lại nghe ngóng rồi bảo hắn:
- Diệp ca ca, huynh ra đại sảnh dự tiệc trước đi, lỡ như đi quá lâu mẫu thân huynh lại lo lắng.
Hắn không nghĩ nhiều "ừm" một cái rồi đứng dậy ra khỏi vườn lê về đại sảnh, đợi hắn đi khuất nàng vung tay một cái châm trong tay áo rồi bắn lên cành lê thiếu niên trẻ tuổi vì né mà chao đảo ngã xuống chưa kịp hoàn hồn thì nàng đã cầm đoản kiếm lao tới né đông né tây một lúc thiếu niên đứng dậy lấy dao nhỏ phòng thân ra chặn thanh đoản kiếm của nàng lại với vẻ vô tội hỏi:
- Nguyệt Li tiểu muội ta đã làm gì muội mà muội lại tấn công ta không thương tiếc như vậy.
Mặt nàng đằng đằng sát khí nhưng vẫn thu kiếm lại, bực dọc mà nói:
- Đường đường là Đại hoàng tử(Huyền Vương sau này) Thiên Linh Quốc mà lại đi nghe lén chuyện của người ta. Liên Huyền ta nói huynh biết nếu người hôm nay không phải huynh mà là công tử thế gia khác thì chắc chắn máu nhuộm đỏ những cánh lê vương từ lâu rồi.
Liên Huyền nhìn vẻ hung hãng của nàng, cợt nhả mà nói:
- Muội còn nói ta, ta nằm trên cành lê này ngủ bỗng thấy muội và Diệp Tinh Vũ huynh huynh muội muội, ta không ngủ được nên mới nằm nghe.
Đang nói lí hai người bỗng nghe thấy tiếng xa xa vọng vào "hoàng thượng, hoàng hậu, Nhị hoàng tử đến" nghe vậy nàng kéo Liên Huyền dùng khinh công bay ra khỏi vườn lê hạ cánh an toàn giữa đại sảnh hai thân ảnh nhỏ bé đáp xuống giữa đoàn người quỳ rạp, Đại hoàng tử cũng nhanh chóng cúi người vội vã nói "nhi thần tham kiến phụ hoàng" còn nàng thì thong thả chắp tay khom người tười tốn nói:" Nguyệt Li bái kiến hoàng thượng, hoàng hậu, Nhị hoàng tử" bỗng nàng thấy lạnh sống lưng biết mẫu thân đang muốn bắt nàng lại nàng nhanh chân chạy lại chỗ hoàng đế miệng run rẩy nói:" bệ hạ cứu con mẫu thân muốn đánh chết Ly Nhi" hoàng đế ôm lấy nàng che chắn nói đỡ cho nàng:" hoàng tỷ con bé còn nhỏ tỷ đừng hở ra là quản thúc, ta mong còn không được Nguyệt Ly con bé là con gái của ta đó" dứt lời hoàng đế phất tay ra hiệu cho chúng khanh bình thân, còn mẫu thân nàng thì mặt tối sấm lại nghiến răng ken két, quát lớn:
- Thẩm Nguyệt Ly, Liên Nghi Hành(tên khai sinh của hoàng đế, mẹ nàng là tỷ tỷ nhưng có công dưỡng dục với hoàng đế và là người năm xưa dành lấy ngai vị cho ngài nên trong lòng Liên Nghi Hành coi chị như mẹ) hai người giỏi lắm…
Nhưng để lễ trưởng thành của con trai diễn ra xuôn xẻ bà vẫn tươi cười mời quan khách vào trong uống rượu mừng(tuy mẹ nàng chỉ là kế mẫu nhưng đối với Thẩm Dự như con ruột vì đó con của tỷ tỷ bà Liên Tử Lê- con đầu lòng của tiên đế). Sau khi khách khứa về hết hoàng đế liền gọi nàng và ca ca lại và hỏi:
- Hôm nay là lễ trưởng thành của Dự Nhi cha con vì bá tánh muôn dân mà cấm quân ra trận ta hôm nay ở đây thay mặt cha con, các con có yêu cầu gí ta cũng ân chuẩn.
Nghe vậy Thẩm Dự chắp tay quỳ trước mặt hoàng đế với giọng khẩn khoản cầu xin:
- Thẩm Dự thần cầu xin bệ hạ cho thần cầm quân đi Bắc Cảnh phò tá phụ thân thắng lợi trở về.
Lời hoàng đế đã nói ra thì không bao rút lai dù không lỡ để cháu của mình ra đi nhưng vấn ngậm đắng nuốt cay mà ra khẩu lệnh:
- Con trai Thẩm tướng quân hết lòng vì nước một lòng vì dân muốn cùng phụ thân bảo vệ bách tính trẫm ân chuẩn cho khanh 3 vạn lính tinh nhuệ chi viện cho Thẩm ái khanh, sáng mai xuất phát.
Còn phía nàng suy nghĩ cớ để vào cung tiếp xúc nhiều hơn với thái hậu và học những thứ cần trong quân doanh. Thì hoàng đế bỗng hỏi:
- Vậy còn tiểu Nguyệt Ly con muốn gì nào?
Nàng không ngẫm nghĩ mà nói ngay:
- Ngoại tổ mẫu bệnh nặng cần người bầu bạn, con lại muốn có người dạy dỗ ra trò, vậy nên…
Nghe đến đây hoàng đế lập tức hiểu ý, tươi cười nói:
- Con vào cung rồi con muốn học cái gì ta cũng đích thân dạy muốn gì ta cũng đồng ý.
Nàng vui vẻ mà đáp:
- Nguyệt Ly xin khấu tạ long ân bệ hạ. Đợi mấy ngày nữa con vào cung sẽ làm điểm tâm đa tạ người.
Đêm hôm ấy Liên Tuyết Linh(mẹ của Nguyệt Ly) thổn thức không sao ngủ được lo con trai chịu khổ. Còn nàng thì chạy sang phòng ca ca đưa cho huynh ấy một lá bùa bình an và một ít thuốc cầm máu, đặt trên bàn buồn bã chạy đi nhưng ra đến của lai nghe tiếng gọi:
- Ly Nhi , không muốn ôm ca ca sao?
Lúc này lệ nàng đã chảy ướt nhẹp, quay lại xà vào lòng Thẩm Dự. Ôm nàng một lúc hắn lấy một chiếc hộp gỗ mở ra thì thấy bên trong là hai cây châm ngọc. Nàng vui vẻ cầm lên còn ca ca từ từ giải thích:
Updated 26 Episodes
Comments
Phong Linh
nàng này có kiếm trong tay là vung loạn xạ gặp ai cũng chém
2024-09-08
0
Phong Linh
khiếp, cứng vậy chị nhẹ nhàng hỏi cho ra nhẽ chứ ai lại ngay tức thì kề dao vào cổ ngta
2024-09-08
0
con người "trong sáng"~(ㆁωㆁ)
ỏ
2024-09-06
0