Chương 10: Một Sanh Tiêu khác biệt

Sắc mặt cô bi thương, đau đớn nhưng trong ánh mắt lại chứa đựng vẻ quật cười. Điều này làm hắn kinh ngạc. Hắn chưa từng thấy ở cô trước đây. Tay hắn đột ngột bị hất ra. Sanh Tiêu cười khẩy nhìn về phía Mẫn Nhi. Lời từ miệng khiến cô ả cứng đờ:

“Mẹ tôi nói đúng! Cô lấy gì chứng minh đó là con của anh trai tôi? Anh trai, nói không chừng cô ta không chỉ ngủ với một mình anh. Còn rất nhiều tên đàn ông khác.”

Mẫn Nhi bị lời này chọc đến phát điên. Cô ta như uống tiên dược, đột ngột hết đau đứng dậy bước về phía Sanh Tiêu. Lúc cô ta vung tay lên, Sanh Tiêu đã dùng tay mình nắm chặt cổ tay cô ta hất mạnh xuống.

Lần đầu là hất tay Duật Tôn. Lần thứ hai, đương nhiên có chút kinh nghiệm. Sanh Tiêu dùng hết sức lực của mình đẩy ngã cô ả.

Giọng cô ta uất ức: “Tôn… Anh còn đứng nhìn? Anh làm gì đi?”

Sanh Tiêu lần đầu trong rất nhiều năm quật cường quát lại, dù đang rất run nhưng giọng cô nghe có chút lực hơn:

“Anh trai, tôi khuyên anh tốt nhất là dứt khoát với cô ta. Đừng để người khác ăn ốc rồi bắt anh đổ vỏ.”

“Tôn…Em không có!”

Sanh Tiêu lấy hơi hét lớn khiến Mẫn Nhi im bặt:

“Tôi còn chưa nói xong ai cho phép cô nhảy vào? Tôi nói cho cô nghe, chuyện con của cô là do mẹ tôi quyết định. Chuyện này không liên quan đến tôi. Cô muốn tìm đi tìm mẹ tôi đi!”

Sanh Tiêu vừa nói vừa run. Cô cố gắng đứng thẳng người, hiên ngang bước ra khỏi cửa.

Vừa ra đến cửa, thấy không có người đuổi theo. Sanh Tiêu mới đưa tay chóng trên vách tường tựa vào. Một tay ôm ngực thở hổn hển.

Duật Tôn bất ngờ về cô em gái hờ này. Tong lúc hắn còn đang suy nghĩ, Mẫn Nhi không biết từ lúc nào đã đến ôm chân của hắn.

“Tôn… Anh nghe em nói. Nhất định là con của anh. Em không có ai khác ngoài anh.”

Duật Tôn cười xoa đầu cô ả: “Có thật không?”

Mẫn Nhi khóc lóc gật đầu.

Duật Tôn đột nhiên hất chân đá Mẫn Nhi sang một bên. Cô ta đau nên la lên:

“Tôn…”

Hắn ngồi xuống, tay vỗ nhẹ má của Mẫn Nhi:

“Nhưng mà quả thật là tôi không biết sau lưng tôi, cô có làm gì khác không.”

Con cũng mất rồi. Tôi chơi cô cũng chán rồi. Cút đi!”

Hắn đi ra ngoài mặc kệ người con gái trong phòng không ngừng gào thét gọi tên hắn. Hắn đi không nhanh không chậm vậy mà đã đuổi kịp em gái nhỏ.

Hắn nắm cổ áo của Sanh Tiêu lôi cô đi. Sanh Tiêu bị mất thế hai chân líu ríu đi theo lực kéo.

“Thả tôi ra… Anh còn muốn gì nữa?”

Duật Tôn nhếch miệng lên cười:

“Em gái, em tỏ ra yếu đuối để ai xem. À mà vừa rồi lại tỏ ra bất khuất kiên cường. Nói không chừng nếu em đi làm diễn viên. Em sẽ đạt giải cánh diều vàng.”

“Anh trai, buông ra.”

“Em gái nhỏ, em làm tôi mất vui em tính sao?”

Hắn kéo cô rất nhanh. Với một người còn chưa khỏi ốm như cô làm sao lại hắn bây giờ? Mặc kệ cô la hét hay từ chối. Hắn vẫn kéo cô vào trong xe.

Xe của hắn đưa hai người đến trước cửa quán ba. Hắn kéo cô vào trong phòng bao cao cấp nhất.

Người ngoan ngoãn như Sanh Tiêu chưa bao giờ đến nơi như vậy. Cô rất sợ. Muốn đập cửa bỏ chạy nhưng bị hai tên chặn ngoài cửa ngăn lại. Sanh Tiêu sợ hãi nhìn về phía Duật Tôn:

“Anh muốn gì?”

Dù ngồi ở trong bóng tối nhưng sự cao quý và bướng bỉnh bẩm sinh, coi trời bằng vung của hắn được tôn lên rất rõ thông qua đôi mắt.

Dù chỉ là đang ngồi nhưng cái khí thế hùng hổ, hăm dọa bật rõ.

Hắn khẩy tay một cái. Ngoài cửa 5 thanh niên xăm trổ bước vào.

“Em gái, vừa rồi em nói người ta bẩn. Không biết em có nghĩ đến hậu quả?”

Sanh Tiêu lùi bước. Chân đụng ghế của phòng bao ngã ngồi xuống.

“Anh nói vậy là có ý gì?”

“Hay là em nói tôi tuỳ tiện? Loại gái nào cũng có thể động vào?”

Thấy đám người đó đến gần. Sanh Tiêu gào lên:

“Duật Tôn, tôi không có nói anh. Người tôi nói là cô ta. Anh phân biệt cho rõ.”

Duật Tôn nâng ly rượu, hắn lơ đễnh lắc nhẹ. Nỗi hoảng sợ trong mắt Sanh Tiêu khiến hắn thấy vô cùng thoả mãn. Cuộc vui sắp bắt đầu.

“Em hại tôi mất đi đồ chơi rồi. Sanh Tiêu, em nói tôi phải làm sao?”

Sanh Tiêu phát hoảng rồi. Cô thấy người đàn ông trước mắt không phải là người nữa. Hắn chính là hiện thân của ác quỷ. Sanh Tiêu vươn tay lấy chai bia ở trên bàn đập mạnh xuống. Chai bia vở được một nửa. Những mảnh thuỷ tinh lộn xộn rơi xuống còn chừa trên thân chai mấy mảnh sắc nhọn. Cô chĩa mũi chai nhọn về phía những tên xăm trổ trước mặt. Hai tay không ngừng run lên. Chỉ cần người đàn ông bước đến một bước. Cô lại run run nói:

“Các người đừng qua đây. Ai qua đây tôi giết người đó!”

Nếu không phải bị dồn vào bước đường cùng, sẽ không thấy bên trong con người yếu đuối còn có một tinh thần mạnh mẽ quật cường.

Sanh Tiêu rất sợ mất đi trong sạch. Cô còn chưa yêu ai. Còn chưa biết tình yêu là gì. Càng nghĩ càng muốn phản kháng. Càng nghĩ càng không muốn chết. So với chết thì phản kháng là tốt nhất.

Thấy Duật Tôn vẫn cười như xem trò hay, Sanh Tiêu hận không thể đem hắn xuống tầng địa ngục. Ném hắn cho cẩu ăn.

“Duật Tôn, anh đúng là một tên súc sinh. Tôi có chết cũng phải kéo anh theo!”

Nghe xong lời đe dọa này, hắn còn cười lớn hơn nữa. Hắn vỗ tay nhàn nhạt nói:

“Sanh Tiêu, em thương anh trai đến vậy sao? Với sức của em, chỉ một tên thôi là bầm dập hết rồi. Còn nghĩ có thể kéo tôi đi cùng sao?”

Sanh Tiêu tính toán đường đi. Lợi dụng thân hình gầy gò của mình cô chạy nhanh đến cạnh hắn. Đám người cũng đuổi theo cô. Một màn lộn xộn ở trong phòng khiến kịch hay càng thêm hấp dẫn. Còn chưa kịp cười, cần cổ của Duật Tôn thấy lành lạnh. Sanh Tiêu chính là đang cầm mảnh thuỷ tinh áp vào cổ anh.

“Mau cút hết cho tôi. Nếu không, 5 người các người có 10 cái mạng cũng không đền nổi mạng hắn.”

Duật Tôn không hề hoảng sợ. Hắn càng lúc càng hứng thú:

“Haha. Sanh Tiêu, rốt cuộc cô tính làm gì?”

Hot

Comments

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Con giun xéo lắm cũng quằn. Cỏ dại cho dù phong ba vùi dập nghiêng ngả vẫn trỗi dậy sống sót

2025-03-05

0

Anonymous

Anonymous

Chó cùng rứt dậu thôi con người ta bị dồn vào đường cùng thì xẽ phán kháng lại đó là tất yếu

2024-06-05

7

Nhã

Nhã

happy cj Sanh Tiêu đã lột xác thành công

2024-05-07

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Con muốn sống vì mình
2 Chương 2: Anh trai trở về
3 Chương 3: Khinh thường
4 Chương 4: Dày vò
5 Chương 5: Bắt cô hôn người khác.
6 Chương 6: Trừng Phạt
7 Chương 7: Bị bắt tại trận
8 Chương 8: Đợi chờ
9 Chương 9: Xin lỗi đi
10 Chương 10: Một Sanh Tiêu khác biệt
11 Chương 11: Muốn hôn?
12 Chương 12: Hôn
13 Chương 13: Thấy chết không cứu
14 Chương 14: Xem mắt
15 Chương 15: Đi leo núi
16 Chương 16: Người cứu em không phải là anh trai
17 Chương 17: Một Lâm thiếu khác
18 Chương 18: Đánh người
19 Chương 19: Hứa hẹn
20 Chương 20: Phá lễ đính hôn
21 Chương 21: Một người “mẹ" tốt
22 Chương 22: Thì ra chỉ là kế hoạch
23 Chương 23: Anh trai bị hãm hại
24 Chương 24: Dự tiệc
25 Chương 25: Trúng độc
26 Chương 26: Giải độc
27 Chương 27: Chỉ là giúp cô
28 Chương 28: Phải nghe theo
29 Chương 29: Tìm người tính sổ
30 Chương 30: Điên cuồng chiếm hữu
31 Chương 31: Con cá nhỏ rơi vào lưới
32 Chương 32: Thoả hiệp
33 Chương 33: Ác mộng quấn thân
34 Chương 34: Sói già và nai vàng
35 Chương 35: Anh trai cô có vị hôn thê?
36 Chương 36: Bạch nguyệt quang của anh trai trở về
37 Chương 37: Tôi sẽ chịu trách nhiệm
38 Chương 38: Thì ra anh chỉ đối tốt với người anh yêu
39 Chương 39: Đau lòng nhận ra
40 Chương 40: Rời khỏi
41 Chương 41: Hy vọng hóa thành tuyệt vọng
42 Chương 42: Phát hiện muộn màng
43 Chương 43: Bắt cóc
44 Chương 44: Gặp lại
45 Chương 45: Có biến
46 Chương 46: Làm ba ngoài cuộc, đành ép buộc
47 Chương 47: Vui mừng của hắn
48 Chương 48: Thoả thuận của hai người
49 Chương 49: Hạnh phúc trước bão
50 Chương 50: Kế hoạch chạy trốn
51 Chương 51: Chạy trốn bất thành
52 Chương 52: Mất trí
53 Chương 53: Chúng ta là vợ chồng sắp ly hôn
54 Chương 54: Để hắn bù đắp
55 Chương 55: Dỗ em bằng đồ ăn
56 Chương 56: Nhận ra yêu em
57 Chương 57: Duật đại thiếu ghen rồi!
58 Chương 58: Cuồng yêu em
59 Chương 59: Xin em
60 Chương 60: Kế hoạch của hắn
61 Chương 61: Chiếm hữu
62 Chương 62: Tình nồng
63 Chương 63: Hạnh phúc chớm nở vội rời xa
64 Chương 64: Cầu hôn
65 Chương 65: Chuẩn bị cho hôn lễ
66 Chương 66: Hai đường thẳng song song
67 Chương 67: Hành trình chinh phục trái tim của đại thiếu gia
68 Chương 68: Đứa con trong bụng cô ấy.
69 Chương 69: Anh tuyệt vọng chưa?
70 Chương 70: Cha con đồng lòng
71 Chương 71: Tôi là ba của đứa trẻ
72 Chương 72: Gặp lại mẹ
73 Chương 73: Một cú sốc
74 Chương 74: Dù thế nào chúng ta vẫn bên nhau
75 Chương 75: Viên mãn
76 Chương 76: Ngoại truyện: Anh sẽ đổi họ
77 Chương 78: Ngoại truyện: Oan gia
78 Chương 79: Màn bắt ghen thành cầu hôn.
79 Chương 80: Hôn lễ.
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Con muốn sống vì mình
2
Chương 2: Anh trai trở về
3
Chương 3: Khinh thường
4
Chương 4: Dày vò
5
Chương 5: Bắt cô hôn người khác.
6
Chương 6: Trừng Phạt
7
Chương 7: Bị bắt tại trận
8
Chương 8: Đợi chờ
9
Chương 9: Xin lỗi đi
10
Chương 10: Một Sanh Tiêu khác biệt
11
Chương 11: Muốn hôn?
12
Chương 12: Hôn
13
Chương 13: Thấy chết không cứu
14
Chương 14: Xem mắt
15
Chương 15: Đi leo núi
16
Chương 16: Người cứu em không phải là anh trai
17
Chương 17: Một Lâm thiếu khác
18
Chương 18: Đánh người
19
Chương 19: Hứa hẹn
20
Chương 20: Phá lễ đính hôn
21
Chương 21: Một người “mẹ" tốt
22
Chương 22: Thì ra chỉ là kế hoạch
23
Chương 23: Anh trai bị hãm hại
24
Chương 24: Dự tiệc
25
Chương 25: Trúng độc
26
Chương 26: Giải độc
27
Chương 27: Chỉ là giúp cô
28
Chương 28: Phải nghe theo
29
Chương 29: Tìm người tính sổ
30
Chương 30: Điên cuồng chiếm hữu
31
Chương 31: Con cá nhỏ rơi vào lưới
32
Chương 32: Thoả hiệp
33
Chương 33: Ác mộng quấn thân
34
Chương 34: Sói già và nai vàng
35
Chương 35: Anh trai cô có vị hôn thê?
36
Chương 36: Bạch nguyệt quang của anh trai trở về
37
Chương 37: Tôi sẽ chịu trách nhiệm
38
Chương 38: Thì ra anh chỉ đối tốt với người anh yêu
39
Chương 39: Đau lòng nhận ra
40
Chương 40: Rời khỏi
41
Chương 41: Hy vọng hóa thành tuyệt vọng
42
Chương 42: Phát hiện muộn màng
43
Chương 43: Bắt cóc
44
Chương 44: Gặp lại
45
Chương 45: Có biến
46
Chương 46: Làm ba ngoài cuộc, đành ép buộc
47
Chương 47: Vui mừng của hắn
48
Chương 48: Thoả thuận của hai người
49
Chương 49: Hạnh phúc trước bão
50
Chương 50: Kế hoạch chạy trốn
51
Chương 51: Chạy trốn bất thành
52
Chương 52: Mất trí
53
Chương 53: Chúng ta là vợ chồng sắp ly hôn
54
Chương 54: Để hắn bù đắp
55
Chương 55: Dỗ em bằng đồ ăn
56
Chương 56: Nhận ra yêu em
57
Chương 57: Duật đại thiếu ghen rồi!
58
Chương 58: Cuồng yêu em
59
Chương 59: Xin em
60
Chương 60: Kế hoạch của hắn
61
Chương 61: Chiếm hữu
62
Chương 62: Tình nồng
63
Chương 63: Hạnh phúc chớm nở vội rời xa
64
Chương 64: Cầu hôn
65
Chương 65: Chuẩn bị cho hôn lễ
66
Chương 66: Hai đường thẳng song song
67
Chương 67: Hành trình chinh phục trái tim của đại thiếu gia
68
Chương 68: Đứa con trong bụng cô ấy.
69
Chương 69: Anh tuyệt vọng chưa?
70
Chương 70: Cha con đồng lòng
71
Chương 71: Tôi là ba của đứa trẻ
72
Chương 72: Gặp lại mẹ
73
Chương 73: Một cú sốc
74
Chương 74: Dù thế nào chúng ta vẫn bên nhau
75
Chương 75: Viên mãn
76
Chương 76: Ngoại truyện: Anh sẽ đổi họ
77
Chương 78: Ngoại truyện: Oan gia
78
Chương 79: Màn bắt ghen thành cầu hôn.
79
Chương 80: Hôn lễ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play