Chương 17: Một Lâm thiếu khác

Thuốc tê vừa tan khiến tay Sanh Tiêu không ngừng đau nhức. Nhưng cô gái nhỏ thà chịu đựng chứ không bao giờ rên rỉ dù chỉ một tiếng. Vì đau nên nước mắt cô không ngừng chảy ra.

Lâm Âu giật mình tỉnh giấc. Thấy Sanh Tiêu giàn giụa nước mắt khiến anh thấy khó chịu.

“Sanh Tiêu, em tỉnh rồi?”

Sanh Tiêu gật đầu, miệng lí nhí.

"Em bất tỉnh bao lâu rồi?"

"2 ngày rồi!"

Anh đỡ cô ngồi dậy:

“Em từ từ thôi. 2 ngày rồi là anh chăm sóc cho em."

Sanh Tiêu chậm rãi: "Cảm ơn anh!"

"Cảm ơn thôi sao?"

Sanh Tiêu lúng túng không biết phải làm sao để đền ơn cứu mạng.

Lâm Âu xoa đầu cô rồi nói:

"Anh đùa thôi. Em uống một chút nước đi!”

Anh cẩn thận đưa ly nước cho cô uống. Uống nước xong, Sanh Tiêu mới nhìn xung quanh. Căn phòng bệnh ngoài Lâm Âu, còn có quản gia của cô. Cô lên tiếng gọi:

“Quản gia…”

Quản gia vừa mang cháo tổ yến vào vừa vui mừng:

“Tiểu thư, may quá người đã tỉnh!”

Sanh Tiêu yếu ớt khó khăn nói ra từng chữ:

“Mẹ tôi chắc bà ấy hoảng sợ lắm?"

Quản gia gật đầu, tay lấy cháo tổ yến chưng sẵn ra cho cô uống:

“Phu nhân ngất xỉu đang ở nhà tĩnh dưỡng. Phu nhân có dặn khi nào tiểu thư tỉnh thì gọi cho phu nhân.”

Sanh Tiêu còn gì lạ chứ? Chắc hẳn mẹ nuôi cô đang ở nhà xem tivi, đắp mặt nạ rồi còn ăn bào ngư.

Người như cô đáng để bà ấy quan tâm sao?

“Quản gia, người đừng gọi cho mẹ. Để mẹ nghỉ ngơi!”

“Vâng! Tiểu thư người, uống tổ yến đi ạ!”

"Để tôi!"

Lâm Âu nhận chung tổ yến từ quản gia, anh thổi nhẹ rồi đút từng muỗng cho cô ăn. Tròng mắt Sanh Tiêu ửng đỏ, nước mắt vì sự ân cần và chu đáo của anh mà liên tục rơi ra.

Lâm Âu đưa tay lau đi giọt nước mắt đang rơi của cô:

“Không sao rồi! Em đừng khóc!”

Sanh Tiêu cảm thấy ấm lòng. Đại nạn không chết sẽ gặp phúc. Người đàn ông trước mắt chính là phúc phần của cô.

Đang ăn một nửa, cánh cửa phòng mở ra. Bà Huyền khóc lóc chạy đến ôm cô:

“Sanh Tiêu, mẹ nghe quản gia báo con tỉnh rồi. Con không sao, mẹ cầu trời không được.”

Rồi bà ta chấp tay quay sang nhìn quản gia căn dặn:

“Mau chuẩn bị đồ cúng. Chúng ta cúng tạ ơn.”

Quản gia biết tuốt nên từ sớm đã sai người hầu trong nhà chuẩn bị sẵn. Bà cúi đầu:

“Dạ thưa phu nhân!”

Bà Huyền ngồi cạnh giường, nắm tay con gái nuôi của mình:

“Sanh Tiêu lần này nhờ có Lâm Âu! Con phải biết ơn nó nghe chưa.”

Sanh Tiêu gật đầu: “Dạ mẹ. Mẹ đừng khóc nữa!”

Trương Huyền lấy tay lau nước mắt. Vừa lau xong, biểu cảm đã trở lại bình thường.

Trương Huyền nắm tay Lâm Âu:

“Âu Âu, mấy ngày nay con vất vả rồi. Cứ về nghỉ ngơi trước. Ở đây có mẹ và quản gia lo cho Sanh Tiêu rồi!”

Lâm Âu nghe Trương Huyền xưng "mẹ", trong lòng ngừng rỡ. Không vì kích động mà thể hiện ra bên ngoài, Lâm Âu nén lại vui mừng đem theo ánh mắt bi thương mình về phía Sanh Tiêu:

“Nhưng mà…”

Sanh Tiêu hiểu chuyện càng không muốn anh cực khổ thêm:

“Anh về nghỉ ngơi trước đi!”

Lâm Âu u không đành lòng nhưng mấy ngày nay ở bệnh viện, thiếu gia như anh sắp chịu hết nổi rồi.

“Vậy Sanh Tiêu giao lại cho mẹ!”

Trương Huyền vỗ vai:

“Con yên tâm. Sanh Tiêu con bé là con của mẹ, mẹ không lo thì ai lo?"

"Dạ!"

Lâm Âu đi thẳng xuống tầng hầm, lái xe về Lâm gia. Ngay cả một cái quay đầu còn không có.

Xe vừa dừng lại, anh đã ném chìa khóa cho người hầu.

Người hầu nhận lấy vui mừng:

“Thiếu gia, người đã về!”

"Ừ!"

Lâm Âu uể oải lên phòng, vừa thấy giường đã nằm dài xuống. Miệng không ngừng mắng chửi:

‘Mẹ kiếp! Vì một con đàn bà mà mệt chết ta! Người đâu, mau chuẩn bị nước cho ta tắm…”

Người hầu biết rõ tình thiếu gia nên đã ở ngoài chờ. Chỉ cần gọi sẽ lập tức có mặt:

“Dạ thưa thiếu gia!”

Chỉ một lúc sau, nước đã chuẩn bị xong, Lâm Âu ngâm mình thư giãn. Người hầu ở phía sau xoa vai cho anh.

"Thiếu gia lần đầu người chịu chăm sóc người khác?"

"Ngươi biết rõ còn hỏi sao?"

Hắn nói xong kéo nữ hầu xuống, dùng lực xé rách áo của nữ hầu.

"Xoẹt"

"Ưm... Thiếu gia..."

Chỉ nghe âm thanh của dục vọng vang lên. Sau khi xong việc, hắn dẩy nữ hầu ra. Cô ta mềm nhũn run run.

Đang tính tiếp tục thì điện thoại hắn reo lên. Hắn cười khẩy nhấc máy:

“Lâm đại thiếu gia. Chỗ cũ!”

Nghe xong bước khỏi bồn tắm, thay một bộ âu phục rồi vội lái xe ra ngoài.

Xe hắn dừng lại trước quán bar lớn, người phục vụ ở đó vừa nhìn biển số đã nhận ra ngay:

“Lâm thiếu người đã đến!”

Hắn ném chìa khoá xe cho phục vụ, đi thẳng vào phòng bao được đặt trước.

Vào bên trong hắn ngồi lên sofa, chậm rãi ngã người ra phía sau. Mắt nhắm thư giãn.

Tiếp đó có một người phụ nữ với thân hình nóng bỏng đi vào, ngồi xuống cạnh hắn. Bàn tay luồn vào áo sơ mi của hắn:

“Lâm thiếu, em nhớ anh! Mấy ngày nay anh chăm sóc vị hôn thê phải không?”

Hắn bóp chặt cằm của cô ta hôn ngấu nghiến. Tay hắn lần xuống bên dưới không ngừng xoa nắn.

Chỉ nghe tiếng cô ra rên rỉ. Sau đó thấy cô ả giật giật mấy cái, cơ thể mềm nhũn dựa vào Lâm Âu.

Hắn rút tay lại ôm eo cô ta:

“Đừng nhắc đến con nhỏ đó nữa. Mệt chết đi được!”

Hot

Comments

Linh Tran

Linh Tran

tránh vỏ dưa gặp lựu đạn

2025-02-12

0

Nhựt Thúy Châu Thị

Nhựt Thúy Châu Thị

rồi gặp xui xẻo nữa rồi

2024-10-05

1

Anonymous

Anonymous

Số chị nhọ thật toàn thật toàn gặp bọn khốn nạn

2024-06-05

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Con muốn sống vì mình
2 Chương 2: Anh trai trở về
3 Chương 3: Khinh thường
4 Chương 4: Dày vò
5 Chương 5: Bắt cô hôn người khác.
6 Chương 6: Trừng Phạt
7 Chương 7: Bị bắt tại trận
8 Chương 8: Đợi chờ
9 Chương 9: Xin lỗi đi
10 Chương 10: Một Sanh Tiêu khác biệt
11 Chương 11: Muốn hôn?
12 Chương 12: Hôn
13 Chương 13: Thấy chết không cứu
14 Chương 14: Xem mắt
15 Chương 15: Đi leo núi
16 Chương 16: Người cứu em không phải là anh trai
17 Chương 17: Một Lâm thiếu khác
18 Chương 18: Đánh người
19 Chương 19: Hứa hẹn
20 Chương 20: Phá lễ đính hôn
21 Chương 21: Một người “mẹ" tốt
22 Chương 22: Thì ra chỉ là kế hoạch
23 Chương 23: Anh trai bị hãm hại
24 Chương 24: Dự tiệc
25 Chương 25: Trúng độc
26 Chương 26: Giải độc
27 Chương 27: Chỉ là giúp cô
28 Chương 28: Phải nghe theo
29 Chương 29: Tìm người tính sổ
30 Chương 30: Điên cuồng chiếm hữu
31 Chương 31: Con cá nhỏ rơi vào lưới
32 Chương 32: Thoả hiệp
33 Chương 33: Ác mộng quấn thân
34 Chương 34: Sói già và nai vàng
35 Chương 35: Anh trai cô có vị hôn thê?
36 Chương 36: Bạch nguyệt quang của anh trai trở về
37 Chương 37: Tôi sẽ chịu trách nhiệm
38 Chương 38: Thì ra anh chỉ đối tốt với người anh yêu
39 Chương 39: Đau lòng nhận ra
40 Chương 40: Rời khỏi
41 Chương 41: Hy vọng hóa thành tuyệt vọng
42 Chương 42: Phát hiện muộn màng
43 Chương 43: Bắt cóc
44 Chương 44: Gặp lại
45 Chương 45: Có biến
46 Chương 46: Làm ba ngoài cuộc, đành ép buộc
47 Chương 47: Vui mừng của hắn
48 Chương 48: Thoả thuận của hai người
49 Chương 49: Hạnh phúc trước bão
50 Chương 50: Kế hoạch chạy trốn
51 Chương 51: Chạy trốn bất thành
52 Chương 52: Mất trí
53 Chương 53: Chúng ta là vợ chồng sắp ly hôn
54 Chương 54: Để hắn bù đắp
55 Chương 55: Dỗ em bằng đồ ăn
56 Chương 56: Nhận ra yêu em
57 Chương 57: Duật đại thiếu ghen rồi!
58 Chương 58: Cuồng yêu em
59 Chương 59: Xin em
60 Chương 60: Kế hoạch của hắn
61 Chương 61: Chiếm hữu
62 Chương 62: Tình nồng
63 Chương 63: Hạnh phúc chớm nở vội rời xa
64 Chương 64: Cầu hôn
65 Chương 65: Chuẩn bị cho hôn lễ
66 Chương 66: Hai đường thẳng song song
67 Chương 67: Hành trình chinh phục trái tim của đại thiếu gia
68 Chương 68: Đứa con trong bụng cô ấy.
69 Chương 69: Anh tuyệt vọng chưa?
70 Chương 70: Cha con đồng lòng
71 Chương 71: Tôi là ba của đứa trẻ
72 Chương 72: Gặp lại mẹ
73 Chương 73: Một cú sốc
74 Chương 74: Dù thế nào chúng ta vẫn bên nhau
75 Chương 75: Viên mãn
76 Chương 76: Ngoại truyện: Anh sẽ đổi họ
77 Chương 78: Ngoại truyện: Oan gia
78 Chương 79: Màn bắt ghen thành cầu hôn.
79 Chương 80: Hôn lễ.
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Con muốn sống vì mình
2
Chương 2: Anh trai trở về
3
Chương 3: Khinh thường
4
Chương 4: Dày vò
5
Chương 5: Bắt cô hôn người khác.
6
Chương 6: Trừng Phạt
7
Chương 7: Bị bắt tại trận
8
Chương 8: Đợi chờ
9
Chương 9: Xin lỗi đi
10
Chương 10: Một Sanh Tiêu khác biệt
11
Chương 11: Muốn hôn?
12
Chương 12: Hôn
13
Chương 13: Thấy chết không cứu
14
Chương 14: Xem mắt
15
Chương 15: Đi leo núi
16
Chương 16: Người cứu em không phải là anh trai
17
Chương 17: Một Lâm thiếu khác
18
Chương 18: Đánh người
19
Chương 19: Hứa hẹn
20
Chương 20: Phá lễ đính hôn
21
Chương 21: Một người “mẹ" tốt
22
Chương 22: Thì ra chỉ là kế hoạch
23
Chương 23: Anh trai bị hãm hại
24
Chương 24: Dự tiệc
25
Chương 25: Trúng độc
26
Chương 26: Giải độc
27
Chương 27: Chỉ là giúp cô
28
Chương 28: Phải nghe theo
29
Chương 29: Tìm người tính sổ
30
Chương 30: Điên cuồng chiếm hữu
31
Chương 31: Con cá nhỏ rơi vào lưới
32
Chương 32: Thoả hiệp
33
Chương 33: Ác mộng quấn thân
34
Chương 34: Sói già và nai vàng
35
Chương 35: Anh trai cô có vị hôn thê?
36
Chương 36: Bạch nguyệt quang của anh trai trở về
37
Chương 37: Tôi sẽ chịu trách nhiệm
38
Chương 38: Thì ra anh chỉ đối tốt với người anh yêu
39
Chương 39: Đau lòng nhận ra
40
Chương 40: Rời khỏi
41
Chương 41: Hy vọng hóa thành tuyệt vọng
42
Chương 42: Phát hiện muộn màng
43
Chương 43: Bắt cóc
44
Chương 44: Gặp lại
45
Chương 45: Có biến
46
Chương 46: Làm ba ngoài cuộc, đành ép buộc
47
Chương 47: Vui mừng của hắn
48
Chương 48: Thoả thuận của hai người
49
Chương 49: Hạnh phúc trước bão
50
Chương 50: Kế hoạch chạy trốn
51
Chương 51: Chạy trốn bất thành
52
Chương 52: Mất trí
53
Chương 53: Chúng ta là vợ chồng sắp ly hôn
54
Chương 54: Để hắn bù đắp
55
Chương 55: Dỗ em bằng đồ ăn
56
Chương 56: Nhận ra yêu em
57
Chương 57: Duật đại thiếu ghen rồi!
58
Chương 58: Cuồng yêu em
59
Chương 59: Xin em
60
Chương 60: Kế hoạch của hắn
61
Chương 61: Chiếm hữu
62
Chương 62: Tình nồng
63
Chương 63: Hạnh phúc chớm nở vội rời xa
64
Chương 64: Cầu hôn
65
Chương 65: Chuẩn bị cho hôn lễ
66
Chương 66: Hai đường thẳng song song
67
Chương 67: Hành trình chinh phục trái tim của đại thiếu gia
68
Chương 68: Đứa con trong bụng cô ấy.
69
Chương 69: Anh tuyệt vọng chưa?
70
Chương 70: Cha con đồng lòng
71
Chương 71: Tôi là ba của đứa trẻ
72
Chương 72: Gặp lại mẹ
73
Chương 73: Một cú sốc
74
Chương 74: Dù thế nào chúng ta vẫn bên nhau
75
Chương 75: Viên mãn
76
Chương 76: Ngoại truyện: Anh sẽ đổi họ
77
Chương 78: Ngoại truyện: Oan gia
78
Chương 79: Màn bắt ghen thành cầu hôn.
79
Chương 80: Hôn lễ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play