Tiểu Kết bậc người ngồi dậy, cậu là chưa chết thật, thật sự cậu vẫn chưa chết, chuyện này đúng là không thể tin vào mắt mình được.
Đang chìm trong mớ hoang mang suy nghĩ về chuyện này thì cậu phát hiện có ánh mắt nhìn mình. Ánh mắt rụt rè hoảng sợ, có chút gì đó không đúng đang nhìn. Cậu nhanh chóng đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về đối diện phía kia, ánh mắt vừa chạm nhau đối phương lập tức lên tiếng lo lắng hỏi cậu.
Công... công tử người không sao chứ ạ? Người cần nô tỳ gọi thái y không?
Công tử? Thái y?
Vâng...
Cậu ngạc nhiên khi người kia cứ gọi mình là công tử rồi cách ăn mặt cổ quái đó nữa rườm rà và lắm phiền phức.
Tiểu Kết chợt nhận ra có gì đó không đúng, nơi này không phải ở bệnh viện cũng không phải ở tổ chức. Vậy... đây là đâu, sao cậu lại ở đây, rồi mấy người này là ai.
Đầu cậu bỗng nhói lên một cái, cơn đau đó kiến cậu khó chịu, đưa tay lên đánh đánh vào đầu mình mấy cái rồi định thần nhìn lại hai người kia.
Hai người ...
Quan sát hai người con gái đang đứng trước mặt mình cách họ ăn mặc, cách họ xưng hô, rồi cái không gian, cách bày trí có phần cổ ở đây. Cậu vội đưa tay vuốt mặt mình thở dài mong là đầu mình có vấn đền nên suy nghĩ quá nhiều rồi. Thấy cậu cứ hết vuốt mặt rồi nhìn xung quanh, một trong hai người đứng đó rụt rè bước lên, giọng run run nhưng cố trấn tĩnh hỏi cậu.
Công t... tử...
Chưa kịp kêu xong thì cô gái đó giật mình lùi lại vì họ phát hiện ra con người ngồi trước giường đang tỏa ra một khí tức rất đáng sợ. Đôi mắt hổ phách màu xám tro đó không còn vô hồn hay sợ hãi như trước đây, thay vào đó là sự lạnh lẽo, u ám đến bất cần đang nhìn họ. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó thôi nó cũng đủ giết chết họ, không cần đến giết, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ làm họ không thể thở được rồi.
Giờ tôi... à không ta muốn hỏi hai ngươi một số chuyện, hai người chỉ cần trả lời những thứ liên quan. Được chứ?
Cái giọng nói âm độ này là sao, con người ngồi trước mặt họ là ai, có phải là Ngụy công tử họ hầu hạ từ lúc nhỏ đến giờ hay không? Nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ họ cũng chỉ là bậc tôi tớ không thể nào tò mò hơn.
Ngụy công tử của họ trước kia nói chuyện nhẹ nhàng, hay cười và luôn gần gũi chứ không xa cách như người này hay là do lần ngã núi hôm trước nên đã khiến tính cách của công tử họ thay đổi.
Cái cảm giác mà chỉ cần đứng bên thôi cũng đã khiến họ thở cũng không thông. Tiếng gào lòng họ chắc chẳng ai có thể cứu họ được, cả hai vẫn giữ im lặng chỉ gật đầu không dám nhìn vào đôi mắt của con người đó, họ đứng nếp vào nhau như chờ đợi.
Các ngươi là ai, đây là đâu và tại sao ta lại ở đây.
Công tử đến tên mình cũng không nhớ sao? Hay do người ngã va đập vào đầu nên quên tên mình rồi.
- Chắc là vậy vì hiện tại ta không nhớ gì cả và tốt nhất hai ngươi nên kể sự thật cho ta biết không hơn không kém.
Hai cô gái đứng đó lén ngước nhìn người trước mặt, công tử của họ không phải bị sao rồi chứ. Lúc trước và bây giờ như hai con người hoàn toàn khác vậy. Dù họ có thắc mắc đến đâu cũng chỉ cất trong lòng, họ không dám nửa lời hé miệng vì đơn giản chỉ vì họ không muốn chết ít nhất ngay lúc này.
Công tử, người là Ngụy công tử Ngụy Liên Thành, là con trai út của Ngụy gia. Nô tỳ là Tiểu Tâm còn đây là Tiểu Liên, hai người nô tỳ đã theo hầu người từ năm 8 tuổi.
Tiểu Kết nhướng mày, nếu như hai người nói là thật, đây không phải phim trường vậynhững gì cô gái này nói thì những gì cậu suy nghĩ nãy giờ đều đúng sao? Vậy không phải là cậu đã xuyên không đến nơi này rồi cơ chứ? Giống như tình tiết mấy bộ tiểu thuyết sến sẫm mà Gia Minh đã đọc trước đây?
Cậu cứ nghĩ mấy chuyện xuyên không này là vớ vẩn, là viễn tưởng con người tạo ra, chỉ có ở trong phim hay tiểu thuyết không thôi chứ. Không ngờ nó lại xảy ra với cậu, nhưng làm cách nào cậu lại đến được đây, ông trời đây là muốn trêu chọc lòng người của cậu hay sao.
Cũng may lúc trước Gia Minh lúc nào cũng bắt cậu một hai đọc tiểu thuyết này nọ bởi vậy nên cách xưng hô với hai người này không quá gượng đối với cậu. Cậu gãi đầu, tỏ vẻ mình đã quên hết mọi thứ làm bộ mặt ngây dại hỏi họ.
Vậy hiện giờ ta bao nhiêu tuổi, với lại hiện tại đây là đang ở Ngụy gia sao?
Công tử người hiện giờ mười bảy tuổi, đây không phải Ngụy gia.
Không phải Ngụy gia, vậy đây là đâu. Ngươi có thể nói rõ cho ta nghe được không.
Tiểu Tâm thấy công tử nhà mình cái gì cũng không nhớ, cái gì cũng không biết. Nên nàng đã kể lại tất cả việc trước kia, kể cả việc cậu được thái hậu cho vào cung làm phi của hoàng thượng và đến việc cậu bị thất sủng đến mức muốn tự tử ra sao.
Quan trọng hơn nữa là việc trước kia cậu bị bắt nạt như thế nào, và làm sao cậu bị hại ra nông nổi này. Nàng kể không xót một chi tiết nào, vừa kể vừa lén nhìn biểu cảm trên gương mặt của cậu, nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm đến đáng sợ.
Tiểu Tâm rùng mình lập tức im lặng tay bất giác nắm chặt tay Tiểu Liên, cầu trời không có chuyện gì xảy ra với họ nhưng vì lo lắng cho cậu Tiểu Tâm vẫn lên tiếng.
Công tử... người không sao chứ ạ?
-...
''Ngụy Liên Thành ơi Ngụy Liên Thành, ngươi ăn ở kiểu gì mà ai cũng ghét vậy. Mang trên người một con người hoàn mỹ sao ngươi không biết tận dụng. Bị người ta hại cũng không nói lời nào, hay cho ngươi là người của hoàng thượng.''
''Đã vậy còn bị thất sủng nữa, ngươi muốn ta sống dưới thân phận của ngươi phải làm sao đây. Ngươi chết cũng đáng, phần đời còn lại ta thay ngươi sống tiếp và hứa sẽ giúp ngươi đòi lại công bằng nên ngươi hãy vui vẻ nơi chín suối đừng về tìm ta đòi xác.''
Đang mãi chìm trong suy nghĩ của riêng mình thì giật mình khi nghe Tiểu Liên lên tiếng, cậu lấy lại trạng thái như lúc ban đầu nhìn họ nhếch mày.
Công tử, nô tỳ có chuyện muốn hỏi.
Thấy công tử nhà mình cứ im lặng hết lắc đầu rồi vuốt mặt, Tiểu Liên giờ mới lên tiếng. Nhận được cái nhìn như muốn giết người của cậu như câu trả lời. Cô nhanh miệng nói một mạch như sợ ai đó cướp đi lời mình vậy.
Khi công tử ngã xuống núi, lúc bọn nô tỳ xuống thì phát hiện không phải chỉ có một mình người. Nô tỳ phát hiện bên cạnh người còn có hai nam nhân khác nữa.
Hai nam nhân khác?
Updated 132 Episodes
Comments
nhỏ cô đơn :(((((((
Họ Ngụy giống Ngụy Vô Tiện =)))))
2023-06-27
2
Quỳnh Trâm
ngụy công tử đây vậy còn lam công tử đâu
2022-09-21
0
Wilanver BuedueGirl
.
2022-08-04
0