Chương 11: Đi đi con

Cô đang băn khoăn suy nghĩ thì ông ngoại cô cũng vào tới bệnh viện.

"A Nguyệt!"

"Ông Ngoại"

"Con có sao không?"

"Không ạ"

Nguyễn Ngọc gia mấy năm nay cũng đã dần rút khỏi giới kinh doanh, trở về quy ẩn. Vì Lão gia thấy được sự thay đổi của các thế hệ sau, ông muốn bảo vệ gia đình và con cháu của mình chu toàn nhất.

"Ta đã làm đầy đủ thủ tục cho con rồi, đầu tuần sau con bay sang Pháp đi, theo học trường Esmod. Sau này về ta sẽ giúp con mở một công ty cho con tự tạo nên thương hiệu của mình"

"Nhưng còn mẹ con và bọn nhỏ"

"Không phải lo, Nguyễn Ngọc gia chúng ta vẫn còn chỗ đứng ở Vinh Quang và cả Việt Thành này. Con cứ lo cho việc học của mình đi, ta cũng đã đăng kí luôn cho con học thạc sĩ quản trị kinh doanh bên đó rồi, 5 năm thôi ở nhà lo được"

"Con..."

"Đi đi, đừng phụ tấm lòng của ông con"

Cô Bích Hợp cũng đã bước vào căn phòng bệnh. Cô với Hạ Thanh Phương cũng đã ly hôn, mấy năm nay ông ta vẫn ăn chơi xa đọa mặc dù tiền không có lấy một xu. Sau khi được người nhà chống đỡ, cuối cùng Nguyễn Bích Hợp cũng đã quyết định rời khỏi Hạ gia, mấy đứa nhỏ đều theo cô hết.

Hạ Phương Nga năm nay cũng đã học năm nhất đại học chuyên ngành thiết kế, cô được định hướng rất nhiều vào các trường danh giá ở nước ngoài nhưng cô lại lựa chọn học trong nước, cô bé muốn tiếp nối giấc mơ phải gác lại của Hạ Như Nguyệt. Còn Hạ Anh Thư năm nay cũng đã lên cấp 3, Hạ Nguyên Khải thì học cấp 2, dù gì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ bé bỏng ngày nào.

Cơ hội chỉ đến một lần, nếu không biết tự nắm bắt thì chắc chắn nó sẽ không lần nào tới với cô nữa.

"Vâng, con sẽ đi, con sẽ làm hết, con còn phải lấy lại cổ phần của Hạ gia, nó cũng có sự đóng ghóp của mẹ"

"Được rồi, bọn ta đều tin con"

"A Nguyệt, ta định dành lại vị trí đó cho Mạnh Ninh để đổi cho con một món quà lớn, con chỉ cần học tập chăm chỉ sớm ngày trở về thôi, bọn ta đều tin con"

"Dạ"

Căn phòng bệnh đó cũng dần trở nên im ắng, Hạ Như Nguyệt cũng đã xuất viện. Mọi người đã giúp cô chuẩn bị chu toàn mọi thứ. Và ngày cô cất cánh đến Paris cũng đã đến.

"A Nguyệt, đừng lo chuyện ở đây nhé"

"Tiểu ma đầu, thượng lộ bình an nhé"

"OK, đừng lông nhông nữa đấy, tìm một công việc tử tế đi nhé"

"Biết rồi"

"Nguyệt Nguyệt. Đi nhé"

"Hưởng tuần trăng mật đã về rồi"

"Cậu đi xa mà, bọn tớ phải tiễn chứ"

"Biết rồi thưa Trịnh tổng"

"A Nguyệt, cậu lại phải đi thật à"

"Cậu với Chí Quang phải đợi tớ về ăn cưới đấy nhá, đừng ăn mảnh"

"Nhất trí"

"Anh Tùng Dương kìa"

"Như Nguyệt, em đi cẩn thận nhé"

"Vâng, anh chăm cho Mai Hương đi nhé, nhanh không mất cơ hội"

"Cậu nói gì thế hả Nguyệt"

"Tạm biệt mọi người nhé"

Và tiếp đó là lời từ biệt từ những người thân thiết nhất.

"Thượng lộ bình an nhé con"

"Vâng thưa dì Lớn, Dừa, Dứa phải ngoan nghe lời bố mẹ nhé"

"Không nhớ tới dì à"

"Dì Nhỏ, dì cũng tới ạ. Con chào chú"

"Đương nhiên rồi, HiHi, CiCi ở nhà phải ngoan ngoãn nhé, nào chị về sẽ mua quà cho mấy đứa"

"Mẹ, con đi nhé, gửi lời tạm biệt một lần nữa tới ông bà giúp con"

"Đi đi con"

"Hạ Phương Nga, Hạ Anh Thư, Hạ Nguyên Khải, chăm sóc tốt cho mẹ, học tập chăm chỉ nhé"

"Oke đại ca"

"Chị cứ đi đi, không cần phải lo"

"Tạm biệt tất cả mọi người"

....

Hạ Như Nguyệt cứ thế mà bước đi, mang theo ước mơ, mang theo hi vọng, mang theo sức nhiệt huyết đã chìm sâu trong giấc ngủ của tuổi trẻ, mang theo những nỗi phiền muộn, những thất vọng, những mất mát.....

Chapter
1 Chương 1: Đời này đừng tái ngộ nữa (1)
2 Chương 2: Đời này đừng tái ngộ nữa (2)
3 Chương 3: Đời này đừng tái ngộ nữa (3)
4 Chương 4: Làm ơn tránh xa tôi đi
5 Chương 5: Giành lại mọi thứ
6 Chương 6: Lễ tốt nghiệp đáng nhớ
7 Chương 7: Buông tha cho tôi, về bên cô ta đi
8 Chương 8: Phải hạnh phúc nhé
9 Chương 9: Bắt được hoa cưới
10 Chương 10: Hạ Như Nguyệt, có lẽ cậu không phù hợp để trở thành một giáo viên
11 Chương 11: Đi đi con
12 Chương 12: Lời tạm biệt thầm lặng
13 Chương 13: Người ở nơi xa ấy
14 Chương 14: Phạm gia gặp chuyện
15 Chương 15: Sụp đổ
16 Chương 16: Tuyệt vọng
17 Chương 17: Giải cứu Phạm Thuận
18 Chương 18: Bạch gia bỏ qua dễ dàng vậy sao?
19 Chương 19: Phải sống, không có nghĩa lý gì cũng phải sống
20 Chương 20: Giữa mùa đông giá rét
21 Chương 21: Cậu ấy còn thương cậu.
22 Chương 22: Cậu có biết, khi một người gom đủ thất vọng thì sẽ thế nào không?
23 Chương 23: Còn yêu đến đâu thì cũng đã là người cũ
24 Chương 24: Xin chào, tôi là Luna!
25 Chương 25: Điều may mắn nhất !
26 Chương 26: Chào mừng trở lại
27 Chương 27: Về thôi mẹ
28 Chương 28: Thấy người sang bắt quàng làm họ
29 Chương 29: Mẹ đừng lo - giờ con đã ở đây!
30 Chương 30: Người ấy là ai?
31 Chương 31: Người cũ từng quen
32 Chương 32: Chuyện chưa thể giải đáp
33 Chương 33: Loài hoa đau thương
34 Chương 34: Giải quyết vậy liệu có ổn thỏa?
35 Chương 35: Tình bạn là điều đáng quý nhất !
36 Chương 36: Bữa tiệc đáng mong đợi
37 Chương 37: Tiệc sinh nhật đáng nhớ
38 Chương 38: Những điều không thể nói
39 Chương 39: Không thể quay đầu
40 Chương 40: Làm đồng nghiệp thì sao ?
41 Chương 41: Ngày mà anh rời xa em
42 Chương 42 :A Nguyệt, anh hối hận rồi !
43 Chương 43: Mọi chuyện mới là khởi đầu thôi
44 Chương 44: Cuộc hành trình bắt đầu
45 Chương 45: Mệt rồi, không chơi nổi nữa đâu !
46 Chương 46: Thật hay thách
47 Chương 47: Thật hay thách (2)
48 Chương 48: Im lặng
49 Chương 49: A Nguyệt ! - Chia xa một lần là đủ rồi
50 Chương 50: Vết Thương Còn Mãi
51 Chương 51: Hồi ức
52 Chương 52: Tiểu Bảo Bối
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Đời này đừng tái ngộ nữa (1)
2
Chương 2: Đời này đừng tái ngộ nữa (2)
3
Chương 3: Đời này đừng tái ngộ nữa (3)
4
Chương 4: Làm ơn tránh xa tôi đi
5
Chương 5: Giành lại mọi thứ
6
Chương 6: Lễ tốt nghiệp đáng nhớ
7
Chương 7: Buông tha cho tôi, về bên cô ta đi
8
Chương 8: Phải hạnh phúc nhé
9
Chương 9: Bắt được hoa cưới
10
Chương 10: Hạ Như Nguyệt, có lẽ cậu không phù hợp để trở thành một giáo viên
11
Chương 11: Đi đi con
12
Chương 12: Lời tạm biệt thầm lặng
13
Chương 13: Người ở nơi xa ấy
14
Chương 14: Phạm gia gặp chuyện
15
Chương 15: Sụp đổ
16
Chương 16: Tuyệt vọng
17
Chương 17: Giải cứu Phạm Thuận
18
Chương 18: Bạch gia bỏ qua dễ dàng vậy sao?
19
Chương 19: Phải sống, không có nghĩa lý gì cũng phải sống
20
Chương 20: Giữa mùa đông giá rét
21
Chương 21: Cậu ấy còn thương cậu.
22
Chương 22: Cậu có biết, khi một người gom đủ thất vọng thì sẽ thế nào không?
23
Chương 23: Còn yêu đến đâu thì cũng đã là người cũ
24
Chương 24: Xin chào, tôi là Luna!
25
Chương 25: Điều may mắn nhất !
26
Chương 26: Chào mừng trở lại
27
Chương 27: Về thôi mẹ
28
Chương 28: Thấy người sang bắt quàng làm họ
29
Chương 29: Mẹ đừng lo - giờ con đã ở đây!
30
Chương 30: Người ấy là ai?
31
Chương 31: Người cũ từng quen
32
Chương 32: Chuyện chưa thể giải đáp
33
Chương 33: Loài hoa đau thương
34
Chương 34: Giải quyết vậy liệu có ổn thỏa?
35
Chương 35: Tình bạn là điều đáng quý nhất !
36
Chương 36: Bữa tiệc đáng mong đợi
37
Chương 37: Tiệc sinh nhật đáng nhớ
38
Chương 38: Những điều không thể nói
39
Chương 39: Không thể quay đầu
40
Chương 40: Làm đồng nghiệp thì sao ?
41
Chương 41: Ngày mà anh rời xa em
42
Chương 42 :A Nguyệt, anh hối hận rồi !
43
Chương 43: Mọi chuyện mới là khởi đầu thôi
44
Chương 44: Cuộc hành trình bắt đầu
45
Chương 45: Mệt rồi, không chơi nổi nữa đâu !
46
Chương 46: Thật hay thách
47
Chương 47: Thật hay thách (2)
48
Chương 48: Im lặng
49
Chương 49: A Nguyệt ! - Chia xa một lần là đủ rồi
50
Chương 50: Vết Thương Còn Mãi
51
Chương 51: Hồi ức
52
Chương 52: Tiểu Bảo Bối

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play