Bước Xuống Thần Đàn - Đam Mỹ Hệ Thống Xuyên Nhanh
Từ bầu trời ánh nắng chiếu rọi xuống vòm cây, những tán lá khe đung đưa theo gió cùng nhịp đập dập dìu của những cánh chim. Trên thân cây nhìn bộ dáng có vẻ như là một thiếu niên bạch sắc đang nằm thiu mi một cách lười biếng, không biết là đang thức hay ngủ chỉ biết là khi nhìn vào khung cảnh đó ai cũng chỉ thấy hài hoà một cách lạ thường, không ai nỡ phá vỡ khung cảnh yên bình ấy.
"Hôm nay, lại là một ngày an bình" - Dứt lời Cậu thiếu niên từ trên cây nhẹ nhàng đáp xuống, các bé tinh linh xung quanh thấy vị thần của mình đã tỉnh dậy vội vã xum xue lại nói lời không ngớt:
"Noah đại nhân, Ngài đã tỉnh, xin hãy đi chơi với chúng em đi. Hôm nay loài người mới tạo ra những phép thuật vô cùng tuyệt vời"
"Noah đại nhân, ma tộc phía Tây hôm nay lại gây rắc rối nữa rồi, bọn chúng thật là dã man dám vấy bẩn vùng đất xinh đẹp của Ngài"
"Noah đại nhân Ngài không vui sao? Sao em chưa bao giờ thấy Ngài cười thế?"
Từng tiếng nói cứ ríu rít chồng chất lên nhau tạo ra những thanh âm hỗn loạn mà lảnh lót. Có vẻ đã quá quen với cảnh tượng này nên Cậu thiếu niên cũng chẳng phản ứng gì mà cứ bước đi vô định như vậy. Cứ bước, cứ bước đi từ khi đại lục Radolph còn là một mảnh đất hoang tàn, điều hiu trở nên thịnh vượng, phồn vinh như hôm nay. Cứ bước, cứ bước đi từ khi muôn loài còn là những sinh vật nhỏ bé, vô tri trở thành những giống loài phong phú, biết suy nghĩ. Cứ đi, lại đi tiếp "Thật nhàm chán!" - Cậu nghĩ.
Năm tháng đằng đẵng trôi qua, cũng không rõ là bao lâu. Muôn loài sống rồi chết, chiến tranh rồi hoà bình, ai cũng tìm ra phương thức sinh tồn và cách sống cho chính mình chỉ riêng Cậu thì không. Sự sống của Cậu gắn liền với mảnh đại lục này, Cậu sống mảnh đại lục này sống, Cậu chết thì mảnh lục địa này cũng chết vì vậy Cậu trở thành Thần của Họ.
Họ cho Cậu tín ngưỡng, niềm tin, những mong muốn tự sâu trong tâm hồn mình và tạo ra hình hài, hoá thân cho Cậu nhưng Cậu không hiểu tại sao Họ lại phải làm vậy? Khi Cậu có ý thức Cậu đã được mặc định là Thần và Cậu có Thần tính, Cậu không có nhân tính thì làm sao hiểu họ thực sự muốn cái gì mà ban cho họ điều ước?
Cậu là Thần mộc, là cây sự sống, là niềm tin tồn tại của mọi chủng loài nơi đây. Họ tạo ra Cậu, nói những gì Họ muốn với Cậu nhưng chưa một ai hỏi Cậu muốn gì? Cậu có muốn thành Thần hay không? Với Họ sự tồn tại của Cậu là điều may mắn, là phước lành nhưng chính Cậu cũng chẳng hiểu rõ Cậu sinh ra để làm gì.
Cứ ngỡ sự tĩnh lặng này sẽ kéo dài đến vô biên thì bất chợt một âm thanh máy móc mà rung động vang lên tựa hư không: "Xin chào Ký chủ, Ta là Hệ thống mang số hiệu SO2308, thường được gọi là Tao Linh tới từ cục quản lí Hệ thống xuyên nhanh dưới sự Chỉ đạo của Chủ thần. Thưa ký chủ, hôm nay không phải không phải là một ngày an bình".
Mặc dù bình thường thì Cậu không quá thích cuộc sống nhàm chán này nhưng có lẽ cũng đã quen nên khi nghe thấy thanh âm lạ lùng này có hơi không kịp phản ứng. Nhắm mắt mở rộng cảm giác ra xung quanh Cậu không cảm nhận được bất kì sự tồn tại có sự sống Khác biệt nào trên mảnh đại lục này cả, khẽ rung đôi hàng mi trong lòng Cậu đầy nghi hoặc.
Như hiểu được nỗi băn khoăn của Cậu thanh âm đó tiếp tục vang lên: "Thưa ký chủ, Người không cần tiếp tục cảm nhận sự tồn tại của Ta, bởi Ta là số liệu, Ta không có sự sống, chỉ là Ta được lập trình nhân cách hoá giống Nhân loại thôi. Người có câu hỏi gì có thể trực tiếp hỏi Ta nha!"
"Vì sao lại là Ta? Vì sao lại tới đây? Ngươi cần gì ở Ta?" - Ba câu hỏi liên tiếp được Cậu đặt ra, cũng lâu rồi Cậu mới mở miệng nói chuyện như vậy kể từ lần cuối nên giọng có hơi khàn khàn nhưng cũng không giấu nỗi sự trong trẻo bên trong.
Bất thình lình một Tinh linh nhỏ bằng tay xuất hiện trước mặt Cậu mà nói: "Thưa ký chủ, khi Ta xuất hiện ở đây cũng tức là hiện tại Ta với Ngài đã kết nối với nhau thông qua linh hồn nên Ngài có thể không cần nói mà vẫn có thể giao tiếp được với Ta thông qua suy nghĩ. Để phù hợp với thế giới này và dễ nhận được thiện cảm của Ngài nên Ta đã sử dụng số liệu biến mình thành tinh linh để đi theo Ngài. Bình thường thì Ta sẽ không xuất hiện ở dạng thực thể ở Thế giới thực mà chỉ ở dạng số liệu trong không gian Hệ thống bất quá nếu Ngài chán quá, cảm thấy Cô đơn thì có thể gọi Ta a".
"Trả lời câu hỏi của Ta" - Cậu lạnh giọng mà liếc mắt nhìn tinh linh bé nhỏ trước mặt. Trông nó cũng không khác tinh linh bình thường hay vây xung quanh Cậu lắm chỉ là hình như trông có hơi đần một chút, vì nó cứ bay quanh vòng mãi thôi, ắt hẳn là do chưa quen với cơ thể tinh linh.
.....
_______________
Tớ là SO 2308
Cảm ơn mọi người đã đón xem!
😇🍀♥️
Updated 20 Episodes
Comments
•Shiro Kunz•
♥️♥️♥️
2024-08-12
1
🌹💃*Kén đọc truyện™💃🌹
Câu đêm nay là đêm an bình hay ngày an bình gì đó giống câu nói của chức nghiệp phù thủy trong ma sói nha
2024-08-09
2
🌹💃*Kén đọc truyện™💃🌹
Vậy ra là bé bị hệ thống hố à?
2024-08-09
1