Chương 13: Muốn có y phục mới.

Ngã lưng xuống chiếc nệm ấm áp sau một ngày dài, vẩn vơ suy nghĩ mãi về một số chuyện không nhất định được.

Trịnh Nhất lúc này mới từ bên ngoài bước vào trong. Ánh mắt liền cau lại đôi chút nhìn vào gương mặt Lan Anh đang thất thần, xen lẫn là đôi mắt đượm buồn chất đầy tâm sự kia.

- Có chuyện gì sao?

Chống một tay tựa đầu lên, nhìn chàng trai đang đứng như trời trồng ấy.

- Ê ma Trịnh này, con người khi chết đi sẽ đi về đâu vậy? Rồi...người trên này đốt tiền bạc quần áo xuống, liệu người ở dưới có nhận được không?

Ánh mắt anh lúc này cũng dịu dàng hơn, hỏi ngược lại.

- Lo cho Hoàng Tâm à?

Lan Anh khẽ gật đầu trong mong câu trả lời từ Trịnh Nhất.

- Có những chuyện ở dưới, người dương không được biết quá nhiều. Em yên tâm, họ sẽ nhận được hết những gì em gửi thôi. Miễn em thành tâm là được!

Lan Anh lại suy nghĩ một chóc liền cất tiếng hỏi tiếp.

- Vậy tui tự đốt cho bản thân tui được không?

- ????

Lan Anh lại nằm vật ra giường, có chút nghẹn lại nơi cuốn họng, từng hơi thở trở nên nặng nề hơn.

- Tui sợ tui chết đi...sẽ không còn ai nhớ tới tui nữa, sợ xuống dưới sẽ không ai đốt quần áo, giấy tiền vàng mã cho tui...

Trịnh Nhất cũng có thể hiểu sao tâm lý Lan Anh lại trở nên như thế. Theo chân cô từ mới lọt lòng đến nay, một phần nào cũng hiểu được hoàn cảnh gia đình cô.

Anh còn không biết tại sao Lan Anh lại chọn kiếp người này, vì tình cảnh cũng không khá khẫm hơn là bao so với Kiều Trân...

Có phải sống trong nỗi đau, cực khổ lại khiến con người ta trở nên nghiện không? Anh cũng không rõ nữa.

Trịnh Nhất thở ra một hơi mà ngồi xuống nệm.

- Yên tâm, em chết anh sẽ đốt vàng mã cho em!

Tâm trạng đang nặng nề, lại vì một câu nói thiện chí từ tên vất vưởng kia mà bật cười.

- Anh là ma, còn muốn đốt vàng mã cho ai?Đến bộ đồ mấy trăm năm còn không thay huống chi là đốt cho tui?

Trịnh Nhất có hơi sượng, đưa mắt nhìn xuống bộ y phục với niên đại hơn 400 năm của mình.

Chứ cũng có ai đốt cho anh đâu, sau sự kiện lịch sự đó. Anh phạm tội tài trời, mang danh mưu bạn, bất đạo, chết trăm lần cũng không thoát tội. Dù mẫu thân muốn lập bàn thờ để thờ cúng còn không được phép, đốt giấy tiền vàng mã lại càng không. Thì làm sao có đồ để thay kia chứ?

(Mưu bạn: phản bội tổ quốc theo giặc.

Bất đạo: vô cớ giết nhiều người, cắt tứ chi, tàn ác, hung bạo,...)

Trịnh Nhất gãy gãy sau ót mình, có chút ngại ngùng.

- Thì...

- Thì gì mà thì!

- Thì em đốt cho anh đi còn gì nữa?

Lan Anh liền bật người ngồi dậy, nhìn sang Trịnh Nhất nói tỉnh như không.

- Tại sao tui phải đốt cho anh? Biết giấy tiền vàng mã cũng phải mua từ tiền thật mới có không?

- Thì anh đâu có bảo em mua giấy tiền vàng mã?

- Chứ anh muốn mua gì?

Trịnh Nhất tòm tèm nhích lại gần bên, lôi từ trong túi xách cô ra chiếc điện thoại. Không hiểu rõ sao một con ma mà biết cách lướt các trang mạng điện tử. Chỉ tay xuống bộ áo giao lĩnh màu đỏ được cách tân thời thượng, treo trong các dàn y phục cosplay, đính trên trang thương mại.

Lan Anh vừa nhìn xuống giá tiền một cái liền giơ tay ra từ chối lời đề nghị.

- Anh đùa tui à? Hơn 5 củ lận đấy? Giấy tiền vàng mã tui còn không có tiền mua huống chi là thứ đắc đỏ này.

Trịnh Nhất đưa mắt nhìn qua lại xem tên Quỷ Diện Thành Nhân kia có đang theo dõi mình không. Ghé sát Lan Anh một chút.

- Không phải em muốn có tiền để dọn ra khỏi trọ này sao? Giờ anh giúp em có tiền, rồi em trả công anh bằng cách mua cho anh bộ y phục mới. Chẳng ai nợ ai.

Nhắc tới tiền, mắt Lan Anh cũng trở nên sáng rỡ. Nếu hỏi ai trên đời này yêu tiền số một, chắc Lan Anh cũng phải nằm trong top 5.

Nhưng trên đời này chẳng ai cho không ai chuyện gì, huống chi trước mặt cô đây lại chẳng phải con người. Giao dịch với ma quỷ tất nhiên cũng chẳng có gì tốt đẹp.

Suy nghĩ một lúc...

"Dù gì mình cũng không sống nổi qua 5 năm, hắn ta muốn lấy mạng mình, dù sớm hay muộn gì mình cũng chết. Thay vì chết trong khu tồi tàn này, thì chết nơi cao sang hơn không phải tốt hơn à?"

Nghĩ rồi Lan Anh cũng bắt tay với Trịnh Nhất, dù không biết anh toan tính gì. Nhưng kèo này cô cũng không lỗ!

...----------------...

Chiều hôm sau, Trịnh Nhất sắn lấy cổ tay áo dài sượt, nhìn trước ngó sau một lượt mới dám len lỏi vào toà soạn sổ số kiến thiết.

Lúc đầu nơi đó đen nghịt người, vong hồn nào cũng chờ đợi đến giờ để nhào vào giành giật sổ số cho người thân mình.

Mặt mũi ai nấy đều xanh chành, người thì xám xịt tái mét. Có người còn ướt đẫm như mới từ dưới sông ngôi lên, còn tệ hơn nữa là có người còn chẳng có nổi tứ chi toàn vẹn mà máu me be bét. Nói chung chỉ có hai từ "đáng sợ".

Trịnh Nhất cũng không thấy làm lạ cho lắm, bao nhiêu cái chết trên đời này, anh đều thấy qua một lần. Huống chi cái chết của anh cũng không sạch sẽ hơn là bao so với những người này. Chết nơi khỉ ho cò gáy, mang danh tội nhân thiên cổ. Lại còn chẳng được chôn cất đàng hoàng, nên tận giờ chẳng có nơi nào nương náo. Thì đâu có quyền gì để đánh giá những cái chết khác!

Trịnh Nhất di chuyển đến đâu, dù không thích nhưng không thể làm gì khác, những bóng đen đều tách sang hai bên để nhường bước cho chàng Quỷ Diện. Ai cùng lấy làm e sợ trước thế lực to lớn kia, vì đa phần họ đều là những vong linh trốn khỏi địa ngục để lên dương thế.

Cũng chỉ vì nuối tiền hồng trần, nhớ nhung người thân thôi...

Giống như những tên tội phạm và chàng cảnh sát tuần tra vậy. Hỏi ai mà không sợ?

Một tên cả gan, bên tay trái còn ôm lấy chai rượu, bước chân loạng choạng không thẳng hàng di chuyển tới gần, chỉ thẳng tay vào mặt Trịnh Nhất hét lớn. Ông ta hét tới đâu, những vết nứt nẻ trên gương mặt dường như bị xé toạt ra đen ngồm. Những dịch đen từ cổ họng cứ tuôn trào như nước cống bóc mùi vô cùng hôi thối.

- Mày là thằng nào, ăn gan hùm hay gì mà dám chen hàng vào đây? Có tin bố mày phang một cái chết cụ mày không?

Trịnh Nhất không nói không rằng, mắt anh đanh lại đỏ ngầu, oán khí đỏ rực từ trong cơ thể toả ra nghi ngút. Một tay mà bóp cổ tên bợm rượu hơn 50 tuổi lên cao, chẳng mấy chóc oán khí đã bóp nghẹn hắn mà tiễn về địa ngục.

Vốn dĩ hôm nay anh chẳng định làm việc đâu, mỗi ngày linh hồn thoát khỏi địa ngục nhiều vô số kể. Dù có phân thân ra hàng nghìn tên Quỷ Diện cũng không thể túm cổ hết bọn chúng về lĩnh tội. Chỉ xui thay cho tên "ma men" kia lại chọc đúng người, tự trách bản thân mình không mắt mũi kèm nhèm để không nhận ra mình vừa chọc giận ai.

Những vong linh thấy cảnh tượng kinh hoàng đó mà lùi lại về sau, khung cảnh đen nghịt lúc nãy giờ đây cũng chẳng còn bóng dáng linh hồn nào gan dạ ở lại dù chỉ một tên.

Trịnh Nhất hai tay khoanh vào nhau, nhịp chân rồi lại nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường. Khi những người bắt đầu quay số, thì cũng là lúc anh nhận được kết quả mình mong muốn.

...----------------...

Một bà lão lòm khòm nhắm chừng đã ngoài 70, một mạch đi vào bên trong khu xóm trọ. Người bà nhỏ thó, cột sống có vẻ như đã không chịu được sức nặng của cơ thể khi tuổi già, nên bị khòm người về trước.

Nghe thấy tiếng đập cửa, Lan Anh trong tình trạng ngáy ngủ sau giấc ngủ trưa ngắn. Mắt mũi lem nhem vẫn chưa định hình được người phía ngoài cửa.

Vừa mở cửa ra, bà liền dúi vào tay Lan Anh một tờ vé số, rồi lại đi một nước ra ngoài.

Nhìn tờ vé số hơi nhăn nhúm trên tay, rồi hỏi vọng ra với bà lão đã đi được một khoảng.

- Bà ơi, bà cho con ạ?!

Bà lão với những đường nét chân chim đầy rẫy trên gương mặt, đôi mắt lạnh như băng khiến người ta nhìn vào cũng thấy rợn người.

Bà chỉ quay lại nhìn Lan Anh một cái, rồi lại lững thững bước ra ngoài. Để lại cô nàng còn ngáo ngơ với tấm vé số trên tay mà không hiểu trời trăng mây gió gì.

Chapter
1 Chương 1: Cầu Nại Hà - Trận chiến khốc liệt.
2 Chương 2: Phu nhân, đợi ta nha!
3 Chương 3: Phục vụ đời nào phải học ngôn ngữ đời đó.
4 Chương 4: Quỷ có học
5 Chương 5: Diễn viên đóng thế.
6 Chương 6: Nàng ấy thấy được ta.
7 Chương 7: Gặp Quỷ thật rồi...
8 Chương 8: Ung thư dạ dày...
9 Chương 9: Nghèo còn mắc cái eo...
10 Chương 10: Biết nhiều quá không tốt!
11 Chương 11: Hoàng Tâm.
12 Chương 12: Không phải oán khí? Vậy đó là gì?
13 Chương 13: Muốn có y phục mới.
14 Chương 14. Trúng số.
15 Chương 15: Dọn vào nhà mới.
16 Chương 16: Oán Linh Thành Tiến.
17 Chương 17: 5 triệu.
18 Chương 18. Về nhà...
19 Chương 19: Sao giống nựng chó vậy?
20 Chương 20: Vườn trái cây sau nhà.
21 Chương 21: Cánh đồng hoa và người phụ nữ kì lạ.
22 Chương 22: Cầu nối của hai thế giới Âm - Dương
23 Chương 23: Những con đường tuổi thơ
24 Chương 24: B52
25 Chương 25. Anh nói nhiều quá!
26 Chương 26: Ma Nhập.
27 Chương 27: Nhập xác.
28 Chương 28: Thành Tiến tan biến.
29 Chương 29: Chị tới chơi với em đây.
30 Chương 30: Cuối cùng mình cũng có gia đình.
31 Chương 31. Mẹ gạch tên con ra khỏi hộ khẩu đi mẹ.
32 Chương 32. Anh hai Đình Dương.
33 Chương 33. Chảo dầu.
34 Chương 34: Có người nhảy lầu.
35 Chương 35: Tập văn nghệ lúc giữa đêm.
36 Chương 36: Vong hồn cô nữ sinh.
37 Chương 37: USB
38 Chương 38: Thang máy và Viên Lĩnh.
39 Chương 39: "Nguyệt Tẫn Ly Ca"
40 Chương 40: Thế Huy
41 Chương 41. Anh đi tìm em!
42 Chương 42. Tệ từ khi bắt đầu!
43 Chương 43. Lễ cưới.
44 Chương 44. Nhìn thấy tiền kiếp.
45 Chương 45. Bệnh viên
46 Chương 46. Kẻ thay thế.
47 Chương 47. Thực tập sinh
48 Chương 48. Tiếng giày cao gót.
49 Chương 49. Đừng nói nữa, thôi em ấy tỉnh giấc!
50 Chương 50. Leo cây.
51 Chương 51. Quang Khải
52 Chương 52. Có anh ở đây, ở cạnh em.
53 Chương 53. Cầu nối giúp hàn gắn.
54 Chương 54. Anh nên bán căn nhà này đi.
55 Chương 55. Anh ấy chữa bệnh cho anh.
56 Chương 56. Là quỷ, bạn cùng nhà với tôi.
57 Chương 57. Cướp công.
58 Chương 58. Sự thay đổi của Trịnh Nhất.
59 Chương 59. Muốn giành lại những gì đã mất.
60 Chương 60. Bị bỏ thuốc.
61 Chương 61. Tha cho em lần này đấy.
62 Chương 62: Trách nhiệm?
63 Chương 63. Mình hẹn hò nha
64 Chương 64. Tóc.
65 Chương 65. Khu vui chơi.
66 Chương 66. Về nhà gặp anh hai.
67 Chương 67. Con về...gặp anh hai...
68 Chương 68. Lan Anh, đứng dậy đi.
69 Chương 69. Hiện trường vụ án.
70 Chương 70. Leo tường
71 Chương 71. Chạy đi...
72 Chương 72. Bê đê bóng gió
73 Chương 73. Trần Đình Dương, hưởng dương 33 tuổi
74 Chương 74. Yên tâm, ta không bên cạnh em ấy lâu nữa đâu.
75 Chương 75. Chung thuyền.
76 Chương 76. Hai người có rơi giọt nước mắt nào không?
77 Chương 77. Một người quan trọng không kém.
78 Chương 78. Dù gì cũng là nó mua cho mình!
79 Chương 79. Không phải là người duy nhất trong phòng.
80 Chương 80. Đòi nợ.
81 Chương 81. Đếm tiền.
82 Chương 82. Ác giả ác báo.
83 Chương 83. Buông bỏ quá khứ.
84 Chương 84. Sợ
85 Chương 85. Là tiếc nuối? Là hoài niệm?
86 Chương 86. Nhân chi sơ, tính bản thiện.
87 Chương 87. Đề nghị phẫu thuật
88 Chương 88. Em ấy vui là được.
89 Chương 89. Sân bay.
90 Chương 90. Cơ hội duy nhất.
91 Chương 91. Thác nước.
92 Chương 92. Câu chuyện núi rừng.
93 Chương 93. Ma rừng.
94 Chương 94. Người lính.
95 Chương 95. Em hơi buồn ngủ rồi...
96 Chương 96. Có duyên ắt tương phùng.
97 Chương 97. Lời chào từ biệt.
98 Chương 98. Lưu luyến.
99 Chương 99. Nhỏ đó...mọc rễ rồi.
100 Chương 100. Xin chào, Quỷ Trịnh!
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Cầu Nại Hà - Trận chiến khốc liệt.
2
Chương 2: Phu nhân, đợi ta nha!
3
Chương 3: Phục vụ đời nào phải học ngôn ngữ đời đó.
4
Chương 4: Quỷ có học
5
Chương 5: Diễn viên đóng thế.
6
Chương 6: Nàng ấy thấy được ta.
7
Chương 7: Gặp Quỷ thật rồi...
8
Chương 8: Ung thư dạ dày...
9
Chương 9: Nghèo còn mắc cái eo...
10
Chương 10: Biết nhiều quá không tốt!
11
Chương 11: Hoàng Tâm.
12
Chương 12: Không phải oán khí? Vậy đó là gì?
13
Chương 13: Muốn có y phục mới.
14
Chương 14. Trúng số.
15
Chương 15: Dọn vào nhà mới.
16
Chương 16: Oán Linh Thành Tiến.
17
Chương 17: 5 triệu.
18
Chương 18. Về nhà...
19
Chương 19: Sao giống nựng chó vậy?
20
Chương 20: Vườn trái cây sau nhà.
21
Chương 21: Cánh đồng hoa và người phụ nữ kì lạ.
22
Chương 22: Cầu nối của hai thế giới Âm - Dương
23
Chương 23: Những con đường tuổi thơ
24
Chương 24: B52
25
Chương 25. Anh nói nhiều quá!
26
Chương 26: Ma Nhập.
27
Chương 27: Nhập xác.
28
Chương 28: Thành Tiến tan biến.
29
Chương 29: Chị tới chơi với em đây.
30
Chương 30: Cuối cùng mình cũng có gia đình.
31
Chương 31. Mẹ gạch tên con ra khỏi hộ khẩu đi mẹ.
32
Chương 32. Anh hai Đình Dương.
33
Chương 33. Chảo dầu.
34
Chương 34: Có người nhảy lầu.
35
Chương 35: Tập văn nghệ lúc giữa đêm.
36
Chương 36: Vong hồn cô nữ sinh.
37
Chương 37: USB
38
Chương 38: Thang máy và Viên Lĩnh.
39
Chương 39: "Nguyệt Tẫn Ly Ca"
40
Chương 40: Thế Huy
41
Chương 41. Anh đi tìm em!
42
Chương 42. Tệ từ khi bắt đầu!
43
Chương 43. Lễ cưới.
44
Chương 44. Nhìn thấy tiền kiếp.
45
Chương 45. Bệnh viên
46
Chương 46. Kẻ thay thế.
47
Chương 47. Thực tập sinh
48
Chương 48. Tiếng giày cao gót.
49
Chương 49. Đừng nói nữa, thôi em ấy tỉnh giấc!
50
Chương 50. Leo cây.
51
Chương 51. Quang Khải
52
Chương 52. Có anh ở đây, ở cạnh em.
53
Chương 53. Cầu nối giúp hàn gắn.
54
Chương 54. Anh nên bán căn nhà này đi.
55
Chương 55. Anh ấy chữa bệnh cho anh.
56
Chương 56. Là quỷ, bạn cùng nhà với tôi.
57
Chương 57. Cướp công.
58
Chương 58. Sự thay đổi của Trịnh Nhất.
59
Chương 59. Muốn giành lại những gì đã mất.
60
Chương 60. Bị bỏ thuốc.
61
Chương 61. Tha cho em lần này đấy.
62
Chương 62: Trách nhiệm?
63
Chương 63. Mình hẹn hò nha
64
Chương 64. Tóc.
65
Chương 65. Khu vui chơi.
66
Chương 66. Về nhà gặp anh hai.
67
Chương 67. Con về...gặp anh hai...
68
Chương 68. Lan Anh, đứng dậy đi.
69
Chương 69. Hiện trường vụ án.
70
Chương 70. Leo tường
71
Chương 71. Chạy đi...
72
Chương 72. Bê đê bóng gió
73
Chương 73. Trần Đình Dương, hưởng dương 33 tuổi
74
Chương 74. Yên tâm, ta không bên cạnh em ấy lâu nữa đâu.
75
Chương 75. Chung thuyền.
76
Chương 76. Hai người có rơi giọt nước mắt nào không?
77
Chương 77. Một người quan trọng không kém.
78
Chương 78. Dù gì cũng là nó mua cho mình!
79
Chương 79. Không phải là người duy nhất trong phòng.
80
Chương 80. Đòi nợ.
81
Chương 81. Đếm tiền.
82
Chương 82. Ác giả ác báo.
83
Chương 83. Buông bỏ quá khứ.
84
Chương 84. Sợ
85
Chương 85. Là tiếc nuối? Là hoài niệm?
86
Chương 86. Nhân chi sơ, tính bản thiện.
87
Chương 87. Đề nghị phẫu thuật
88
Chương 88. Em ấy vui là được.
89
Chương 89. Sân bay.
90
Chương 90. Cơ hội duy nhất.
91
Chương 91. Thác nước.
92
Chương 92. Câu chuyện núi rừng.
93
Chương 93. Ma rừng.
94
Chương 94. Người lính.
95
Chương 95. Em hơi buồn ngủ rồi...
96
Chương 96. Có duyên ắt tương phùng.
97
Chương 97. Lời chào từ biệt.
98
Chương 98. Lưu luyến.
99
Chương 99. Nhỏ đó...mọc rễ rồi.
100
Chương 100. Xin chào, Quỷ Trịnh!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play