Ánh nắng le lói chiếu xuống dưới nền đá một hình bóng nhỏ bé đang quét sân hiện ra, ánh nắng chiếu lên mặt tên tiểu tử, hắn khó chịu dùng bàn tay che nắng nheo mắt nhìn nên trời.
Được hồi hắn bước chân vội vào bục sàn nhà cao của động phủ, rồi hắn giơ bàn tay lên trước mặt cử động từng đốt ngón tay,đúng vậy tên nhóc này không ai khác là Kỳ Thiên mới hồi quy vào:
" Haizzz......đúng là cơ thể của trẻ con mà ta vẫn chưa quen việc sử dụng cơ thể này mà hình như bàn tay tên tiểu tử này mới thế đã chai sạn nhiều phần như vậy! "
Hắn ở đó vừa nhìn bàn tay chai sạn vừa nói thầm, rồi hắn bỏ tay xuống nhìn ra sân động phủ,nhắm chặt mắt nghĩ lại kí ức hôm qua khi hắn mới hồi quy vào cơ thể.
" Aaaa!!!!, mọi người đến xem tiểu Kỳ bị hắc tặc chém rồi "
Tiếng nói pha với hơi thở như nghẹn ứ phát lên bởi một thiếu niên trẻ với quần áo rách rưới của gia lô cùng một giỏ thảo dược trên lưng đang đứng đó hoảng loạn kêu ra phía sau vai.
" A, cái gì cơ tên ta ở kiếp này là tiểu Kỳ sao mà nhìn đám người này họ giống ta a, mà tên lão tổ Dương Vân đó tại sao lại cho ta vào tình cảnh chéo ngoe như vậy chứ mới hồi quy thôi mà! "
Cơ thể hắn bất động trên ngực loang lổ hết máu thấm đẫm nằm đó,đây là cơ thể mới của Kỳ Thiên hắn nằm đó mắt sắp nhắm chặt hơi thở đứt đoạn nghĩ.
Song một hồi lâu cả đám người đã tụ tập ở đó ai cũng mặc những bộ đồ rách rưới của gia lô rồi một hồi tụ tập cả đám người từ từ đi đến chỗ cơ thể mới của Kỳ Thiên.
Mắt hắn đang dần nhắm chặt nhìn những khuôn mặt lo lắng pha chút sợ hãy của đám người nhìn xuống hắn:
" Đám người này đều là một lũ gia lô hết sao quần áo rách rưới như nhau, và đều có những giỏ dược liệu mà ta hình như cũng có a "
" Mà cứu ta đi chứ, muốn ta chết sao a...ta mới có hồi quy thôi mà ! "
Hắn nằm đó đau đớn nghĩ môi hắn muốn mấp máy nói nhưng vì cơn kiệt sức ập đến khiến cho môi như kẹt chặt không thể mở.
Rồi đột nhiên Kỳ Thiên hắn mở mắt nhìn quanh lại động phủ rồi thở dài một hơi:
" Haizzz, may sao lúc đó ta vẫn sống sót cơ thể của tiểu tử này quả đáng nể, chịu một nhát chém của hắc tặc mà vẫn sống sót, không chỉ thế sau hai ngày ta đã có thể cử động làm những việc cơ nhọc được rồi "
Hắn đứng đó cầm cây chổi nghĩ tiếp:
" Ta cũng đã lục lại kí ức của tên tiểu tử này, tên này không phải là tiểu Kỳ mà là Kỳ Phàm tên này quả thực họ giống ta nhưng không giống tên chút nào, mà thôi vậy từ nay kiếp này tên ta là Kỳ Phàm người sẽ bước lên tiên lộ! "
Khi đang trầm tư nhìn cảnh đột nhiên một giọng nói chua chát phát lên từ phía sau hắn tay của tiếng nói đang từ từ mở cửa:
" Kỳ Phàm ngươi lại trốn việc a, nhanh tay quét sân lão phu tử lại gọi ngươi đi hái thuốc ở núi Lĩnh Thể kia! "
Hắn từ vẻ trầm tư liền giật mình vì lời nói quay hắn nhìn thẳng, một hình bóng của phu lão ánh mắt khinh miệt hiện ra trước mắt.
" A...đúng rồi ta vẫn là gia lô hái thuốc của Lĩnh Phủ Gia, Phu Lão này là Lĩnh Lan bà bà gia gia nương tử của Lão Phu Tử , tên Vương Tương lão chủ Lĩnh Phủ Gia của thôn Lĩnh Phong! "
Hắn đang nghĩ vừa đánh ánh mắt nhìn lên Phu Lão Lĩnh Lan trên,rồi hắn nhìn ánh mắt khinh miệt áp bức của Phu Lão cũng rùng mình nhanh chóng lấy chổi chạy ra sân.
Chạy ra sân đất hắn vừa quét vừa liếc mắt nhẹ lên lưng của Phu Lão đang từ từ đi vào Phủ, thầm nghĩ:
" Bà ta có gì đó khiến ta rùng mình như là tiểu cô nương đó vậy mà...."
Hắn cong môi cười nhẹ khi nhìn xuống sân tay vẫn vô thức quét lại nghĩ:
"....Trăm năm trôi qua không biết tiểu cô nương đó giờ đã như nào hình như tên của tiểu cô nương đó cũng là Lĩnh Lan thì phải a !"
Hắn cười nhạt tay vẫn cầm cái chổi tre quét, được một hồi hắn cũng vất cây chổi qua một bên rồi chạy vội vào động phủ.
Chạy qua những nương tử,tỷ tỷ gia lô của Lĩnh Phủ Gia cùng những huynh đệ gia lô của hắn,đến một cánh cửa động phòng to,cửa cũng làm từ sắt thép có hai đầu long ở trên hai bên cửa hắn dừng chân.
Mùi thuốc cùng với hương liệu hoà quyện nhau bốc ra từ những mép cửa căn phòng sộc thẳng mũi Kỳ Phàm hắn nghĩ:
" Mùi của linh lan tuyết cùng với đan dược cấp phàm được luyện chế mùi của lò luyện thuốc cũng bốc ra từ đây, đúng rồi Phòng thuốc dược của Lão Phu Tử "
Nghĩ xong hắn từ từ dùng hết sức đẩy cánh cửa to ra mùi của thuốc hương liệu bốc ra nghi ngút phả thẳng mặt hắn,song một lời nói trầm ấm của một lão phu phát lên:
" A.....Kỳ Phàm con đã đến mà mấy ngày trước ta nghe nói con bị đám hắc tặc chém suýt chết...."
Ông nói đứt đoạn tay vẫn đang dã những lan linh cỏ ở trong cối đá,râu phu lão bạc phơ theo từng bước dã của lão phu tử đung đưa.
Kỳ Phàm từ từ bước vào giọng thận trọng nói trong khi mắt hắn dán chặt vào bóng lưng di chuyển của lão phu tử đang vừa dã thuốc vừa đáp một lắm Mộc gỗ của cây linh sâm thảo trên núi cao vào lò luyện to lớn đang được những sợi dây xích thắt chặt vào hai bên tay cầm của lò luyện:
" Dạ! con xin cảm ơn lời lão phu lo cho con a, mà lão phu bảo con đến đây lên lúi hái thuốc a! "
Lão Phu Tử ung dung dã thuốc, rồi giọng trầm ngâm nói:
"Con Kỳ Phàm cũng ở đây từ lúc năm tuổi giờ đây cũng đã mười bốn từ lúc ta cứu con khi ta đang đi giao thương từ Tần Châu về con lúc đó vẫn là một thằng bé thoi thóp sắp chết đói ! "
Kỳ Phàm nghe thế mới từ từ lục lọi lại ký ức của cơ thể mới:
" A ta....nhớ rồi tiểu tử Kỳ Phàm này từ bé cũng có Gia Gia và Mẫu Thân nhưng vẫn vì bọn chính đạo khốn khiếp diệt sạch làng nhỏ gần thôn Lĩnh Phong vì bọn khốn kiếp đó nghĩ cái làng nhỏ này đang bao che cho một tên ma đạo, mà Gia Gia, Mẫu Thân che một kiếm cho ta mà đã vong mạng! "
Lão Phu Tử nhìn mặt Kỳ Phàm trầm ngâm như thế mới cất tiếng nói nghiêm nghị:
" Mà thôi chúng ta không lên nhắc lại truyện cũ làm gì, ta giao nhiệm vụ cho con hãy lên núi Lĩnh Thể hái cho ta Hoa Chu Tước ở gần đỉnh....
....nếu con hái được ta sẽ vừa truyền cho con nghề luyện đan của ta vừa cũng sẽ dẫn con theo giao thương "
Kỳ Phàm hắn thầm cười trong bụng, như một thứ gì đó vui lắm môi hắn cũng cong lên một nụ cười nhẹ:
" Ha ha ha ha, tuyệt đây rồi luyện đan ở kiếp trước ta đã chểnh mảng học luyện đan, chỉ một tâm luyện thể mà không biết cách tạo ra đan dược nên việc tăng tư chất rất nhọc nhằn.....
....quá phụ thuộc nhiều vào đan dược của bọn chính đạo "
Hắn nghĩ xong tay chấp lại cúi người nói to:
" Con xin chấp hành nhiệm vụ Lão Phu giao cho,con xin phép đi a "
Lão Phu quay mặt sau vai gật đầu trên khóe môi cong lên mỉm cười nhìn Kỳ Phàm đang chạy vội ra cửa, một lúc sau đã thấy tên Kỳ Phàm tay không tất sắt trèo lên một ngọn núi có những mỏm đá nhô ra.
Hắn vừa cực nhọc trèo vừa chửi thầm:
" Kỳ Phàm ơi là Kỳ Phàm sao ngươi lại ngu dốt đến vậy chứ hoá ra Hoa Chu Tước nó lại nằm ở trên đỉnh núi chứ....
.... Nếu tên lang băm dưới chân núi nói đúng thì bao giờ mới lên được đây! "
Hắn vừa nghĩ vừa hét lớn vang vọng một khu khiến chim chóc giật mình bay vội, hắn nhọc nhằn trèo lên hơi thở nóng có chút đứt đoạn phả vào mặt thiếu niên.
Máu trên tay đã thấm đẫm cả bàn tay thiếu niên nhưng ý chí nghịch thiên của hắn dường như là một ngọn núi lớn, kể cả có gặp khó khăn đến đâu hắn vẫn trèo lên dù cho kiệt sức.
" Aaaa!!!, chết tiệt...chết tiệt ta vẫn chưa muốn bỏ cuộc ở đây, ta vẫn còn con đường tiên lộ phía trước !"
Hắn hét lớn,vang vọng ngọn núi dường như nghe thấy động tĩnh một lông vũ phượng hoàng từ từ bay qua mắt hắn, hắn tò mò nhìn theo chiếc nông vũ đó.
Rồi một cơn gió từ trên đỉnh phả xuống làm hắn mắt thăng bằng tay một tay rời khỏi mép đá,hắn cố níu kéo bên kia mép đá còn lại cũng dường như không chịu được lực.
Một tiếng như đá vỡ vang lên bên tai, Kỳ Phàm mặt tái nhợt tay hắn giờ đây với một mảnh mép đá rơi cùng cơ thể rơi xuống:
" Hả, vậy là kiếp này ta chết ở đây ư! "
Hắn trống rỗng nghĩ mặt bàng hoàng, cơ thể tự do rơi xuống hắn như chấp nhận số phận nhắm chặt mắt thầm chửi:
" Tên cẩu tặc Dương Vân chết tiệt nếu ta sống được hôm nay một mai ta đắc đạo thành tiên ta sẽ tính sổ với ngươi "
Thiên Đạo dường như cũng tiếc thương, đột nhiên một cánh chim đỏ rực bay qua người hắn,hắn dường như cảm nhận được khí tức khủng khiếp cũng mở mắt.
Nhìn xuống mặt hắn dường như không tin nổi vào mắt mình:
" Đó, đó là Hoang Thú Chu Tước trong truyền thuyết sao "
Hắn thầm thì nói trong hơi thở,con Chu Tước đột nhiên bay đến trước khi Kỳ Phàm hắn chuẩn bị rơi thẳng xuống đất.
Được một khắc thì cơ thể Kỳ Phàm hắn nằm thoải mái trên lưng con Chu Tước, nó đột nhiên đập cánh bay thẳng lên trên đỉnh núi Lĩnh Thể.
...****************...
...Chương 2 : Cơ Duyên Chu Tước - Kết Thúc...
Updated 35 Episodes
Comments
DarlinChau
kkk đù đỉnh đó kk
2025-02-10
0
Tia 💤
cuốn ghê má ơi><
2025-01-29
0
Yến Nhi
t cx hay v nè
2025-02-10
0