- Chu Tước tham kiến phụ hoàng, tham kiến các vị vương gia! - Công chúa khụy người hành lễ, lễ nghi học qua phần ngoại truyện, cũng may tác giả dành hẳn một chương để miêu tả hoàng cung Nam triều.
Các hoàng tử ai cũng bậc cười, công chúa lễ nghĩa thế này thật hiếm thấy.
Có thể nào đi thẳng một mạch đến chỗ hoàng đế mà không lén nhìn họ được không. Tác giả hay thật, còn tìm được ra từ ngữ để miêu tả họ, họ đi ra từ tranh vẽ đấy à?
- Chu Tước, mau đến ngồi cạnh trẫm!
- Phụ hoàng, người nhìn con hôm nay thế nào?
- Không đúng quy củ, nhưng con thích là được, trông rất xinh đẹp!
Chu Tước ngồi xuống ghế, bữa ăn cũng bắt đầu. Những nghi thức làm cô mất tự nhiên, phiền hết chỗ nói, còn không được tự gắp thức ăn, nô tì lấy món nào cho thì ăn món đó. Bàn ăn nhiều món mà món nào cũng thanh lạt, ăn một ít thì ngon chứ không ăn no được.
Uống một tách trà may ra đậm vị hơn. Hoàng cung đúng là hoàng cung, mỹ vị nhân gian đâu có thiếu thứ gì. Đang ăn còn được nhìn cung nữ múa may quay cuồng, nhạc sáo du dương.
- Tứ hoàng tử đến.
Tiếng hô báo làm gián đoạn trong vài khắc, người đi tới khoác áo lông màu xám, hàn khí lãnh đạm, giọng nói trầm ấm hành lễ trước mặt hoàng thượng.
- Thập lục muội, muội làm sao thế?
Ngũ gia Nam Ảnh Quân lay tay Chu Tước, cô ấy thất thần vừa làm rơi ly trà xuống bàn, nô tì vội vàng lau tay cho, trà nóng mà lại không có phản ứng gì, cứ nhìn Tứ gia chăm chăm.
- "Không phải chứ? Tứ hoàng tử là Trình Nguyên? Mình đang nằm mơ sao?"
Trình Nguyên là một trong bảy thành viên của boy group toàn cầu năm 2020 trong thế giới hiện thực của Đông Đông. Cô ấy phát cuồng vì Trình Nguyên từ lúc nghe câu hát đầu tiên của anh, trong phòng nếu không phải là ảnh của cô thì toàn là ảnh chụp anh ấy. Trình Nguyên chính là chân lý, nếu chân lý không có Trình Nguyên thì không thể tin vào chân lý đó được.
- Trời giúp con rồi! Thế này thì phải suy nghĩ gì nữa chứ! Khi phụ hoàng hỏi nhất định mình sẽ chọn làm đích phi của Tứ vương gia. Không ngờ Trình Nguyên hóa thân cổ trang lại xuất xắc như vậy, không hổ danh là nam thần vạn người mê...
- Chu Tước... - Hoàng thượng đã hỏi đến tiếng thứ ba - Con không sao chứ?
- À...con...a nóng... - Bây giờ định thần lại mới biết vừa phỏng tay, suýt lên một tiếng đã làm chúng nô tì phát sợ quỳ mộp xuống ngay.
Tứ hoàng tử Nam Trường Niên chỉ điềm đạm nhìn, cũng đúng trong tiểu thuyết chàng ít nói, tác giả miêu tả cũng khá ngoa loa.
- Các ngươi hầu hạ chủ tử như vậy sao? - Nhị hoàng tử Nam Phi Nguyên tức giận vì xót, lập tức sai người gọi thái y.
- Không cần làm lớn chuyện như vậy đâu, một vết bỏng nhỏ thôi mà...mọi người đang dùng bữa đừng làm mất vui...
Ý kiến của nàng làm các hoàng tử quay sang nhìn nhau, không phải công chúa ghét nhất là làm tổn thương tới bản thân hay sao, một vết thương nhỏ cũng đủ giết chết nô tì rồi.
- Phụ hoàng con không sao, người dùng bữa đi...
Hoàng thượng rất giống bố của Đông Đông, chỉ có một đứa con gái độc nhất, bao nhiêu yêu thương dồn cả vào nó. Nụ cười của con gái chính là liều thuốc tốt nhất chữa bách bệnh cho người.
- " Hoàng thượng thật ra rất đáng thương, ở tuổi của người lý ra phải được con cháu phụng dưỡng vậy mà vẫn phải duyệt tấu chương, ngày đêm suy nghĩ quốc sự. Chu Tước công chúa trước đây dựa vào sự độc sủng của người gây ra hết chuyện này đến chuyện khác làm người không vui. Hoàng thượng muốn nghỉ ngơi cũng không có đứa con nào bên cạnh, chỉ có một công công cầm mạng che thao hầu. Vương vị như một con dao sắc nhọn vạch ranh giới rõ ràng giữa người và các con người yêu nhất đứng ra hai đầu con sông, nhiều khi là hai đầu chiến tuyến. Sau này có cơ hội, mình sẽ chăm sóc người tốt hơn một chút..."
Sau buỗi ăn về đến phủ vẫn phải xoa tinh dầu lên vết thương, càng xoa lại càng thấy mát. Y thuật cổ đại vốn không thể so sánh với hiện đại tân tiến được, chỉ hy vọng những phương thuốc này không để lại sẹo.
- Anh Anh này, bây giờ Hoàng thượng đang làm gì?
- Hoàng thượng vẫn đang giải quyết chính sự ở ngự thư phòng thưa công chúa...
- Suốt ngày dài làm việc, làm sao phụ hoàng chịu nổi chứ. Nhà bếp ở đâu mau dẫn ta tới đó.
Nô tì Anh Anh ngạc nhiên, đặt chăn lông xuống giường - Để làm gì ạ? Người cần gì nói nô tì đi lấy là được rồi ạ!
- Haiii thứ này ngươi không biết đâu...mau mau đi...
Hoàng thượng đang ngự bút trong thư phòng, Cao công công thấy có bóng người thấp thoáng người cửa điện liền đi ra xem.
- Chu Tước công chúa, người đang làm gì ở đây vậy?
Chu Tước đến từ nãy nhưng ngập ngừng không vào, đã tự làm bữa tối mang đến còn sợ làm phiền Hoàng thượng. Nói gì thì nói, thương gì thì thương chứ can gián việc vua ai mà dám chứ!
- Ta...mang một ít thức ăn cho Hoàng thượng dùng bữa tối, ngươi vào thông báo giúp một tiếng.
- Công chúa người lại đùa nô tài sao? Thư phòng của Hoàng thượng người được tùy nghi ra vào chỉ có mình công chúa thôi, người đến thì cứ trực tiếp vào là được...
Updated 187 Episodes
Comments