6#Rượu Men

Ở nhà, Duy từ sáng tới tối không có lấy một khắc ngơi tay. Sau khi pha trà, hầu hạ cha mẹ hắn dùng bữa sáng, cậu lại tất tả ra vườn phụ người làm nhổ cỏ, tưới cây. Tới trưa, trời nắng chang chang, mồ hôi túa ra ướt hết cả áo bà ba, cậu vẫn phải lom khom quét dọn ngoài sân.
Dì Năm thấy vậy thì xót ruột, vội vàng kêu lại
Dì năm
Dì năm
Mợ Hai, thôi vô nhà nghỉ một chút đi con, nắng vầy coi chừng say nắng đó!
Nhưng cậu chỉ cười nhẹ, giọng yếu ớt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ không sao đâu dì, con làm chút nữa là xong mà
Tới chiều, cậu lại vô bếp phụ nấu cơm, rồi ra sau hè giặt một chậu đồ lớn. Đến mức tay ngâm nước lâu quá mà đỏ rát cả lên, cậu vẫn cắn răng chịu đựng.
Mãi tới khi mặt trời khuất bóng, Duy mới có chút thời gian để rửa mặt, thay lại bộ đồ sạch, rồi lại bưng mâm cơm lên nhà trên. Quang Anh thì còn chưa thấy về, cha mẹ hắn ăn cơm trong yên lặng, chỉ có tiếng đũa chạm vào chén phát ra lách cách.
Duy cúi đầu, nén mệt mỏi mà tiếp tục hầu hạ, không dám hé nửa lời than phiền. Cậu biết, dù có mệt mỏi đến đâu, cậu cũng không có quyền lên tiếng. Vì ở cái nhà này, cậu chẳng khác gì một kẻ ở nhờ, mà một kẻ ở nhờ thì không có tiếng nói.
Tiếng xe dừng ngoài cổng
Cánh cửa bật mở
Rầm
Một mùi rượu nồng nặc sặc vào
Hắn thấy cha má còn ngồi ở đó liền gọi cậu lên phòng nói chuyện riêng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày giỏi lắm ha?
Quang Anh đứng chặn ngay cửa, giọng lạnh tanh.
Duy giật mình, chưa kịp đứng dậy thì một cái “Bốp!” giáng thẳng vào má cậu, mạnh đến mức đầu cậu lệch sang một bên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh...?
Cậu ôm mặt, mắt tròn xoe, chưa hiểu chuyện gì.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày tưởng tao ngu? Mày dám giở trò trước mặt cha má tao?
Hắn túm cổ áo cậu, kéo mạnh lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi....tôi chỉ muốn cha má đừng giận..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Câm miệng!
Một cú đấm thẳng vào bụng. Duy gập người lại, ôm lấy bụng, miệng phát ra tiếng rên đau đớn
Quang Anh không buông tha. Hắn siết chặt tóc cậu, kéo ngửa đầu lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày tính kiếm đường thoát?Hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không!Không có!Tôi không dám!
Hắn bật cười, nhưng ánh mắt đầy khinh miệt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không dám? Để tao nhắc cho mày nhớ
Hắn buông tay, Duy chưa kịp thở thì một cú đá mạnh vào bụng làm cậu ngã nhào ra sau, đập lưng xuống nền gạch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A...
Cậu rên lên, ôm bụng quằn quại.
Quang Anh cúi xuống, bóp cằm cậu, siết mạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày nghe cho kỹ! Ở trong nhà này, tao nói gì, mày phải nghe! Không được giở trò
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi...tôi biết rồi
Giọng cậu đứt quảng,nước mắt trào ra
Hắn chỉ hừ lạnh,tiện tay còn đẩy cậu một cái
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết vậy là tốt!
Nói rồi, hắn phủi tay, lảo đảo lên giường, để mặc Duy nằm dưới đất, thân thể run rẩy, hơi thở đứt quãng, không dám khóc thành tiếng.
Hot

Comments

Káa 🐬🌊

Káa 🐬🌊

cailonma anh 😔

2025-04-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play