[One Piece] Huyết Tế Đại Dương
Chương 1: Nghi Thức Định Mệnh và Sự Rơi Dưới Biển
“Biển cả không chối từ ai, nhưng cũng chẳng giữ lại bất kỳ ai.”
Chương 1: Nghi Thức Định Mệnh và Sự Rơi Dưới Biển
Bầu không khí trên hòn đảo Tlaloc đầy u ám, nơi gió biển thổi qua những hàng dương, mang theo lời thì thầm của tổ tiên. Ngọn lửa trại trong đền ngoài trời lấp lánh, phản chiếu trên khuôn mặt căng thẳng của mọi người.
Đây là ngày định mệnh của Amanis, cô bé được chọn làm vật tế thần của bộ tộc.
Trong đền thờ, tiếng trống vang vọng liên hồi.
Ông Karu
Hôm nay, dưới ánh trăng rằm, chúng ta cùng tập hợp để thực hiện nghi lễ cổ xưa. Nghi lễ mà tổ tiên đã ban phước.
Ông Karu
Amanis, con đã được định sẵn từ khi con còn trong bụng mẹ. Hãy bước vào cõi của thần biển để nhận lấy sức mạnh từ đại dương!
Tu sĩ
Hỡi linh hồn của biển cả, hãy đến và nhận lấy vật tế thần này! Hãy giúp bộ tộc chúng ta vượt qua khổ cực, ban phước cho mọi người!
Trong ánh sáng lung linh của ngọn lửa, Amanis đứng giữa đám đông. Mái tóc dài vàng của cô như những sợi chỉ thần tiên, lung linh trong ánh lửa, đôi mắt đại dương sâu thẳm ẩn chứa niềm hy vọng xen lẫn nỗi sợ hãi.
Cô bé run run, nhưng trong ánh mắt lại toát lên quyết tâm không hề dễ lay chuyển.
Amanis
*thì thầm* Số phận này... liệu con có đủ can đảm để đối mặt? Dù sao, con chỉ mong được chứng tỏ rằng bên trong con còn sức mạnh của biển cả.
Tiếng hô, tiếng khóc và lời cầu nguyện vang dội khắp đền thờ. Một nhóm thanh niên thì thầm trao đổi với nhau, ánh mắt đầy mong đợi và lo lắng.
I
Mong thần biển sẽ cứu lấy cô bé.
II
Tôi tin rằng, dù có rơi xuống đại dương, Amanis sẽ trở thành biểu tượng của sự sống và hy vọng!
Ông Karu tiến ra, tay cầm chiếc côn gỗ chạm khắc tinh xảo, biểu tượng quyền lực của bộ tộc. Ông hướng ánh mắt nghiêm nghị về phía Amanis.
Ông Karu
Amanis, đây không chỉ là nghi lễ hiến tế mà còn là bước ngoặt của cuộc đời con.
Ông Karu
Con hãy rơi xuống biển, để thần biển đón nhận linh hồn con và trao cho con sức mạnh của đại dương!
Không khí trở nên căng thẳng đến mức khó thở. Người lễ tân di chuyển về phía bờ biển, nơi nước biển xanh thẳm mời gọi.
Mọi người đều hướng mắt về phía đống nước, chờ đợi khoảnh khắc định mệnh.
Tu sĩ
Hãy nhớ rằng, linh hồn của con sẽ không lạc mất.
Tu sĩ
Nó sẽ hòa quyện với biển cả, tìm lại sức sống mới từ lòng đại dương bao la.
Trước lời nói của bà tu sĩ, Amanis chợt cảm thấy lòng mình rộn ràng cảm xúc. Cô bé hít một hơi thật sâu, đôi mắt dù ngập tràn nước mắt nhưng lại kiên định.
Amanis
*giọng run run* Nếu đây là định mệnh, con sẽ chấp nhận. Con sẽ rơi xuống biển, để tìm ra sức mạnh ẩn chứa bên trong con, và sống vì bộ tộc, vì cả những người mà con yêu thương.
Ông Karu ra hiệu cho đội lễ tân. Với đôi tay run run nhưng đầy quyết tâm, Amanis bước ra khỏi vòng tròn an toàn của đền thờ. Đám đông im lặng theo dõi, chỉ còn tiếng trống và tiếng gió biển rít vang.
Ông Karu
Hãy chuẩn bị, linh hồn của biển đang đón nhận con!
Vào khoảnh khắc định mệnh, một chiếc cũi bằng tre, được bọc trong những tấm vải truyền thống, được đặt bên bờ biển.
Amanis bước vào chiếc cũi, ánh mắt không rời khỏi những đợt sóng xa xa, như thể cô bé đã hẹn hò với định mệnh của mình từ rất lâu.
Amanis
Biển ơi, xin hãy đón nhận con. Dù con có phải rơi vào vực sâu, con vẫn tin rằng sức mạnh của con sẽ được thắp sáng từ lòng đại dương.
Ông Karu giơ chiếc côn lên cao, ra lệnh cho những người canh giữ kéo chiếc cũi xuống bờ biển.
Trong chớp mắt, chiếc cũi cùng Amanis được lao xuống nước. Âm thanh của nước bắn tung tóe, tiếng trống và tiếng hô của đám đông hòa quyện tạo nên một bản giao hưởng của số phận và hy sinh.
Tu sĩ
*nói khẽ* Xin hãy giữ gìn linh hồn này, để nó mãi mãi là ngọn lửa dẫn lối cho bộ tộc chúng ta.
Trong khoảnh khắc chiếc cũi chìm dần, chỉ còn lại những làn sóng nhấp nhô và ánh trăng soi sáng bầu trời.
Đám đông đứng bên bờ biển, mắt chăm chú theo từng chuyển động của chiếc cũi, đợi chờ phép màu của thần biển. Cảm giác hồi hộp, lo lắng xen lẫn niềm tin dâng trào trong lòng mỗi người.
I
*thì thầm* Liệu biển có chấp nhận linh hồn của cô bé không nhỉ?
II
Chúng ta chỉ có thể tin vào lời của tổ tiên. Biển luôn có cách của nó để trả lời.
Những giây phút trôi qua như một vĩnh cửu, cho đến khi bầu không khí dần trầm lặng, chỉ còn lại tiếng sóng xô bờ và ánh trăng lấp lánh.
Đó chính là lúc định mệnh của Amanis đã được niêm phong, khi cô bé rơi xuống biển, hòa vào cõi thần bí của đại dương, nơi mà sức mạnh và hy sinh của cô sẽ được khai phá theo cách mà không ai ngờ tới.
Amanis
Con... con sẽ sống, không chỉ để tồn tại, mà để tìm ra ý nghĩa của sức mạnh bên trong con.
Amanis
Đại dương ơi, hãy dẫn lối cho con!
Và thế là, trong tiếng sóng và ánh trăng, cuộc hành trình của Amanis bắt đầu.
Comments
ラッキー☘️🍀😄
Mở đâu hay q nè🤗
2025-04-07
2