[RhyCap] Thương Lắm Mình Ơi!

[RhyCap] Thương Lắm Mình Ơi!

Chương 1:Đêm giông trên bến sông.

__________________.
Gió sông đêm tháng tám gào thét như muốn xé toạc cả bầu trời. Mây đen dồn tụ, từng vệt sét sáng lóe lên như lưỡi kiếm khổng lồ chém ngang mặt nước.
Tiếng sóng đập vào bờ đá hòa cùng tiếng mưa xối xả, biến cả khúc sông thành một bản nhạc hỗn loạn của đất trời.
Quang Anh kéo chặt tấm áo choàng, tay giữ mái chèo, con thuyền gỗ nhỏ chao đảo dữ dội. Vốn định sang bờ bên đưa mẻ cá vừa bắt về cho mẹ già, nhưng giữa dòng lại thấy vật gì trôi lềnh bềnh.
Ban đầu tưởng khúc gỗ, nhưng khi sét lóe lên, bóng người ấy hiện rõ – một thân hình nam tử, áo xé rách, tóc rối ướt đẫm, mặt úp xuống nước, trôi xuôi theo dòng chảy xiết.
Không kịp nghĩ, Quang Anh quăng mái chèo, lao người xuống làn nước lạnh buốt. Dòng sông đêm như muốn nuốt chửng cả hai, sóng đánh tràn vào mắt, vào miệng.
Anh vòng tay qua lưng người kia, cố đạp mạnh chân hướng về thuyền. Đến khi đặt được cả hai lên khoang, Quang Anh mới nhận ra bàn tay kia lạnh như băng, hơi thở mỏng manh đến mức tưởng chừng sẽ tắt bất cứ lúc nào.
Anh nghiến răng, quấn tạm tấm áo choàng lên người lạ, chèo như điên vào bờ. Mưa tạt đên rát mặt, nhưng anh vẫn không dừng lại.
___________________
Ngôi nhà gỗ nhỏ bên bờ sông sáng đèn lập lòe. Quang Anh đặt người kia xuống giường tre, lấy chăn bông phủ kín, rồi nhóm bếp, đun một nồi nước gừng nóng hổi..
Ánh lửa hắt lên gương mặt ướt sũng kia – dù nhợt nhạt, vẫn lộ ra đường nét thanh tú, đôi mày cong nhẹ, môi mím mỏng.
Một thứ gì đó trong lòng Quang Anh khẽ rung lên, nhưng anh nhanh chóng gạt đi, tập trung xoa bóp hai bàn tay giá lạnh kia.
Một lúc lâu, mí mắt của người lạ khẽ run, rồi chậm rãi mở ra. Dưới ánh lửa, đôi đồng tử đen láy phản chiếu hình bóng Quang Anh – ánh nhìn vừa hoang mang, vừa cảnh giác.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Đây… là đâu?”//giọng khàn khàn+yếu ớt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là nhà tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm nay mưa lớn nếu tôi không phát hiện
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì cậu đã bị nước cuốn trôi đi rồi.
Quang Anh đáp ngắn gọn, tiếp tục đưa chén nước gừng về phía người kia...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Uống đi, cho ấm.
Cậu khẽ đón lấy, nhưng bàn tay run rẩy, suýt làm đổ, anh liền đưa tay ra đỡ, ngón tay chạm vào làn da lạnh buốt, bất giác cau mày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao ta… không nhớ gì cả…//cau mày//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tên ta… là gì?//thoáng hiện nét hoảng hốt//
Anh nhìn chằm chằm một lúc, cảm giác như người này không nói dối. Anh im lặng, chỉ đắp thêm chăn rồi đứng dậy nhóm thêm lửa.
_______________
Bên ngoài, tiếng mưa vẫn còn rơi ào ạt, nhưng trong căn nhà nhỏ, ngọn lửa bập bùng đã xua đi phần nào cái lạnh..
Ánh nhìn của em dần mềm lại, lặng lẽ dõi theo bóng lưng Quang Anh người vừa cứu mạng mình.
Có lẽ, đêm giông này sẽ là khởi đầu cho một tình yêu chớm nở mà chẳng ai ngờ tới.
___________________.
Hết Chương 1.
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
Hello
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
Hay hăm mí bòa.
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
Tui vào thẳng lun
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
Nhơ ủng hộ nhe nhớ like đánh giá đó
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
iuuuuuu mọi người nhiều 😘
Nhìn cái gì 🤨????
Nhìn cái gì 🤨????
Bye bye 👋👋👋
Hot

Comments

°¥kwon@#LâmNhãKỳ$🚫_&k9☠️

°¥kwon@#LâmNhãKỳ$🚫_&k9☠️

chéo đi

2025-08-13

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play