Chương 2

"Với lại anh đến đây để gặp vị hôn thê của anh". Anh nhìn cô cười cười nói.

- "Thì ra lạ vậy không ngờ anh cũng có vị hôn thê rồi, vậy thôi anh đi gặp cô ấy đi". Cô với giọng nói buồn bả quay lại bàn làm việc tiếp.

- "Vị hôn thê của anh ở đây rồi anh còn đi đâu gặp cô ấy nữa". Anh nhìn cô nói.

Nghe vậy cô ngẫn đầu lên với vẻ bất ngời hỏi lại anh:

- "Anh nói vậy là sao?"

- "Nha đầu ngốc nhà em, em chính là vị hôn thê của anh". Anh ôn nhu tiến lại xoa đầu cô.

Cô không ngờ Cố Tư Thần là vị hôn phu của cô. Thật ra sau khi bị Hạ Phàm phản bội cô đã thấy bản thân không buồn lắm chắc có lẽ cũng vì cô không có tình cảm sâu đậm với hắn. người mà cô luôn để trong lòng chỉ có một người là Cố Tư Thần. Nhưng hiện tại cô lại rất rối vì cô hiện tại còn có một đứa con, cô sợ cô không xứng với anh nữa.

Đang trong suy nghĩ thì anh lên tiếng kéo cô về thực tại:

- "An Lạc, anh yêu em, chúng ta kết hôn được chứ".

Cô nhìn anh với vẻ bất ngờ không ngờ là người cô yêu cũng cô, đã vậy còn là người sắp cùng cô kết hôn. Cô mừng trong lòng chưa được bao lâu lại buồn khi nghĩ đến đứa con gái của cô không biết liệu anh sẽ chấp nhận con bé ư?

- "Em xin lỗi có lẽ em không xứng với anh đâu, hiện tại em đã có một đứa nhỏ nữa, em không thể bỏ con bé để theo đuổi hạnh phúc của riêng mình được". Cô nói với giọng buồn bả, ánh mắt có chút đau thương.

- "Anh biết và anh cũng chấp nhận con bé làm con gái anh, anh sẽ cho hai mẹ con em cuộc sống hạnh phúc". Anh khẳng định với cô.

- "Tuy là anh chấp nhận con bé nhưng chưa chắc gì ba mẹ anh chấp nhận con bé, dù sao nó cũng chỉ là con riêng của em". Lòng cô vẫn lo lắng nói.

- "Anh và ba mẹ đã đến Nạp gia gặp con bé rồi, sau khi em về được một tuần mẹ em có gọi cho mẹ anh kể lại toàn bộ chuyện của em. Sau khi anh trở về thì họ đã cùng anh đến Nạp gia. Nhìn thấy con bé họ đã chấp nhận con bé rồi". Anh biết cô lo lắng chuyện gì nên đã nói hết với cô.

- "Thật sao?" Cô không tin vào tai mình nữa cô hỏi lại anh.

- "Phải, mẹ anh còn nói anh mau chống chinh phục em để đem về Cố gia làm dâu, và hiện tại bà ấy biết em chưa định sinh con nên hiện tại có con bé cũng tốt". Anh lại xoa đầu cô nói.

- "Em cảm ơn anh và ba mẹ đã chấp nhận con bé". Cô cảm động đứng dậy và ôm chầm lấy anh. Cô cứ ngỡ sẽ chẳng ai chấp nhận một người đã có con như cô cả.

- "Em không cần phải cảm ơn vì anh yêu em nên cho dù em ra sao anh cũng chấp nhận, dù em đã có con thì anh cũng chấp nhận đứa bé đó". Anh ôn nhu nói với cô.

Sau một lúc hai người ôm nhau anh lại nói:

- "Lạc Nhi, lát nữa tan làm anh sẽ đưa em đến gặp ba mẹ".

- "Uhm, A! Nhưng còn An An, em không thể bỏ con bé một mình ở nhà được". Cô đồng ý, nhưng lại nhớ tới con bé mà lên tiếng nói với anh.

- "Em yên tâm, ba mẹ anh đã đưa con bé về Cố gia rồi, em không phải lo". Anh biết cô sẽ nói vậy nên đã nói lại để cô yên lòng.

- "Vậy được rồi lát em sẽ về cùng anh". Nghe anh nói cô đã yên tâm hơn.

- "Được, vậy thôi anh về công ty đây tan tầm anh qua đón em".

- "Dạ".

Sau khi anh đi cô lấy điện thoại gọi cho mẹ cô rồi lại trở lại làm việc với bộ mặt lạnh lùng. Thư ký của cô gõ cửa vô thông báo:

Cốc...cốc...cốc

- "Vào đi". vẫn chất giọng lạnh lẽo đó.

- "Tổng Tài tối mai có một bữa tiệc do Hạ Tinh Xuyên tiểu thư của Hạ gia tổ chức bọn họ muốn mời ngài tham gia, không biết ý ngài thế nào".

- "Thông báo với bọn họ tôi sẽ tới". Cô lạnh lùng trả lời.

- "Dạ". Nói rồi thư ký rời đi.

Đến giờ tan tầm cô thu xếp rồi ra về vừa tới cổng cô đã thấy anh đứng đợi cô liền đi lại tới chỗ anh

- "Anh đợi em lâu chưa?". Giọng cô nhẹ nhàng hơn khi nói chuyện với anh.

- "không lâu mới thôi".

- "Vậy chúng ta đi thôi, à em muốn mua quà cho ba mẹ anh đưa em đến trung tâm thương mại nha".

- "Uhm, đi thôi".

Nói rồi cả hai đều đến trung tâm thương mại mua quà sau đó mới về Cố gia. Đến cổng cô nhìn xung quanh ngôi biệt thự nơi này lớn hơn nhà cô còn có cả vườn hoa hồng và hoa Lavender. Hoa Lavender là loài hoa mà cô thích nhất.

- "Em không ngờ nơi này còn có trồng hoa Lavender nữa đó em rất thích nơi này". Cô nói với anh.

- "Là mẹ anh trồng, vì bà ấy biết em thích hoa này nên trồng cho em". Anh nói rồi xoa đầu cô

- "Thật sao?". Cô nhìn anh với vẻ thích thú và hỏi lại.

- "Thật, chúng ta mau vào nhà thôi ba mẹ đang đợi". Anh nói rồi ôm eo cô bước vào nhà.

Vừa vào nhà anh và cô cùng lên tiếng chào:

- "Chúng con chào ba mẹ, chúng con mới về".

- "Uk" Hai ông bà Cố cùng đồng thanh trả lời.

Anh và cô tiến đến ghế ngồi thì An An nghe tiếng cô liền chạy ra chỗ cô:

- "A! Mẹ về rồi".

- "Con chào chú". Con bé chạy lại ôm cô rồi quay sang chào anh.

Hot

Comments

no tran

no tran

❤️❤️❤️❤️❤️Rất Tuyệt vời Hay Ý nghĩa Wa

2022-09-14

0

Sakurai Yuto

Sakurai Yuto

quá tuyệt

2021-05-05

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play