Doanh Doanh à ..... mình ....hức...mình....
May lúc ra khỏi khách sạn cô có với lấy điện thoại , đang đi cô lại gọi điện cho người bạn thân của mình .Vừa nói vừa khóc thành tiếng.
- Sao vậy Vũ Nhi ,cậu xảy ra chuyện gì sao ?
Điệp Doanh Doanh lo lắng hỏi .
- Mình ........ mình .....hức hu hu hu
Cô cứ thế nước mắt dàn dụa không nói đến thành lời.
- Cho mình cái địa chỉ mình đến với cậu liền
Điệp Doanh Doanh gấp gáp nói .
Khi Hạ Vũ Nhi nói địa chỉ ra , Điệp Doanh Doanh kêu tài xế đưa mình đến địa điểm mà Vũ Nhi bảo .
Chiếc xe của Doanh Doanh lái với tốc độ cao chỉ 5 phút đã đến điểm hẹn .Lúc này Điệp Doanh Doanh nhóc xuống xe ai nấy cũng chầm trồ nhìn nhan sắc của cô .
Hạ Vũ Nhi ngồi ghế ngoài quán nước mà mặt cứ trầm xuống , nước mắt vẫn không ngừng rơi .Điệp Doanh Doanh chạy nhào tới ôm Vũ Nhi vào lòng mình .
- Bảo bối cậu không sao rồi , rốt cuộc ai bắt nạt cậu vậy ? Nói mình biết để mình xử hắn được không ?
Điệp Doanh Doanh ôm Hạ Vũ Nhi vào lòng mà vỗ về cô . Điệp Doanh Doanh tức lắm ai lại có gan dám làm bạn thân Vũ Nhi của cô khóc chứ .
- Hu hu hu Doanh Doanh ơi ........hu hu ...
- Thôi mà nín đi đừng khóc nữa , nói đi là ai dấm bắt nạt cậu .
Doanh Doanh vỗ nhẹ vào lưng cô an ủi , dịu giọng nói .
Hạ Vũ Nhi kìm chế nước mắt của mình . Cô kể đầu đuôi sự việc cho Doanh Doanh nghe . Điệp Doanh Doanh nhìn cô mà muốn rơi cả nước mắt . Người bạn thân của Doanh Doanh này sao lại bị đối xử như vậy cơ chứ .
- Vậy cậu có biết gì hay nhìn rõ mặt tên đàn ông tối qua không ?
Doanh Doanh gặm hỏi.
Hạ Vũ Nhi thật thà lắc đầu . Hôm qua tại liều thuốc khá mạnh khiến cô mất ý thức sao ?
- Vậy giờ cậu tính ra sao ?
Doanh Doanh nắm lấy tay của Hạ Vũ Nhi , dịu giọng nói .
- Mình cũng không biết nữa !
Cô lắc đầu nói .
- Hay cậu sang nhà mình ở tạm nhé , nhà mình cũng chỉ có một mình mình .
Doanh Doanh nhanh chóng nói .
- Không mình không muốn làm phiền cậu Doanh Doanh ạ ! Mình đã nghĩ thông suốt rồi , mình sẽ sang Anh sống .
Hạ Vũ Nhi nhẹ lắc đầu , cô mím chặt môi , lấy hết dũng khí mà đáp lại .
- Vậy cậu có cần chu cấp gì không , mình không ngại lo cho cậu đâu .
Doanh Doanh lo lắng nói .
- Không cần nhiều , mình có một khoản tiền tích cóp cũng vừa đủ vé máy bay , và mua đồ dùng rồi. Chỉ cần cậu tìm cho mình một căn nhà là được ,......ừm...... còn tiền nhà mình sẽ đi làm kiếm tiền rồi trả cũng được .
Cô nói với giọng đầy ấp úng .
- Liệu có ổn không ? Mình cảm thấy lo cho cậu lắm Vũ Nhi .
Doanh Doanh dường như không an tâm lắm về việc này .
- Nhà mình cả tập đoàn lớn nhất nhì thành phố , mình có thể lo cho....
Doanh Doanh chưa kịp nói dứt lời thì Vũ Nhi xen vào .
- Không, Doanh Doanh mình không muốn sống nương tựa vào ai cả . Mình muốn tự lực cánh sinh .
Vũ Nhi nhìn Điệp Doanh Doanh bằng ánh mắt đầy lòng khả ái .
- Thôi được rồi cậu muốn làm gì thì làm ! Nhưng phải nhớ phải thường xuyên nhắn tin cho mình đó .
Doanh Doanh nói với giọng không cam lòng .
Nghe Hạ Vũ Nhi cố chấp không muốn ở lại thì cô cũng hết cách . Cô biết mà từ khi học cấp hai đã quen nhau và chơi rất thân nên cô biết tính cách của Vũ Nhi hơn ai hết . Nếu Vũ Nhi đã không muốn ở lại thì không nên ép buộc cô ấy không thì Vũ Nhi sẽ trở thành một người không dám giao tiếp với người khác mất .
- Được rồi, được rồi .
Vũ Nhi vui vẻ nói tuy trong thâm tâm cô vẫn còn đau nhói khổ sở dằn vặt bản thân.
Sau cuộc nói chuyện với Điệp Doanh Doanh , Hạ Vũ Nhi mang bộ mặt không một sắc biểu cảm đi về . May mà lúc chia tay Doanh Doanh, Doanh Doanh có mua cho cô một chiếc váy mới để thay chứ không cô cũng không dám bước tiếp về nhà .
Updated 209 Episodes
Comments