Xe dừng trước cổng một căn biệt thự xa hoa, từ trên chiếc xe, 3 chàng trai ung dung bước xuống, hàn khí tỏa đến bức người, anh ung dung đút tay vào túi quần tiến thẳng vào bên trong.
" Yo, ai đây, chẳng phải là Lưu thiếu gia, người được mệnh danh là tên ác ma của thế giới ngầm đây sao, 2 vị kia chắc là Mã Thiếu và Nghiêm Thiếu nhỉ "
Anh tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn ông ta, thoải mái cùng 2 người kia ngồi xuống ghế. Mã Gia Kỳ nghe được trong lời nói kia có chút giễu cợt, miệng cười tay rút súng bắn vào bả vai của ông ta làm ông ta không kịp trở tay.
" Con mẹ nó, Mã Gia Kỳ, mày là muốn chết "
" Aizowei, nhứt tai muốn chết, lỡ tay một chút mà làm gì căn, xin lỗi nha lão già "
" Mày "
" Đủ chưa! "
Âm giọng lạnh đến gai người vừa phát ra làm căn phòng bỗng chốc im lặng.
" Tống Huân, ông có phải là chê bản thân sống lâu quá phải không, cư nhiên dám cướp hàng từ tay tôi "
Ông ta vốn biết Lưu Diệu Văn là người không dễ chơi, cả gan cướp hàng từ tay hắn, đã vậy còn tới 3 lô liền, hắn không tức giận mới lạ. Sở dĩ ông có gan cho người đi cướp hàng là vì trong công ty hắn ông ta góp tới 40%, nhóc con này manh động, ông lập tức rút vốn vì thế ông không tin tên nhóc con vắt mũi chưa sạch này dám làm gì ông.
" Lưu Diệu Văn, tôi nói cho nhóc con như cậu biết, cổ phần trong công ty cậu tôi góp tới 40%, cậu dám làm gì tôi, tôi lập tức rút toàn bộ cổ phần"
Nghiêm Hạo Tường nghe ông ta nói xong cười lớn.
" Hahaha, cười chết tao, Tống Huân, ông là ngu thật hay giả bộ vậy, ông nghĩ chỉ với 40% của ông đủ phá công ty của thằng này hả"
" Nghiêm Hạo Tường! Mày cười đủ chưa, đủ rồi thì im lặng cho tao. "
Anh vừa nói xong Hạo Tường liền lập tức nghiêm túc, anh liếc nhìn lão già đang được người hầu băng bó kia, đánh mắt với Mã Gia Kỳ, cậu ta hiểu ý đưa súng dí sát tới đầu ông ta, đám người hầu sợ hãi tránh xa, anh bên này tay bắt chéo nhau, sát khí tỏa ra rõ rệt.
" Tống Huân, Lưu Diệu Văn tôi vốn là con người không bao giờ chấp nhận chịu thiệt, ông đã lấy lô vũ khí của tôi, ít ra cũng đổi lại cái gì chứ, chẳng hạn như cái mạng chó của ông chẳng hạn. "
Ông ta liếc thấy cây súng đang nằm yên vị trên đầu mình, mồ hôi nhễ nhại, sợ hãi lên tiếng.
" Ha... ha.... Diệu... Diệu Văn... có gì từ... từ từ nói "
" Tôi có thể cùng ông nói chuyện từ từ nhưng... là ở dưới địa ngục chứ không phải ở đây"
Anh vừa dứt câu thì phía trên lầu, một thân ảnh nhỏ nhắn, trắng trẻo từng bước đi xuống, vừa đi vừa dụi dụi mắt, trông rất khả ái a~
" Tống Huân, điện thoại tôi để trong phòng ông cất đâu rồi"
Cậu là Tống Á Hiên, con trai của Tống Huân nhưng cậu vốn không ưa ông ta, chính ông ta đã bỏ rơi mẹ con cậu suốt 18 năm, mẹ cậu vì đau buồn mà mất lúc cậu lên 16 tuổi, cậu một mình vừa học vừa làm việc suốt 1 năm trời. Sau đó ông ta từ đâu xuất hiện bảo muốn bù đắp, cậu vì nể ông ta, dù sao cũng là người sinh ra mình mà chấp nhận về Tống Gia.
Anh nhìn người con trai kia mà ngẩn người, nhếch miệng, trong đầu lóe lên một suy nghĩ.
" Tống Huân, kia là con trai ông? "
" Phải... phải, nó.. nó là con trai tôi "
Cậu nhìn toàn cảnh trước mắt, đôi mày nheo lại.
" Nè, các người là ai mà dô đây lộng hành vậy "
Anh nhìn cậu tỏ vẻ thích thú, nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói ôn nhu đến cả anh cũng chẳng nhận ra.
" Nhóc con, em nhiêu tuổi rồi "
Cậu nhìn anh cơ hồ muốn như muốn nuốt chửng người ta, lòng thầm cảm thán nhan sắc của ai kia, hảo soái a~ Cơ mà lạnh lùng quá, hù chết bổn bảo bảo rồi.
" Tôi... tôi 18, chi vậy, tính bắt tôi gán tội cho ông ta à, còn lâu nha, tội ai người nấy chịu, tôi không rảnh mà gánh đâu "
" Bé con, em thật thú vị nha "
Anh cười với cậu rồi tiến lại nói nhỏ vào tai Tống Huân:
" Lô vũ khí tôi có thể tặng ông, mạng chó của ông tôi sẽ giữ lại nhưng với điều kiện..."
Ông ta nghe được tha liền nhanh chóng trả lời:
" Điều kiện gì cũng có thể, chỉ cần tha mạng cho tôi là được "
" Đó là ông nói nha, nhóc con kia, sẽ thuộc về tôi, không ý kiến chứ hả? "
" Ha.. ha.. lời cậu nói tôi nào dám cãi chứ, tùy ý, tùy ý dẫn đi "
Anh cười hài lỏng liếc ý bảo Mã Gia Kỳ buôn súng xuống, bản thân tiến tới gần người con trai kia, đưa tay siết chặt eo nhỏ, giọng nói thủ thỉ bên tai, khí nóng tràn vào làm cậu đỏ mặt.
" Chào em! Bà Xã Đại Nhân "
Updated 177 Episodes
Comments
Bống xinhiu🌷
hic diêm vương sống hic hic há há há há
2025-01-25
0
Chil gơn at Khoái lạc tinh kầu
Còn ngoài đời thực thì…:))
2025-03-08
0
Tú Cầu Cẩm
Đã chết đâu mà, lộ j😁
2025-01-04
0