Cố lão gia thể hiện thái độ không thoải mái khi Cố Nhi với Tống Nhất Long hành động như thể đã quen biết nhau.
" Cố Nhi... con quen cậu ta sao ?"
Tống Nhất Long gỡ được tay của Cố Nhi đang bịt trên miệng mình, hắn nói :
" Cố lão gia, ông quên rồi sao ? Chẳng phải tôi nói sẽ cưới bằng được con gái ông sao hả ?"
Cố Nhi đứng thất thần, tin này làm cô sốc thực sự. Hắn ta có đang tỉnh táo không khi nói điều đó. Xoay người qua nhìn cha, Cố lão gia cũng chỉ biết cúi gằm mặt xuống. Vậy mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào ? Có phải là ...
" Cô thắc mắc lắm đúng không ?"
Câu nói đó như nắm trúng tin đen của Cố Nhi, Tống Nhất Long cảm thấy sự xuất hiện của hắn ở đây không còn cần thiết nữa. Hắn đứng dậy, trước khi rời đi còn nán lại gần Cố Nhi thì thầm :
" Xe đón cô vẫn luôn chờ ngoài kia nhé, Tống phu nhân..."
Nói xong, hắn vui vẻ hài lòng bước đi. Không khí căn phòng lại trở nên ngột ngạt. Cố lão gia và Cố phu nhân không dám nhìn thẳng mặt đứa con gái yêu quý duy nhất của họ. Đáng lẽ ra, hạnh phúc là phải do cô lựa chọn nhưng cha mẹ cô đã không để cô làm như vậy.
" Nói đi...Chuyện gì đang xảy ra vậy cha ?"
Tiếng nói như xé lòng người cha, hai hàng nước mắt đã lăn dài trên má, Cố Nhi nghẹn ngào, đúng là một tin bất ngờ...Cô thật sự sắp phải làm Tống phu nhân sao ? Trong khi cô mới chỉ hai mươi tuổi, cô vẫn chưa muốn lập gia đình, chưa muốn gánh bất cứ trọng trách nào lên vai bây giờ ép cô làm Tống phu nhân làm sao cô có thể làm nổi. Cuộc gặp gỡ giữa cô và Tống Nhất Long, thật sự cô không dám nghĩ đến, đây là điều mà tối qua hắn đã không ngần ngại mà cưỡng hiếp cô, làm điều cô cảm thấy tủi hổ...
Cố phu nhân bước lại gần con gái, bà nắm chặt lấy tay lau hàng nước mắt trên má cô rồi vỗ nhẹ.
" Con cũng đâu cần làm quá lên vậy ?Cậu ta cũng đâu đến nỗi nào ? Thậm chí con với cậu ta cũng hành động như vợ chồng rồi...Còn điều gì khiến con không hài lòng không ?"_ Cố lão gia lớn tiếng nói.
Cố Nhi nén lại dòng nước mắt, nghẹn ngào nhìn cha...
" Nhưng chuyện gì đã xảy ra ? Ba chưa bao giờ bắt con làm chuyện con không muốn , nhưng sao bây giờ...."
Cổ họng cô như nghẹn ứ lại không thể phát ra thêm tiếng nào. Đúng là từ trước đến giờ, cha mẹ cô chưa bao giờ phải để cô buồn hay phật ý. Mọi chuyện đều nhất nhất làm theo con gái thế nhưng chuyện gì đang xảy ra với cô đây ?
Cố phu nhân đưa Cố Nhi vào phòng, đóng cửa lại hẳn hoi, cài chặt khóa rồi mới nói nhỏ với cô.
"Thực ra, tập đoàn Cố Thị chúng ta gặp một chút vấn đề vài năm trước, vì không muốn bị mang tiếng nên cha con đã từng nhập khẩu đồ không phải do chúng ta làm ra nhưng gán mác rồi bán thu lợi nhuận cao ngất ngưởng..Cậu Tống Nhất Long đó, trong một lần gặp gỡ với cha con đã phát hiện ra nhưng cha con đã ngừng nhập ngay sau khi tập đoàn ổn định lại. Hắn ta không để ý gì cho đến khi tập đoàn của chúng ta đang bám sát Tống Thị trong mấy tháng nay nên..."
Cố Nhi nghe câu chuyện nhưng không thấm nổi nỗi buồn.
" Nên mọi người lấy con ra làm vật trao đổi sao ?"
Cô đưa tay nắm chặt lấy tay mẹ, ánh mắt như muôn van xin mẹ đừng đem cô ra làm vạt trao đổi nhưng Cố phu nhân nhìn con lòng nặng trĩu, lắc đầu...
" Lại công việc, vì công việc..."
Cố Nhi mất kiên nhẫn, cô hất tay mẹ mình ra rồi nằm xuống chiếc giường của mình. Mẹ cô cũng vì muốn cô yên tĩnh và suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện nên đã nói một câu rồi sẽ rời đi luôn :
" Con là Cố tiểu thư của Cố gia, từ bây giờ hay mãi mãi về sau đều như vậy. Đã là con cháu Cố gia phải biết hi sinh vì dòng dõi, vì sự hưng thịnh của Cố gia..."
Cạch...Cố phu nhân đã rời khỏi phòng. Cố Nhi lại không kìm được nước mắt rồi khóc. Chẳng lâu sau, Cố lão gia lại bước vào phòng cô.
" Cố Nhi, hôm nay con đã có chiếc túi con yêu thích rồi nhỉ ? Nó không phải cha mua, mà là do Tống Nhất Long kia mua...Ta thấy cậu ta đối tốt với con lắm."
Cố Nhi vẫn im lặng, cô không muốn nói chuyện với cha giống như mười năm về trước. Cha đã thất hứa với cô một lần, hứa sẽ đi du lịch cùng cô nhưng vì công việc cha đã không đến. Và lần này cũng vậy, vì công việc mà cha đã sẵn sàng gả con gái cho một kẻ không rõ tính tình ra sao, chỉ để lấp đi những điều xấu xa, tồi tệ mà cha đã làm.
" Nếu bây giờ con nói con không cần những thứ này nữa thì sao ?"
Cố Nhi lên tiếng khi Cố lão gia sắp rời phòng. Ông đứng lại, lòng đau quặn thắt.
" Nó không thể thay đổi được con gái à ?"
Cố Nhi đã ngồi hẳn dậy, khuôn mặt dính nước mắt tèm lem kia lại sắp nức nở rồi, cô nghiêm nghị nhìn cha :
" Vậy con không hề quan trọng sao ? Cha chỉ vì tham công tiếc việc mà làm điều xấu rồi người gánh lại hậu quả lại là con..."
Cố lão gia lại thở dài thườn thượt, ông định im lặng rời đi nhưng Cố Nhi lại khóc bật lên thành tiếng.
" Vì con là Cố tiểu thư. Sau này con sẽ hiểu vì sao cha làm thế."
Updated 87 Episodes
Comments