Xuyên Nhanh: Phương Thức Mở Mắt Của Ta Có Gì Đó Sai Sai
Ngói vàng sáng chóe, lấp lánh muốn mù mắt, giường cột chạm trổ. Cung điện nguy nga hoa lệ, bày biện nơi nơi tinh xảo, tùy tiện lấy ra một món đều là giá trị liên thành bảo vật. Minh châu điểm xuyết vì đèn, noãn liên ngọc chế tạo thành trường kỉ, hiếm có vân thiên cẩm làm rèm, mặt đất chất đầy lưu ly minh châu.
Cả tòa cung điện vô cũng xa xỉ, tỏa ra hơi thở xa hoa lãng phí. Mặc cho ai nhìn thấy đều phải đấm ngực dậm chân, thở dài một tiếng phí phạm của trời.
Trên trường kỉ, một thiếu nữ mặc hồng bào kinh diễm tuyệt luân. Trên hồng bào là những đồ án như hoa lại không phải hoa, tựa ngọn lửa lại không phải lửa sống động như thật. Màu đỏ mặc trên người của thiếu nữ không những không diễm tục mà thoát ra khí chất cao quý, thần thánh giường như nhìn lên cũng là một loại khinh nhờn.
Thiếu nữ khoảng mười năm mười sáu tuổi, gương mặt xinh đẹp như kiệt tác của thượng đế, mang chút trẻ con phì. Dưới hàng mi dài cong vút như búp bê, đôi mắt đang nhắm của thiếu nữ chợt mở.
Đôi mắt to tròn, trong trẻo, không lẫn chút tạp chất nào. Có lẽ do vừa mới tỉnh dậy nên đôi mắt mang chút mê mang mang chút hơi nước, kết hợp với khuôn mặt của thiếu nữ quả thật khiến ai nhìn cũng thương, trỗi dậy tình thương của phụ mẫu.
Phượng Bối chớp chớp mắt, duỗi tay, từ trong hư không mở ra cửa khẩu vòng xoáy nhỏ, bắt lấy một đoàn quang cầu trắng.
“A a a a a….cứu mạng!!!”
Phượng Bối nhìn đoàn cầu trắng trong tay, hỏi:
“Hệ thống?” Mặc dù là câu hỏi nhưng lại mang ngữ khí khẳng định.
Mặc dù không có mặt nhưng cũng có thể cảm nhận được đoàn quang cầu sợ hãi, nó run rẩy khóc nức nở:
“Đại đại đại nhân tha mạng, ta chỉ là trộm…à không, là mượn một chút xíu năng lượng. Chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý.” Như để tăng thêm độ tin cậy của lời nói, nó còn gật đầu thật mạnh.
“Hửm?? Ngươi là hệ thống tà ác?”
“Không, không phải, tiểu nhân là hệ thống chính nghĩa, hệ thống mang năng lượng tích cực, chuyên lấy giúp người làm niềm vui…” Nói tới đây giọng nó yếu dần, không đủ tự tin.
Phượng Bối: “Ta nghe nói tiểu thế giới có rất nhiều thứ thú vị, ngươi nói chút xem nó có những gì.”
“Mỗi tiểu thế giới lại có đặc điểm riêng. Mỹ thực a, mỹ nhân a, mỹ cảnh a…Ngài chưa từng tới tiểu thế giới hay sao?”
Phượng Bối tủi thân nói:
“Đám lão bất tử kia không cho ta đi tiểu thế giới. Nói cái gì mà ta sẽ chơi hư nó. Thiệt là ta không đáng tin cậy như vậy sao?”
Nếu đám người chủ thế giới nghe thấy câu hỏi của Phượng Bối nhất định sẽ tức giận cái chết khiếp. Cô không chơi hư thế giới thì cũng sẽ chơi hư bọn họ a.
Có điều hệ thống không biết chuyện này, nó nhìn thấy biểu tình ủy khuất đáng thương của Phượng Bối, lập tức quên đi sợ hãi, tình thương tràn lan, an ủi nói:
“Đừng buồn, Đừng buồn…”
Chợt nghĩ đến cái gì, Phượng Bối lấp lánh ánh mắt nhìn hệ thống khiến nó chợt thấy rợn sống lưng, nếu nó có lưng.
“Ngươi ở tiểu thế giới làm những gì?”
Hệ thống cảm thấy nó rất có khả năng bị tiêu hủy, nhưng lại không dám nói dối, dù sao cô có muôn vàn cách để nó nói ra sự thật nên chỉ có thể lo sợ trả lời:
“Tiểu nhân tuy là hệ thống phi pháp nhưng không làm chuyện xấu, chỉ giúp nguyện vọng giả thực hiện nguyện vọng đại giới là một phần lực lượng linh hồn, tiện thể xin chút năng lượng của thế giới, một chút xíu xìu xiu mà thôi…”
“Vậy sao ngươi lại ở đây?”
Vừa nghe Phượng Bối hỏi, hệ thống đau khổ nói:
“Anh anh anh, tiểu nhân gặp phải hệ thống khác, nó muốn cắn nuốt tiểu nhân, kí chủ trước thật sự quá ngu xuẩn, xém chút nữa hại chết tiểu nhân. Tiểu nhân may mắn chạy thoát nhưng không ngờ lại chạy đến nơi này.”
Phượng Bối vẻ mặt hướng tới: “Vậy hay là ta khế ước ngươi, cùng đi giải cứu thế giới. Thế nào??”
Hệ thống ngây người nói: “Thật??”
Phượng Bối gật gật đầu.
Hệ thống vui mừng quá đỗi, nếu nó có thân thể chắc chắn sẽ nhảy cẫng lên biểu hiện tâm tình, nhưng ngay sau đó cố gắng nhanh chóng giữ lại bình tĩnh.
“Nhưng mà tại sao đại nhân muốn khế ước tiểu nhân?” Cô là thần, tự xuyên qua tiểu thế giới được mà. Trên trời rớt xuống bánh có nhân thật khiến nó lo sợ.
“Ta vui.”
Hệ thống: …
Không còn gì để nói. Lý do hết sức thuyết phục.
Vốn dĩ Phượng Bối đã có ý định đi tiểu thế giới, hệ thống chỉ là nhân tiện. Hơn nữa, có thêm người cùng đi sẽ thú vị hơn, mặc dù hệ thống…nó cũng không tính là người.
Dẫn một tia thần thức vào hệ thống, Phượng Bối niệm một chuỗi từ phức tạp tạo thành khế ước.
[Ding! Kí kết thành công!
Năng lượng tràn đầy, tiến hành thăng cấp…
1%........14%....26%....57%.......89%......100%...
Ting! Cấp bậc trung cấp.
Năng lượng tràn đầy, tiến hành thăng cấp…
1%......20%.......36%.......64%......78%.......93%......100%...
Ting! Cấp bậc cao cấp.
Năng lượng tràn đầy, tiến hành thăng cấp…
1%.......24%........43%........65%......79%.......90%......100%...
Ting! Cấp bậc siêu cấp.
Thăng cấp thành công!]
“Oa oa oa, ta trở thành hệ thống siêu cấp?? Siêu cấp!!!!”
Phượng Bối bình tĩnh giải thích: “Cùng bổn thần khế ước, thăng cấp là bình thường. Nếu không phải ngươi không thể nhận thêm năng lượng được nữa thì ta đã cho ngươi tăng thêm vài cấp bậc.” Giọng điệu đầy tiếc nuối xen lẫn một chút ghét bỏ.
Hệ thống: …
Thôi khỏi. Thêm vài cấp thì nó sẽ không chịu nổi, nổ banh xác mất!!
Tâm tình của hệ thống lúc này có chút phức tạp, lúc trước nó chăm chỉ làm nhiệm vụ, xuyên qua nhiều thế giới như vậy mới thăng cấp lên trung cấp, còn kém chút nữa lên cao cấp thì vì bảo mệnh mà háo hết năng lượng. Hiện tại lại chỉ đơn giản như vậy thăng cấp vèo vèo, quan trọng còn ôm được căn đùi vàng to chắc chắn. Chắc chắn đây là khổ tận cam lai, quả nhiên trời không tuyệt đường thống!!
Phượng Bối: “Được rồi. Ngươi tên là gì?”
Hệ thống lập tức lấy lại tinh thần: “Tiểu nhân là hệ thống 688, xin vui mừng vì chủ nhân phục vụ.”
“688? Nghe chẳng hay chút nào để ta lấy tên mới cho ngươi.”
“688 nghe cũng khá hay… đi?”
Phượng Bối vẫn mải nói: “Vậy ta sẽ gọi ngươi là thống thống, tiểu thống, thống tử, viên viên, cầu cầu...cẩu cẩu?? Quyết định cẩu cẩu đi. Nghe vừa êm tai vừa ý nghĩa.”
Hệ thống: …
Không! Nó không thấy êm tai và ý nghĩa chút nào hết!!! Êm tai chỗ nào? Ý nghĩa chỗ nào??
Chưa kịp phản đối thì Phượng Bối đã tặng cho ánh mắt lấp lánh đầy thân thiện. Mặc dù ánh mắt đầy thân thiện nhưng không hiểu sao nó chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Hệ thống: …
Cô mạnh cô có quyền.
Hệ thống rất không có cốt khí đáp:“Vâng.”
“Vậy đi thôi.” Trái ngược với nỗi buồn của hệ thống, Phượng Bối cảm thấy vô cùng phấn khích, gấp không chờ nổi đi chơi, à không, đi giữ gìn hòa bình của thế giới.
Updated 80 Episodes
Comments
Kỳ
kkkk
2022-08-02
0
Ánh Nhi ✨✨✨
chị mà giữ hoà bình thế giới cái j chứ😑😑😑😑😑
2022-04-15
3
Ngoc Nguyen
.....
2022-04-01
1