Sau khi chữa thương ở biệt thự nhà Bonvolan, tôi về trở về nhà. Nói thật thì tôi chẳng biết đường xá gì ở đây cả vì tôi có phải là Bali Evonka nguyên tác đâu. Dinh thự nhà Bonvolan thật tráng lệ, cha mẹ của Yuue cũng chào đón tôi như một đứa con trong nhà vậy. Tuy ngồi trên xe ngựa có hơi xóc nhưng cảnh phố xạ lạ lẫm mà thú vị khiến tôi chìm đắm không biết là vui vẻ vì được trải nghiệm thế giới mới hay bâng khuâng vì ở thế giới hiện đại tôi đang thế nào, tôi có chán thế giới mà không có điện thoại tivi hay cả điện còn không có này hay không đây? Tôi sẽ trở về thế giới của mình như thế nào? Quan trọng hơn, cuộc sống sau này liệu có như tôi dự định khi tôi đã biết trước tương lai?.
Những gian hàng bán vải vóc thêu đủ màu sắc họa tiết; những sạp xếp đầy hoa quả; lại có hàng xếp đầy bình gốm xứ; chỗ lại bán đầy những hoa tươi. Đường phố nhộn nhịp, người nói người cười cho thấy Wo-oh quốc thái dân an như thế nào. Họ đều nói thứ ngôn ngữ tôi chưa từng học nhưng có thể hiểu, và xe cũng băng qua những cánh đồng hoa xanh vàng thơ mộng nữa.
" Tiểu thư Bali, tới nhà rồi ạ!" Người đánh xe nói với tôi đầy cung kính.
Tôi bước xuống xe, nhìn dinh thự to lộng lẫy chẳng khác gì dinh thự nhà Bonvolan, cảm giác có chút căng thẳng.
"Ha! Tiểu thư quyền quý không lo học tập bồi dưỡng, lại đi chơi đâu về đây?" Một cô gái mặc chiếc váy màu tím nhạt bước từ sau cây cột bước ra, tay cầm chiếc quạt lông vũ xanh phe phẩy. Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt giễu cợt, thái độ khinh khỉnh ra mặt.
Quạt xanh váy tím, tác giả miêu tả rất cụ thể và ghim cho nhân vật này đặc điểm đặc trưng chính là váy tím nên tôi vừa nhìn đã nhận ra đây là Vinda- chị gái của Bali. Tôi không hiểu và không nhớ, tại sao Vinda lại có thái độ chán ghét em gái ra mặt như thế, về sau lại còn rắp tâm hại em gái không khoan nhượng nữa, cảm giác không có chút tình cảm nào vậy.
Vinda lạnh lùng một câu:" Vào trong đi, cha đang chờ cô đấy."
Tôi nhanh chóng đi vào trong, khi đi tới chỗ Vinda, chị ta lại nói thêm :"Cái đồ vô tích sự như cô thì lát nữa sớm đồng ý với người ta đi, ăn bám bao lâu nay giờ cũng nên đi rồi."
Thật lạnh lẽo, đây có phải phản ánh một phần quan hệ giữa những người trong dinh thự này hay không. Tôi hy vọng là không phải như thế này.
Dinh thự này thật là to, mà khi nhập vào xác nhân vật này tôi lại chẳng được hưởng tí vẹo ký ức nào nên tôi không biết cha mình đang ở đâu. Thế là tôi cứ đi loanh quanh, mặc dù đây là nhà mình nhưng cảm giác rất kỳ quặc. Chợt tôi thấy một ông lão, theo nguyên tác thì người già nhất trong dinh thự nhà Evonka là lão quản gia Lum. Không biết đây có phải là quản gia hay không nhưng vẫn nên thử. Khi mà tôi gọi, ông ấy quay lại thật. Cứu tinh đây rồi, khi tôi hỏi cha đâu thì ông ấy liền dẫn tôi qua một dãy hành lang dài, rồi qua một con đường rải đầy đá xanh. Khuôn viên của dinh thự này chắc rộng lắm, mà đây chỉ mới là một phần của nó thôi. Có một hai người cắt lá tỉa hoa, họ thấy tôi chỉ chào cho có lệ rồi lại hì hụi cắt tỉa, chẳng giống như người hầu nhà Bonvolan thấy tôi liền trêu chọc mấy câu rất vui vẻ.
Đến trước một cái nhà tròn, quản gia Lum dừng lại cúi thấp người đưa tay hướng vào bên trong rất là câu nệ:" Thưa tiểu thư, gia chủ đang đợi người ở bên trong ạ."
Tôi có chút đắn đo, đoạn này trong tiểu thuyết sẽ như thế nào nhỉ? Nhưng dù sao tôi cũng phải đối mặt, vậy nên là hai cánh tay đẩy cửa mở ra và đi vào bên trong. Nơi này tạo cảm giác trang trọng nhưng cũng lạnh lẽo thật đấy, mùi gì đó thơm thơm thoang thoảng trong không khí. Có hai người đàn ông trung niên đã ngồi ở ghế từ lúc nào, tôi biết cái người đang nhìn tôi trừng trừng lén lút qua vai khách chính là gia chủ nhà Evonka- cha của Bali Evonka và cũng chính là cha của tôi. Đây là một người cha khắc nghiệt, bị ông ấy nhìn như chỉ cần người còn lại rời đi là ông ấy sẽ xé tôi ra vậy.
Một cách phổ thông nhất, tôi bỡ ngỡ lùi chân trái về phía sau nhún người một cái, môi mỉm cười :" Con chào cha, con chào..."
Cha tôi có vẻ bớt căng thẳng hơn, cụp mắt nói :" Đây là công tước Caxara, hôm nay đến đây cũng là có việc liên quan tới con. Nào lại đây!"
Tôi không nhớ có nhân vật này, chắc nhân vật này flop quá. Tôi lại cúi chào lại một lần nữa :"Thì ra là công tước Caxara, thứ lỗi cho sự thiếu hiểu biết này của con".
Công tước cười hề hề, hai cục mỡ trên mặt rung rinh. Tôi đoán ông ta rất giàu có, mà chỉ có những người giàu mới tìm đến hai gia tộc lớn này. Tuy hai gia tộc trên danh nghĩa không liên quan đến những vấn đề quốc gia nhưng thực chất mọi hoạt động của hai gia tộc Evonka và Bonvolan đều ít nhiều tác động và chi phối tới tình hình của thành phố nói riêng và Wo-oh nói chung. Há hai gia tộc này chẳng ngang bằng sức ảnh hưởng như những hầu tước thậm chí công tước hay sao. Tôi chẳng rảnh mà kể lại lịch sử gia tộc làm gì, chỉ biết sự nỗ lực cố gắng của đời trước đã làm cho nhà Evonka trở thành mồ gia tộc khởi nguồn từ một hộ nông dân nghèo đói không có đủ gạo mà ăn. Chính vì cái sự hiên ngang này mà trở thành cái gai trong mắt của biết bao người ( điển hình nhất là bà hoàng hậu), người đến đây ai mà không có tính toán riêng, theo tôi lợi thì ít mà hại thì nhiều. Nên công tước này không biết vì cái mục đích gì mà tới đây với vẻ mặt kia nữa.
Tôi ngồi vào ghế ngay cạnh cha, đối diện với công tước Caxara. Tôi không có ý body shaming ông ta nhưng thực sự cái vẻ của ông ta làm tôi có cảm giác khó chịu và nhức nhối vô cùng. Tự rót cho mình một chén trà, tôi bưng lên uống ực một cái trước ánh mắt trừng lên của cha tôi.
"Đúng là xinh đẹp và duyên dáng, tiểu thư Bali đây đúng là người con gái hợp với con trai tôi mà" Công tước Caxara xoa hai tay với nhau, trông ý tứ như coi tôi là một món hàng sắp mua được với giá hời. Cái bộ dáng đó là sao chứ? Nhưng mà, ý ông ta là tôi hợp với con trai ông ta?.
"Bali, công tước Caxara hôm nay tới đây là muốn hai nhà chúng ta có một cuộc giao ước tốt đẹp. Con hiểu nó là gì chứ?" Cha nhìn và hỏi tôi, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Aha, có thể tôi sẽ lấy con trai của công tước Caxara. Ồ không, tại sao tôi không nhớ ra Bali Evonka có cuộc hôn nhân được định sẵn nào đâu nhỉ? Và một người rất chu toàn toan tính mọi mặt như cha tôi sẽ không thể đồng ý nhanh với tốc độ một buổi sáng nói chuyện đâu. Mà cha tôi hiện giờ, sao còn có vẻ mặt mong chờ thế này?. Tôi lại nhớ câu nói của Vinda, lẽ nào cha thực sự muốn đẩy tôi ra khỏi nhà vì tôi quá vô dụng sao?. Không được, không! Tình tiết này đã khác nguyên tác rồi, nếu tôi đồng ý thì sẽ thành một câu chuyện khác tôi không lường được.
"Thưa cha và ngài công tước Caxara, con còn nhỏ và chưa làm lễ trưởng thành nữa nên là những việc như vậy con không muốn nghe và nghĩ về nó đâu ạ." Tôi khẳng khái nhìn về phía cha "Hơn hết là con còn chưa trả ơn nuôi nấng và nếu con đồng ý với hôn sự này thì sẽ trở thành trò cười cho cha con mất. Sẽ như thế nào khi người ta đồn rằng cha con đã để cho đứa con gái chưa trưởng thành của mình đi tới nhà chồng chứ". Cuối cùng tôi nhìn về công tước Caxara, tươi cười :"Và sẽ thế nào khi mà công tước Caxara phải chịu tiếng xấu và có những kẻ luôn sẵn sàng miệt thị khinh bỉ coi thường ngài khi con trai ngài đã lấy một người con gái còn chưa làm lễ trưởng thành ạ?"
Cha nhìn tôi, ánh mắt ngạc nhiên. Tôi lại nâng chén trà lên, đưa qua mũi ngửi rồi mới nhấp một ngụm. Trong đầu thầm nghĩ cái vẻ mặt của cha lúc này. Có phải do cha ngạc nhiên vì đứa con gái ngày thường nhu nhu nhược nhược gọi dạ bảo vâng nay lại tràn đầy nói ra những lời có sức phủ định như thế.
Updated 29 Episodes
Comments
Jake 😼
shaming
2022-05-20
0