Chương 2: Irene

Trên một chuyến bay từ London về thành phố B, tiếp viên hàng không bước tới một khoang ghế hạng thương gia

"Quý khách cần giúp đỡ gì không ạ?"

Một cô gái xinh đẹp, tao nhã, cử chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên bỏ chiếc kính đen trên mặt xuống: "Phiền cô lấy cho tôi một ly rượu vang.."

Cô tiếp viên bị vẻ đẹp cùng sự dịu dàng của cô gái này làm cho ngây ngất: "Quý khách vui lòng chờ một chút, chúng tôi sẽ mang ra ngay.."

Nói rồi cô tiếp viên bước vào trong mang ra một ly rượu vang: "Rượu vang của quý khách đây, chúc quý khách ngon miệng"

Cô gái điềm đạm trả lời rồi lại quay qua ngắm nhìn bầu trời bên ngoài khung cửa sổ: "Cảm ơn.."

Cô tiếp viên dường như mê mệt với khí chất của cô gái này. Lúc vào bên trong còn không quên tám chuyện với đồng nghiệp

"Cô gái đó có phải người nổi tiếng không, tớ cảm thấy cô ấy rất có khí chất a…"

"Tớ cảm thấy minh tinh cũng chưa chắc có được cái khí chất đó đâu…"

"Cô ấy thật xinh đẹp, thật là ngưỡng mộ.."

Chuyến bay từ London tới thành phố B cuối cùng cũng hạ cánh, một người phụ nữ tầm 30 tuổi đang đứng đợi ở cửa ra của sân bay. Thấy cô gái xinh đẹp khi nãy bước ra, cô vội vẫy tay: "Irene, bên này bên này.."

Cô gái tao nhã kia nghe tên mình thì bước tới, nghi ngờ hỏi: "Xin chào, chị là trợ lý của em hả…"

Người phụ nữ tầm 30 nhiệt tình cười nói: "Chào cô Irene, tôi là Kim Vân, quản lý mới của cô trong lúc cô ở thành phố B này. Đáng ra hôm nay sẽ để cho trợ lý mới của cô tới đón nhưng sợ trợ lý không đúng yêu cầu của cô nên đích thân tôi đã tới đón cô. Còn trợ lý thì tôi sẽ để cô tự tuyển vậy…"

Irene nghe Kim Vân nói thì gật đầu: "Em gọi chị là chị Vân được không? Chị cứ nói chuyện thoải mái với em đi, gọi em là Irene là được rồi. Còn chuyện công việc thì để ngày mai rồi bàn. Bây giờ chị chở em về nhà được không, em muốn về thăm gia đình trước.."

Đó giờ Kim Vân cứ nghĩ người thành công như Irene thường sẽ rất kiêu căng ngạo mạn không coi ai ra gì. Lúc Irene bước ra từ cửa ra sân bay, Kim Vân đã bị cái khí chất này áp đảo. Nhìn bề ngoài Irene trông có vẻ lạnh lùng, nghiêm túc nhưng lúc cô ấy vừa mở lời với cô, Kim Vân đã bị giọng nói nhẹ nhàng điềm đạm này làm cho mê mệt. Cô không ngờ người như Irene lại hiểu chuyện và hiền lành như vậy. Mọi áp lực của Kim Vân từ nãy giờ dường như tiêu tan hết, cô vui vẻ đáp: "Vậy chúng ta đi thôi.."

"Dạ"

***

Công ty giải trí Tinh Hoa là một trong những công ty đào tạo nghệ sĩ lớn nhất cả nước. Nghệ sĩ từ công ty này đều là những minh tinh hàng đầu. Lục Vũ Thành và Thẩm Hi Văn đều là những diễn viên hạng A của Tinh Hoa

Độ nổi tiếng của Lục Vũ Thành không ai là không biết. Mỗi lần Lục Vũ Thành từ ngoài công ty bước vào nhận không ít lời chào của hậu bối và những nhân viên trong công ty. Anh cũng lịch sự chào lại mọi người rồi bước thẳng vào phòng làm việc của quản lý và gõ cửa

"Vào đi"

Lục Vũ Thành được sự cho phép thì bước vào phòng: "Vũ Thành, cậu đến rồi.."

Lục Vũ Thành bước tới ngồi xuống ghế sofa giữa phòng: "Quản lý Nhất Nam cao quý của chúng ta, chiều nay tớ không có lịch làm việc, chúng ta qua chỗ Vũ Tranh đi"

Nhất Nam bị Vũ Thành chọc cười, ngại ngùng nói: "Cậu cứ chọc tớ hoài, cái chức quản lý cao quý này tớ không dám nhận đâu. Nhưng mà chiều nay tớ bận rồi, không qua Vũ Tranh với cậu được đâu. Cậu đi với Tiểu Mẫn đi"

Lục Vũ Thành cũng không ngạc nhiên khi Nhất Nam bận rộn như vậy. Nhất Nam phải làm quản lý cho một lúc 2 người là anh và Thẩm Hi Văn, chưa kể sắp tới cậu phải hướng dẫn cho quản lý tập sự…

"Hôm nay là ngày nghỉ của con bé đó, tớ đi một mình cũng được.. Cho tớ mượn xe của cậu đi"

Nói rồi Lục Vũ Thành lấy chìa khóa xe ở trên bàn rồi rời đi

Lục Vũ Thành lái xe của Nhất Nam đến một tiệm trà sữa nhỏ được trang trí với phong cách đáng yêu với tone màu hồng phấn. Anh mang khẩu trang, đội nón kín mít rồi mới bước xuống xe

Vũ Tranh đang tưới mấy cây hoa trước cửa quán thấy Lục Vũ Thành tới thì quay lại trông ngóng: "Vũ Thành, cậu tới rồi. Nhất Nam đâu?"

Lục Vũ Thành thừa dịp trêu chọc Vũ Tranh: "Đại minh tinh là tớ tới quán cậu không niềm nở tiếp đón mà đi tìm một quản lý làm gì vậy? Hay là hai cậu…"

Vũ Tranh ngượng ngùng: "Bọn tớ có gì đâu. Tớ chỉ là không thấy cậu ấy nên hỏi thôi mà.."

Lục Vũ Thành hả hê cười đáp: "Tớ đùa tí thôi.. Nhất Nam hôm nay bận rồi. Có mỗi tớ đến thăm cậu thôi"

Vũ Tranh bĩu môi: "Có chắc là đến thăm tớ không.. Hay là đến nghe ngóng tình hình"

Bảy năm nay, từ khi Tô Yên rời đi đến giờ, Lục Vũ Thành luôn giữ liên lạc với Vũ Tranh. Cậu nghĩ Tô Yên thân với Vũ Tranh nhất, thế nào cậu ấy cũng sẽ biết chút tin tức của Tô Yên. Thế nhưng đã bảy năm rồi, cậu vẫn không biết Tô Yên bây giờ ra sao

"Tớ chỉ muốn biết cô ấy sống có tốt không thôi.."

Thấy Lục Vũ Thành có vẻ buồn, Vũ Tranh không đành lòng liền nói: "Vũ Thành, thực ra.."

Lục Vũ Thành nghe Vũ Tranh ấp úng tưởng cô biết Tô Yên thế nào bèn hỏi: "Có chuyện gì.."

Vũ Tranh phân vân một hồi: "Thôi tớ nói thật với cậu vậy.. Thực ra lúc Tô Yên rời đi tớ vẫn có thể liên lạc với cậu ấy. Tô Yên không cho tớ nói với cậu. Nhưng mà khoảng một năm trở lại đây tớ bận nhiều việc quá nên không thường xuyên nói chuyện với cậu ấy. Tuần trước tớ gọi cậu ấy không được. Tớ cũng không biết bây giờ cậu ấy như thế nào nữa…"

Lục Vũ Thành nghe xong cũng chẳng có phản ứng gì, anh nói với Vũ Tranh một câu liền rời đi: "Cảm ơn cậu đã nói điều này với tớ. Đi đây"

Nhưng cậu không biết được,ở phía gốc cây bên kia đường, có một cô gái nhỏ đang dõi theo bóng dáng cậu rời đi. Thấy Lục Vũ Thành hoàn toàn rời đi rồi, cô gái nhỏ mới bước tới tiệm trà sữa của Vũ Tranh

"Vũ Tranh"

Vũ Tranh nhìn đang nhìn theo bóng Lục Vũ Thành thì bị tiếng gọi quen thuộc làm cho bất ngờ, cô quay người lại: "Tô Yên… Yên Yên, cậu về khi nào vậy.. Lúc nãy tớ và Lục Vũ Thành còn nói về cậu.. Sao cậu về mà không báo cho tớ biết để tớ đi đón cậu…"

Tô Yên vẫn điềm đạm như vậy, cô nhẹ nhàng đáp: "Tớ muốn làm mọi người bất ngờ.."

Vũ Tranh ngắm nghía Tô Yên từ đầu đến chân: "Nhưng mà cậu đẹp ra rất nhiều đó nha. Giờ nhìn cậu tràn đầy khí chất luôn đó. Bảo đảm mọi người nhìn vào sẽ tưởng cậu là minh tinh luôn cho coi.."

Tô Yên ngại ngùng: "Cậu đừng đùa nữa.."

Vũ Tranh vui vẻ nắm tay, dẫn Tô Yên vào trong tiệm của mình: "Vào trong rồi nói chuyện. Lâu ngày không gặp tớ có rất nhiều chuyện muốn nói đó…"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play