Chương 3

Tôi nhìn về hướng sư phụ rồi quỳ xuống.....

- Đệ... Đệ tử biết lỗi......

- Con đứng lên đi.... Bản thân con đã chịu đựng nhiều rồi..... Ta không trách con.... Đi về phòng tu luyện đi...

- Dạ...!! Sư phụ....

Tôi xoay người rời về phòng....

5 ngày sau..........

- Sư phụ.....

- Con định đi đâu sao...

- Um..... Con hứa với Cổ sư muội giả vờ làm ý trung nhân.... Nên.....

- Ừmm....... Con đi đi.... Cổ gia không phải bình thường... Cẩn thận đấy...

- Dạ....

Tôi vội đến chỗ hẹn.... Cổ Y Vân đứng thẹn thùng nhìn xung quanh chờ tôi một nữ tử đứng bên cảnh cửa Tông môn khiến ai cũng chú ý đến đôi chân thon dài với bộ y phục bó gọn phô diễn đường cong cơ thể... Ánh mắt long lanh đôi môi mọng nước khiến bao chàng trai thèm thuồng.... Tôi đến gần...

- Để muội chờ lâu rồi... Chúng ta đi thôi...

- Nhất Hàn huynh.... Ta còn tưởng... Huynh sẽ không đến....

- Ta đã hứa....ta tự khắc thực hiện lời hứa của mình...

Tôi vội bước đi....

- Huynh không mang ngựa sao..??

- Không sao..!! Ta có ngự kiếm....

- Ơ...!! Được....

Cổ Y Vân lên ngựa đi... Tôi cũng tung ngự kiếm mà phi hành theo.... Cả đoạn đường... Chẳng ai nói rằng gì...vẻ lạnh lùng bắt đầu từ lúc Cổ Y Vân biết tôi là bán Long...vì mẹ của muội ấy phải hi sinh trong trận chiến Long tộc tấn công vào 10 năm trước....Tôi cũng không biết tại sao muội ấy là nhờ mình... Nhưng có lẻ muội ấy cũng chỉ thân với ta và vài sư muội trong Tông môn mà thôi.....

Dương Thành....

Chúng tôi đi mất nữa ngày.... Cũng đến Dương Thành..... Kinh thành dưới chân núi Tông môn.....

Y Vân biết nhìn tôi rồi dừng ngựa....

- Huynh đói chưa...

Tôi nhìn Y Vân cũng không nói gì..

- Sao..?? Huynh không trả lời.....

- Không đói...

- Cổ gia cũng không xa lắm....ta sợ huynh đến đó lại không ăn được gì thôi...

- Đó là nhà của muội đấy...

Cổ Y Vân lắc đầu rồi thời dài... Bộ mặc chưa bao giờ lộ ra cho người khác thấy...

- Vì...... À... Không gì.... Chúng ta đi thôi....

- Muội là một thiên tài. Dựa vào thiên phú của muội. Ta nghĩ sẽ vương cao hơn hiện tại.... Có thể sẽ vượt luôn ta.... Nhưng mà....Thật sự gia tộc muội lại vùi lấp đi thiên phú như muội cho tên Triệu Kham đó sao..

Tôi nhìn về hướng Y Vân chờ đợi câu trả lời. Nhưng Y Vân không những không trả lời... Mà còn dục ngựa rời đi.....

- Chuyện của ta không cần huynh lo.... Ngược lại... Mong huynh làm tốt lời đã hứa... Làm lá chắn cho ta là được....

Y Vân như mong chờ gì đó... Nhưng rồi lại phô lên bộ mặt lãnh đạm mà không thèm nói thêm lời nào...Tôi ngớ người vì hành động đó của muội ấy.. Nhưng rồi cũng không để tâm mà cũng vội đi theo...

- Huynh dùng phi kiếm như thế... Khiến cho người khác phải chú ý đấy...

- Ờ... Um....

Tôi cất kiếm mà vội đi bộ...

- Nơi kinh thành đông đúc... Tốt hơn ta nên đi bộ... Vừa hưởng thụ được nhộn nhịp... Lại vừa có thể.... Hòa nhập với mọi người..

Giọng của tôi yếu dần yếu dần rồi tắt hẳn tiếng.... Một tên bán yêu khiến cho đệ tử Tông môn khinh thường mong lắm một lần như người bình thường mà bước đi... Sống một cuộc sống không suy nghĩ như bao người khác....

- À...!! Đi thôi... Để ta xuống ngựa đi cùng huynh....

Tôi nhìn Y Vân bước xuống ngựa mà dẫn đi... Một mùi hương thơm xọc thẳng vào mũi tôi khiến tôi biết nhìn tìm xung quanh...

- Woah...!! Bánh thơm quá.... Ơ... Khụ khụ... Ông chủ 1 cái bao nhiêu...

- 3 đồng.... 2 cái.... 1 cái 2 đồng...

- Bán gì kì vậy... Ông chủ...

- Ơ...!! Cổ tiểu thư..

- Không sao..!! Lấy tôi hai cái..

- Đây thưa công tử...

- Đa tạ..ngân lượng đây. .

- Dạ....

Tôi vô tình để rơi cái mũ trên đầu xuống lộ rõ 1 bên sừng rồng khiến cho mọi người sững sốt...

- Quái... Quái vật....!!

Mọi người hét toán lên kinh động cả một khu phố... Tôi hoảng hốt lấy bánh rồi lên phi kiếm mà vội đi.. Y Vân nhìn rồi vội lên phi kiếm đuổi theo...

- Nhất Hàn sư huynh......!! Cái miệng họa của ngươi đấy...

Tôi lên phi kiếm nhìn xuống mà ăn bánh ngon miệng. ... Y Vân nhìn lên thấy tôi liền thở dài...

- Ta còn tưởng huynh sẽ bị gì đó nhưng không ngờ.

- Ta sợ ông ta sợ ta nên đi thôi...

- Vậy được rồi... Huynh ở bên trên ta đi xuống dưới dẫn ngựa rồi đi cùng huynh

Tôi mĩm cười rồi phi kiếm đi về hướng Cổ gia

- Nhất Hàn sư huynh... Đã đến nơi rồi...

- Được....

Tôi vội tiếp đất mà để kiếm vào nhẫn không gian...(nại chỉ giới))

- Cổ sư muội... Chuyện này.... Liệu có ổn không...

- Không sao..

Tôi che mặt mà đi vào cùng vơi Y Vân sư muội. Một nam tử hắc bào bước gần một vị bạch y cô nương xinh đẹp khiến cho người khác cũng phải tò mò....

- Y Vân tiểu thư người đã về... Gia chủ đã đợi người lâu rồi ạ... Vị này là.

- Là ý trung nhân của ta....

- Ơ...!! Vâng...

Bọn họ nhìn về hướng tôi rồi cũng cuối người cung kính... Có lẻ vì tu vi của tôi...Ở cái tuổi của tôi... Đạt tới cảnh giới đâu sư đã được cho là thiên tai rồi... Nhưng tôi lại là Đại Đấu sư 5 tinh..... Lại càng là Thiên tài trong thiên tài hơn... Cổ sư muội đưa tôi đến đại điện rất nhiều người tự hợp... Tôi bước vào cùng Cổ sư muội khiến cho ai cũng chú ý đến một nam nhân hắc bào có tu vi nhìn không thấu như vậy...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play