Chương 3 . Lâu Đài.

...----------------...

_ Hồng có thể đi đâu được chứ, thể lực của em ấy rất yếu, với lại đây là một khu rừng nữa. !

Mai hỏi tất cả mọi người với cái giọng rung rung như sắp khóc đến nơi.

_ Trong tình hình này chúng ta phải bình tĩnh, rồi nghĩ cách tìm hồng mới là điều quang trọng nhất.!

Tôi lên tiếng chấn an tụi nó, rồi nghĩ.

" Đây là một khu rừng già bốn phía điều là cây, đặc biệt hơn nữa là những thân cây có một lớp gì đó giống pha le nhưng cũng không chắc lỡ đâu nó là kim cương hay thủy tinh thì sao , Tôi chả giám khẳng định gì ở đây cả ."

_ Này Hậu, những thứ trên thân cây có phải là kim cương không vậy nhìn chúng cũng khá giống thủy tinh nữa..?

Tôi đáp phúc với vẽ mặt khá ngu.

_ Tao chả biết cái khỉ gì hết.

_ MẸ BÀ TỤI BÂY , ở đây mà đón già đón non , Đi tìm con hồng không lo , nó mà gặp chuyện ở đó mà khóc.!

Tôi và phúc nghe khang chửi xong cũng tỉnh táo lại, nhưng còn mai đã đứng thẩn thờ như một kẻ mất trí

+ Hai Tiếng Chát vang lên.

_ CON HỒNG THÌ MẤT TÍCH, MÀY Ở ĐÂY THẨN THỜ RỒI TÌM ĐƯỢC NÓ HẢ ,.?

Tôi không tin vào mắt mình , thằng Khang đánh mai hai cái rõ đau.

_ Cảm ơn mày khang , Tao tỉnh táo rồi.

Mai lớn tiếng đáp lời khang rồi cô nghĩ :

" Mình phải bình tĩnh mới có thể tìm được em ấy, mình cũng sẽ không cho ai làm tổn thương em ấy nữa cố lên nào.

Đỗ Thị Ngọc Mai mày sẽ làm được, mày sẽ tìm được người mày đang thương không được bỏ cuộc, còn chưa thổ lộ mà , không bao giờ được từ bỏ."

_ Đi thôi , chúng ta phải tìm được đường ra khỏi đây mới có hi vọng tìm được hồng nhanh nhất có thể.

Phúc lên tiếng rồi nhìn về phía mọi người rồi thầm thang.

Cậu cảm thấy mình có lỗi vì cậu mà mọi người thành như này, Hồng còn mất tích nữa, nếu cậu không tấy mấy tay chân thì sẽ chẳng có Việt gì rồi.

_ ĐI THÔI.

Tôi lên tiếng nói dục tụi nó mâu đi.

Cả 4 chúng tôi bắc đầu đi tìm đường ra , khu rừng này rất kì lạ mọi thứ sung quanh giống như được làm từ những thứ trong suốt thêm màu vào vậy.

Khi tôi mới tỉnh lại cũng đã thấy thứ gì đó nói người thì cũng chẳng phải vì có ai mà cao muốn bằng một cái cây cơ chứ , nó là một thực thể gì đó rất cao vì trời khá tối nên tôi cũng không nhìn rõ được chỉ biết nó không phải con người mà là một thực thể tà ác nào đó.

_ Ê ở đằng trước có căn nhà kìa tụi bây ơi.

Trước mắt tất cả chúng tôi là một căn nhà nói nhà thì quá nhỏ , phải là 1 tòa lâu đài mới đúng.

_ Cái này mà nhà à phúc , một cung điện thì có chứ nhà cái gì.!

Mai lên tiếng trả lời Phúc , với cái giọng có chúc khinh thường.

_ THÔI ! Đừng có mà đứng đấy bắc lỗi nữa coi..

Khang lên tiếng có chúc cọc cắt lời mai rồi cậu cũng nghĩ.

" Mệt chết đi được , dụ này phiền phức thật, chỗ quái quỷ này nữa chả biết chỗ nào , Mình nhớ bé yêu nhà mình quá đi mất, không biết chừng nào mới được về với bé nữa , Anh nhớ em quá Dao ơi Lỡ như mình không về được không biết em ấy sẽ như nào nữa

' Anh mãi yêu em ' . "

 

...----------------...

" Cái thứ người ta gọi tình yêu là gì?

Tình yêu đến từ 2 phía hay chỉ 1 phía.?

Có người yêu đến điên dại , còn có người mất cả lý trí, như vậy mới được gọi là tình yêu hay sao ?

Con người ai cũng có cuộc sống của họ ,Riêng tư hay xã hội cũng cần sự bao dung và thấu hiểu. "

 

...----------------...

_ Này khang dạo này mày diệu dàng quá Tao chả nhận ra luôn ấy. !

Phúc lên tiếng nói có chúc thắc mắt.!

_ Nói nhảm ít thôi , tìm đường ra khỏi đây đi , Tao muốn về với nóc nhà của tao.

Khang lên tiếng trả lời Phúc còn có chúc cọc:

_ Ê ...Ê nhìn kìa cửa đang mở thì phải. !!

Mai lên tiếng kêu hai người kia nhìn về phía cánh cổng , nó đang mở ra

Cánh cổng cao hơn cả một cái cây to đang từ từ mở ra, khiến cậu nghĩ đến một viễn cảnh chẳng lành, một tòa lâu đài giữa rừng đã thấy bất khả thi rồi mà còn tự mở cổng thế này, thì chỉ những thứ kì quái và quỹ dị thôi.

_ Này mọi người cẩn thận đi , Tao nghĩ nó. . . . .

Cậu lên tiếng định nói với mọi người những thứ cậu đang nghĩ, nhưng một giọng nói khác đã cắt ngang lời cậu

_ Xin Chào , Tôi là Thuỳ mời mọi người vào trong uống trà

Giọng nói của cô gái ấy mềm mại Ngọt ngào đến mê hồn , vẽ ngoài cũng cực kỳ hấp dẫn, nụ cười khiến ai nhìn thấy cũng phải gục ngã, đôi mắt của cô gái ấy giống như có một lực mê hoặc nào vậy khiến tôi khi nhìn thấy phải nghe lời vô điều kiện.

_ Được. !

_ Chúng tôi sẽ vào uống trà.

_ Trà ngon , người lại đẹp.

_ "Này bọn mày bị gì vậy hả.?

Chúng ta cần phải ra khỏi đây và còn phải tìm được con hồng đang mất tích nữa đấy."

Khang lên tiếng nói to, nhưng ba người kia giống như bị mất trí mà từ từ bước vào trong tòa lâu đài kia.

_ CÁI CHÓ MÁ , BỌN MÀY BỊ CÁI ĐÉO GÌ VẬY.

Khang vừa chửi vừa chạy về phía họ nhưng chưa kịp làm gì thì bị cô gái vừa suất hiện kia chặn lại.

_ Vẫn còn một người tỉnh táo này, Cậu không được vào đâu.

Giọng nói lành lạnh khiến khang bất giác lạnh cả sống lưng .

Cậu bèn hỏi cô ta.

_ Cô Là ai ? Và tại sao lại làm vậy với bạn của tôi .

_ Tại Sao ?.

Sao cậu phải hỏi như vậy, nếu cậu muốn biết câu trả lời, thì tự mình tìm đi chứ nhỉ .?

Ha..Ha...Ha...

Cô ta trả lời với giọng thách thức , nói xong còn cười như đang chế diễu cậu ta.

_ CÁI C ...h..ó......

Cậu đang định chửi cô ta , nhưng lời chưa ra khỏi miệng đầu cậu đã đau như búa bổ, ở sao lưng cậu là một người đàn ông, tay cầm một thanh sắt đập thẳng vào đầu cậu , khiến cậu bất tỉnh, Cậu chỉ nghe lóng thón vào chữ.

_ Mẹ Nó, sao không làm nó bất tỉnh nhanh chúc , Chúng ta còn phải làm nhiều việt lắm đấy.

"Bọn họ định làm gì mình và mọi người vậy chứ".

Nghĩ xong cậu cũng mất ý thức và không biết gì nữa .

...----------------...

Hẹn ở ;-; Chương 4 gặp lại. :()

Hot

Comments

SuShii

SuShii

chuẩn bị cho mỗi đứa hai cái tát nữa thôi😶

2023-07-20

0

SuShii

SuShii

Gòi có chắc là người không v?😥

2023-07-20

0

SuShii

SuShii

Ông nụi ác ghê, oánh con gái người ta như vậy đó.😶

2023-07-20

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play