Tè..tè..tè...
Điện thoại cô rung báo hiệu cuộc gọi. Là chị cô. Tuy ở xa nhưng chị cô vẫn thường điện thoại hỏi thăm tình hình trong nhà.
- Gì vậy chị?
- Mẹ đâu rồi?
- Mẹ đang nằm xem tivi mà mệt nên ngủ rồi
- Mẹ không khoẻ hả?
- Thì thời tiết thay đổi\, mẹ già nên lâu lâu mệt
- Uh. Nào rảnh lên đây chơi\, tao dẫn đi ăn với mua đồ
- Thôi em lười quá
- Mầy tối ngày cứ ru rú trong nhà
- Kệ em đi! À mà chắc tuần tới em đi khám bệnh á\, bao tử lại có vấn đề\, chán gì đâu.
- Ừ\, nào lên nói tao biết
- Ừ\, vậy thôi nha!
Làm văn phòng, ăn uống thất thường nên lâu lâu cái bụng của cô đình công. Vì vậy, cô vẫn thường đi bệnh viện để kiểm tra lại. Cô định tuần tới sẽ lên thành phố khám sẵn ghé thăm hai chị mình.
*** Tại bệnh viện***
Cầm kết quả cùng một đống thuốc trên tay, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, Dạ dày của cô bị viêm nhẹ, cần nghỉ ngơi, ăn uống hợp lý là sẽ ổn. Sau khi có kết quả, cô điện thoại thông báo cho mẹ sau đó sẽ đến thăm mấy chị.
...
- Kết quả khám sao?
- Bác sĩ nói viêm\, nên ăn uống đúng giờ\, nghỉ ngơi hợp lý
- Uh\, mầy vô phòng nghỉ ngơi tí rồi xuống ăn cơm. Tối nay mình đi chơi
- Ờ!
***Tại siêu thị lớn nọ***
- EEEEEE..ÊÊ\, MẤY ĐỨA NÀY ĐI TỪ TỪ THÔI!
Cô đang xì khói chạy rượt đuổi theo hai đứa nhóc, con của mấy chị cô.
Khi đã đuổi kịp, nắm chặt tay tụi nó, cô uốn éo, gõ gõ trấn an cái lưng của mình "Ôi! cái lưng của tôi, nay tới
mầy đình công nữa hả? tao mới hơn 30 thôi mà"
...
- Ủa? Cô phải là người hôm trước ở quán cà phê không?
"Cái giọng này thấy hơi quen quen.." Ngước lên nhìn "U là trời! Cái thằng cha vô duyên làm mình bị quê ở quán cà phê bữa trước"
Tuy đã nhận ra "người quen" nhưng cô giả vờ:
- Ủa? Anh là ai vậy? Tôi không có quen! Chắc anh nhầm người rồi.
- Chắc vậy quá\, xin lỗi cô nha!
- Ờ\, ờ không có gì...
"Hehe.. Thoát nạn"
- Có chuyện gì vậy? Bộ hai người quen à? - Chị cô đi tới hỏi
- À\, tôi nhận nhầm người quen dưới thị trấn á mà -Anh ta nhanh miệng đáp
- Ủa? Con nhỏ này cũng từ dưới lên mà\, coi chừng đúng người rồi á - Chị cô cười tủm tỉm
- Vậy hả? vậy là đúng người rồi\, sao cô giả bộ không quen vậy?- Anh ta nhíu mày.
- Ủa? Vậy hả? Ai biết.. thì tại có quen đâu - "Ôi trời đất ơi\, nó quê gì đâu á" - Gương mặt cô nhăn nhó trông
rất khổ sở
- Này là em chị! Hai đứa là bạn học hay sao? - Bà chị cô bả rảnh rổi bắt chuyện trong khi cô không cần bả phải làm thế.
- Đâu có\, hai đứa đi cà phê vô tình gặp thôi hà chị- Ông này mắc gì kêu chị không biết
- Này\, chị gì mà chị\, dám chừng anh lớn tuổi hơn chị tôi á- Cái mỏ hỗn của cô tự nhiên ngứa ngang.
- Ủa? Mấy chị bao nhiêu tuổi? - Anh ta quay sang hỏi mấy chị cô
- Chị sinh năm 87\, con kia sinh năm 89\, còn con nhỏ này sinh năm 92- Chị cô chỉ tay vào cô nói
- Vậy em kêu chị đúng rôi\, em 88- Anh ta nói xong\, nở một cười nham nhở làm cô khó chịu vô cùng.
- Nhân dịp gặp ở đây\, coi như có duyên\, em mời mọi người đi uống nước nha - Anh ta vui vẻ nói
Cô chưa kịp từ chối thì chị cô đã đáp:
- Ừ\, vậy vô quán đằng kia uống luôn đi
"Cái gì vậy tời?" Cô thầm cảm thán nhưng rồi vẫn phải lết theo mọi người vào quán.
Trong quán nước, mấy chị cô rất hào hứng và nói chuyện sôi nổi với anh chàng còn cô thì mặt đơ đơ kiểu không quan tâm, nhưng lâu lâu vẫn phải bo cho nụ cười từ thiện nếu không khi về sẽ không yên với mấy chị cô.
*** Tại nhà chị cô***
- Ê\, tao thấy thằng đó được á!
- Thôi đi\, em chả biết ông nội đó là ai. Em thấy vô duyên thấy bà!
- Không biết thì tìm hiểu từ từ rồi biết! Mày tối ngày chê người ta\, làm như mình còn trẻ\, đẹp lắm vậy
- Kệ em đi!
Cô bực mình bỏ vào phòng rồi nằm trằn trọc mãi "Thằng cha này sao chướng khí quá, mà cứ gặp hoài. Hy vọng không gặp lần nào nữa."
Updated 20 Episodes
Comments
My Trà
/Facepalm//Facepalm//Facepalm/
2024-07-15
0