Đi học được vài tuần Tô Hạ An cũng đã quen được kha khá bạn bè trong lớp. Cô và Trì Minh Nguyệt chỉ mới quen không được bao lâu mà đã thân thiết như bạn bè lâu năm, người nói người nghe, người nghe người nói.
Trì Minh Nguyệt hỏi cô chuyển trường thế xa bạn bè cô có buồn không, Tô Hạ An chỉ biết cười nhạt. Trường cũ của cô là một ngôi trường danh tiếng dành cho học sinh giỏi và giàu, trường rất rộng dạy từ cấp 1 đến cấp 3, học sinh ở đây sống dựa vào thành tích.
Lớp cũ cô học mọi người ở đấy chỉ biết học và học, làm gì có thời gian ngồi tán gẫu với nhau, nếu có thì cũng là những cô cậu nhà giàu vào đây nhờ tiền đút lót, suốt ngày ngồi tụ tập kiếm chuyện nói xấu người này người kia, thật không thể hòa nhập.
Sống trong môi trường ấy ngần ấy năm khiến Tô Hạ An luôn sống hướng nội, khép kín, không chơi thân với ai, nhưng dù là thế nếu ai dám thử đụng vào cô thử xem, cô không ngại chuyện đụng chạm đâu.
Tô Hạ An kể cho bạn cùng bàn nghe lại sự tích cô từng một chọi ba với ba cô gái trong lớp, nguyên do là do cô ả dám nói xấu cô, đã thế còn nói lớn để cô nghe được, thế là cô không ngại solo cùng bọn họ, kết quả là Tô Hạ An thắng, kể từ đó về sau trong lớp không ai dám nói gì về cô.
" Cậu siêu thật đấy ! Thế sau này tớ không sợ bị ai ăn hiếp tớ nữa rồi !!! "
" Ai dám ăn hiếp cậu... người đó cũng gan to lắm đó " - Tô Hạ An giở giọng trêu chọc Trì Minh Nguyệt
" Cậu.. "
Biết mình không nói lại cái miệng của Tô Hạ An, Trì Minh Nguyệt giở trò giả bộ giận dỗi.
Chiều hôm nay có 2 tiết thể dục liên tiếp, dưới cái nóng 3 giờ chiều, học sinh nào cũng cất giọng than vãn.
Do là cùng một giáo viên dạy nên hai lớp 11A1 và 11A2 được lại học cùng.
Sau khi xếp hàng ngay ngắn, kiểm tra sỉ số của hai lớp, thầy thể dục bắt đầu hướng dẫn tập bài khởi động chung.
Trì Minh Nguyệt nhỏ giọng : " Hạ An, hôm nay có nam thần đi học kìa "
Tô Hạ An ngước mắt tìm : " Ai ? Có thấy ai đâu ? "
Trì Minh Nguyệt : " Tí chỉ cho "
Chẳng biết nam thần mà bạn cùng bàn nhắc tới là ai, Tô Hạ An vẫn cố chấp nhòm ngó xung quanh, nhưng học sinh hai lớp khá đông nên cô cũng không tìm thấy.
Khởi động xong, hai lớp đứng nghe thầy phổ biển nội dung bài tập nhảy xà cao, sau đấy bắt đầu chia nhau ra luyện tập.
Hết tiết 1, thầy cho học sinh chạy bền 2 vòng sân thể dục, đợi đến tiết 2 thì cho học sinh hoạt động tự do.
Mấy bạn nam bắt đầu tụ tập chơi đánh bóng, còn mấy bạn nữ thì ngồi vây quanh lại tán gẫu.
Trì Minh Nguyệt : " Nhìn phía bên kia kìa, thấy bạn nam đẹp nhất trong top đó không ? "
Cô bạn đá đá mắt ra hiệu cho Tô Hạ An nhìn về đám nam sinh đang chơi bóng rổ ở trong sân.
Tô Hạ An ngó nhìn, gật đầu. Trong những bạn nam chơi bóng có một người với visual nổi bật, cậu ta cao khoảng 1m75, Tô Hạ An cảm thấy cậu ta rất quen thuộc mà không biết đã thấy ở đâu.
Trì Minh Nguyệt : " Nam thần của trường đấy ! Mạnh Hoài, đẹp trai, học giỏi, nhà giàu... combo đủ bộ "
Tô Hạ An : " Sao hôm rày học thể dục mình đâu thấy cậu ta đâu ? "
Trì Minh Nguyệt : " Người ta là con cưng của thầy cô mà, mấy tiết phụ này muốn học thì học không thì thôi, đâu ai thèm để ý hay ý kiến "
Gật đầu ngầm hiểu, ngồi ở phía trên khán đài Tô Hạ An nhìn về chàng thiếu niên kia, vẫn là cảm giác thật quen thuộc.
Trong lúc đang ngẩn ngơ suy nghĩ, bỗng một cơn gió mạnh thổi gần đến bên Tô Hạ An, lúc cô ngẩng đầu lên thì thấy một trái bóng đang đến gần mặt mình, chưa kịp phản ứng thì một bóng người lướt qua đỡ lấy trái bóng dội ngược ra.
Ngước mắt lên nhìn, là người thiếu niên ấy, khoảng cách giữa cả hai thật gần, Tô Hạ An có thể cảm nhận hơi thở nam tính từ chàng trai.
Nhưng nhanh chóng cô cũng vội né đi, Mạnh Hoài vẫn cứ một biểu cảm trên khuôn mặt, lạnh lùng bước đi.
Phía dưới khán đài có tiếng nói vọng lên : " Thật bất cẩn quá ! Xin lỗi nha ! "
Đợi đến khi người nam ấy đi khỏi Tô Hạ An mới có thể hoàn hồn, nhịp tim lúc bấy giờ vẫn đập nhanh hoãn loạn.
Trì Minh Nguyệt hốt hoảng xoay người Tô Hạ An xem cô có bị sao không, tình huống bất ngờ khiến cả hai không thể lường trước mà né tránh.
Gần hết tiết thể dục, Tô Hạ An rủ Trì Minh Nguyệt về lớp, lúc xuống khán đài thì đám người kia cũng không còn chơi bóng nữa. Người nam kia đang ngồi nghỉ ngơi, kế bên là một cô gái đang ngồi lau mồ hôi cho cậu ta.
Trì Minh Nguyệt : " Nhìn cũng đẹp đôi ha ! Cậu đoán xem được bao lâu ? "
Cô bạn nhỏ giọng hỏi Hạ An
Tô Hạ An : " Là sao ? "
Không hiểu câu hỏi của Trì Minh Nguyệt, một dấu chấm hỏi lớn hiện lên trong đầu Tô Hạ An.
Trì Minh Nguyệt : " Mạnh Hoài là một bad boy chính hiệu đó, thay bồ như thay áo, quen chơi chơi vài ba tháng rồi chia tay. Nhưng cậu ta là hàng hiếm đó, đó giờ cậu có thấy bad boy nào mà lại học giỏi chưa ? "
Tô Hạ An : " Đúng là hiếm thật ! Cô gái đó là Sở Tranh lớp phó lớp mình đúng không ? "
Trì Minh Nguyệt : " Ừ "
Bỏ qua chủ đề này, hai người tìm chủ đề khác để nói, vừa cười vừa nói đi tới lớp lúc nào không hay.
....
Updated 61 Episodes
Comments