Chương 2: Tìm người thay thế

"Con đã nói rồi, con không gả!" Hướng Thanh Lan liên tục chất vấn mẹ mình: "Mẹ luôn miệng nói yêu thương con, nhưng mẹ lại muốn hủy hoại hạnh phúc của con. Mẹ nói đi, mẹ rốt cuộc có phải mẹ ruột của con không vậy?" Xem ra Hướng Thanh Lan này thật sự rất bất mãn khi mẹ cứ ép cô ta gả cho tên đàn ông kia.

Hướng phu nhân nước mắt lã chã rơi xuống không ngừng, cả người của bà ngã khuỵu xuống dưới đất, khuôn mặt đau đớn tột độ: "Thanh Lan, mẹ biết như vậy là bất công với con, nhưng xin con, hãy vì gia đình của mình mà chịu khổ một thời gian đi. Sau khi công ty ổn định lại rồi, mẹ chắc chắn sẽ bù đắp hết tất cả cho con mà. Khi đó co muốn gì mẹ cũng đều đồng ý, chỉ xin con giúp mẹ một lần này thôi." Hướng phu nhân thành khẩn cầu xin con gái mình, bà cũng không thể nào ép nó gả cho người ta được. Bà muốn Thanh Lan cam tâm tình nguyện gả vào nhà họ Sở, chỉ có như vậy sau này con gái bà mới được hạnh phúc.

Bà tin rằng nhà họ Sở sẽ không bạc đãi Thanh Lan đâu!

Cho dù hết lời cầu xin là vậy, thế nhưng Hướng Thanh Lan vẫn vô cùng lì lợm, cô ta vùng vằng đầy tức giận: "Con đã nói rồi mẹ nghe không hiểu hay sao? Con nhất định sẽ không cưới đâu. Nếu mẹ cứ nhất quyết bắt con làm như vậy, con nhất định sẽ trốn khỏi đây, làm mấy người không thể nào tìm thấy được. Đến lúc đó xem nhà họ Sở sẽ xử lý như thế nào. Nếu mẹ cứ nhất định ép con vào đường cùng, con nhất định sẽ phá hủy hết tất cả!" Cô ta gào lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn mẹ của mình.

Cô ta luôn cho rằng Hướng phu nhân làm như vậy là muộn phá hủy cuộc đời của cô ta.

Chính vì thế, nếu Hướng phu nhân cứ nhất quyết ép cô ta gả cho người đàn ông tên Sở Duật kia, Hướng Thanh Lan nhất định sẽ làm bung bét hết tất cả. Không phải mẹ cô ta vì muốn cứu lấy sản nghiệp của nhà họ Hướng nên mới muốn cô ta chôn vùi đời của mình ở trong căn nhà không khác gì địa ngục kia hay sao? Nếu đã vậy, Hướng Thanh Lan nhất định sẽ làm bung bét hết mọi chuyện lên, làm cho sản nghiệp của nhà họ Hướng không còn nữa.

Đến lúc đó xem ai làm gì được cô ta?

"Thanh Lan, mẹ xin con đó, con đừng làm như vậy có được không? Hướng thị là do một tay ba con gây dựng lên, con không thể hủy hoại tâm huyết cả đời của ba con như vậy được!" Cả người của Hướng phu nhân hơi run lên, bà không ngừng khóc lóc cầu xin đứa con gái này của mình: "Coi như mẹ xin con đấy, Thanh Lan à, con đừng làm như vậy có được không?"

Trên đời này lý nào lại có chuyện mẹ phải quỳ xuống cầu xin con gái như vậy?

Vậy mà Hướng phu nhân lại có thể quỳ xuống mà cầu xin con gái của mình! Đáng lẽ ra phải là con cầu xin mẹ chứ đâu có chuyện mẹ phải quỳ xuống xin con như thế?

Ấy vậy mà Hướng Thanh Lan lại chẳng thèm để tâm đến, cô ta hất cánh tay đang run rẩy của mẹ mình đang bám víu lấy tay của cô ta kia, hung hăng lườm mẹ của mình: "Nếu mẹ không muốn con phá hư mọi chuyện thì cảm phiền mẹ không được nhắc đến chuyện muốn gả con cho gã đàn ông kia nữa. Con sẽ không lấy người đàn ông tên Sở Duật đó, cho nên nếu mẹ mà nhắc lại những lời ngày hôm nay thì đừng có trách con." Những lời nói đại nghịch bất đạo không ngừng phun ra từ miệng của người phụ nữ tên Hướng Thanh Lan này.

Cô ta như vậy mà có thể nói những lời này với mẹ của mình!

Hướng Thanh Lan đã không muốn giúp đỡ thì thôi, nay cô ta lại còn đe dọa Hướng phu nhân rằng, chỉ cần bà dám nhắc lại chuyện này nữa, cô ta nhất định sẽ phá hư hết mọi chuyện. Trên đời này có còn người con nào như cô ta hay không?

"Nhưng nếu con không gả cho Sở Duật thì gia đình mình sẽ phải làm sao đây? Nếu không kết hôn, gia đình họ sẽ không giúp đỡ công ty của mình đâu." Hướng phu nhân đầy bất lực, nước mắt không ngừng rơi ướt đẫm trên khuôn mặt của bà.

Bà không muốn con gái của mình chịu khổ, tuy nhiên, nếu Hướng Thanh Lan không gả cho người đó, gia đình nhà họ Sở sẽ chịu ra tay giúp đỡ gia đình của bà sao?

Câu trả lời chắc chắn sẽ là không rồi!

Kết hôn chính là điều kiện mà gia đình bên đó đưa ra. Tức là không có hôn lễ này Hướng thị sẽ không bao giờ có thể trở lại vị thế khi xưa được nữa.

Khóe môi của Hướng Thanh Lan hơi nhếch lên, hai tay của người phụ nữ này khoanh lại trước ngực: "Cái này không phải đơn giản sao? Hôn lễ vẫn sẽ tiếp tục diễn ra, chỉ là người kết hôn cùng Sở Duật kia sẽ không phải là con mà thôi." Ánh mắt của Hướng Thanh Lan đầy âm mưu nhìn mẹ mình: "Không phải còn con nhỏ ngốc kia hay sao? Mẹ đem nó gả vào nhà họ Sở là được rồi mà, sau này cũng không phải lo không có ai cưới con bé đó nữa."

"Con nói Thanh Y hay sao?" Hướng phu nhân cẩn thận đứng dậy, bà hơi nheo mắt lại nhìn Hướng Thanh Lan: "Nhưng đầu óc của Thanh Y vốn không được bình thường, nhà họ Sở kia sẽ chấp nhận con bé hay sao?"

Hướng phu nhân không chỉ có một người con gái là Hướng Thanh Lan, mà bà còn một đứa con gái nhỏ tuổi tên là Hướng Thanh Y nữa. Con bé cách Hướng Thanh Lan một hai tuổi, nhưng chỉ tiếc là đầu óc của đứa con gái thứ hai của nhà họ Hướng lại không được bình thường mà thôi.

Hay nói cách khác, cô gái tên Hướng Thanh Y kia đầu óc chỉ như là một đứa trẻ mới lên ba mà thôi.

Hướng phu nhân cũng đã từng nghĩ đến chuyện gả Thanh Y cho nhà họ Sở, nhưng liệu những người đó sẽ chấp nhận một cô con dâu bị ngốc hay sao? Nhà họ Sở dù sao tiếng tăm cũng lừng lẫy đến như thế, bọn họ làm sao có thể chấp nhận một đứa nhỏ đầu óc không được bình thường đặt chân vào cổng chính của nhà họ Sở cơ chứ.

Chính vì lo ngại điều này cho nên Hướng phu nhân mới quyết định muốn Thanh Lan gả vào đó, nhưng ai lại ngờ rằng đứa con gái này của bà lại nhất quyết không chịu gả cơ chứ. Mà Hướng phu nhân lại không muốn ép con gái của mình, bà không muốn con mình phải hối hận cả đời!

Sắc mặt của Hướng Thanh Lan bỗng toả ra một luồng khí nham hiểm: "Mẹ à, nhà họ Sở chỉ nói muốn cùng kết thông gia với nhà họ Hướng của chúng ta chứ bọn họ chưa từng nói là muốn kết hôn với ai. Nghĩa là chỉ cần là con gái của mẹ là có thể gả cho con trai của bọn họ được rồi, đến lúc đó những người kia cũng không còn gì để cãi nữa. Vả lại, dù sao con trai của bọn họ đã không được lành lặn rồi, lại còn bị bất lực nữa, có vợ là tốt lắm rồi!"

Hướng Thanh Lan không ngừng dùng những lý lẽ sắc bén để khích mẹ mình gả Hướng Thanh Y cho Sở Duật thay cho cô ta. Dù sao cô ta cũng chẳng ưa gì Hướng Thanh Y, chỉ muốn tống cổ đứa em gái đầu óc không bình thường kia của mình đi cho rồi. Nay có cơ hội như thế, Hướng Thanh Lan làm sao mà không tận dụng cơ chứ.

Một công đôi việc, đúng như ý của Hướng Thanh Lan rồi còn gì nữa.

Hướng phu nhân vẫn lo sợ: "Nhưng liệu làm như vậy có ổn không con? Thanh Y nó đâu có hiểu chuyện gì đâu!"

"Thế bây giờ mẹ nghĩ còn cách khác nữa hay sao? Nếu mẹ muốn cứu lấy sự nghiệp của nhà họ Hướng thì hãy làm theo cách của con đi, còn không, mẹ sẽ mất đi tất cả đấy."

Cuối cùng, Hướng phu nhân cũng đã bị những lời nói của con gái mình lay động, bà đành phải gật đầu chấp nhận.

Bây giờ, ngoại trừ để Thanh Y chịu khổ ra, Hướng phu nhân đúng là không còn cách nào khác rồi!

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Giờ nhỏ Thanh Lan bày cách để cho Thanh Y gả thay. Mai mốt lại tìm đủ thủ đoạn để lấy lại "thân phận". Nhỏ TL này cái tâm quá xấu, chỉ muốn hưởng thôi chứ ko muốn bỏ ra thứ gì cả. Đời đâu dễ thế đâu cho mà hưởng hả TL kia/Proud/

2024-09-30

15

Anh Lam

Anh Lam

đọc truyện thấy bà mẹ là thấy ghét

2024-10-29

5

Hoa Khanh

Hoa Khanh

con chị khốn nạn con 🐶 má

2024-11-16

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhất quyết không gả
2 Chương 2: Tìm người thay thế
3 Chương 3: Thay chị lấy chồng
4 Chương 4: Lúng túng
5 Chương 5: Thú tính
6 Chương 6: Chưa từng được quan tâm như thế
7 Chương 7: Canh bồi bổ
8 Chương 8: Con ghẻ
9 Chương 9: Giận
10 Chương 10: Dỗ vợ
11 Chương 11: Ghen
12 Chương 12: Lần đầu dỗ dành
13 Chương 13: Dối lòng
14 Chương 14: Băng tan
15 Chương 15: Gặp nguy
16 Chương 16: Cứu nguy
17 Chương 17: Cái giá phải trả
18 Chương 18: Bảo vệ
19 Chương 19: Cha mẹ chồng quốc dân
20 Chương 20: Đến công ty
21 Chương 21: Cay độc
22 Chương 22: Vợ tôi
23 Chương 23: Trừng phạt
24 Chương 24: Tan chảy
25 Chương 25: Ăn giấm
26 Chương 26: Cái miệng hại cái thân
27 Chương 27: Đáng yêu
28 Chương 28: Tình cảm
29 Chương 29: Chọc vào nỗi đau
30 Chương 30: Biện pháp
31 Chương 31: Thất bại
32 Chương 32: Bụng dạ đen tối
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35: Về nhà mẹ đẻ
36 Chương 36: Bẻ gãy mộng tưởng
37 Chương 37: Cảnh cáo
38 Chương 38: Mình em
39 Chương 39: Quá khứ
40 Chương 40: Giận dữ
41 Chương 41: Bắt cóc
42 Chương 42: Lo lắng
43 Chương 43: Độc ác
44 Chương 44: Đau đớn
45 Chương 45: Tức giận
46 Chương 46: Trả giá (1)
47 Chương 47: Trả giá (2)
48 Chương 48: Hình phạt
49 Chương 49: Suy sụp
50 Chương 50: Khỏi bệnh
51 Chương 51: Dò hỏi
52 Chương 52: Đáng phải nhận
53 Chương 53: Tốt
54 Chương 54: Cưng chiều
55 Chương 55: Cầu xin
56 Chương 56: Ra mặt
57 Chương 57: Vị khách không mời
58 Chương 58: Trơ trẽn
59 Chương 59: Cảnh cáo
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Mình em
62 Chương 62: Thay đổi
63 Chương 63: Gặp lại (1)
64 Chương 64: Gặp lại (2)
65 Chương 65: Ảo tưởng
66 Chương 66: Giận
67 Chương 67: Tin tưởng
68 Chương 68: Tâm sự
69 Chương 69: Bất an
70 Chương 70: Lòng tin
71 Chương 71: Gặp mặt
72 Chương 72: Kích động
73 Chương 73: Hỗn loạn
74 Chương 74: Đối diện
75 Chương 75: Phản bội?
76 Chương 76: Bộ mặt thật
77 Chương 77: Hình phạt
78 Chương 78: Giải thích (1)
79 Chương 79: Giải thích (2)
80 Chương 80: Về nhà
81 Chương 81: Tiến về phía trước
82 Chương 82: Ăn giấm
83 Chương 83: Mặt dày
84 Chương 84: Mang thai
85 Chương 85: Vô sỉ
86 Chương 86: Chuyển phòng ngủ
87 Chương 87: Kết thúc
88 Chương 88: Ngoại truyện (1)
89 Chương 89: Ngoại truyện (2)
90 Chương 90: Ngoại truyện (3): Toàn văn hoàn
91 Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Nhất quyết không gả
2
Chương 2: Tìm người thay thế
3
Chương 3: Thay chị lấy chồng
4
Chương 4: Lúng túng
5
Chương 5: Thú tính
6
Chương 6: Chưa từng được quan tâm như thế
7
Chương 7: Canh bồi bổ
8
Chương 8: Con ghẻ
9
Chương 9: Giận
10
Chương 10: Dỗ vợ
11
Chương 11: Ghen
12
Chương 12: Lần đầu dỗ dành
13
Chương 13: Dối lòng
14
Chương 14: Băng tan
15
Chương 15: Gặp nguy
16
Chương 16: Cứu nguy
17
Chương 17: Cái giá phải trả
18
Chương 18: Bảo vệ
19
Chương 19: Cha mẹ chồng quốc dân
20
Chương 20: Đến công ty
21
Chương 21: Cay độc
22
Chương 22: Vợ tôi
23
Chương 23: Trừng phạt
24
Chương 24: Tan chảy
25
Chương 25: Ăn giấm
26
Chương 26: Cái miệng hại cái thân
27
Chương 27: Đáng yêu
28
Chương 28: Tình cảm
29
Chương 29: Chọc vào nỗi đau
30
Chương 30: Biện pháp
31
Chương 31: Thất bại
32
Chương 32: Bụng dạ đen tối
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35: Về nhà mẹ đẻ
36
Chương 36: Bẻ gãy mộng tưởng
37
Chương 37: Cảnh cáo
38
Chương 38: Mình em
39
Chương 39: Quá khứ
40
Chương 40: Giận dữ
41
Chương 41: Bắt cóc
42
Chương 42: Lo lắng
43
Chương 43: Độc ác
44
Chương 44: Đau đớn
45
Chương 45: Tức giận
46
Chương 46: Trả giá (1)
47
Chương 47: Trả giá (2)
48
Chương 48: Hình phạt
49
Chương 49: Suy sụp
50
Chương 50: Khỏi bệnh
51
Chương 51: Dò hỏi
52
Chương 52: Đáng phải nhận
53
Chương 53: Tốt
54
Chương 54: Cưng chiều
55
Chương 55: Cầu xin
56
Chương 56: Ra mặt
57
Chương 57: Vị khách không mời
58
Chương 58: Trơ trẽn
59
Chương 59: Cảnh cáo
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Mình em
62
Chương 62: Thay đổi
63
Chương 63: Gặp lại (1)
64
Chương 64: Gặp lại (2)
65
Chương 65: Ảo tưởng
66
Chương 66: Giận
67
Chương 67: Tin tưởng
68
Chương 68: Tâm sự
69
Chương 69: Bất an
70
Chương 70: Lòng tin
71
Chương 71: Gặp mặt
72
Chương 72: Kích động
73
Chương 73: Hỗn loạn
74
Chương 74: Đối diện
75
Chương 75: Phản bội?
76
Chương 76: Bộ mặt thật
77
Chương 77: Hình phạt
78
Chương 78: Giải thích (1)
79
Chương 79: Giải thích (2)
80
Chương 80: Về nhà
81
Chương 81: Tiến về phía trước
82
Chương 82: Ăn giấm
83
Chương 83: Mặt dày
84
Chương 84: Mang thai
85
Chương 85: Vô sỉ
86
Chương 86: Chuyển phòng ngủ
87
Chương 87: Kết thúc
88
Chương 88: Ngoại truyện (1)
89
Chương 89: Ngoại truyện (2)
90
Chương 90: Ngoại truyện (3): Toàn văn hoàn
91
Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play