CHƯƠNG 2

Đêm hôm đó, Trịnh Đan Ny sốt cao. Nhưng không ai trong biệt thự quan tâm đến nàng.
Nàng nằm co ro trong căn phòng lạnh lẽo, cơ thể yếu ớt đến mức không thể nhấc nổi tay. Những vết thương trên người vẫn còn rỉ máu, nhưng nàng không đủ sức để tự băng bó.
Hôn nhân 5 năm, tình yêu của nàng dành cho Trần Kha chưa bao giờ thay đổi. Nhưng đổi lại, chỉ có sự ghét bỏ và những vết thương hằn trên da thịt.
Gần sáng, cơn sốt lên đến đỉnh điểm. Trịnh Đan Ny cố gắng ngồi dậy, nhưng đầu óc choáng váng, tầm nhìn mờ đi. Nàng lảo đảo vài bước, rồi ngã xuống nền đất lạnh lẽo.
[Buổi sáng hôm sau]
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
*bước vào nhà*
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
*khựng lại*
Trần Kha trở về biệt thự sau một đêm ở công ty. Cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ quan tâm xem sống hay chết. Nhưng khi bước vào phòng ngủ, cảnh tượng trước mắt khiến cô khựng lại.
Nàng nằm bất động trên sàn, sắc mặt trắng bệch, đôi môi tím tái. Vết thương trên người đã khô lại, nhưng nhiệt độ cơ thể thì thấp đến đáng sợ.
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
Cô...! *ngạc nhiên*
Cô tiến lại gần, cúi xuống lay nhẹ nàng.
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
Trịnh Đan Ny?! *gọi nhỏ*
(Không có phản ứng)
Tim cô đập mạnh, lần đầu tiên trong đời cảm thấy có một sự bất an dâng trào.
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
Đừng giả vờ nữa, tôi không có thời gian để chơi với cô đâu.!❄❄❄ *siết chặt tay*
(Nhưng vẫn không có hồi đáp)
Bàn tay lạnh lẽo của nàng khiến Trần Kha bất giác run rẩy. Cô lập tức bế nàng lên, lao ra khỏi phòng, hét lớn.
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
Chuẩn bị xe! Đưa cô ấy đến bệnh viện ngay.!❄❄❄ *hét lớn*
[Tại bệnh viện]
Bác Sĩ
Bác Sĩ
Cô ấy mất máu quá nhiều, lại bị sốt cao suốt đêm. Nếu đưa đến trễ một chút nữa...có lẽ đã không cứu được.! *giọng nghiêm trọng*
Tim Trần Kha nhói lên một cái.
Lần đầu tiên, cô cảm thấy sợ hãi. Cảm giác như có thứ gì đó quan trọng sắp vuột khỏi tay.
Nhìn Trịnh Đan Ny nằm im trên giường bệnh, hơi thở yếu ớt, cô bỗng cảm thấy bức bối đến lạ. Chẳng phải cô nên vui sao? Nếu nàng chết đi, cô sẽ không còn bị làm phiền nữa.
(Nhưng tại sao...ngực lại đau đến vậy?)
[Vài giờ sau]
Diệp Thư Kỳ (Soki)
Diệp Thư Kỳ (Soki)
Trần Kha! Nếu chị còn có chút lương tâm, thì hãy ly hôn với Đan Ny đi.!❄💢 *tức giận*
Vương Dịch (Wy)
Vương Dịch (Wy)
Chị không xứng với cậu ấy.!❄💢 *phẫn nộ*
Thẩm Mộng Dao (Dao Dao)
Thẩm Mộng Dao (Dao Dao)
Em ấy yêu chị như vậy...nhưng chị lại đối xử với em ấy như một món đồ bỏ đi...! *nhìn nàng + ánh mắt đau lòng*
Trần Kha không nói gì. Cô chỉ đứng im, nhìn Trịnh Đan Ny nằm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt như không còn hơi thở.
(Có lẽ...nàng thật sư sẽ rời xa cô mãi mãi)
[Tối hôm đó - Nàng tỉnh lại]
Nàng yếu ớt mở mắt, nhìn thấy Trần Kha ngồi bên cạnh. Ánh mắt cô vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng sâu trong đáy mắt đó, dường như có thứ gì đó đã thay đổi.
Trịnh Đan Ny (nàng)
Trịnh Đan Ny (nàng)
Em...vẫn còn sống sao?! *giọng khàn*
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
Cô nghĩ mình có thể c.h.ế.t dễ dàng vậy sao?!❄❄❄ *lạnh nhạt*
Trịnh Đan Ny (nàng)
Trịnh Đan Ny (nàng)
*cười nhẹ*
Nàng cười nhẹ, nhưng nụ cười mang theo sự chua xót.
Trịnh Đan Ny (nàng)
Trịnh Đan Ny (nàng)
Nếu em c.h.ế.t...chị có buồn không?!
Trần Kha (cô)
Trần Kha (cô)
*khựng lại*
Trần Kha khựng lại. Cô không trả lời.
Nhưng trong lòng cô...có một nỗi sợ hãi mơ hồ bắt đầu dâng lên.
Chỉ là, cô không biết... nàng đã viết một bức thư cuối cùng, để lại cho cô.
Và chỉ vài giờ sau... Trịnh Đan Ny ngừng thở.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play