Nobita: Hành Trình Vượt Qua Tu Tiên Nghịch Lý
Không Còn Lối Ra
[Hệ Thống – Tầng thứ hai kết thúc]
[Tiến vào tầng mộng thứ ba – Luận Tâm]
Nobi Nobita
Sao mình vẫn còn tỉnh?
[Không còn những ảo ảnh rối loạn như tầng đầu tiên]
[Không còn những lời thì thầm như tầng thứ hai]
[Chỉ có một khoảng không trống rỗng]
[Nơi mọi ý niệm đều bị bóp nghẹt]
Nobi Nobita
(thầm nghĩ) Mình… còn đang tồn tại không?
[Cơ thể Nobita dần mờ đi như khói, chỉ còn ý thức lơ lửng giữa tầng không]
[Rồi một giọng nói vang lên. Không từ bên ngoài. Mà từ trong chính hắn]
3: ???
(Giọng nói lại vang lên, lần này là một chuỗi câu hỏi)
3: ???
Ký ức là thật hay giả?
3: ???
Niềm tin là do ngươi chọn hay do kẻ khác áp đặt?
3: ???
Nếu ngươi không biết mình là ai… thì tất cả những gì ngươi đã tin còn nghĩa lý gì?”
[Ý thức Nobita chao đảo. Những hình ảnh tuổi thơ, trường học, Doraemon, mẹ, cha…]
[Tất cả hiện lên. Nhưng… méo mó]
[Mẹ gào thét bằng một ngôn ngữ cậu không hiểu]
[Cha không có mặt. Doraemon… là một cái bóng không có mặt mũi]
Nobi Nobita
(rít lên) Không phải thật!
Nobi Nobita
Đây không phải là thật!!
[Tầng không dội lại tiếng hét ấy – lạnh lùng và rỗng tuếch]
[Một cái gương xuất hiện phía trước, Nobita nhìn vào]
[Nhưng người trong gương không phải cậu]
[Đó là một thiếu niên xa lạ]
[Và… mái tóc ướt đẫm máu]
Nobi Nobita
(run rẩy) Không…
Nobi Nobita
Không phải ta…
3: ???
(dịu dàng như chế giễu) Vậy ai là ngươi
[Mà vì không còn gì để bám vào]
Nobi Nobita
(lẩm bẩm) Ta là Nobita
Nobi Nobita
(Ta… từng là gì…?)
[Một vùng ánh sáng yếu ớt dần hiện ra]
[Một cuốn sách cũ, không chữ, trôi nổi trước mặt cậu]
[Lần thứ ba nó xuất hiện]
3: ???
(thấp và buồn) Lần nào… ngươi cũng chọn mở nó
Nobi Nobita
(thở gấp) Không…
Nobi Nobita
Ta sẽ… không mở…
[Nhưng cuốn sách như hấp dẫn linh hồn chính cậu]
Nobi Nobita
(gào lên trong tuyệt vọng) Dừng lại!
Nobi Nobita
Ta không muốn biết nữa!!
Nobi Nobita
Ta không muốn nhớ gì hết!!
[Chỉ có một làn sương đen đang cuộn dần quanh tâm trí]
[Và trước khi cuốn sách mở ra…]
[Một tiếng thở dài – không biết của ai – khe khẽ vang lên]
[Cảnh chuyển – Bên ngoài tầng mộng]
[Một bóng người trong áo choàng đứng giữa màn sương]
[Không động đậy, Không nói gì]
[Chỉ nhìn chăm chú về nơi tầng thứ ba vừa mở ra]
2: ???
Nhanh hơn ta từng nghĩ
2: ???
(Ánh mắt thoáng đau đáu)
2: ???
Nếu là ngươi… thì đừng chọn
[Gió lướt qua vùng hư vô. Một tiếng thì thầm nhẹ như mộng]
2: ???
Lần này… sẽ đi được bao xa?
[Một bàn tay siết nhẹ ống tay áo]
[Mà vì… đã từng chứng kiến quá nhiều kết thúc]
Comments