Ta Là Dòng Chữ Cuối

Nobi Nobita
Nobi Nobita
…Tầng ba
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Vẫn là tầng ba
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nhưng… không giống như lúc trước
[Tầng ba giờ trống rỗng. Tất cả những gì từng có: giá sách, bàn ghế, cuốn bút lông – đều biến mất như chưa từng tồn tại]
[Chỉ còn một thứ nằm giữa sàn nhà: một cuốn sổ tay đã sờn mép]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
...
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Cuốn sổ này…?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Mình không nhớ đã từng nhìn thấy
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nhưng tại sao lại… thân thuộc thế này?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
(ngồi xuống, tay run nhẹ khi chạm vào bìa sổ)
[Nó không có tiêu đề, không có tên, không có khoá]
[Chỉ là một cuốn sổ cũ, như hàng ngàn cuốn khác]
[Nhưng khi mở ra…]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
(Trang đầu: trắng)
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
(Trang hai: trắng)
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
(Trang ba…)
[Một dòng chữ mảnh, gần như mờ đi theo năm tháng]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Đừng viết gì vào đây nếu ngươi chưa từng chết
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Ai viết? Và vì sao mình…
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Cảm thấy mình đã đọc nó từ rất lâu?
[Cậu lật tiếp. Những trang sau bắt đầu xuất hiện chữ viết nguệch ngoạc, khác nhau về nét và màu mực – như thể nhiều người đã từng viết vào đây]
[Câu từ đứt đoạn, rối rắm. Một vài dòng gần như không thể hiểu nổi]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Ta không còn nhớ tên mình
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Tầng bốn là giả
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Khi ngươi nhìn vào gương, hãy nhớ rằng có kẻ khác đang nhìn vào ngươi
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Ngươi đang dùng ký ức của kẻ khác để nhớ về mình.
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
(nghĩ thầm) dùng ký ức của kẻ khác để nhớ về mình?
[Tay Nobita bất giác chạm vào mặt mình]
[Không có gương]
[Không có phản chiếu]
[Từng chi tiết]
[Như thể… đã nhìn thấy nó từ ngoài vào]
[Cậu lật sang trang cuối cùng có chữ]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Người thứ bảy từng mỉm cười trước khi chết
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
(đã đóng dấu vân tay, máu chưa khô hẳn)
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Không ai cưỡng ép họ viết
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Tại sao… lại để lại từng ấy lời?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
(đóng cuốn sổ lại)
[Không có gì đặc biệt, không khí tầng ba bỗng trở nên đặc quánh]
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Rõ ràng… không phải mình viết ra những điều đó
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Phải không?
[Nobita đứng dậy, từng bước chân vọng lại trên nền gỗ, cậu định rời khỏi tầng ba]
[Lạch cạch]
[Âm thanh khô khốc vang lên phía sau]
Nobi Nobita
Nobi Nobita
!?
[Cậu quay lại nhìn thấy cuốn sổ – vốn đã được đặt ngay ngắn – đang tự mở ra]
[Không có gió, không ai chạm vào]
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
(một trang mới hiện ra, nét mực còn ướt, một dòng chữ duy nhất)
Cuốn Sổ
Cuốn Sổ
Ta là kẻ thứ chín
Nobi Nobita
Nobi Nobita
…!
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Không…
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Không thể nào…
[Nét chữ đó chính là nét viết của Nobita]
[Không khác dù chỉ một nét cong]
[Nhưng Nobita… chưa từng viết dòng đó]
[Phải không?]
[Cậu lùi lại, trán lấm tấm mồ hôi, không khí tầng ba như siết lại. Cậu quay lưng, lao về phía cầu thang dẫn lên tầng bốn]
[Khi đặt một chân lên bậc đầu tiên – có giọng nói vang lên]
2: ???
2: ???
Đừng viết tiếp
[Một giọng nói, rất nhỏ, rất gần.]
[Không phải trong đầu]
[Không phải từ cuốn sổ]
[Không vọng xuống từ tầng bốn]
[Không vang lên từ tầng ba]
Nobi Nobita
Nobi Nobita
…Ai?
Nobi Nobita
Nobi Nobita
Ai đang ở đây?
[Im lặng, không có ai cả]
[Cậu quay nhìn tầng ba – vẫn trống rỗng, nhưng cảm giác có người đứng phía sau gáy – vẫn không biến mất]
[Tầng bốn chờ đợi. Nhưng Nobita… chưa bước lên]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play