Chương 5 Đúng Vậy

Anh đã ép bản thân không nghĩ về cô nhưng lại không thể, anh cứ nằm đó đợi cô về sợ cô sẽ gặp chuyện nhưng đợi mãi không nghe tiếng mở cửa đến tận 3 giờ sáng vì mệt quá mà ngủ quên mất

Chuông báo thức reo lúc 6 giờ, anh tỉnh dậy vệ sinh cá nhân thay đồ xuống ăn sáng, anh cứ nghĩ cô đã về trong lúc mình ngủ

Ngồi xuống ghế đợi dì giúp việc mang đồ ăn ra anh mới lên tiếng

- "Cô ấy vẫn còn ngủ sao?"

- "Thiếu gia, hôm qua phu nhân không về nhà"

Từ lúc kết hôn đến giờ đã đây là lần đầu tiên cô không về nhà, có phải vì hôm trước anh nói nặng lời làm cô giận

Chắc không phải, cho dù trước giờ anh có nói gì thì cô cũng sẽ không giận anh, cô yêu anh đến vậy sao có thể giận anh mà không về nhà chứ

- "Bà có số điện thoại của cô ấy không gọi cho cô ấy đi"

- "Dạ có, để tôi gọi"

Nhưng đầu dây bên kia chỉ đổ chuông không ai nghe máy, gọi 1 lần, 2 lần kết quả vẫn như cũ anh lúc này đã bắt đầu sốt ruột

Anh chạy thẳng đến Bạch thị tìm cô nhưng không đến phòng làm việc của cô mà đến phòng mình rồi sai trợ lý qua tìm cô

- "Cậu cầm tập tài liệu này qua tìm cô ấy kêu cô ấy xem lại rồi đem về cho tôi"

- "Sếp, cô ấy... ý anh là phu..."

Chưa kịp nói hết Tô Mạnh Dục đã nhận được cái liếc mắt từ anh

- "Là...giám đốc Lý. Vâng, tôi đi ngay"

Tô Mạnh Dục đến văn phòng cô gõ cửa thì nghe tiếng từ trong vọng ra

- "Mời vào"

- "Giám đốc Lý, có tập tài liệu này chủ tịch kêu tôi đem qua cho cô xem"

Cô không nhìn anh ta nhưng vẫn trả lời

- "Tôi biết rồi, cậu để đó đi lát nữa tôi sẽ xem"

Tô Mạnh Dục ấp úng nói

- "Giám đốc Lý...chủ tịch nói tôi phải mang về cho anh ấy liền"

Cô dừng công việc đang làm lại, nhìn Tô Mạnh Dục một cách khó hiểu tài liệu này có gì mà gấp đến vậy?

Mở ra xem thì thấy đó là một hợp đồng đã được ký kết xong từ một tuần trước. Trước lúc ký hợp đồng đã kiểm tra kỹ không có gì sai sót, hợp đồng cũng không bị chỉnh sửa vậy kêu cô xem là xem cái gì?

- "Cậu có chắc đây là cần tôi xem qua"

Tô Mạnh Dục gật đầu chắc nịt

- "Chắc, đây là đích thân chủ tịch đưa cho tôi kêu tôi đưa cho cô"

Cô tiếp tục làm việc đang dang dỡ

- "Vậy cậu đem về đi, tôi xem xong rồi"

Tô Mạnh Dục mang tập hồ sơ lại phòng của anh báo cáo

- "Chủ tịch, giám đốc Lý đã xem qua rồi"

Anh gật đầu

- "Không còn việc gì nữa, cậu ra ngoài trước đi"

Hôm nay cô vẫn đi làm, xem ra anh nghĩ nhiều rồi. Chiều hôm đó cô về rất muộn, mở cửa vào thì thấy anh đã về nhà và đang ngồi trong phòng khách làm việc

Lúc nhìn anh thì cũng bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn lại, cô mỉm cười. Dì giúp việc thấy cô về thì mừng rỡ chạy ra hỏi

- "Phu nhân, cô về rồi, cả đêm qua cô đi đâu mà không về làm tôi lo lắng cho cô quá"

Cô nhẹ nhàng nói với dì giúp việc

- "Hôm qua tôi có chút chuyện, thôi đã trễ rồi tôi đi nghỉ trước đây"

- "Dạ, phu nhân"

Cô không nói hôm qua về nhà ba mẹ là vì muốn xem thái độ của anh, xem anh có lo lắng không. Nhưng anh vẫn ngồi đó vẫn không hề quan tâm, xem ra cô lại tự mình đa tình rồi

Thấy cô lên phòng, anh cũng đứng lên về phòng mình. Thật ra anh ngồi đó là cố ý chờ cô nhưng sợ cô biết nên anh đã giả vờ như mình đang làm việc

Vì anh biết sau khi cô về thì dì giúp việc sẽ hỏi cô đi đâu. Nhưng cô lại trả lời 'có chút việc',có việc gì mà cả đêm lại không về nhà?

Anh hoàn toàn quên mất cô đã nói muốn cùng anh về ăn cơm với ba mẹ cô

Sáng hôm sau khi anh thức dậy xuống nhà đã thấy cô ngồi ở bàn ăn. Hôm nay là chủ nhật nên cả hai đều không đi làm, nhân cơ hội này cô cũng muốn rủ anh ra ngoài mua sắp để vung đắp tình cảm

- "Hôm nay được nghỉ anh có thể...đi mua sắm với em không?"

Anh nhíu mày, giọng nói mang theo vẻ bực bội

- "Cô nghĩ tôi rảnh rỗi lắm để có thời gian đi làm những chuyện vô bổ này với cô sao? Muốn đi thì cô tự đi tôi không rảnh"

Anh định đứng dậy bỏ lên lầu nhưng bị cô ngăn lại

- "Đứng lại, em có chuyện muốn nói với anh"

Anh không quay người lại chỉ trả lời hờ hợt

- "Có chuyện gì?"

- "Thiên Hạo em nghĩ chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện 1 lần tử tế, và em cũng muốn hỏi...trong suốt thời gian chúng ta kết hôn anh có bao giờ động lòng với em dù chỉ một ít chưa"

Anh quay lại, nhìn cô bằng ánh mắt mỉa mai

- "Tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ động lòng với loại phụ nữ lòng dạ nham hiểm như cô"

Mắt cô đã đỏ hoe, giọng nói có chút run rẫy. Hai tay nắm chặt vào quần

- "Thiên Hạo, nếu em nói đêm hôm đó người bỏ thuốc anh không phải là em anh có tin không?"

Anh vẫn một mực khẳng định

- "Không là cô thì là ai, nếu không tại sao cô lại xuất hiện ở đó"

Hít một hơi lấy lại bình tĩnh, cô lại nói tiếp

- "Vậy là bấy nhiêu lâu nay một chút động lòng, một chút tin tưởng anh cũng không dành cho em sao? Mọi sự cố gắng của em anh đều không để vào mắt sao?"

Anh tức giận, quát thẳng vào mặt cô

- "CHẲNG PHẢI THỨ CÔ MUỐN LÀ CÁI DANH BẠCH PHU NHÂN SAO? GIỜ CÔ CÒN MUỐN GÌ NỮA?"

Cô mỉm cười, nụ cười của sự bất lực

- "Vậy hóa ra bao lâu nay em có cố gắng bao nhiêu thì trong mắt anh em vẫn là người phụ nữ nham hiểm, vì muốn sống sung sướng mà không từ thủ đoạn hạ thuốc để leo lên giường anh?"

- "Đúng vậy"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play