Căn hộ trung cư mini chỉ cách trường mười phút đi bộ, cũng rất gọn gàng, sạch sẽ và an nhinh rất tốt. Vừa bước vào phòng Nhi đã giục bạn đi tắm rồi nghỉ ngơi còn cô sẽ giúp sắp xếp đồ đạc một chút.
- Này, cậu muốn để đồ như thế nào có thể nói qua để mình giúp cho.
Nhi vô cùng nhiệt tình mà không biết rằng Hạ Anh thật không thích người khác động vào đồ cá nhân của mình. Nhưng lúc này đã rất uể oải rồi. Mà nhìn qua thì thấy thẩm mỹ của Nhi cũng không tệ, đồ đạc trong nhà khá ngăn nắp và đẹp mắt.
- Ừm, tùy cậu sắp xếp. Nhưng cái vali nhỏ nhất mình sẽ tự làm sau.
Nói đoạn Hạ Anh đã tắm xong, và quyết định việc không nên trần trừ nhất lúc này là ngủ một giấc. Khi đôi mắt biết nói ấy bắt đầu mơ màng chìm vào giấc ngủ thì bên này Linh Nhi vẫn rất nhiệt tình dọn dẹp trong im lặng, cố gắng không phát ra âm thanh nào làm bạn mình khó chịu.
Chiều mùa thu Hà Nội chưa bao giờ làm người ta thất vọng về cái vẻ buồn man mác của nó. Từng ánh nắng chiếu qua bức rèm cửa màu hồng nhạt hơi hé mở, hắt lên khuôn mặt thiếu nữ đang say giấc, tựa hồ như khắc một bức họa an tĩnh đến mức chỉ để ngắm nhìn chứ không nỡ chạm vào.
Không lâu sau, bức tranh đã chuyển thành hình ảnh động, vì thiếu nữ ấy đã tỉnh dậy, thoáng nhìn ra cửa sổ, là cái cảm giác nao lòng, đẹp mà buồn buồn khó tả..
Hạ Anh tỉnh dậy đã thấy khỏe và thoải mái hơn rất nhiều. Vén rèm cửa để phóng tầm mắt ra ngoài nhìn xem phố phường như thế nào. Tuy nhiên đây là nơi nằm trong khu dân cư cao cấp nên khá yên tĩnh. Chỉ có điều nhìn những căn nhà bên cạnh lại làm cô bé nhớ nhà mình, nhớ Ba và anh trai, nhớ Mẹ của những ngày mình còn nhỏ xíu.
Bất giác nhớ ra cả ngày không để ý đến điện thoại, vốn định gọi cho từng người. Nhưng cô lại bật tin nhắn: "Con đã nhập học xong và ở cùng bạn bên ngoài trường. Con khỏe, mọi thứ đều ổn". Ngay sau đó là ba tin nhắn trả về.
"Ừm! Giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ, yêu con". Mẹ cô lúc nào cũng kiệm lời nhưng rất xúc tích. Tin nhắn thứ hai thì như dặn con gái về nhà chồng. Ba nhắn tin cũng nhanh đó, thật không khác anh trai là mấy, hai người quả thật nói nhiều. Cho nên đến giờ Hạ Anh cũng hiểu tại sao ba mẹ lại li hôn. Một phần chắc chắn do không hợp nhau, thực tế là vô cùng trái ngược..
Linh Nhi sau khi sắp xếp đồ cho bạn thì có chút thắc mắc, vốn là người vô tư nên cũng không ngại mà hỏi thẳng:
- Hạ Anh, nhà cậu giầu lắm hả?
Bị hỏi vậy thì hơi bất ngờ, nhưng đã đoán được trước phần nào, Hạ Anh quay lại nhìn bạn.
- Sao nào?
- Mình thấy đồ dùng của bạn đều là những thứ đắt tiền nha.
Xem ra Nhi có lẽ đã để ý không ít.
- Ừm, thì bao nhiêu đồ của mình cậu đều biết hết giá.. như vậy chẳng phải cậu mới thật là giầu hơn mình sao! Tuy nhiên mấy thứ này phần lớn đều là do người ở nước ngoài mua cho mình cả.
- Haha, đúng là gia đình mình cũng có chút.. Mình chỉ có hai chị em gái nên ba mẹ rất chìu. Có điều đó là tiền của ba mẹ, mình sau này đều muốn tự kiếm tiền để làm đại gia của chính mình á..
Nhi lại như súng vừa lên đạn, xả ra không ngừng. Hạ Anh cũng chỉ biết nhìn bạn mà cười trừ. Thấy Nhi như vậy cô có thể hình dung được cô bạn được bao bọc trong một gia đình hạnh phúc như thế nào, mới tạo ra một cô gái có tính cách vô tư, an nhiên đến thế.
Nếu nói về gia đình, đây luôn là điều mà Hạ Anh chưa bao giờ chia sẻ với người ngoài.
Ba cô là cán bộ thuộc bộ xây dựng. Mẹ làm việc tại bộ ngoại giao. Nhà cô không ở trong nội thành, do ba mẹ đều thích sự an tĩnh và thoải mái, nên dù phải đi làm xa thêm một chút vẫn rất hài lòng với căn nhà ở ngoại thành, một kiểu biệt thự mái thái rất bắt mắt. Mẹ thường xuyên đi công tác nên thời gian dành cho gia đình không nhiều bằng ba, tính mẹ lại nghiêm khắc nên hai anh em cô đều được dạy sự tự lập từ nhỏ.
Anh trai hơn cô hai tuổi, tính cách vô cùng hòa đồng, ôn nhu và hài hước, càng lớn càng giống bố. Còn cô, ngoài việc không thể nấu ăn ra thì hoàn toàn giống mẹ.
Nhưng mọi kí ức về căn nhà tràn ngập tiếng cười của những ngày cuối tuần, những dịp nghỉ lễ.. những khi anh trai và ba biến thành cây hài làm cho hai mẹ con cô cười chảy nước mắt. Tất cả đã dừng lại ở năm cô sáu tuổi.
Vào ngày sinh nhật của Hạ Anh, cô bé hồn nhiên, với hai má bánh bao, nụ cười duyên dáng, ai nhìn cũng muốn nựng yêu. Lại có ánh mắt biết nói, mỗi khi cười lên là bao nhiêu yêu thương bị thu hút, ngay cả khi mắc lỗi, chỉ cần cô bé làm nũng một chút thì chẳng còn ai nỡ mắng bỏ nữa.
Nhưng tối hôm đó, Anh trai vừa bóc bánh gato, cắm lên sáu cây nến. Anh gọi cô lại đội cho cái mũ chóp hình công chúa, không quên lấy ngón tay nhanh nhẹn quệt kem trên bánh mà chấm vào mũi cô bé rồi cười bảo: "Ba mẹ nhìn e có giống con cún bị dính sữa không này". Cả nhà cười trìu mến. Hạ Anh đã đỏ hết mặt mà hậm hực định lau đi, nhưng anh trai bảo: "Nếu lau đi thì em ước gì cũng không thành hiện thực được". Vậy là cô bé kiên quyết để yên như vậy.
Sau khi kết thúc bữa tiệc, Mẹ mới gọi hai anh em vào phòng dặn dò đủ điều. Cô chỉ biết hỏi: "Lần này mẹ đi công tác lâu vậy sao, bao giờ mẹ mới về? Sao ba không đưa mẹ ra sân bay? Sao mẹ lại đi muộn như vậy?".. Bao nhiêu câu hỏi tại sao? Tại sao? Mà mẹ chỉ cười trừ. Đến cuối cùng, nhìn dòng nước mắt mẹ lăn dài, cô bé chạy lại ôm lấy rồi hứa con sẽ ngoan, sẽ không làm phiền ba và anh trai. Lời cuối cùng mẹ nói rằng: "Nếu con ngoan, học giỏi và không khóc nhè thì mẹ sẽ sớm về.."
Nhưng rồi một tuần, một tháng, hai tháng trôi qua, sao mẹ vẫn chưa về? Vài ngày cô lại thắc mắc với anh trai, anh chỉ xoa đầu bảo: "Tại em chưa ngoan đấy".. cô bé lại nghĩ: "Có chỗ nào em hư? Em còn ngoan hơn anh mà". Nhưng anh lại bảo: "Em ăn cơm chậm này, viết chữ không đẹp, không chịu học tiếng Anh, không chịu ngủ một mình nữa, lại còn khóc nhè đòi mẹ.. em xem khi nào em mới ngoan mà cứ đòi mẹ về."
Hạ Anh phụng phịu, anh suốt ngày dọa nạt mình, mình không tin. Cô bé lại chạy đi tìm ba nhưng nhận được câu trả lời cũng không khác bao nhiêu.
Thêm vài tháng nữa qua đi, chuẩn bị đón Tết Nguyên Đán rồi, Hạ Anh chắc chắn kiểu gì mẹ cũng về.
Mẹ gọi điện thoại mà cô bé khóc quá trời, làm mẹ cũng khóc. Nhưng ba lại ôm con gái vào lòng mà nói: "Tết này ba con mình sẽ về qu ăn tết với ông bà nội. Mẹ bận không về được".
Trẻ con cũng dễ tin, cô bé vốn rất ngoan nên dần dần không còn mè nheo nữa.
********--------********
Updated 68 Episodes
Comments
Bao Kim Nguyen
t đã cay xè mắt mũi😪
2021-05-14
0