Chương 2
Cô gái nhỏ này vừa nắm tay cô vừa gọi cô là chị Mộc Mộc như vậy có phải là đang nhầm người rồi không, Mộc Mộc là cô nương nhà nào vậy cái tên nghe cũng rất quen nha!
Xem tình hình có vẻ đây là bệnh viện rồi, bác sĩ đông như vậy có phải cô bị gì rồi không, thật là đi ngủ cũng có thể bị thương nha. Nhưng mà ai là người đưa cô vào đây vậy? Còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì bị một giọng nói trầm khàn cắt đứt.
“ Cô nhìn có vẻ không sao rồi, tôi về trước đây.” Người đàn ông trẻ kia có vẻ mất kiên nhẫn cầm tay cô gái nhỏ đứng cạnh cô xoay người bỏ đi.
Còn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bác sĩ kéo tới nào là đo huyết áp, xem tròng mắt, gắn các loại máy kia lên người cô. Ai có thể nói cho cô biết cô đang bị gì không? Nhìn người phụ nữ trung niên còn nắm tay cô ngẩn người kia. Thôi được rồi mọi người ai cũng bận vậy thì hỏi bà dì này vậy.
“ Dì ạ, có thể nói cho cháu biết cháu bị gì không? Ai là người đưa cháu vào đây vậy?”
“ Mộc Mộc! con đang nói gì vậy chứ, sao lại gọi mẹ là dì, có phải xe đụng trúng đầu nên con bị mất trí nhớ rồi không?” Trần Khả Như vừa nói vừa nghi hoặc nhìn vị bác sĩ đầu hói kia.
Vị bác sĩ kia cũng nhìn cô suy đoán “ Có vẻ Hạ đại tiểu thư bị thương nặng ở phần đầu nên có lẽ bị mất trí nhớ tạm thời rồi thưa phu nhân.”
Trời ơi! Giờ này rồi mà còn đang diễn tuồng gì vậy chứ, cô không hề bị mất trí nhớ gì hết, ai đó nói xem cô đang diễn vai gì không?
“ Có ai cho tôi biết tại sao mọi người cứ luôn miệng gọi tôi là Mộc Mộc không?” Diệp Chi mơ hồ hỏi.
“ Hạ tiểu thư cô là Hạ Mộc Mộc, cô không nhớ gì sao?” vị bác sĩ đầu hói kia thăm dò.
Đoàng! Hạ Mộc Mộc không phải tên của nữa chính trong tiểu thuyết cô vừa viết xong sao. Bảo sao nghe cái tên này lại quen đến thế. Để làm rõ vấn đề cô nhìn người phụ nữ trung niên bên cạnh mình.
“ Vậy bà đây là?”
“ Là mẹ, Trần Khả Như con không nhớ gì sao Mộc Mộc?” người phụ nữ tự xưng là mẹ nắm lấy tay cô.
Đoàng! Tình huống này là gì đây? Là cô đang mơ sao? Nhưng cũng chân thật đến lạ, thử nhéo mình một cái, cảm giác đau thốn này thật sự không phải mơ ư? Chuyện gì xảy ra với cô vậy chứ? Cả ngàn câu hỏi trong đầu, Diệp Chi mày phải bình tĩnh, cô cố gắng ép bản thân mình bình tĩnh lại.
“ Ai đó có thể cho tôi mượn chiếc gương được không?” Diệp Chi nói với giọng run run.
Cô y tá trẻ kia nhanh nhạy móc trong túi áo ra chiếc gương nhỏ đưa cho Diệp Chi. Cô từ từ nâng chiếc gương lên trước mặt mình. Cô nhăn mày, cô gái trong gương cũng nhăn mày. Diệp Chi thử cười nhẹ, cô gái xinh đẹp trong gương kia cũng cười nhẹ.
Một giọng nói xẹt qua trong đầu Diệp Chi, thôi xong rồi, mày thực sự xuyên vào tiểu thuyết của chính mày rồi Diệp Chi à! Cái cảm giác bất lực này cô có thể nói với ai chứ, khóc không thành lời cô từ từ nằm xuống giường suy nghĩ xem rốt cuộc tiếp theo phải làm sao đây.
Loại chuyện này sao có thể xảy ra chứ, không phải trong phim mới có thôi sao, xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào đúng người phụ nữ bị chồng mình ruồng bỏ, lạnh nhạt, cặp kè em gái trước mặt mình cũng chỉ biết ôm lấy nỗi uất ức trong lòng, cha mẹ đều không để vào mắt luôn coi cô là người không có chí hướng, ngu ngốc. Chỉ được khuông mặt hơn người thì làm gì được chứ, đến chỗ dựa còn không có thì làm sao thoát khỏi bể khổ đây. Ông trời thật muốn trả thù cô vì đối xử với nữ chính bất công ư.
Như vậy cặp đôi lúc nãy là em gái và người chồng tệ bạc trên danh nghĩa của cô sao? Tên khốn đó, vợ anh ta bị thương nặng còn nằm trên giường bệnh mà anh ta chỉ buông mấy câu lạnh nhạt rồi nắm tay tiểu tam tránh đi như kiểu cô là người xúi quẩy vậy. Thật là tức chết mất, sao mình lại ấm ức tới mức này chứ. Diệp Chi ơi Diệp Chi quả báo đánh trúng đầu mày rồi!
Không ổn rồi, nếu cô thật sự xuyên không vào đây, cô cần thoát khỏi cuộc hôn nhân này. Cô phải thay đổi cuộc đời nữ chính ngu ngốc này mới được. “ Mộc Mộc à, coi như tôi đền bù tổn thương cô phải chịu vì tôi.” Diệp Chi thầm quyết tâm.
" Con nghỉ ngơi cho tốt đi, trí nhớ có thể từ từ lấy lại mà." Trần Khả Như lâu nước mắt trên mặt đi, vỗ vào tay Mộc Mộc an ủi.
" Được ạ!" Mộc Mộc không còn cách nào khác đành chấp nhận trả lời Trần Khả Như.
Cô nằm xuống giường bệnh nghỉ ngơi, đầu cô rất đau, lúc đầu còn nghĩ vì thức mấy đêm liền nên mới đau như vậy thì ra là bị một chiếc xe tải tông vào. Xem lời nguyền linh ứng chưa nào, rốt cuộc thì cô lại gánh chịu tất cả nổi đau của Hạ Mộc Mộc, nữ nhân ác miệng kia mà biết chuyện này chắc cô ta cười chết mất thôi.
Updated 85 Episodes
Comments
thiên băng
hay quá hónggggggggggggggggggggggggggg 💯💯😍😍😍😍👍👍👍
2021-08-19
0