Hệ Thống Xuyên Nhanh: Ta Chỉ Có Thể Là Nữ Chính
'' Kí chủ xin chú ý ! Thời gian đếm ngược bắt đầu sau 5 giây " Giọng nói của hệ thống vang lên
" 5
4
3
2...1 "
Đầu Doãn Linh Đan đau nhức, cảm giác khó chịu từ thân thể chuyền tới. Cố gắng gượng mở to đôi mắt, thứ xuất hiện đầu tiên là một căn phòng lớn. Được bày trí theo hướng cổ đại, căn phong xa hoa lộng lẫy
Một giọng nói vang lên: " Kí chủ ! Nội dung sẽ chuyền vào sau 3 giây "
" 3
2
1... nội dung hoàn tất ! "
Từng kí ức hiện ra trong não Doãn Linh Đan, vậy mà lần này cô xuyên tới cổ đại. Là đích nữ của Thừa Tướng, được mọi sự sủng ái từ gia đình. Nhưng không may mấy hôm trước bị rơi vào hồ nước. Nữ chính của thế giới thế nhưng lại là người xuyên không, là tam muội của nguyên chủ. Lần này nguyên chủ rơi vào trong nước chắc chắn do cô ta dở trò sau lưng
Nhưng cô có thể hiểu lí do, sắp tới họ đều phải nhập cung vì đã trúng tuyển tú, hiện tại đang chờ thánh chỉ của hoàng thượng. Cô ta đây không phải là đang loại đối thủ sao, nếu đã tới đây sử dụng thân thể của cô thì thù này ta sẽ giúp cô
'' Tiểu thư ! Người đã tỉnh rồi sao ? " giọng nói thanh thuý truyền tới, từ cửa có một nha hoàn chạy vào. Nếu theo như kí ức của nguyên chủ thì đây là tì nữ thân cận của nguyên chủ tên Hoa Nhi.
Hoa Nhi đỡ cô ngồi dậy, Doãn Linh Đan: " Ta không sao, em đừng lo. Cha với mẫu thân ta đâu ? " Hoa Nhi: " Tiểu thư ! Lão ra đã lên triều từ sớm, còn phu nhân canh chừng người cả đêm vừa mới đi nghỉ '' Linh Đan: " Ta biết rồi, em đỡ ta đi tắm rửa '' Hoa Nhi gật đầu, nhẹ nhàng đỡ lấy tay Doãn Linh Đan
Sau khi mặc xong xiêm y, Hoa Nhi kéo cô tới bên bàn trang điểm. Lúc này cô mới để ý điến khuôn mặt của nữ chủ, đôi môi đỏ quyễn rũ, đôi mắt xếch nhẹ, cặp lông mi dài với độ cong hoàn chỉnh, với khuôn mặt trái xoan tôn lên vẻ thanh tú. Khó có thể nhận xét về nét đẹp của nguyên chủ, quả là xuất sắc
Linh Đan không biết làm gì ngoài việc ngồi im cho Hoa Nhi trang điểm làm tóc cho mình. Còn không quên tấm tắc khen ngợi nhan sắc của Doãn Linh Đan.
Hoa Nhi: " Tiểu thư ! Bữa sáng đã được chuẩn bị, người mau dùng a\~ '' Linh Đan lười biếng đứng dậy, đi tới hướng bàn ăn. Do mới ốm dậy cô chỉ có thể ăn cháo, trên bàn có một tô cháo thịt băm và một đĩa rau muối. Sau khi ăn xong, Hoa Nhi lại bưng vào một bát thuốc. Hoa Nhi: " Tiểu thư ! Người mau uống thuốc a\~" Linh Đan sợ hãi nhìn bát thuốc đen ngòm, toả ra mùi làm người ngửi khó chịu. Thứ mà cô ghét nhất chính là thuốc, Linh Đan nhìn Hoa Nhi làm nũng: " Hoa Nhi ! Ta không uống được không ! " Hoa Nhi: " Không được, thuốc này người phải uống ! " Sau một hồi làm nũng vô dụng, Linh Đan nhắm chặt mắt một hơi cạn sạch, vị đắng tràn vào miệng khiến cô sợ hãi. Nhanh chóng cần mấy miếng mứt mà Hoa Nhi chuẩn bị sẵn bỏ vào miệng, làm xong hết thảy thì Linh Đan kéo Hoa Nhi đi dạo trong phủ.
Đi tới gần đình hóng gió, tiếng quát mắng chuyền tới tai Linh Đan. Bước tới gần, cô liền nhận ra trong trí nhớ của nguyên chủ thì đây chính là tam muội Doãn Linh Chi nhỏ hơn cô 1 tuổi. Khi nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, Doãn Linh Chi nhanh chóng thay đổi thái độ, giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ vang lên: " Lần sau ngươi phải cẩn thận, nếu như động vào ai khác không phải ta khéo giờ này cũng chẳng còn mạng '' cô ta vờ như vô tình nhìn về hướng Linh Đan. Tỏ vẻ ngạc nhiên khi Linh Đan xuất hiện ở nơi này, nhanh chóng đứng dậy chạy tới hướng cô. Doãn Linh Chi: " Tỷ tỷ, tỷ đã khoẻ rồi sao ? Muội còn đang định tới thăm tỷ, bây giờ thấy tỷ đã khoẻ hơn muội rất mừng ''
Linh Đan thầm khinh thường nhìn Doãn Linh Chi, đúng là loại giả tạo mà. Mặc kệ lời Doãn Linh Chi nói Linh Đan đi tới bàn trong đình ngồi xuống. Nhìn về hướng tì nữ đang quỳ, giọng nói ngọt ngào vang lên: " Ngẩng mặt lên cho ta xem " Tì nữ đang quỳ nghe vậy run rẩy nâng mặt lên cho Linh Đan nhìn. Cả khuôn mặt đầy máu, vết thương trên chán không ngừng chảy máu. Nhìn qua cũng có thể đoán chuyện vừa xảy ra, Linh Đan: " Ngươi đã phảm tội gì ? "
Khi nghe Linh Đan hỏi vậy tì nữ không dám mở miệng, mặt càng cúi thấp. Doãn Linh chi đứng một bên nhìn, thấy mọi chuyện đã ngoài tầm kiểm soát nhanh chóng tranh lời: " Tỷ tỷ, chuyện này hay là bỏ qua đi, tì nữ này là do bất cẩn thôi '' cô ta giọng nói nhỏ nhẹ như sắp khóc nói. Linh Đan liếc cô ta một cái rồi lớn tiếng quát: " Từ khi nào một thứ nữ như ngươi được lên tiếng, hai ta cũng chẳng thân thiết đừng một câu hai câu lại kêu tỷ tỷ ''
Hai từ ' thứ nữ ' trong miệng Linh Đan nói ra như một cú tát thẳng vào mặt Doãn Linh Chi. Cô ta rất ghét cái danh phận này, do mẹ cô ta chỉ là một di nương nhỏ bé nên đi đâu cũng bị khinh thường. Doãn Linh Chi thầm oán giận trong lòng, kiếp trước cô ta luôn bị bắt nạn, phải sống khổ cực, do đói mà chết. Vậy lên khi được xuyên tới đây cô ta thề sẽ giết chết từng kẻ coi thường cô. Do đã rất lâu không nghe được từ ngữ này làm cô ta quên mất lí do mình tới nơi này. Giờ đây câu nói của Linh Đan như một gáo nước lạnh làm Doãn Linh Chi phải thức tỉnh
Updated 76 Episodes
Comments
Jane Nguyễn
💗💗💗
2024-04-02
1
Vanh Nguyen
:)))
2024-03-26
0
Dỗthi Dang
........
2024-03-25
0