Chương 2: Trùng sinh trở về 10 năm trước

Ngửi thấy mùi thuốc sát trùng, mí mắt cô nặng trĩu mở ra. Đập vào mắt cô là một màu trắng của bệnh viện. Bên cạnh thấy cô tỉnh mẹ Diệp- Giang Trúc Lan vội vàng hỏi cô

- Tiểu Mai con thấy trong người thế nào rồi...

Cô tỉnh lại rồi cô quay lại năm cô mười tám tuổi, cô quay lại cái ngày mà cô bị Diệp Lệ đưa đi ăn mừng sinh nhật tròn mười tám tuổi của mình, đêm đó cô vì uống nhiều rượu mà không ăn uống gì nên bị đau dạ dày rồi phải nhập viện.Nếu như ông trời đã cho cô sống lại vậy thì kiếp này cô phải sống cho thật tốt phải biết trân trọng những người yêu thương bảo vệ mình, phải bảo vệ hạnh phúc của mình và khiến cho những kẻ muốn hại cô phải chịu khổ gấp ngàn lần cô của kiếp trước. Nhìn thấy mẹ mình trước mặt khiến cho mắt cô ửng hồng rồi từng giọt nước mắt đua nhau chảy ra. Mẹ Diệp nhìn thấy cô như vậy liền hốt hoảng hỏi cô

- Tiểu Mai sao con lại khóc có phải thấy trong người không khỏe không? Để mẹ gọi bác sĩ cho con nhé?

Nói xong mẹ Diệp liền nhấn chuông kêu bác sĩ đến, cô ôm chầm lấy bà liên miệng gọi mẹ

- Mẹ... mẹ ơi...

- Tiểu Mai à con sao thế?

- Mẹ ơi con sai rồi con xin lỗi từ giờ con sẽ nghe lời mẹ.

Nghe đến đây mẹ Diệp mỉm cười ôn nhu rồi nói

- Đứa trẻ ngốc này biết sai là được rồi từ giờ đừng uống rượu nữa có hại cho sức khỏe lắm nghe không?

- Dạ.

Được một lúc sau bác sĩ đến khám cho cô và bảo cô nghỉ ngơi vài ngày là có thể xuất viện. Sau khi bác sĩ đi ra thì bà liền lấy cháo và gọt hoa quả cho cô ăn. Hai mẹ con cô cứ vui vẻ trò chuyện như vậy đến khi cánh cửa phòng có người mở ra. Bước vào là Diệp Lệ đang cầm trên tay giỏ hoa quả đi đến bên giường cô. Nhìn thấy cô ta cô liền nhớ đến những chuyện mà người "chị em tốt" trước mặt này đã làm với mình ở kiếp trước khiến cho tay cô bất giác siết chặt tấm chăn mỏng. Cô ta bước đến bên giường đặt giỏ trái cây lên bàn và quay sang chào mẹ Diệp rồi hỏi thăm cô

- Tiểu Mai à cho chị xin lỗi em về chuyện hôm qua nhé...

Tầm mắt lạnh lùng của cô quét qua cô ta nhưng chỉ một giây rồi lại cười ngây ngô nói

- Em không để bụng đâu

- Nhưng mà đều tại chị ...tại chị đã dẫn em những nơi không đứng đắn.

Nói đến đây coi ta cúi đầu, bả vai run run nếu như là kiếp trước thì cô đã sớm mềm lòng mà tha thứ cho cô ta rồi. Nhưng kiếp này cô sẽ không dễ dàng tin người trước mặt này nữa. Trong mắt cô cô ta thật sự khóc rất giả tạo có khi là đang cười thầm trong lòng vì kế hoạch chia rẽ tình cảm của cô và mẹ Diệp. Cô ta lại quay qua nói với mẹ Diệp

-Mẹ...con xin lỗi vì đã dẫn Tiểu Mai đến những nơi như vậy. Nhưng Tiểu Mai nói là cũng muốn đến đó một lần nên con mới...

Nói đến đây cô ta lại tỏ ra vẻ hối lỗi. Mẹ Diệp nghe vậy liền quay qua cô hỏi

- Tiểu Mai chuyện này là thật sao?

Cô âm thầm liếc cô ta một cái rồi tỏ vẻ đáng thương nói với mẹ Diệp

- Mẹ ơi con xin lỗi con không biết là nơi đó lại không đứng đắn như thế

Thấy cô như vậy mẹ Diệp trong lòng muốn mắng cô bao nhiêu thì bây giờ lại nuốt hết lại vì vài năm gần đây cô sống rất nội tâm xa lánh mọi người trong đình và rất ít làm nũng như vậy trước mặt bà

- Được rồi biết là tốt rồi

Nhìn thấy màn này trước mặt Diệp Lệ cô ta chỉ biết trơ mắt đứng nhìn vì theo như cô biết tính cô em gái này thì cô ta nghĩ chắc chắn rằng cô sẽ cãi vã với mẹ Diệp chứ không phải chịu nói những lời như vậy trước mặt mẹ Diệp, vì cô đã biết cha mẹ mình mất là do Diệp gia. Cô ta rất tức giận vì mọi thứ không như mình mong muốn nên chỉ biết nghiến răng nặn ra nụ cười giả tạo. Thấy cô ta như vậy cô cười lạnh trong lòng hừ muốn đấu với cô sao cô ta không đủ tư cách.

Hot

Comments

Lý Hồng Ngọc

Lý Hồng Ngọc

nước mắt đua nhau chảy ra nghe nó cứ sao sao ý. mà cũng hay ra thêm chương mới đi bn

2021-10-06

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play