Chương 6: Mật khẩu

Kết thúc bữa cơm ai về phòng nấy, riêng Lâm Khải Trạch thì mải miết lưu luyến gương mặt xinh đẹp của em dâu. Hắn dõi mắt nhìn cô đi theo sau Nhất Phàm mà lòng tiếc nuối khôn nguôi, nhưng cũng đành lắc đầu thở dài rồi trở về phòng mình. 

...

Vừa bước vào phòng Lâm Nhất Phàm đã buông lời châm biếm. 

- Xem ra Châu tiểu thư nên tìm tới một đạo diễn phim truyền hình nào đó để casting vai diễn cô gái hiền ngoan thục đức, biết đâu sẽ nổi tiếng. 

Nhược Vũ đang cầm điện thoại kiểm tra xem có bị hư hao chỗ nào không thì tự dưng bị xóc xỉa, cô không biết hắn khó ở chỗ nào, nhăn trán đáp lại:

- Ồ! Vậy để tôi nghe lời anh thử xem sao, sau này tôi nổi tiếng rồi anh đừng mặt dày nhận là chồng của tôi đấy nhé. 

Lâm Nhất Phàm phải chịu thua trước miệng lưỡi chua ngoa của cô. Hắn không thèm quản nữa, để rồi xem, cô sẽ giấu cái đuôi cáo đó được bao lâu. 

Nhược Vũ trở lại giường mở máy tính ra xem một chút, cô nhập vào thanh tìm kiếm tra thử: Cá cắn câu rồi thì phải làm sao?

Hàng loạt kết quả hiện ra, cô đang phân vân không biết chọn cái nào thì đột nhiên có một ngón tay thon dài chỉ vào màn hình, giọng nói mỉa mai từ đỉnh đầu rơi xuống:

- Chọn cái này đi. 

Nhược Vũ giật mình ngẩng mặt lên, vô tình trán cô đụng chạm mạnh mẽ vào bờ môi của Lâm Nhất Phàm, hắn lùi ra sau hai bước, bụm miệng nhăn nhó. 

- Cô bị làm sao vậy? Muốn ám sát tôi à? 

Lâm Nhất Phàm vội rút khăn giấy lau trên miệng mình. Nhược Vũ nhếch môi, cảm thấy hắn thật đáng đời, cô hất cằm lên, hùng hồn cãi lại:

- Tại anh đứng ở đó mà, tôi làm gì mặc kệ tôi. Anh chỉ chỏ vào làm gì?

- Tôi chỉ đang xem thử cô tìm cách nào để quyến rũ đàn ông thôi!

Cái tên này, sao hắn biết hay vậy? Lại còn ăn nói xéo xắt như thế. Nhược Vũ cầm máy tính lên xoay màn hình về phía hắn, bày ra bộ mặt quang minh chính đại, cao giọng phản biện: 

- Nhìn cho kỹ, tôi là đang muốn học kỹ thuật câu cá. Anh xem thử chỗ nào quyến rũ đàn ông?

Rất may là lúc nãy cô gõ không đầu không đuôi, nên kết quả cho ra toàn về lĩnh vực câu cá. Để tên điên này vạch trần, thà là cô đào hố nhảy xuống cho xong. 

Lâm Nhất Phàm không tin tưởng nổi độ xảo trá của cô gái này, có mười cái miệng cũng không cãi lại. Hắn hừ lạnh, đi ra chỗ khác. Để rồi xem cô giả vờ được tới chừng nào. 

Màn đêm buông xuống, phòng cũng tắt hết đèn, tiếng chuông tin nhắn của Lâm Nhất Phàm vang lên liên tục. Giai Kỳ gửi tin nhắn cho hắn nói hôm nay chưa thật sự khoẻ, muốn hắn ngày mai tới chỗ của cô ta một chuyến. 

Lâm Nhất Phàm cong môi mỉm cười, lúc trước Giai Kỳ luôn từ chối hắn, sau khi hắn kết hôn rồi mới muốn ở gần hắn. Suy đi tính lại kết hôn cũng tốt, để người mình thích nhận ra giá trị bản thân mình, ngoại trừ việc rước phải đồ hai mặt kia về nhà thì mọi chuyện đều không quá tệ.

Nhược Vũ nằm trên giường chốc chốc lại nghe tiếng tin nhắn vang lên, cô không chịu nổi nữa tốc chăn ngồi dậy, nói:

- Nè, anh có thể cài điện thoại ở chế độ im lặng mà, vợ anh còn nằm ở đây mà cô nào lại nhắn tin tới tìm vậy? Không thấy phiền lắm sao?

Châu Nhược Vũ không quan tâm ai nhắn tin cho hắn, chỉ bực bội vì bị làm phiền đến giấc ngủ của mình mà thôi. Lâm Nhất Phàm thấy cũng thật lạ, lúc đầu là chính cô ta nằng nặc đòi gả cho hắn, nhưng khi thấy hắn và Giai Kỳ đi cùng xe cô ta không hề tra hỏi, cũng chẳng quan tâm, vậy rốt cuộc cô ta muốn gả cho hắn để làm gì? 

Lâm Nhất Phàm mặc kệ mấy lời càm ràm kia, hắn vẫn để âm lượng chuông báo hết mức như đang thách thức sự chịu đựng của người khác vậy. Nhược Vũ ở bên này đã phải cố kìm lòng lại để bản thân không chạy tới túm lấy cổ hắn ta vật xuống. Nhớ lúc trước cô đến nhà chơi, cứ tưởng hắn hướng nội ít nói, nào ngờ bây giờ mới biết rõ bộ mặt thật của hắn, vừa nói nhiều lại còn cực kỳ xấu tính. 

Nhược Vũ chùm chăn qua đầu, áp tai xuống gối để không nghe thấy tiếng chuông điện thoại đáng ghét kia, nhưng bây giờ thời tiết rất nóng, dẫu trong phòng có điều hòa vẫn thấy khó thở. Chịu đựng một hồi thì không nhịn nổi nữa, cô tức tối đạp chăn ra khỏi người, muốn chọc tức cô ư, để xem ai lì hơn ai.

Cô ngồi bật dậy, mở ngăn tủ đầu giường lấy ra cái loa bluetooth kết nối với điện thoại của mình, mở nhạc cực lớn rồi leo lên giường thong thả nằm xuống. 

Lâm Nhất Phàm đang thả hồn vào mấy dòng tin nhắn tình tứ thì bị cái loa công suất lớn hành hạ muốn thủng cả màng nhĩ. Hắn tức tối bước xăm xăm tới chỗ của Nhược Vũ thẳng tay tắt cái loa đi, nhưng Nhược Vũ không để cho hắn như ý, cô nhấn nút "play", hất cằm thách thức. Hai người mắt đấu mắt rồi vồ lấy nhau, giằng co dữ dội.

Lúc này cửa phòng đột ngột bị mở ra, Lâm phu nhân trố mắt nhìn con trai và con dâu đang trong tư thế kẻ trên người dưới vô cùng thân mật liền cười cười bí hiểm. Bà đứng bên ngoài há miệng hét to:

- Hai đứa tắt nhạc đi, có làm chuyện bí mật gì thì ở dưới cũng không nghe thấy đâu. 

Nói rồi, bà bỏ hai con người ngơ ngác ở đó, đóng cửa đi xuống lầu. 

Nhược Vũ hoàn hồn đẩy Lâm Nhất Phàm ngã xuống giường rồi tắt luôn cái loa, kéo chăn lên nhắm mắt ngủ. 

Lâm Nhất Phàm lồm cồm bò dậy lầm bầm trong miệng mấy tiếng, rồi cũng trở về "lãnh địa" của mình tắt chuông điện thoại, kẻo "con cọp cái" lại nổi điên lên. 

...

Sáng hôm sau cả nhà tập trung trên bàn ăn hết rồi, một lúc lâu sau Lâm Nhất Phàm và Nhược Vũ mới đi xuống. Lúc bọn họ ngồi vào bàn ăn, Lâm phu nhân cứ tủm tỉm cười suốt. 

Lâm Khải Trạch thì lâu lâu lại lén nhìn cái môi bị sưng đỏ của Lâm Nhất Phàm mà cảm thán, em dâu mạnh bạo ghê, nhưng mà hắn thích. Chả bù cho vị hôn thê xấu số của hắn, quen nhau năm năm chỉ hôn hít với nắm tay, muốn tiến xa hơn một chút thì lại e thẹn nói là để dành lần đầu cho đêm động phòng, đúng là tư tưởng lạc hậu cũ kỹ.

Ai cũng có những suy tư riêng, còn hai người họ thì không biết mọi người cười chuyện gì nên cứ vô tư tập trung vào chuyện ăn uống. Dùng bữa sáng xong hai anh em nhà họ Lâm đều tới công ty, Lâm lão gia thì có hẹn với bạn đi đánh golf, Lâm phu nhân thì đi mua sắm với mấy bà bạn, bà nhất quyết lôi con dâu theo nhưng Nhược Vũ than mệt để trốn tránh. 

Lâm phu nhân nhớ lại "cảnh xuân" tối qua và cái môi của con trai mình thì mỉm cười gật gật đầu bảo cô nghỉ ngơi cho tốt. 

Cả nhà đi vắng hết, người giúp việc đang ở dưới phòng bếp. Nhược Vũ đánh liều tìm tới phòng của Lâm Khải Trạch.

Cửa không khoá, Nhược Vũ thầm cảm thán về vận may của mình. Quan sát một hồi thấy không có camera cô mới mạnh dạn bước vào bên trong. 

Cô lục trong ngăn bàn, dưới giường, chỗ nào cũng xem qua nhưng không tìm được cổ phần của Trương thị. Kiểm tra một hồi thì cô phát hiện được một cái két sắt nhỏ đặt bên trong tủ sách. Không biết đồ cô cần tìm có được giấu ở đây không, nhưng muốn mở thì phải có mật khẩu. 

Nhược Vũ đánh liều nhập thử ngày sinh của Lâm Khải Trạch nhưng không được, thử bao nhiêu số vẫn không được. Sợ người nhà sẽ trở về sớm cô liền gieo hy vọng vào lần nhập mã cuối cùng nhập thử ngày tháng sinh của cô. 

ERROR.

Lại không được. Cũng đúng thôi, đến giết cô chết hắn cũng đã làm rồi, thì có thương tiếc gì mà lại cài ngày sinh của cô làm mật khẩu. Mỗi lần nhập sai ba lần phải chờ tiếp năm phút mới mở được tiếp. Ngồi ở đây nửa ngày rồi vẫn không thu thập được gì, cô đành luyến tiếc rời đi để tránh bị phát hiện. 

Nhược Vũ cố nhớ lại những số mình đã nhập, rồi ghi chép vào một tờ giấy để dễ loại trừ. Mật khẩu có bốn chữ số, mà có đến chín ngàn số tự nhiên có bốn chữ số. Vậy đến bao giờ cô mới mở được cái két đó? Chưa kể hắn có đột nhiên thay đổi mật khẩu, hay tệ hơn là hắn giấu giấy tờ ở một nơi khác nữa.

Nhược Vũ nằm vật ra giường chán nản, không biết phải tìm số cổ phần đó ở đâu? Chỉ một giây thấy hắn nhởn nhơ ở bên ngoài cũng khiến cô hận không chịu nổi. Lúc cô mới mất, có vài người còn nghi ngờ cô bị sát hại, nhưng dần dần trông thấy Lâm Khải Trạch đau khóc thảm thương, ai cũng tin cô là nghĩ quẩn tự tử. Đúng là ông trời thích trêu ngươi, cô rất háo hức muốn xem vẻ mặt của Lâm Khải Trạch sẽ như thế nào khi biết cô vẫn còn sống?

Hot

Comments

Meme

Meme

Cười

2023-06-07

2

Mai Ly

Mai Ly

cười xĩu

2023-05-18

1

❤️❤️👨‍👩‍👦❤️❤️

❤️❤️👨‍👩‍👦❤️❤️

bây giờ thì to mồm vào.... sau này khóc lóc mà giữ vợ nha a trai

2023-01-19

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trời cao có mắt
2 Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3 Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4 Chương 4: Chồng à!
5 Chương 5: Cá cắn câu
6 Chương 6: Mật khẩu
7 Chương 7: Là do anh tự dây vào
8 Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9 Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10 Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11 Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12 Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13 Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14 Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15 Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16 Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17 Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18 Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19 Chương 19: Ngủ quên.
20 Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21 Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22 Chương 22: Cô đang ghen sao?
23 Chương 23: Có qua có lại.
24 Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25 Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26 Chương 26: Uyển Dư.
27 Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28 Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29 Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30 Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31 Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32 Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33 Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34 Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35 Chương 35: Nói đỡ.
36 Chương 36: Mua xe.
37 Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38 Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39 Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40 Chương 40: Thất bại thảm hại.
41 Chương 41: Có trời mới biết.
42 Chương 42: Cấp cứu.
43 Chương 43: Cô có đói không?
44 Chương 44: Kiên định.
45 Chương 45: Chất vấn.
46 Chương 46: Nổi giận.
47 Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48 Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49 Chương 49: Nghi ngờ.
50 Chương 50: Sư tử thức dậy.
51 Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52 Chương 52: Không lối thoát.
53 Chương 53: Thịnh nộ.
54 Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55 Chương 55: Buổi sáng KFC.
56 Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57 Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58 Chương 58: Ngoan.
59 Chương 59: Dự tiệc.
60 Chương 60: Có người chống lưng.
61 Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62 Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63 Chương 63: Có thù phải trả.
64 Chương 64: Người chiến thắng.
65 Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66 Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67 Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68 Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69 Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70 Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71 Chương 71: Hàn Đông Quân.
72 Chương 72: Bị bắt cóc.
73 Chương 73: Bỏ trốn.
74 Chương 74: Có được hay không?
75 Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76 Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77 Chương 77: Sinh nhật muộn.
78 Chương 78: Đào ngon.
79 Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80 Chương 80: Lần đầu tiên.
81 Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82 Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83 Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84 Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85 Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86 Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87 Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88 Chương 88: Em là của ai?
89 Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90 Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91 Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92 Chương 92: Không bỏ mặc được.
93 Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94 Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95 Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96 Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97 Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98 Chương 98: Tin tưởng.
99 Chương 99: Lén lút bám theo.
100 Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101 Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102 Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103 Chương 103: Bắt gian.
104 Chương 104: Chứng cứ.
105 Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106 Chương 106: Viếng mộ.
107 Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108 Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109 Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110 Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111 Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112 Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113 Chương 113: Tai nạn.
114 Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115 Chương 115: Anh là ai vậy?
116 Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117 Chương 117: Để anh tiễn em.
118 Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119 Chương 119: Báo án.
120 Chương 120: Hứa với anh.
121 Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122 Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123 Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124 Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125 Chương 125: Hận thù không còn nữa.
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Trời cao có mắt
2
Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3
Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4
Chương 4: Chồng à!
5
Chương 5: Cá cắn câu
6
Chương 6: Mật khẩu
7
Chương 7: Là do anh tự dây vào
8
Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9
Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10
Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11
Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12
Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13
Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14
Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15
Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16
Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17
Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18
Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19
Chương 19: Ngủ quên.
20
Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21
Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22
Chương 22: Cô đang ghen sao?
23
Chương 23: Có qua có lại.
24
Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25
Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26
Chương 26: Uyển Dư.
27
Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28
Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29
Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30
Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31
Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32
Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33
Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34
Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35
Chương 35: Nói đỡ.
36
Chương 36: Mua xe.
37
Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38
Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39
Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40
Chương 40: Thất bại thảm hại.
41
Chương 41: Có trời mới biết.
42
Chương 42: Cấp cứu.
43
Chương 43: Cô có đói không?
44
Chương 44: Kiên định.
45
Chương 45: Chất vấn.
46
Chương 46: Nổi giận.
47
Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48
Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49
Chương 49: Nghi ngờ.
50
Chương 50: Sư tử thức dậy.
51
Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52
Chương 52: Không lối thoát.
53
Chương 53: Thịnh nộ.
54
Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55
Chương 55: Buổi sáng KFC.
56
Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57
Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58
Chương 58: Ngoan.
59
Chương 59: Dự tiệc.
60
Chương 60: Có người chống lưng.
61
Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62
Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63
Chương 63: Có thù phải trả.
64
Chương 64: Người chiến thắng.
65
Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66
Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67
Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68
Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69
Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70
Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71
Chương 71: Hàn Đông Quân.
72
Chương 72: Bị bắt cóc.
73
Chương 73: Bỏ trốn.
74
Chương 74: Có được hay không?
75
Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76
Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77
Chương 77: Sinh nhật muộn.
78
Chương 78: Đào ngon.
79
Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80
Chương 80: Lần đầu tiên.
81
Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82
Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83
Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84
Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85
Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86
Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87
Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88
Chương 88: Em là của ai?
89
Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90
Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91
Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92
Chương 92: Không bỏ mặc được.
93
Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94
Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95
Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96
Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97
Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98
Chương 98: Tin tưởng.
99
Chương 99: Lén lút bám theo.
100
Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101
Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102
Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103
Chương 103: Bắt gian.
104
Chương 104: Chứng cứ.
105
Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106
Chương 106: Viếng mộ.
107
Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108
Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109
Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110
Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111
Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112
Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113
Chương 113: Tai nạn.
114
Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115
Chương 115: Anh là ai vậy?
116
Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117
Chương 117: Để anh tiễn em.
118
Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119
Chương 119: Báo án.
120
Chương 120: Hứa với anh.
121
Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122
Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123
Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124
Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125
Chương 125: Hận thù không còn nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play