Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.

Lâm Nhất Phàm ép sát hông của mình vào phần bụng dưới của Nhược Vũ, bàn tay to dài nắm chặt lấy hai bàn tay nhỏ nhắn của cô giơ cao qua đầu tựa sát vào tường. 

Nhược Vũ cảm nhận được hơi thở nóng bỏng từ người Lâm Nhất Phàm phả ra, cô lúng túng tìm cách thoát thân, khuôn mặt cũng vì thế mà nhanh chóng ửng hồng. 

Lâm Nhất Phàm thấy ngứa ngáy cực độ, lúc này nếu không làm gì hắn sẽ nổ tung mất. Con ngươi hắn phủ một lớp sương mờ, môi mỏng tìm tới bờ môi mềm mại của Nhược Vũ, cô trợn mắt phản kháng dữ dội nhưng càng vùng vẫy hắn càng hăng say hơn. 

Lâm Nhất Phàm dùng lưỡi quét lấy môi đào nhỏ rồi cạy miệng của Nhược Vũ, cô nhận thấy thời cơ tới rồi liền cắn "phập" một cái. Hắn trợn mắt đau điếng thả cô ra, Nhược Vũ đá vào chân hắn điên tiết mắng loạn lên. 

- Cái đồ biến thái, vô sỉ anh uống rượu đến mất lí trí rồi à. Tỉnh này, tỉnh… 

Vừa nói cô vừa đá túi bụi vào người hắn, cô biết rõ hắn ghét mình như thế nào, hành động điên khùng này chỉ có thể là do hắn quá say rồi nên mới trở nên phóng túng như vậy. Đàn ông đúng là ai cũng như nhau cả. 

Lâm Nhất Phàm không bị cô đánh đau mà hắn bị đau chỗ khác. Hắn cố gắng trấn tỉnh đè nén thứ đang trỗi dậy của mình, mắt lườm cô một cái rồi bước vào phòng tắm. 

Cánh cửa phòng tắm đóng lại rồi Nhược Vũ ôm ngực thở dài một hơi, không rõ hắn là bị gì nữa. Đúng là loạn hết rồi. 

Lâm Nhất Phàm cởi hết quần áo mở vòi hoa sen dội thẳng vào người, hai tay hắn chống vào tường nghĩ về nụ hôn ban nãy. Tại sao hắn lại mất bình tĩnh như vậy, trước mặt Giai Kỳ hắn còn chưa một lần muốn nhào tới hôn cô ấy, vậy mà với Châu Nhược Vũ hắn đã không kiềm chế được mấy lần rồi. 

Lại nói cô gái này bình thường miệng mồm hay thả mấy lời bướm ong dụ dỗ người khác nhưng lúc bị tấn công lại như một con nhím xù lông phản kháng dữ dội, cô ta không chỉ giỏi mồm mép mà còn rất biết cách khiến người ta điên loạn vì mình. 

Lúc Lâm Nhất Phàm trở ra thì Nhược Vũ đã leo lên giường đắp chăn nhắm mắt nhưng không rõ đã ngủ hay chưa. Hắn đứng dưới giường nhíu mày nhìn cô thật lâu, đánh giá khuôn mặt lấp ló sau cái chăn một lượt. Tự dưng hôm nay thấy cô ta cũng xinh nhỉ. 

Vừa nghĩ tới đó tự nhiên hắn giật mình, gì vậy? Có lẽ là mình say quá rồi mới hồ đồ như vậy. Hắn trở về sofa gác tay lên trán suy nghĩ miên man rồi ngủ lúc nào cũng không hay. 

Sáng hôm sau tỉnh dậy hắn đã thấy Nhược Vũ lọ mọ ghi chép cái gì đó, hắn không quan tâm đi vào phòng tắm rửa mặt. Lúc trở ra cô đã đứng chắn trước mặt hắn hùng hồn nói. 

- Ký đi. 

Lâm Nhất Phàm cầm tờ giấy lên xem thử, trán nhăn lại mấy đường nhìn cô khó chịu. 

-Cô tưởng tôi là con nít sao? Lời tôi nói ra nhất định sẽ giữ lời. 

Nhược Vũ nhướng mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi nhếch môi khinh bỉ nói. 

- Trên đời này đến cả bản thân tôi còn không tin được thì làm sao tôi tin anh, nghĩ kỹ lại xem anh chê bai tôi ra sao cuối cùng vẫn đụng vào tôi đấy thôi. 

Lâm Nhất Phàm tròn mắt, đây mới đúng là Châu Nhược Vũ mà hắn biết, miệng mồm điêu ngoa, nói cô là dân chợ búa hắn còn tin. Cầm lấy cây bút từ tay của cô, hắn ký cái rẹt vào tờ giấy đề rõ ràng mấy chữ "Giấy cam kết để Châu Nhược Vũ vào Lâm thị làm việc."

Ký xong hắn còn lèm bèm cô là đồ trẻ con rồi mới ra khỏi phòng. Nhược Vỹ mặc kệ hắn, cô cất gọn gàng tờ giấy vào túi xách rồi lấy vali ra để xếp quần áo chuẩn bị đi du lịch. 

Cô không muốn lãng phí thời gian vào những việc vô bổ như thế này nhưng chẳng có con đường nào bằng phẳng để đi cả, muốn thành công cô phải đổ nhựa đường mới đi được. 

Điện thoại Nhược Vũ có tin nhắn đến, cô không nhìn cũng biết là ai nhắn tới. Sắp xếp đồ đạc vào xong cô mới mở điện thoại ra xem. 

"Sao em không xuống ăn sáng?"

Nhược Vũ trề môi muốn nhổ vào màn hình điện thoại một bãi nước bọt mới hả hê, bàn tay chán ghét nhắn tin trả lời. 

"Em đang chuẩn bị đi du lịch cùng Nhất Phàm, vài hôm nữa chắc không gặp được anh rồi."

Lúc nhắn những lời này cô cực kỳ buồn nôn, mỗi một giây dính líu tới Lâm Khải Trạch đều khiến cô khó chịu, chỉ hận không thể lôi hắn xuống tầng cuối cùng của địa ngục mách với Diêm Vương bắt hắn phải trả giá. 

Ở bên này Lâm Khải Trạch cồn cào không yên, đi du lịch, vậy là sẽ ngọt ngào tình cảm với nhau, mặt hắn đen lại không vui. Phải chi từ em dâu trở thành bà xã của hắn thì hay biết mấy, nghĩ tới thân hình bốc lửa của cô hắn lại chảy nước miếng. 

Lâm phu nhân thấy Nhược Vũ không xuống ăn sáng thì đem ly ngũ cốc lên phòng cho cô uống, lúc mở cửa ra thấy cô đang bận rộn xếp quần áo thì môi cong lên một đường. 

- Con uống sữa đi rồi làm tiếp, có cần mua thêm gì không mẹ đi cùng với con. 

Nhược Vũ đón lấy ly sữa uống một hơi cho bà vui rồi ngọt ngào nói. 

- Con chuẩn bị đầy đủ hết rồi, mẹ đừng lo, chồng con nói sẽ đưa con đi chơi thật vui, lúc về sẽ mua thật nhiều quà cho mẹ. Mẹ ở nhà nhớ uống thuốc đúng giờ nha. 

Nhược Vũ để ý thấy bà vẫn uống thuốc hàng ngày, trên lọ thuốc cô đọc hiểu được là thuốc đặc trị bệnh tim. Lần trước cô không biết nên lỡ đùa hơi quá trớn, đến bây giờ vẫn còn áy náy. Vả lại từ sau khi cô chết đi chỉ còn lại có mỗi mình bà vẫn thường nhắc đến cô. 

Lâm Nhất Phàm đứng ngoài cửa lén nghe cuộc đối thoại giữa mẹ chồng nàng dâu, cô gái nhiều mưu mô này thật sự rất dẻo miệng, đoán chắc mẹ của hắn đã cười ngoác đến tận mang tai rồi. Bản thân hắn cũng không biết mình đang tủm tỉm cười. 

- Nó đối xử với con thế nào, có ức hiếp con không? 

Đột nhiên Lâm phu nhân hỏi như vậy làm Nhược Vũ hơi lúng túng, mà người đứng ngoài kia cũng cố áp sát vào cửa để nghe câu trả lời. 

- Mẹ đừng lo tụi con vẫn rất tốt, anh ấy rất chiều chuộng con. 

Nói ra mấy lời này Nhược Vũ còn thấy ngượng miệng, cô phát hiện mình càng ngày càng giỏi nói dối. Mà Lâm Nhất Phàm ngoài kia không rõ tại sao tâm trạng lại trùng xuống. 

Lâm phu nhân cười tươi mãn nguyện rồi đi ra ngoài, lúc bắt gặp Lâm Nhất Phàm đang rình mò ở cửa bà chậc lưỡi mấy cái rồi mới xuống nhà. Gì vậy? Coi thường con trai mình sao? 

Lâm Nhất Phàm vào phòng thấy Nhược Vũ đã thu dọn đồ xong, chợt nhớ ra gì đó hắn cầm điện thoại gọi cho Giai Kỳ. 

- Em chuẩn bị đồ xong chưa, sáng mai anh qua đón em. 

Loa điện thoại khá to nên Nhược Vũ có thể nghe thấy cô nàng bên kia cũng hào hứng không ít. Bảo dắt mèo nhỏ theo thì liền làm y như vậy, đúng là cái tên phóng túng. 

Nhược Vũ đá cái vali đáng thương lăn vào góc tường rồi leo lên giường bấm điện thoại. Lâm Nhất Phàm vậy mà thấy vui, hắn ung dung vào thay quần áo rồi đi tới công ty. 

Tối hôm đó Lâm Nhất Phàm đưa Giai Kỳ tới trung tâm thương mại để mua sắm, rồi mới đi về nhà. Lúc lên phòng Nhược Vũ đã ngủ say rồi, hắn đứng nhìn cô một lúc rồi cũng lặng lẽ xếp quần áo vào vali của mình. 

Hot

Comments

meo meo🐱🐱🐱🐨🐻

meo meo🐱🐱🐱🐨🐻

mún đập con giai kỳ quá

2023-12-30

1

Đàm Tinh Tinh

Đàm Tinh Tinh

tui tưởng muốn thành công phải đổ mồ hôi nước mắt gì gì đó 🤣🤣🤣🤣

2023-08-14

0

Anonymous

Anonymous

xê ra đi má, ai cho lại gần :))??

2023-08-02

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trời cao có mắt
2 Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3 Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4 Chương 4: Chồng à!
5 Chương 5: Cá cắn câu
6 Chương 6: Mật khẩu
7 Chương 7: Là do anh tự dây vào
8 Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9 Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10 Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11 Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12 Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13 Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14 Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15 Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16 Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17 Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18 Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19 Chương 19: Ngủ quên.
20 Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21 Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22 Chương 22: Cô đang ghen sao?
23 Chương 23: Có qua có lại.
24 Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25 Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26 Chương 26: Uyển Dư.
27 Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28 Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29 Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30 Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31 Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32 Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33 Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34 Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35 Chương 35: Nói đỡ.
36 Chương 36: Mua xe.
37 Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38 Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39 Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40 Chương 40: Thất bại thảm hại.
41 Chương 41: Có trời mới biết.
42 Chương 42: Cấp cứu.
43 Chương 43: Cô có đói không?
44 Chương 44: Kiên định.
45 Chương 45: Chất vấn.
46 Chương 46: Nổi giận.
47 Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48 Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49 Chương 49: Nghi ngờ.
50 Chương 50: Sư tử thức dậy.
51 Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52 Chương 52: Không lối thoát.
53 Chương 53: Thịnh nộ.
54 Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55 Chương 55: Buổi sáng KFC.
56 Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57 Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58 Chương 58: Ngoan.
59 Chương 59: Dự tiệc.
60 Chương 60: Có người chống lưng.
61 Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62 Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63 Chương 63: Có thù phải trả.
64 Chương 64: Người chiến thắng.
65 Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66 Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67 Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68 Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69 Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70 Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71 Chương 71: Hàn Đông Quân.
72 Chương 72: Bị bắt cóc.
73 Chương 73: Bỏ trốn.
74 Chương 74: Có được hay không?
75 Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76 Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77 Chương 77: Sinh nhật muộn.
78 Chương 78: Đào ngon.
79 Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80 Chương 80: Lần đầu tiên.
81 Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82 Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83 Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84 Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85 Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86 Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87 Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88 Chương 88: Em là của ai?
89 Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90 Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91 Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92 Chương 92: Không bỏ mặc được.
93 Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94 Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95 Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96 Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97 Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98 Chương 98: Tin tưởng.
99 Chương 99: Lén lút bám theo.
100 Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101 Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102 Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103 Chương 103: Bắt gian.
104 Chương 104: Chứng cứ.
105 Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106 Chương 106: Viếng mộ.
107 Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108 Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109 Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110 Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111 Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112 Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113 Chương 113: Tai nạn.
114 Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115 Chương 115: Anh là ai vậy?
116 Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117 Chương 117: Để anh tiễn em.
118 Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119 Chương 119: Báo án.
120 Chương 120: Hứa với anh.
121 Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122 Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123 Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124 Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125 Chương 125: Hận thù không còn nữa.
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Trời cao có mắt
2
Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3
Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4
Chương 4: Chồng à!
5
Chương 5: Cá cắn câu
6
Chương 6: Mật khẩu
7
Chương 7: Là do anh tự dây vào
8
Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9
Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10
Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11
Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12
Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13
Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14
Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15
Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16
Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17
Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18
Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19
Chương 19: Ngủ quên.
20
Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21
Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22
Chương 22: Cô đang ghen sao?
23
Chương 23: Có qua có lại.
24
Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25
Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26
Chương 26: Uyển Dư.
27
Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28
Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29
Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30
Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31
Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32
Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33
Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34
Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35
Chương 35: Nói đỡ.
36
Chương 36: Mua xe.
37
Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38
Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39
Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40
Chương 40: Thất bại thảm hại.
41
Chương 41: Có trời mới biết.
42
Chương 42: Cấp cứu.
43
Chương 43: Cô có đói không?
44
Chương 44: Kiên định.
45
Chương 45: Chất vấn.
46
Chương 46: Nổi giận.
47
Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48
Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49
Chương 49: Nghi ngờ.
50
Chương 50: Sư tử thức dậy.
51
Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52
Chương 52: Không lối thoát.
53
Chương 53: Thịnh nộ.
54
Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55
Chương 55: Buổi sáng KFC.
56
Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57
Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58
Chương 58: Ngoan.
59
Chương 59: Dự tiệc.
60
Chương 60: Có người chống lưng.
61
Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62
Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63
Chương 63: Có thù phải trả.
64
Chương 64: Người chiến thắng.
65
Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66
Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67
Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68
Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69
Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70
Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71
Chương 71: Hàn Đông Quân.
72
Chương 72: Bị bắt cóc.
73
Chương 73: Bỏ trốn.
74
Chương 74: Có được hay không?
75
Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76
Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77
Chương 77: Sinh nhật muộn.
78
Chương 78: Đào ngon.
79
Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80
Chương 80: Lần đầu tiên.
81
Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82
Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83
Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84
Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85
Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86
Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87
Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88
Chương 88: Em là của ai?
89
Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90
Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91
Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92
Chương 92: Không bỏ mặc được.
93
Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94
Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95
Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96
Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97
Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98
Chương 98: Tin tưởng.
99
Chương 99: Lén lút bám theo.
100
Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101
Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102
Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103
Chương 103: Bắt gian.
104
Chương 104: Chứng cứ.
105
Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106
Chương 106: Viếng mộ.
107
Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108
Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109
Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110
Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111
Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112
Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113
Chương 113: Tai nạn.
114
Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115
Chương 115: Anh là ai vậy?
116
Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117
Chương 117: Để anh tiễn em.
118
Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119
Chương 119: Báo án.
120
Chương 120: Hứa với anh.
121
Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122
Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123
Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124
Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125
Chương 125: Hận thù không còn nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play