Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.

Trên bàn cơm của Châu gia chỉ quanh đi quảnh lại chỉ có hai việc. 

- Nhược Vũ, con phải biết cách khiến Nhất Phàm để ý tới mình, đừng để nó lăng nhăng ở bên ngoài, phải giữ vững vị trí của con ở Lâm gia. 

- Nhược Vũ, hai nhà là thông gia đừng để có tiếng mà không có miếng, phải để Lâm Thị để ý đến Châu Thị của chúng ta. 

Châu lão gia và Châu phu nhân cứ nhắc đi nhắc lại hai việc này, khiến bữa cơm ba mươi phút của cô như kéo dài tới tận ba tiếng. Nhược Vũ vì nể tình đây là ba mẹ ruột của thân xác mình đang mang mới không lên tiếng cãi lại. Có cha mẹ nào chỉ nghĩ đến lợi ích của công ty, mà không quan tâm đến con gái mình như vậy không? 

Ăn cơm xong Nhược Vũ lên phòng, nơi này vẫn được quét dọn sạch sẽ. Cô đi xung quanh phòng một vòng rồi ngả lưng xuống giường. Tiếng động cơ ô tô ở dưới sân truyền tới, Châu lão gia và Châu phu nhân đi dự tiệc của đối tác, trong bữa cơm họ còn dặn dò cô ở lại nhà một chút, rồi về Lâm gia sớm để tránh họ có cái nhìn không tốt. 

Nhược Vũ lắc đầu ngán ngẩm, không biết họ đã tạo áp lực cho Châu Nhược Vũ tới mức nào mà cô ấy phải tự tử? Mí mắt sụp xuống, cô ngáp dài một hơi, không cưỡng lại cơn buồn ngủ đang kéo tới rồi chìm vào giấc mộng. Lúc cô giật mình thức dậy thì trời đã tối rồi. 

*********

Sáu giờ chiều Lâm Nhất Phàm về nhà, hắn lên phòng nhưng không thấy Nhược Vũ đâu. Cũng tốt, gặp nhau chỉ cãi nhau thì gặp làm gì. 

Hắn xuống dưới nhà cũng không thấy ba mẹ đâu, hỏi người giúp việc thì biết họ đi dự tiệc cả rồi. Không có mẹ canh chừng, Lâm Nhất Phàm vội vã leo lên xe chạy tới hộp đêm. 

Lúc này Giai Kỳ vẫn còn đang ở trên sàn diễn, Lâm Nhất Phàm như thường lệ ngồi trên quầy bar thưởng thức rượu. Thân hình cô nóng bỏng bị gò bó trong bộ biniki chật chội, Lâm Nhất Phàm quay đầu không nhìn nữa.

Tiếng vỗ tay vang lên, Giai Kỳ đã kết thúc màn trình diễn, cô hướng về phía Lâm Nhất Phàm tươi cười bước đến. 

- Em à đi với anh một đêm đi, anh có rất nhiều tiền đảm bảo sẽ không để em chịu thiệt. 

Một gả đàn ông bụng phệ chặn đường Giai Kỳ nói mấy lời không đứng đắn khiến cô khó chịu. 

- Anh đang làm gì vậy? Muốn kiếm gà thì đi chỗ khác mà kiếm. 

Lão già này khoảng hơn năm mươi tuổi, ngoại hình cực kỳ không gọn gàng, lại còn cực kỳ xấu nhưng được cái đeo rất nhiều vàng. Ông ta thấy Giai Kỳ từ chối liền móc trong bóp ra một xấp tiền vỗ bôm bốp vào mặt cô. 

- Thế này đã được chưa? 

"Hự.''

Gã đàn ông còn chưa kịp thấy Giai Kỳ lắc hay gật đầu thì đã bị đạp mạnh vào bụng, Lâm Nhất Phàm nhìn ông ta lăn lộn ở dưới chân lớn tiếng. 

- Dám ở trước mặt Lâm Nhất Phàm này tán tỉnh cô ấy, nhớ cho kỹ cô ấy là của tao. Biến. 

Hắn lao tới như một mảnh hổ nhưng khuôn mặt lạnh như băng cực kỳ đáng sợ. Gã đàn ông lồm cồm bò dậy chỉ vào mặt Giai Kỳ. 

- Thứ gái bao còn tưởng mình cao sang lắm, mày không yên với tao đâu. 

Nói xong ông ta ôm bụng vắt chân chạy thục mạng. Khách khứa trong bar nãy giờ đều móc điện thoại ra quay lại cảnh một già, một trẻ giành gái. Giai Kỳ trốn sau lưng Lâm Nhất Phàm la to. 

- Đừng quay nữa, cất điện thoại hết đi. 

Lâm Nhất Phàm nắm tay kéo cô ra khỏi hộp đêm, cả hai ngồi trong xe Giai Kỳ ôm lấy bờ vai của mình ra vẻ sợ hãi. Hắn cởi áo vest trên người khoác cho cô rồi khởi động xe về biệt thự nhỏ. 

Giai Kỳ suốt cả đoạn đường không nói gì, lúc chiếc xe dừng lại trước cổng nhà rồi cô mới mở miệng. 

- Cảm ơn anh đã ra mặt giúp em, Nhất Phàm cho đến giờ này em mới biết em không thể sống thiếu anh được thì có muộn không? 

Nói rồi cô ôm mặt nức nở, Lâm nhất Phàm đau lòng kéo cô nép vào lòng mình. 

- Anh lúc nào cũng bảo vệ em, đừng sợ. Hai ngày nữa chúng ta cùng tới Tam Đảo du lịch đi, anh có sẵn vé rồi. 

Giai Kỳ muốn nhảy dựng trong lòng Lâm Nhất Phàm, cô ngẩng mặt ôm lấy khuôn mặt tuấn lãng của hắn tìm tới môi. 

Lúc này cửa sổ xe đang mở, một chiếc taxi chạy ngang, Lâm Nhất Phàm có thể nhìn rõ ràng người ngồi trong taxi nhìn mình rồi vụt qua. Đột nhiên hắn chột dạ thẳng lưng tránh nụ hôn chưa thành của Giai Kỳ. 

Trong ánh mắt hắn không có chút hưởng ứng nào làm Giai Kỳ mất hứng, cô nhanh chóng mở cửa xe bước xuống. Lâm Nhất Phàm dặn dò cô chuẩn bị sẵn hành lí xong thì quay xe chạy đi. Giai Kỳ đứng đó mặt dậm chân tức giận, nói yêu cô mà hôn cũng chưa từng. 

Lâm Nhất Phàm lái xe băng băng về nhà, hắn không rõ cảm giác của mình lúc này là gì nữa. Lúc nhìn thấy Châu Nhược Vũ lướt qua hắn đột nhiên thấy sợ, nhưng tại sao hắn lại sợ cô ta. Suy nghĩ một hồi hắn lấp liếm bằng lí do, hắn sợ cô sẽ mách lại với mẹ của mình. 

Lâm Nhất Phàm thay giày đi nhanh lên phòng, trong phòng tối om mặc dù phòng tắm đang sáng đèn. Vậy là cô ta đi từ sáng đến giờ này mới về, đúng là loại người lẳng lơ. Hắn mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây âu, vạt áo giấu vào quần nằm dài trên sofa, nhìn chỗ nào cũng thật mê người. 

Nhược Vũ tắm xong quay trở ra đã thấy Lâm Nhất Phàm trở về, hắn cũng không bật đèn mà nằm ườn ra ở đó, cô có thể ngửi thấy mùi rượu đang bay nhảy trong không khí. Nhược Vũ không thích rượu, những thứ có cồn khiến cô thấy buồn nôn khi nhớ tới chuyện cũ. 

Cô cầm chai nước hoa của mình lên xịt xịt vài cái cho át mùi rượu khó chịu rồi bình thản ngồi xuống thoa kem dưỡng da. 

Lâm Nhất Phàm nhíu mày nhìn Nhược Vũ, cô ta đang làm cái gì vậy, đang kì thị mình sao? Hắn ngồi bật dậy bắt chéo chân nói giọng khó nghe. 

- Cô Châu nếu hôm nay đã thấy điều không nên thấy thì nên biết tự giác mà im miệng lại, nếu cô dám hó hé với mẹ tôi thì con đường vào Lâm Thị cô đừng mơ nữa. 

Bàn tay thoa kem dưỡng của Nhược Vũ vẫn không dừng lại, cô cũng không thèm trả lời. Có loại đàn ông nào đi ra ngoài tòm tem còn về nhà bắt vợ giữ kín miệng. Nhưng mà hắn muốn làm gì thì làm, đâu có liên quan tới cô. 

Lâm Nhất Phàm thấy cô im lặng lại vô cớ không vui, hắn bước lại gần bàn trang điểm hỏi cho rõ ràng. 

- Châu tiểu thư có vấn đề về thính giác sao, có cần tôi đưa cô đi khám không? 

Nhược Vũ thoa kem xong rồi, cô định mặc kệ hắn nhưng hắn không chịu để cho cô yên. Cô khoanh hai tay trước ngực nhìn hắn. 

- Chồng à, anh cũng vừa phải thôi, anh đi ra ngoài chơi với gái được thì tại sao tôi ở cùng chỗ với anh trai của anh thì anh lại nhảy dựng lên. Làm người phải công bằng một chút chứ. 

Nói xong cô còn vỗ vai hắn mấy cái rồi bỏ đi, nhưng còn chưa kịp nhấc chân thì đã bị Lâm Nhất Phàm kéo lại áp sát vào tường. 

Nhược Vũ giật mình tim đập thình thịch, cái tên này hắn điên rồi. Cô giãy giụa hòng thoát ra khỏi hắn, biết sức lực mình không bằng cô hét lên. 

- Tên biến thái này, thả tôi ra. Nếu vã quá thì đi kiếm con mèo nhỏ của anh đi. 

Có thể là Lâm Nhất Phàm điên rồi, đột nhiên nghe mấy lời chửi bới của Nhược Vũ hắn lại thấy dễ chịu. Hắn nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ đang bận rộn chửi mắng mình tâm tình đột nhiên tốt lên. 

Hot

Comments

Thi xong sẽ on lại🖤❤

Thi xong sẽ on lại🖤❤

Đúng gòi, đúng là đi*m mà

2023-10-30

0

Trương gia

Trương gia

nghiệp tới rồi em trai

2023-06-25

0

Rei

Rei

v thì Vợ anh là của e, cảm ơn anh đã nhường

2023-02-25

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trời cao có mắt
2 Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3 Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4 Chương 4: Chồng à!
5 Chương 5: Cá cắn câu
6 Chương 6: Mật khẩu
7 Chương 7: Là do anh tự dây vào
8 Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9 Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10 Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11 Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12 Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13 Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14 Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15 Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16 Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17 Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18 Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19 Chương 19: Ngủ quên.
20 Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21 Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22 Chương 22: Cô đang ghen sao?
23 Chương 23: Có qua có lại.
24 Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25 Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26 Chương 26: Uyển Dư.
27 Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28 Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29 Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30 Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31 Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32 Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33 Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34 Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35 Chương 35: Nói đỡ.
36 Chương 36: Mua xe.
37 Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38 Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39 Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40 Chương 40: Thất bại thảm hại.
41 Chương 41: Có trời mới biết.
42 Chương 42: Cấp cứu.
43 Chương 43: Cô có đói không?
44 Chương 44: Kiên định.
45 Chương 45: Chất vấn.
46 Chương 46: Nổi giận.
47 Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48 Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49 Chương 49: Nghi ngờ.
50 Chương 50: Sư tử thức dậy.
51 Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52 Chương 52: Không lối thoát.
53 Chương 53: Thịnh nộ.
54 Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55 Chương 55: Buổi sáng KFC.
56 Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57 Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58 Chương 58: Ngoan.
59 Chương 59: Dự tiệc.
60 Chương 60: Có người chống lưng.
61 Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62 Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63 Chương 63: Có thù phải trả.
64 Chương 64: Người chiến thắng.
65 Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66 Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67 Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68 Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69 Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70 Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71 Chương 71: Hàn Đông Quân.
72 Chương 72: Bị bắt cóc.
73 Chương 73: Bỏ trốn.
74 Chương 74: Có được hay không?
75 Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76 Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77 Chương 77: Sinh nhật muộn.
78 Chương 78: Đào ngon.
79 Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80 Chương 80: Lần đầu tiên.
81 Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82 Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83 Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84 Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85 Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86 Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87 Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88 Chương 88: Em là của ai?
89 Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90 Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91 Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92 Chương 92: Không bỏ mặc được.
93 Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94 Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95 Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96 Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97 Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98 Chương 98: Tin tưởng.
99 Chương 99: Lén lút bám theo.
100 Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101 Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102 Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103 Chương 103: Bắt gian.
104 Chương 104: Chứng cứ.
105 Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106 Chương 106: Viếng mộ.
107 Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108 Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109 Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110 Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111 Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112 Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113 Chương 113: Tai nạn.
114 Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115 Chương 115: Anh là ai vậy?
116 Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117 Chương 117: Để anh tiễn em.
118 Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119 Chương 119: Báo án.
120 Chương 120: Hứa với anh.
121 Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122 Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123 Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124 Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125 Chương 125: Hận thù không còn nữa.
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Trời cao có mắt
2
Chương 2: Hay là để tôi cưu mang anh đi
3
Chương 3: Sống đến răng long đầu bạc
4
Chương 4: Chồng à!
5
Chương 5: Cá cắn câu
6
Chương 6: Mật khẩu
7
Chương 7: Là do anh tự dây vào
8
Chương 8: Như vậy có tính là hôn không?
9
Chương 9: Xem ra lương tâm cũng không tệ.
10
Chương 10: Cô chỉ đang tận dụng thời cơ thôi.
11
Chương 11: Điều kiện của Nhược Vũ.
12
Chương 12: Cô là ảnh hậu còn anh là ảnh đế.
13
Chương 13: Tìm bằng chứng ở đâu?
14
Chương 14: Lâm Nhất Phàm anh không thoát khỏi tôi đâu.
15
Chương 15: Nếu anh muốn tôi cũng có thể khiến anh vui vẻ.
16
Chương 16: Lâm Nhất Phàm điên rồi.
17
Chương 17: Chuẩn bị đi du lịch.
18
Chương 18: Châu Nhược Vũ, cô đi đâu rồi?
19
Chương 19: Ngủ quên.
20
Chương 20: Ai cũng khởi nghiệp bằng nghề diễn xuất.
21
Chương 21: Cô bày trò, hắn dọn tàn cuộc.
22
Chương 22: Cô đang ghen sao?
23
Chương 23: Có qua có lại.
24
Chương 24: Cho tôi trọ lại một đêm.
25
Chương 25: Kiếp trước anh là đồng hồ báo thức à?
26
Chương 26: Uyển Dư.
27
Chương 27: Anh nhiều tiền như vậy, cho tôi vay một ít đi.
28
Chương 28: Tiền chưa tới tay đã thành con nợ.
29
Chương 29: Nhược Vũ là cái đồ dẻo miệng.
30
Chương 30: Anh tưởng tôi thích làm vợ của anh chắc.
31
Chương 31: Cô đúng là lẳng lơ.
32
Chương 32: Đoạn đường sau này sẽ rất chông gai.
33
Chương 33: Dặn dò của Châu phu nhân.
34
Chương 34: Đừng khóc nữa, có tôi ở đây rồi.
35
Chương 35: Nói đỡ.
36
Chương 36: Mua xe.
37
Chương 37: Lâm Nhất Phàm lại điên rồi.
38
Chương 38: Nhược Vũ không dễ ức hiếp.
39
Chương 39: Tự ăn hoặc là tôi móm.
40
Chương 40: Thất bại thảm hại.
41
Chương 41: Có trời mới biết.
42
Chương 42: Cấp cứu.
43
Chương 43: Cô có đói không?
44
Chương 44: Kiên định.
45
Chương 45: Chất vấn.
46
Chương 46: Nổi giận.
47
Chương 47: Anh em nhà họ Lâm.
48
Chương 48: Suy nghĩ thay đổi.
49
Chương 49: Nghi ngờ.
50
Chương 50: Sư tử thức dậy.
51
Chương 51: Bác sĩ đến rồi.
52
Chương 52: Không lối thoát.
53
Chương 53: Thịnh nộ.
54
Chương 54: Ngoài lạnh trong nóng.
55
Chương 55: Buổi sáng KFC.
56
Chương 56: Gặp lại Giai Kỳ.
57
Chương 57: Chỉ cần đứng yên, tai hoạ cũng ập tới.
58
Chương 58: Ngoan.
59
Chương 59: Dự tiệc.
60
Chương 60: Có người chống lưng.
61
Chương 61: Lâm lão gia dạy dỗ.
62
Chương 61: Trót lỡ say thì không thoát ra được.
63
Chương 63: Có thù phải trả.
64
Chương 64: Người chiến thắng.
65
Chương 65: Chỉnh cách xưng hô.
66
Chương 66: Ăn cơm trễ sẽ không tốt cho dạ dày.
67
Chương 67: Nhưng em mới là vợ của tôi.
68
Chương 68: Người khiến Lâm Nhất Phàm lo lắng.
69
Chương 69: Tên vô lại đáng yêu.
70
Chương 70: Sinh nhật vui vẻ.
71
Chương 71: Hàn Đông Quân.
72
Chương 72: Bị bắt cóc.
73
Chương 73: Bỏ trốn.
74
Chương 74: Có được hay không?
75
Chương 75: Dịu dàng của Lâm Nhất Phàm.
76
Chương 76: Kẻ diễn trò dở tệ.
77
Chương 77: Sinh nhật muộn.
78
Chương 78: Đào ngon.
79
Chương 79: Anh chưa già, vẫn còn có thể nuôi em.
80
Chương 80: Lần đầu tiên.
81
Chương 81: Hợp tác với Lâm Khải Trạch.
82
Chương 82: Muốn làm tròn chữ hiếu.
83
Chương 83: Không phải một ngày, một tháng, một năm mà là cả đời.
84
Chương 84: Hợp tác vui vẻ.
85
Chương 85: Muốn làm thoả thuận hôn nhân.
86
Chương 86: Gặp mặt bạn bè.
87
Chương 87: Loại cảm giác đáng để trải nghiệm.
88
Chương 88: Em là của ai?
89
Chương 89: Mắt thấy tai nghe.
90
Chương 90: Anh đã nói anh ở đây mà.
91
Chương 91: Cô và anh, liệu có tương lai không?
92
Chương 92: Không bỏ mặc được.
93
Chương 93: Anh như vậy làm sao em nỡ...
94
Chương 94: Cô ấy vừa cầu hôn tôi.
95
Chương 95: Lâm Nhất Phàm, em cũng yêu anh.
96
Chương 96: Cứ gần rồi lại xa.
97
Chap 97: Liệu sau này em có còn là của anh nữa không?
98
Chương 98: Tin tưởng.
99
Chương 99: Lén lút bám theo.
100
Chương 100: Vì anh biết em sẽ gặp nguy hiểm.
101
Chương 101: Vì em là vợ của anh.
102
Chương 102: Em cứ nằm yên mà hưởng thụ.
103
Chương 103: Bắt gian.
104
Chương 104: Chứng cứ.
105
Chương 105: Di vật của Châu Nhược Vũ.
106
Chương 106: Viếng mộ.
107
Chương 107: Em chính là Trương Nhược Vũ.
108
Chương 108: Anh vô tình làm tan nát trái tim của em rồi.
109
Chương 102: Trương Nhược Vũ, anh thật sự rất yêu em.
110
Chương 110: Em muốn cắn chỗ nào anh ngồi yên cho em cắn.
111
Chương 111: Bắt đầu kế hoạch.
112
Chương 112: Chỉ cần em an toàn, những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.
113
Chương 113: Tai nạn.
114
Chương 114: Em tỉnh lại nhìn anh đi.
115
Chương 115: Anh là ai vậy?
116
Chương 116: Vợ anh mang thai thì anh cưng chiều.
117
Chương 117: Để anh tiễn em.
118
Chương 118: Em chữa giúp anh đi.
119
Chương 119: Báo án.
120
Chương 120: Hứa với anh.
121
Chương 121: Bỏ trốn cùng Lâm Khải Trạch.
122
Chương 122: Tự cứu bản thân mình trước.
123
Chương 123: Hôm nay tôi sẽ tiễn anh xuống suối vàng
124
Chương 124: Đây chính là báo ứng.
125
Chương 125: Hận thù không còn nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play