Từ lời khẳng định này của anh, cô chẳng biết vì sao bất chợt cảm thấy vui vẻ liền gật đầu chắc nịch.
Nhìn quanh chiếc giường lớn một lượt, thật sự đã gọn gàng rồi anh xoa nhẹ đầu cô mỉm cười sau đó ôm cô đến nhà tắm vệ sinh cá nhân.
Trong nhà ăn, trên bàn đã có sữa ấm, bánh mì, trắng ốp la. Thật đúng ý với chiếc bụng đói meo của cô, cô và anh cùng nhau yên lặng ăn sáng. Nhìn đến đồng hồ cô thấy đã hơn chín rưỡi sáng liền quay qua hỏi anh:
-"Hôm nay anh không cần đi làm sao? Bình thường em thấy anh ra khỏi nhà rất sớm, trở về cũng rất muộn."
-"Anh hôm nay ở nhà cùng em một bữa cũng không sao, em đang bị thương, anh nỡ lòng nào để em một mình được đây."
-"Haiz, có phải anh thấy em thật phiền không, anh ở nhà nhỡ công ty có việc gì cần thì sao?" Gương mặt cô lại xụ ra có chút buồn bã.
-"Em không cần lo, vả lại ở Hải Âu đãi ngộ rất tốt, mỗi người đều nên có trách nhiệm của mình không thể vì anh nghỉ một vài hôm mà khiến tập đoàn xảy ra vấn đề được."
-" Cho dù có vấn đề gì hay anh thất nghiệp cũng không sao, em sẽ dùng tiền tiết kiệm của mình nuôi anh, còn cho tiền anh cứu Hải Âu." Nghe cô hồn nhiên nói cười anh cũng không quên tò mò hỏi lại.
-"Em thật sự có nhiều tiền tiết kiệm đến vậy sao, ở đâu mà có vậy ?"
-"Phải a. Em có khoảng hai trăm triệu. Tiền từ trước giờ mẹ cho em tiêu tiền tiêu vặt nhưng cũng không tiêu gì đến, mọi người mừng tuổi cho em đều cất đi. Anh nói xem, như vậy đã đủ chưa?" Cô dương đôi mắt to tròn đến anh dò hỏi.
Nghe đến những lời này của cô anh liền không nhịn được mà bật cười lớn, chưa bao giờ anh cảm thấy tâm tình lại thoải mái đến vậy. Cô gái nhỏ này thật ngốc nghếch, ngây thơ cơ mà càng ngày anh càng thích dáng vẻ này rồi.
Cô thật cũng không biết rằng ngay cả doanh nghiệp của nhà họ Hứa cũng chẳng thể cứu nổi nếu như Hải Âu có chuyện lớn xảy ra, chứ đừng nói đến số tiền kia của cô.
-"Anh sao lại cười lớn vậy, có phải em nói điều gì rất buồn cười không?" Cô thấy anh cười lớn như vậy chẳng hiểu chuyện gì liền dò xét một phen.
-"Không, không có gì đâu."
-"Anh chỉ là cảm thấy em rất có nghĩa khí, anh rất vui cũng rất yên tâm khi có mèo nhỏ đáng yêu thế này ở cạnh." Vừa nói anh còn nựng má trắng hồng của cô.
-" Em không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần ăn no ngủ đủ học tốt là đã giúp anh rồi."
Nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy cuộc nói chuyện này có chút sai sai ở đâu đó mà chưa tìm. Thôi kệ cứ ăn trước đã.
Sau khi ăn sáng, hai người cùng nhau đến phòng khách một người xem tạp chí ẩm thực, một người xử lý công việc. Không khí vô cùng hòa hợp.
-"Khi nào anh dẫn em đi ăn kem nhé, lâu rồi không ăn, em thèm lắm. Khi nãy ngủ em còn mơ thấy anh dẫn em đi ăn kem, rất nhiều vị nhưng sau đó không hiểu vì sao anh đi đâu mất để em ở đó một mình em liền đi tìm rồi tỉnh lại luôn." Cô đang xem tạp chí bỗng mở đến trang toàn kem liền nhớ đến câu chuyện khi nãy nên kể với anh.
-"Trời ơi, heo ngốc em ham ăn đến hoang tưởng sao? Anh thì có thể bỏ em đi đâu được chứ?" Anh cốc nhẹ đầu cô, rồi mắng yêu mấy tiếng.
-"Em chỉ là mơ thế nên kể với anh thôi, em xin lỗi." Anh chỉ biết lắc đầu cười nhẹ với cô vợ nhỏ này.
Đến buổi tối, vẫn là sau giờ cơm tối hai người cùng trở về phòng để tắm rửa nghỉ ngơi. Tuy nhiên, tối nay anh lại không phải đau đầu chọn đồ cho cô như tối qua vì tối nay anh quyết định cho cô mặc đồ mẹ chọn.
Anh cảm thấy so với mặc đồ mẹ chọn và chiếc áo sơ mi ngắn cũn của anh thì thân thể cô cũng chẳng có gì khác biệt, vẫn là bộ dáng nhìn là muốn ăn thịt nên mặc đồ ngủ sẽ tốt hơn.
Tối nay mặc đồ kia thì sẽ không cần mặc nội y, nhưng có lẽ cô không quen nên cứ thắc mắc với anh mãi. Anh phải mất cả tiếng để tìm lý do và giải thích cho cô rằng mặc những thứ đó đi ngủ sẽ không tốt cho sức khỏe cô mới chịu ngoan ngoãn nghe lời.
Trước đây, mẹ Hứa cũng đã từng nhắc nhở cô rất nhiều lần, nhưng đang tuổi lớn có chút bướng cô cứ thấy không quen nên đi ngủ vẫn mặc mãi. Lâu dần câu chuyện cũng chìm vào dĩ vãng, nào ngờ đến hiện tại anh chồng vừa khuyên đã nghe ngay. Mẹ Hứa mà biết được gái yêu của mẹ dễ dụ thế này chắc mẹ buồn lắm.
Anh tưởng câu chuyện đã dừng lại ở đó, nhưng không. Hiện tại, cô còn thắc mắc đến chuyện khác:
-"Nhưng em cảm thấy bộ đồ này rách tơi tả giống với chị xinh đẹp nhưng hung dữ lần trước em gặp ở phòng khách cùng anh. "
-"Hay có phải anh hết tiền nên mua đồ rách cho em mặc không, không sao, anh cứ lấy đồ cũ của em cho em mặc đi." Thấy anh không phản ứng cô tiếp tục nói.
Updated 50 Episodes
Comments